Nhìn thấy có một người cao lớn chân dài đứng đằng kia, cô ấy mắt đối mắt nhìn Trì Tư Việt, ngay lập tức trong khoảnh khắc đó, Hứa Mễ Nhạc cảm thấy mình sắp phát điên đến nơi rồi.
Trong tiết học buổi chiều, từ khi không đợi được Thù Đồng ở chỗ bán đồ ăn vặt, cô ấy mơ hồ nghe được điều gì đó, nhưng đúng lúc đó thì chuông chuẩn bị vào học vang lên. Không ai rời khỏi bàn học cả, cô ấy phải chịu đựng hết một tiết học, lúc gần tan học, cô ấy nhanh chóng bật khỏi ghế, cứ thế xông thẳng đến trước mặt Trần Gia Minh.
Đương nhiên, Trần Gia Minh đã bỏ qua một phần việc Thù Đồng được Trì Tư Việt ôm đi. Đồng thời, cậu ấy cũng không nói cho Hứa Mễ Nhạc biết, lúc đến phòng y tế tìm Thù Đồng, cậu ấy được y tế trường cho biết “bạn trai” của Thù Đồng đã đưa cô đi bệnh viện kiểm tra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho nên Hứa Mễ Nhạc mang theo tin tức mà Trần Gia Minh kể lại, xách túi sách của Thù Đồng lên, chất đầy thức ăn vặt mà buổi chiều cô ấy không kịp nhấm nháp với Thù Đồng vào đó, sau đó thì đến gõ cửa nhà cô.
Cũng không biết có phải do quá kinh ngạc dẫn đến não chậm mất mấy nhịp hay không, tóm lại là con chuột sóc la hét trong cổ họng quanh quẩn rất lâu, bị Hứa Mễ Nhạc dùng sức đuổi vào.
“Bé Đồng không mang theo cặp xách về nên tôi đến đưa túi xách cho cậu ấy.” Giọng nói đầy bình tĩnh và vững vàng.
Hứa Mễ Nhạc đưa cặp xách lên phía trước, ánh mắt đảo quanh phòng mấy vòng, tự hỏi liệu có nên vào thăm Thù Đồng hay không.
Trong lòng khổ tâm suy nghĩ xem rốt cuộc đã xảy ra việc gì thì Trì Tư Việt đến trước mặt nhận lấy cặp xách rồi nói: “Còn có chuyện gì khác không?”
Ờm…
Đầu óc Hứa Mễ Nhạc như đông cứng lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu như bây giờ cô ấy nói không còn việc gì khác, vậy ý anh là cô ấy phải rời khỏi đúng không?
“Ờ, tôi muốn xem cậu ấy thế nào rồi.” Hứa Mễ Nhạc rất lâu mới nói ra được một câu.
“Em ấy vừa mới ngủ rồi.”
Lúc này tuy rằng tư duy không nhanh nhẹn lắm, nhưng ý tứ trong lời nói Hứa Mễ Nhạc có thể nghe hiểu rõ ràng, rõ ràng Trì Tư Việt đang bảo cô ấy đừng vào, đưa cặp xách xong là đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Và sự thật chính xác là như vậy, mãi đến cái giây phút cánh cửa lớn trước mặt đóng lại, Hứa Mễ Nhạc vẫn ngơ ngác nhìn vào bảng đăng ký cuộc thi tiếng Anh của Thù Đồng đang cầm trên tay.
Lời nói của học sinh giỏi đều mang hàm ý đơn giản vậy thôi sao? Rõ ràng cô ấy còn muốn hỏi anh sao lại ở trong nhà của Thù Đồng, sao cô ấy lại thật thà nhận lấy bảng đăng ký mà anh đưa qua, đồng ý việc ngày mai xin phép giúp Thù Đồng nghỉ học và nộp bảng đăng ký vậy nhỉ.
Hứa Mễ Nhạc ngơ ngẩn trở về, sau đó mới ý thức được rằng mẹ của Thù Đồng không có ở nhà, cô nam quả nữ cùng ở chung một phòng…
Nghĩ đến đây, cô ấy điên cuồng lắc đầu, đưa tay vỗ vào má mình hai cái mới lấy lại bình tĩnh.
Mình điên rồi sao, tự nhiên lo lắng việc Trì Tư Việt sẽ làm gì với bé Đồng.
Nhưng sao anh lại nói cô vừa mới ngủ, câu này này sao cứ khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái vậy nhỉ?
Không đúng, vấn đề là vì sao Trì Tư Việt lại ở cùng với Thù Đồng, bây giờ lại còn ở nhà của cô nữa.
Cái quỷ gì vậy nhỉ, rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra thế?
Nhớ lại câu chuyện phiếm đã nghe được sau giờ học, cô ấy lại cảm thấy lời đồn thật nực cười, Hứa Mễ Nhạc không nhịn được liền lôi điện thoại ra gõ chữ.
Trong phòng ngủ, Trì Tư Việt lấy điện thoại đang rung ở trên bàn sách chỉnh sang chế độ im lặng, xem tin nhắn WeChat của “Tiểu Mễ” điên cuồng hiện lên màn hình, anh lại chuyển màn hình sang màn hình nền và đặt nó xuống.
Đúng lúc điện thoại đang ổn định trên mặt bàn, trên màn hình lại hiện ra một dãy thông báo tin nhắn mới nhất.
[Anh Thẩm Nham]: [Đồng Đồng, đã về đến nhà chưa?]
Phòng ngủ của Thù Đồng không lớn, giống như những gì được nhìn thấy qua video trước đó, rèm cửa sổ màu lam nhạt được phối hợp với các màu sắc đơn giản, rất giống cô, yên tĩnh và dịu dàng.
Trì Tư Việt không đi, sau khi gửi tin nhắn cho Hà Đông thì luôn dựa nửa người vào trước bàn sách, nhìn chằm vào khuôn mặt đang ngủ yên bình của Thù Đồng.
Cũng chính vào lúc anh dừng lại lâu hơn, phát hiện ra sự khác thường của Thù Đồng.
Người con gái trên giường đang chau mày nói nhảm không ngừng.