Thù Đồng biết anh đang nhắc đến bức ảnh nào. Cô không chụp nhiều ảnh khi còn nhỏ. Một vài tấm hình còn lại là của họ hàng xa đến thăm nhà Lãnh Minh Quân, dùng điện thoại đời mới chụp cho cô và Lãnh Dật mấy bức. Trước ống kính, bởi vì cô rất sợ Lãnh Dật, không thể làm gì khác ngoài việc đứng cách cậu ta một chỗ rất xa, trông cực kỳ nhát gan.
Vào thời điểm đó, chiếc điện thoại di động đó có bộ cảm biến pixel rất cao cho nên cho ra bức ảnh chất lượng rất tốt. Dì của cô thấy Lãnh Dật trông rất đẹp trai trong bức ảnh đấy nên đã in bức ảnh ra và giữ nó lại. Cũng không biết làm thế nào mà Lãnh Minh Khiết lại tìm thấy những bức ảnh này. Nói tóm lại, qua mấy lần dọn nhà thì bức ảnh không có bị mất mà vẫn được cất giữ cho đến nay.
Thù Đồng không biết nói gì. Những bức ảnh đó là kỷ niệm về tuổi thơ của cô, là những kỷ niệm mà cô không muốn nhớ lại nhất. Cô im lặng một lúc, sau đó gật đầu: “Ừm. Đó là bức ảnh chụp của tớ với anh họ của tớ khi em còn nhỏ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trì Tư Việt giật giật giật ngón tay trên hòm thuốc. Anh nhớ đến người anh trai mà Thù Đồng đã mơ hồ nhắc đến đêm hôm qua. Mà khoảng cách của cô với người trong bức ảnh không cách xa nhau mấy, khiến cho người khác hiểu lầm người hôm qua Thư Đồng gọi chính là anh họ của cô.
Thời gian hai người đùa giỡn rất lâu, hiện tại sắc trời đã sáng. Thù Đồng thoát khỏi những hồi ức liên quan đến bức ảnh, lúc này cô mới nhận ra đã qua thời gian vào học.
Cô có chút áy náy, không biết nên giải thích như thế nào với giáo viên khi đến trường. Chiếc điện thoại của cô vang lên âm thanh thông báo. Một tin nhắn của Tiểu Mễ được hiển thị trên màn hình.
[Bé Đồng, tớ đã xin phép cô Lâm cho cậu được nghỉ rồi. Cậu cứ ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, phiếu đăng ký cứ giao cho tớ, cậu ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thương đi. Chuyện còn lại, chờ buổi chiều tan học tớ sẽ sang nhà cậu từ từ tra khảo. Hừ hừ…]
Nhìn thấy biểu tượng cảm xúc nheo mắt, nhếch mép từ tin nhắn của Hứa Mễ Nhạc, Thù Đồng chớp mắt, ánh mắt cô chuyển sang chiếc cặp sách ở bên cạnh.
Trong lòng cô cảm thấy căng thẳng, cô biết chắc chắn Hứa Mễ Nhạc đã nhìn thấy Trì Tư Việt bế cô.
Sau khi Trì Tư Việt rời đi, Thù Đồng ngồi nghĩ cả trưa cách để đối mặt với sự “tra khảo” của Hứa Mễ Nhạc. Cô biết những gì Tiểu Mễ nói không có ác ý, với tư cách là một người bạn thân tốt nhất của cô ấy, cô chưa bao giờ che giấu bất cứ điều gì với Tiểu Mễ. Chỉ là sự kiện kia có chút đặc biệt, cô không biết phải giải thích với Tiểu Mễ như thế nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phải giải thích như thế nào đây? Chả nhẽ lại nói cô không có bất kì mối quan hệ nào với anh…
Nhưng làm thế nào để giải thích cho cô ấy về việc anh đưa cô trở về nhà?
Thù Đồng trong đầu suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng cô bị cơn buồn ngủ của thuốc cảm đánh bại. Cô chìm vào trong giấc ngủ, mọi suy nghĩ đều tan biến.
Lúc cô tỉnh lại, điện thoại ở bên cạnh không ngừng reo lên. Là Tiểu Mễ gửi cho cô mấy tin nhắn có dấu chấm than, kêu cô mau xem diễn đàn của trường.
Thù Đồng vẫn còn hơi choáng váng khi tỉnh dậy, cô chưa kịp bật diễn đàn của trường lên xem xét thì điện thoại nhận được một cuộc gọi, đó là cuộc gọi từ mẹ của cô.
Do dự một chút, đầu ngón tay cô đè lên nút nghe máy.
Bên kia đầu dây truyền đến tiếng ồn ào, kèm theo tiếng thông báo của sân bay. Giọng nói của Lãnh Minh Khiết truyền qua chiếc điện thoại.
Đại khái là bảo Thư Đồng ở nhà tự chăm sóc cho bản thân thật tốt, bà phải đi công tác mấy ngày nữa mới về.
Thù Đồng có thể nghe thấy tiếng thở gấp, vội vàng của bà. Có thể là một chuyến công tác đột xuất mà bà không ngờ đến.
Cô mở miệng, cố gắng quên đi cơn đau ở đầu gối, ngoan ngoãn đáp lại. Cô bảo bà không cần lo lắng, bản thân cô có thể tự chăm sóc cho bản thân thật tốt.
Sau khi cúp điện thoại, Thù Đồng ngẩn người nhìn vết thương trên đầu gối đã được bôi thuốc mỡ.
Ngay cả khi cô nói với bà về vết thương thì khả năng cao bà cũng không thể quay về được.
Thù Đồng trong lòng biết rõ nhưng cô vẫn không khỏi chờ mong Lãnh Minh Khiết sẽ gác lại hết công việc mà trở về nhà để thăm cô.
Đến khi cô nhớ tới việc đăng nhập vào diễn đàn của trường thì thời gian đã trôi qua lâu lắm rồi.
Diễn đàn với phông nền màu trắng như thường ngày. Trên trang đầu vẫn là nội quy sử dụng diễn đàn và thông báo mới đây nhất của hội học sinh. Trượt xuống phía dưới là một số cuộc thảo luận về vấn đề đi chơi trong kỳ nghỉ hè.
Thù Đồng vuốt nhìn diễn đàn một lúc lâu, sau đó quay lại giao diện trò chuyện với Hứa Mễ Nhạc và gửi cho cô ấy một biểu cảm thắc mắc hình con mèo.
[Tiểu Mễ, thông báo gì mới đấy? Tớ không tìm thấy nó ở trên trang chủ của diễn đàn]
Bây giờ đang là thời gian lên lớp, Thù Đồng cũng không hy vọng Hứa Mễ Nhạc sẽ trả lời tin nhắn của cô ngay lập tức. Nhưng sau khi cô gửi tin nhắn thì ở bên kia màn hình gửi đến một loạt hình ảnh chụp màn hình.
[Bé Đồng, tớ không biết tại sao bài đăng lại bị xóa, có thể là do mọi người thảo luận nhiệt tình quá. Hiện tại tớ không thể đăng nhập diễn đàn được, may mắn là tớ đã chụp ảnh màn hình cuộc thảo luận khi vào trong đó hóng hớt rồi.]
Thù Đồng đột nhiên có dự cảm không lành. Cô nhấn vào ảnh chụp màn hình và thấy được dòng tiêu đề của bài đăng: “Đây chính là tình yêu trong truyện ngôn tình ngoài đời thực nha?”
Mà hình ảnh ở phía dưới chính là hình ảnh Trì Tư Việt bế cô đi đến phòng y tế ngày hôm qua.
Id người đăng bài viết gọi là “CP học sinh giỏi siêu đẳng”. Nội dung bài đăng không nhiều nhưng câu nào câu nấy cũng kèm theo dấu chấm than đầy sự kích động.
[Bất ngờ quá! Giết tôi đi! Đêm qua tôi đã nhìn chằm chằm vào những bức ảnh này cả đêm! Giống như tôi bị Déjà vu nhìn thấy tình yêu trong tiểu thuyết đang bước ra ngoài đời thực vậy! Chiều hôm qua có một bạn học nữ xuống dưới tầng, cô ấy không cẩn thận bị ngã cầu thang. Vừa hay Trì Tư Việt ở ngay gần đó, sau đó cậu ấy lập tức bế bạn học nữ kia xuống phòng y tế. Hình ảnh này là do tôi chụp được, có thể nhìn hơi mờ một chút nhưng một chút cũng không ảnh hưởng gì đến việc tôi đu CP.]
Mấy tấm ảnh chụp màn hình không có nhiều nhưng khi nhìn vào số lượt bình luận và lượt xem bài đăng ở bên trong thì lại có rất nhiều. Chủ đề này thực sự đã khiến cho đám học sinh trong diễn đàn kịch liệt thảo luận.
Cừu con mất sừng: [Mặc dù tôi không biết bạn học nữ trong hình là ai nhưng mà nó không ảnh hưởng đến việc tôi muốn đập chủ bài đăng. Nhân tiện, Trì Tư Việt không có lạnh lùng như mọi người nghĩ. Đây chính là một hành động ga lăng của một quý ông khi thấy một cô gái ngã trước mặt mình.]
Hôm nay lại có bất ngờ: [A a a a a a a a a a a, Trì Tư Việt thật đẹp trai! Tôi muốn trở thành cô gái đang nằm trong ngực của cậu ấy!]
Ruột heo bi thương: [Đám con trai ở trong bức ảnh đầu óc có vấn đề hết thì phải? Nếu không thì tại sao khi nhìn thấy một bạn học nữ ngã xuống như thế lại không chạy ra đỡ!]
Cô gái Nhật Bản ngốc nghếch: [Chà, tại sao tôi lại thấy bức ảnh này có một ý nghĩa sâu xa hơn nhỉ. Có ai để ý cô gái đứng trên cầu thang hay không? Chính là Tùng Thù Đình đúng không? Không phải nói là Tùng Thù Đình đang theo đuổi Trì Tư Việt sao? Mặc dù ảnh hơi mờ nhưng tôi lại thấy mặt của cô ta trông rất khó chịu?]
Mỳ cay cấp độ 7: [Người phía trên dùng kính lúp để soi ảnh sao (cười ra nước mắt), mờ như vậy còn nhìn ra đó là Tùng Thù Đình. Nhưng mà tôi rất hiếu kỳ bạn học nữ ngã cầu thang là ai?]
Úm ba la bài tập về nhà biến mất: [Để người đích thân ở hiện trường trả lời cho mà nghe. Bạn học nữ bị ngã cầu thang chính là một học sinh của lớp 11/9, lúc đấy Trì Tư Việt còn ở rất xa, bậc thang lại có rất nhiều người nhưng cuối cùng chính cậu ấy lại ôm bạn học nữ kia đi xuống phòng y tế…]
Mấy thằng ngốc sẽ thấy tên này: [Người phía trên có thể giải thích chi tiết sự việc được không vậy?]