Đương nhiên Trì Tư Việt không thể bảo Thù Đồng liều lĩnh đi cùng mình, hơn nữa lại chỉ vì một bữa ăn được. Đồng thời, bản thân Thù Đồng cũng hiểu rõ, cô cũng chỉ có thể nghĩ như vậy, đến khi Lãnh Minh Khiết tới trường, cô vẫn phải ngoan ngoãn lên xe đi ăn với mẹ.
Mà bữa cơm này cô có thể đoán chắc được, chắc chắn là bữa ăn mẹ và khách hàng đã hẹn trước, tiện thể dẫn cô theo mà thôi.
Thật ra cô không thích đi ăn cùng với các cô chú lớn tuổi đó chút nào cả, kiểu mặc định có thể dẫn theo con cái đi cùng này, cũng chỉ là để làm cho bữa ăn trở nên thoải mái hơn thôi, xoa dịu trước cho những xung đột khi đàm phán làm ăn sau này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hơn nữa, nghĩ đến việc mẹ mình ngay cả lúc ăn cơm cũng không thể thả lỏng tâm trạng, mỗi một cử động, mỗi cái nhíu mày, mỗi nụ cười, đều có liên quan đến công việc, trong lòng cô lại cảm thấy có chút khó chịu.
Cô biết, Lãnh Minh Khiết liều mạng làm việc đều là vì cô.
Sau khi Thù Đồng thừa nhận mình muốn ăn cơm với anh, hồi lâu sau vẫn không thấy Trì Tư Việt nói gì, động tác vuốt ve cô cũng dừng lại, anh hơi cúi đầu xuống, vùi mặt vào hõm vai của cô, hít sâu vài cái.
Mấy ngày hôm nay, vì trong nhà có chút việc, cộng thêm tin đồn của mẹ ở bên Anh, anh từ một người có tính cách lạnh lùng dần thay đổi trở thành người hay nóng nảy và buồn phiền.
Tự bản thân anh cũng không rõ tối hôm đó mình nghĩ thế nào. Khi Trì Chí Quốc cãi nhau với mẹ một lần nữa vì vấn đề tài sản sau khi ly hôn, hơn nữa còn lôi cả anh và Tống Thính Nhiên vào, lần đầu tiên trong đời, anh có xích mích với người đàn ông dựa vào mẹ để có được thành công, lại còn che giấu vô số sự dối trá trong hôn nhân này.
Rồi sau đó, anh từ biệt thự trung tâm trở về nhà.
Có lẽ là nhìn thấy dây buộc tóc Thù Đồng để quên hôm trước, anh cầm lên nghịch một hồi, sau đó anh mở cửa kính của ban công ra, hút hết nửa điếu thuốc, rồi lấy điện thoại ra gọi cho cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kết quả, đương nhiên là không bắt máy.
Bây giờ nghĩ lại, sau khi tắt máy, anh cũng có chút nghi ngờ về hành vi của mình, hôm nay, trong khoảnh khắc ôm cô vào lòng, đột nhiên anh có được đáp án.
Cảm giác bức bối, buồn phiền đã giảm bớt, miêu tả một cách không chính xác lắm, thì cảm giác đó giống như – sạc điện.
Hai người không đứng đắn như vậy trong phòng học một lúc lâu, bà Lãnh Minh Khiết gọi điện thoại tới. Lãnh Minh Khiết ở đầu dây bên kia gắt gỏng bấm còi xe ô tô, bất đắc dĩ nhìn đoạn đường tắc nghẽn phía trước do vào giờ cao điểm, giải thích với Thù Đồng rằng còn hai giao lộ nữa mới đến trường.
Thù Đồng cầm điện thoại, nhẹ nhàng nói vâng, nhưng trong lòng lại hi vọng giờ cao điểm buổi tối đường tắc càng lâu càng tốt.
Sau khi tắt máy, Thù Đồng đang do dự làm thế nào để nói với anh rằng mình phải đi trước, Trì Tư Việt ở bên cạnh đã cầm cặp sách của cô lên.
“Đi thôi, anh đưa em ra cổng.”
Bước chân của anh hình như đã chậm hơn mọi ngày, Thù Đồng không cần phải tăng tốc cũng có thể sánh bước cùng anh,
Sắc trời đã bắt đầu tối dần, đèn đường trong trường cũng đã sáng, toả ra ánh sáng màu vàng nhạt.
Khi Trì Tư Việt cho tay vào túi quần để lấy hộp thuốc lá ra, anh có nhìn về bàn tay đang để ở bên gấu váy của Thù Đồng. Anh dừng lại, bỏ ý định muốn hút thuốc, rút tay ra khỏi túi quần, sau đó anh nắm chặt lấy tay cô.
Sự luyến tiếc khi sắp phải chia tay trong lòng Thù Đồng lập tức bị niềm vui khi được anh nắm tay làm tan biến, khoé miệng cô bất giác cong lên.
Chưa vui được bao lâu thì lại lo anh phát hiện mình mừng thầm, cô cố gắng mím môi, kiềm chế ý cười bên môi.
Khi đi tới cổng trường, Thù Đồng nhận cặp sách từ tay anh, vừa chỉnh lại quai cặp bị xoắn lại với nhau, vừa chậm rãi hỏi anh: “Vậy… lát nữa anh đi đâu?”
Trì Tư Việt đã lấy một điếu thuốc ra chuẩn bị châm lửa, nghe cô hỏi vậy thì ngẩng lên, anh cười rồi hỏi lại: “Sao, muốn tra hỏi anh à?”
Thù Đồng nắm chặt cặp sách, anh hỏi như vậy làm tim cô đập nhanh hơn.
Tra hỏi gì đó… nghe giống như là chuyện chỉ có bạn gái mới làm thôi.
Nhưng cô không phải…
Nghĩ đến đây, khoé môi Thù Đồng hạ xuống, cô lí nhí nói không phải.