Trì Tư Việt lại gần, lờ mờ nghe thấy cô gọi anh trai, càng cảm nhận được hơi nóng phát ra từ miệng cô và má cô hồng lên khác thường.
Sờ tay lên trán của cô, anh mím chặt môi lại, vậy là rõ ràng nhiệt độ cao hơn nhiệt kế cơ thể của anh.
“Thù Đồng.” Anh gọi tên cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thù Đồng không tỉnh, chỉ là vẻ mặt của cô hiện lên như thể đang muốn nói rằng cô đang phải chịu điều gì đó rất đau khổ, hai bên trán còn toát cả mồ hôi.
Người đưa thuốc đến rất nhanh, Thù Đồng nửa mê nửa tỉnh uống thuốc với nước ấm, rồi mơ màng ngủ thiếp đi. Nhưng lần này, cô nắm ngón tay của Trì Tư Việt áp chặt lên mặt mình, mãi không buông.
Điện thoại trong túi quần rung lên liên tục, là điện thoại của Trình Sóc, anh một tay rút điện thoại ra và cúp máy, nhìn ngón tay mảnh khảnh của anh bị Thù Đồng nắm chặt được một lúc, sau đó nằm xuống giường, kéo cô vào trong lòng.
Thù Đồng bị ốm vẫn ngoan ngoãn như thường, ngoài việc trước đó nói mấy câu không rõ ràng ra, thì sau đó luôn nhíu mày, mím chặt môi.
Phải nói điểm khác nhau duy nhất với lúc bình thường, chính là cô nóng như lửa đốt, liều lĩnh chủ động nằm trong lòng của Trì Tư Việt.
Điều này hoàn toàn không giống với cô bình thường luôn thận trọng.
Thù Đồng không biết người bên cạnh mình là ai, chỉ biết rằng cơ thể oi bức của cô sắp bốc hơi, lúc ngón tay của Trì Tư Việt chạm vào mặt cô, cô đã nhạy cảm cảm nhận được hơi mát vì vậy không hề buông tay, dựa vào cảm giác chìa tay nắm được thứ mát lạnh đó, nắn chặt trong lòng bàn tay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này Thù Đồng chìm vào giấc ngủ sâu, cũng lần lượt tiến vào những giấc mơ không giống nhau.
Cảnh tượng trong giấc mơ phức tạp lộn xộn, có cô nhìn theo mẹ cầm ô rời đi trong một ngày mưa, cũng có hình ảnh của Thẩm Nham chảy máu mũi ròng ròng, hai mắt thâm tím.
Cũng chính là vì những cảnh tượng phức tạp ấy lấp đầy trong đầu cô suốt cả đêm, nên khi cô tỉnh dậy nhìn cơ thể mình đang dựa sát vào Trì Tư Việt thì sững sờ một lúc lâu.
Tất nhiên, mất một lúc, cô cảm nhận ngay được thứ chống vào mông cô, đó là vật cứng của con trai khi thức dậy vào buổi sáng.
Thù Đồng không dám động đậy, nhưng lại theo bản năng ngước mắt nhìn anh.
Ánh mắt trong veo của Trì Tư Việt rơi trên mặt cô, âm thanh mang theo một chút ngái ngủ nói: “Còn khó chịu sao?”
Một đêm ngột ngạt, mồ hôi đã toát ra hết, cả người bây giờ chỉ có cảm giác nhẹ nhàng thoải mái sau khi cái nóng tan đi, Thù Đồng lắt đầu, trả lời anh: “Không khó chịu nữa rồi.”
Trì Tư Việt ừ một tiếng, âm thanh xuyên qua bộ ngực mỏng manh truyền đến tai cô.
Thù Đồng như bị âm thanh của anh làm bỏng, đột ngột buông lỏng bàn tay anh mà cô đang nắm chặt.
Trì Tư Việt khẻ nhướng mày, cánh tay rũ xuống ôm lấy chiếc cổ mảnh khảnh của cô, đầu ngón tay vén cổ áo xuống sâu hơn, nắm chặt bộ ngực mềm mại của cô.
Giọng nói của anh vẫn khản đục, sức đè lên ngực có chút nặng: “Nắm lấy tay tôi suốt một đêm, vừa tỉnh thì đã không cần rồi sao?”