Chiếc xe nhanh chóng dừng lại ở một ngã tư đường vô cùng sầm uất. Hai bên đường có rất nhiều quầy bán hàng, những học sinh tan học của ngôi trường gần đó qua lại không ngớt.
“Này, Thù Đồng, cậu đã từng đến phố ăn vặt ở bên này chưa?” Chàng trai kia quay người lại và hỏi cô.
Thù Đồng nghe thấy chàng trai kia nói chuyện với mình thì thu hồi lại ánh mắt đang nhìn về phía những gian hàng bên cạnh rồi lắc đầu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tôi chưa từng tới đây. Hôm nay là lần đầu tiên.”
Sau khi nghe cô nói vậy, chàng trai đó rất ngạc nhiên, mắt chữ A mồm chữ O một lúc lâu. Sau đó anh ta vươn tay vỗ vỗ vào vai Trì Tư Việt: “Tôi nói này Trì Tư Việt, nếu không có chuyện gì thì đưa Thù Đồng ra ngoài chơi với chúng tôi nhiều nhiều chút. Tôi chưa thấy ai hẹn hò mà cứ giấu giếm bạn gái như thế này cả. Cậu xem Thù Đồng thậm chí còn chưa từng đến phố ăn vặt này lần nào kìa!”
Rõ ràng là bởi vì bản thân cô rất ít khi ra ngoài chơi và cũng không hiểu biết nhiều về Bắc Kinh. Không biết tại sao mà chàng trai kia lại đổ hết tất cả mọi tội lỗi lên người Trì Tư Việt.
Nhưng bất kể là như thế nào, khi đối phương nói đến mấy từ cực kì nhạy cảm đối với cô như là hẹn hò và cả bạn gái thì Thù Đồng vẫn không kiềm chế được mà âm thầm quay đầu nhìn về phía Trì Tư Việt đang ngồi ở bên cạnh.
Anh không hề phủ nhận.
Cảm nhận được ánh mắt của Thù Đồng, Trì Tư Việt quay đầu sang nhìn cô. Vào lúc anh vừa định nói gì đó với cô thì chàng trai kia đã vén rèm cửa của nhà hàng lên và nói to: “Ồ, thì ra mấy người chúng ta mới là đến muộn nhất! Đoàn Kỳ Tứ từ phía Nam thành phố mà cũng đã đến đây rồi!”
Nghe thấy cái tên quen thuộc này, Thù Đồng nhìn về phía những người mà chàng trai kia đang chào hỏi thì thấy Đoàn Kỳ Tứ, người mà cô đã từng gặp một lần ở sân thể dục và bên cạnh anh ấy còn có một cô gái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trên người cô gái ấy đang mặc bộ đồng phục của trường trung học Hạc Nguyên, nó có màu sắc cực kỳ giống với bộ đồng phục của Đoàn Kỳ Tứ.
Ở phía ngực trái của chiếc áo sơ mi trắng tinh được thêu logo mang tính biểu tượng của trường. Chiếc cà vạt đáng lẽ được thắt gọn gàng trên cô áo lúc này lại được cô ấy tùy tiện cầm trên tay, sau đó vô tư quấn nó quanh cổ tay của Đoàn Kỳ Tứ, trông cô ấy có vẻ đang rất lười biếng.
Nhưng riêng ngoại hình của cô ấy thì lại rất xinh đẹp. Mái tóc dài qua vai với phần đuôi tóc hơi xoăn và rối được vuốt qua một bên, như thể vừa mới được gỡ ra từ kiểu búi củ tỏi vậy. Cô ấy ngồi cùng một người có khuôn mặt của bad boy như Đoàn Kỳ Tứ, hình ảnh đó đã thu hút ánh mắt của rất nhiều thực khách.
Trường trung học Hạc Nguyên nằm ở phía Nam thành phố. Tất nhiên xung quanh ngôi trường trung học tư thục nổi tiếng hàng đầu này có rất nhiều quán hàng mở ra để mọi người vui chơi giải trí.
Hiện giờ, Đoàn Kỳ Tứ đã đặc biệt đưa cô gái này đến đây cùng mình đủ để thấy rằng mối quan hệ giữa anh ấy và Trì Tư Việt chắc chắn không hề đơn giản chỉ là bạn bè bình thường.
Nghĩ đến việc mấy người đang ngồi xung quanh đây đều là những người bạn thân thiết của anh, Thù Đồng khó tránh khỏi cảm thấy bị căng thẳng.
“Chú Đinh nói rằng phòng VIP trên tầng đã hết rồi, chúng ta cũng không có qua nhiều người nên ngồi ở đây cũng được.” Đoàn Kỳ Tứ dùng nước nóng làm ấm ly nước sau đó rót thêm nửa cốc nước ấm và đặt trước mặt cô gái.
“Ờm, đã gọi món chưa?”
“Gọi rồi, vẫn là mấy món cũ thôi.” Đoàn Kỳ Tứ nói xong thì ngước mắt nhìn sang hất hất cằm về phía thực đơn đang để ở góc bàn.
“Xem thử xem muốn gọi thêm món gì không?”
Trì Tư Việt ừm một tiếng, anh không ngước mặt lên mà đẩy thẳng thực đơn đến trước mặt của Thù Đồng, sau đó kéo ghế ra.
“Chẹp chẹp, hai người có gọi món được không vậy, lề mà lề mề.” Người nói vẫn là chàng trai lúc nãy, trên mặt anh ta lộ ra vẻ trêu chọc cười cợt.
Thù Đồng dường như nhận ra điều gì đó, khuôn mặt hơi ửng đỏ, lịch sự đưa thực đơn sang cho người khác rồi lắc đầu nói: “Tôi không muốn gọi thêm món gì khác nữa cả, ăn cái gì cũng được.”
Bầu không khí xung quanh rất rộn ràng huyên náo. Hơn nữa, mấy chàng trai vừa đến cũng có tính cách rất hòa đồng hoạt bát, họ nói chuyện rất nhiều nên sau khi thức ăn được đưa lên, Thù Đồng không còn cảm thấy căng thẳng và dè dặt như lúc đầu nữa.