Chúa Tể Chi Vương

Một nhịp hô hấp... Hai nhịp hô hấp... Ba nhịp hô hấp...

Triệu Phong bình tĩnh đứng yên tại chỗ cũng không xảy ra tình huống nào dị thường.

Huyết Thi Ngân Văn đợi đến mười nhịp hô hấp, thấy Triệu Phong vẫn bình yên vô sự, khí sắc trên mặt lại càng hồng nhuận hơn.

Làm sao có thể?

Huyết Thi Ngân Văn lần đầu lộ ra một tia kinh hãi, sau mấy trăm năm ngủ say, cho dù thi độc của mình đã bị suy yếu cực độ, thế nhưng dùng để đối phó với người tu hành võ đạo dưới Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh trở xuống thì phải dễ dàng như trở bàn tay mới đúng

Thế nhưng Triệu Phong vẫn hoàn hảo không chút tổn hao gì, đứng yên tại chỗ.

Trên thực tế, lúc lực lượng của thi độc lan tràn, huyết dịch màu xanh thần bí trong cơ thể Triệu Phong đã dễ dàng thanh trừ nó.

Về phần thời gian còn lại thì Triệu Phong thúc dục chân lực để chữa trị những vết thương nhẹ trong cơ thể, khiến cho khí huyết trong cơ thể càng thêm thông suốt hơn.

- Thi độc này cũng chẳng có gì.

Triệu Phong cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thi độc cường đại như vậy mà gặp phải huyết dịch màu xanh trong người thì lại chẳng khác gì băng tuyết gặp mặt trời.

- Tiểu quỷ này rốt cuộc là loại quái thai gì?

Đồng tử Huyết Thi Ngân Văn co rút lại, vẻ mặt thâm trầm biến ào.

Chẳng qua, hắn cuối cùng vẫn là một lão quái vật đã sống mấy trăm năm, rất nhanh nở nụ cười âm trầm, nói:

- Tiểu tử, cho dù ngươi có thể khắc chế thi độc, nhưng chỉ dựa vào một mình ngươi thì liệu có thể chống đỡ được bao lâu trong tay bổn tọa?

Qua trận chiến vừa rồi, Kết quả đã quá rõ ràng

Cho dù tiểu đội năm người vẫn còn hoàn hảo, không tổn thất thì cũng không thể chiến thắng được Huyết Thi Ngân Văn.

- Vậy thì thử xem...

Triệu Phong khẽ lẩm bẩm, mặt không biểu tình, chậm rãi gỡ bịt mắt xuống

Bịt mắt?

Lúc này Huyết Thi Ngân Văn mới chính thức chú ý, Triệu Phong từ đầu đến cuối vẫn dùng một mắt để chiến đấu với mình.

Sau khi gỡ bịt mắt xuống lập tức lộ ra một đồng tử màu xanh, bên trong vô cùng thâm thúy, phảng phất như một vực sâu không đáy...

- Con mắt này...

Tâm thần Huyết Thi Ngân Văn đột nhiên nhảy dựng lên, gắt gao nhìn chằm chằm con mắt của Triệu Phong phảng phất như bị một vực sâu không đáy hấp dẫn.

Trong hư không

Một đôi mắt xích huyết “va chạm” với một con mắt màu xanh.

Uy lực tinh thần vô hình làn tràn khắp hư không

Huyết Thi Ngân Văn cảm giác mắt trái của đối phương giống như một thanh đao nhọn tinh thần vô hình, phát ra một luồng khí tức thâm sâu cổ xưa, diệt sát hết toàn bộ ảnh hưởng tinh thần do mình phát ra.

Nói cách khác.

Mặc dù Huyết Thi Ngân Văn chiếm được ưu thế nhất định tại phương diện tinh thần, thế nhưng ở trước mắt lại không hề có ưu thế gì đáng kể, thậm chí còn có thể bị khắc chế.

Cường đại! Lực lượng đặc biệt...

Trong lòng Triệu Phong phấn chấn, sau khi mắt trái dị biến, lực lượng đã tăng lên, đây là lần đầu tiên nó lộ ra trước mặt người khác, phô bày ra lực lượng thật sự của hắn.

Giờ khắc này, mắt trái đã dẫn dắt hắn vào một giao diện siêu cấp thị giác càng mạnh mẽ hơn.

Trong hư không, gió, bụi, ánh sáng kể cả nguyên khí và những phân tử lực lượng nhỏ bé nhất cũng bị mắt trái của Triệu Phong nhìn rõ. Hơn nữa chỉ cần nhìn một lần là thấy hết.

Thậm chí...

Mắt trái của Triệu Phong còn có thể nhìn xuyên thấu thân thể của Huyết Thi Ngân Văn, nhìn thấy tạng phủ và khí quan bên trong.

Mắt trái lợi hại đến mức có nhìn xuyên qua cả đá tảng.

Tùy ý quệt nhìn một lượt, Triệu Phong liền phát hiện trong thạch bích và huyết trì ở đây có không ít đồ vật “đáng giá”, trong đó bao gồm cả quần áo, chiếc nhẫn màu máu và những thứ đồ đạc cất giấu trên người Huyết Thi Ngân Văn.

Loại cảm giác này, phảng phất như chúa tể thế gian có thể quan sát hết tất cả.

Huyết Thi Ngân Văn đứng đối diện Triệu Phong đột nhiên rùng mình một cái.

Chẳng biết tại sao, hắn đột nhiên nhớ tới “Xích Nguyệt giáo chủ” mấy trăm năm trước, vị Chí Tôn Ma Đạo đỉnh phong trên đại lục.

Cho dù hắn là hộ pháp của phân đà, thế nhưng cũng chỉ có duyên gặp mặt Giáo chủ một lần, từ đó về sau, vĩnh viễn không thể nào quên được đôi “ma đồng tử” giống như Vĩnh Hằng Xích Nguyệt (*) kia.

(*) Trắng đỏ vĩnh hằng

Giờ khắc này.

Khi chạm trán với “con mắt” đó, đáy lòng hắn đột nhiên nổi lên tâm tình kỳ lạ.

Phong Lôi Chưởng!

Triệu Phong chậm rãi bước tới, chưởng lực phát rạ lôi minh cuồng bạo nổ vang càng ngưng luyện, càng tinh chuẩn, góc độ càng hiểm độc, dồn thẳng về phía ngực trái của Huyết Thi Ngân Văn.

- Hắn... Hắn làm sao biết được vị trí trọng thương của ta...

Trong lòng Huyết Thi Ngân Văn chấn động

Cùng một chiêu thức, cùng một loại chân lực, cùng sử dụng trên một thân thể, thế nhưng uy lực trước và sau lại hoàn toàn bất đồng.

Triệu Phong cảm giác như mình đã dung nhập vào một phương diện tinh thần kỳ dị, sử dụng chiêu thức lực lượng như trước lại có thể phát huy được lực sát thương càng lớn hơn, mức độ uy hiếp địch nhân cũng tăng lên gấp bội.

Vị trí và góc độ mà hắn công kích chính là nơi Huyết Thi Ngân Văn bị thương vị trí khiến hành động của đối phương trở nên bất lợi.

Phành phành phành...

Triệu Phong và Huyết Thi Ngân Văn lại lần nữa giao phong quyền trảo đối chiến.

Lần này, chưởng lực Phong Lôi Chưởng của Triệu Phong lại đánh ra theo lộ tuyến đặc thù, dồn thẳng vào vị trí tạng phủ bị thương nặng nhất của Huyết Thi Ngân Văn.

Bịch bịch...

Hai đạo thân hình nhanh chóng tách ra.

Dưới sự chênh lệch của thực lực, Triệu Phong lại thôi lui như trước, khí huyết nhộn nhạo.

Vẻ mặt Huyết Thi Ngân Văn thì lập tức đại biến, thân thể có chút cứng ngắc, dường như đã chịu thiệt thòi lớn.

Liệt Phong Thức!

Triệu Phong thúc dục Thiên Phong Thần Quyết, cả người hoàn toàn bị một đoàn gió bão viêm liệt bao phủ, đây rõ ràng là chiêu thức áo nghĩa của “phong thế”, nhưng lại có thể bộc phát ra sóng nhiệt hủy diệt giống như liệt hòa.

Trong khoảnh khắc đó, nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng lên, không khí dường như bị áp súc đến cực hạn, lập tức bộc phát ra lực lượng cuồng bạo phá hủy tất cả.

Uy lực của Liệt Phong Thức, gần như có thể so sánh với Phong Lôi Chưởng, ưu thế ở chỗ ý cảnh hỏa hầu mà Triệu Phong phát ra càng thâm sâu hơn, dùng nội công phong hệ của “Thiên Phong Thần Quyết” phát động uy lực đạt tới mức đáng sợ, đủ để uy hiếp rất nhiều cường giả Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Phành phành...

Tiếng nổ bạo chấn càng cường hãn hơn, sóng khí cuốn ra vài chục trượng những tảng đá ở xung quanh mơ hồ rung chuyển.

Thân hình Triệu Phong và Huyết Thi Ngàn Văn lại lần nữa tách ra.

- Tiểu tử, cút cho ta, lưu lại đám tiểu tử này để ta huyết tế, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

Huyết Thi Ngân Văn hít sâu một hơi, vẻ mặt trở nên khó coi, rốt cuộc cũng nhượng bộ.

Sau mấy trăm năm ngủ say, lực lượng khô kiệt, không bằng một phần hai mươi lúc đỉnh phong hơn nữa việc trọng thương khiến hắn thật sự vô lực khi dây dưa với Triệu Phong.

- Cút ra khỏi huyết động! Lưu lại chiếc nhẫn trong tay ngươi, thêm cái bao trong ngực nữa, ta tha cho ngươi một mạng.

Mắt trái của Triệu Phong phát ra ánh sáng màu xanh dao động kịch liệt, không chúng nhượng bộ.

- Chiếc nhẵn? Cái bao? Ngươi muốn chết rồi!

Huyết Thi Ngân Văn lặp tức khẽ giặt mình, chợt thở hổn hển, nổi giận gầm lên một tiếng, huyết quang toàn thân phảng phất như bị thiêu đốt, trong lòng bàn tay hiện động một tầng sóng lửa tử huyết.

Trong lòng Triệu Phong khẽ run, nhìn chằm chằm vào sóng lửa tử huyết trên tay Huyết Thi Ngân Văn.

Nghe nói, khi đạt tới cấp bậc Chân Linh cảnh có thể ngưng luyện ra bổn mạng chân hỏa, đây chính là tinh túy mà nguyên khí trong cơ thể thăng hoa tạo thành.

Đương nhiên, lực lượng của Huyết Thi Ngân Văn đã khô kiệt, trọng thương chưa lành, không có khả năng ngưng tụ thành bổn mạng chân hỏa, thế nhưng lực lượng mà hắn bày ra lúc này chính là do cường hoành thiêu đốt chút tinh nguyên còn sót lại trong cơ thể.

- Chết đi cho ta!

Huyết Thi Ngân Văn cười dữ tợn, hóa thành một đạo tàn ảnh, móng vuốt sắc bén huy động một ngọn lửa màu tím, hóa thành một vòng ánh sáng bảo vệ ập về phía Triệu Phong.

Lực lượng đáng sợ này khiến trái tim của Triệu Phong bỗng nhiên đập mạnh, sinh ra một loại cảm giác hít thở không thông.

Liệt Phong Thức!

Triệu Phong quát lớn một tiếng, một tầng huyết dịch màu xanh từ trong cơ thể tuôn ra, dung nhập vào trong Thiên Phong chân lực.

Chỉ trong chớp mắt, sâu trong cơ thể hắn bộc phát ra một luồng lực lượng mạnh mẽ, vượt qua gông cùm xiềng xích vốn có. Tinh, khí, thần tăng trên diện rộng.

Vốn Thiên Phong chân lực đã ở một tầng thứ khá cao, nhưng lúc này nó lại tăng mạnh thêm một cấp nữa, giống như kỳ tích, một chưởng đánh ra phảng phất có thể nhìn thấy Phong diễm (*) màu xanh hủy diệt tàn phá hết tất cả, diệt sát thiên địa vạn vặt, thiêu đốt cuồng bạo không ngừng nghỉ.

(*) gió và lửa trộn lại

Phụt... Phành...

Vòng ánh sáng bảo vệ do ngọn lửa màu tím tạo thành đang bao bọc lấy móng vuốt sắc bén của Huyết Thi Ngân Văn, đột nhiên kịch liệt chấn động chỉ duy trì được nửa nhịp hô hấp thì đã bị tan rã.

Bịch! Bịch! Bịch!

Thân hình Huyết Thi Ngân Văn liên tục rút lui, nhìn chằm chằm tầng sóng ánh sáng màu xanh đang vờn quanh người Triệu Phong lập tức sợ hãi thất sắc, hú lên một tiếng:

- Huyết mạch Thượng cổ...

Phành...

Ánh lửa màu xanh đột nhiên bộc phát, đánh bay hắn ra ngoài, hung hăng nện lên vách đá màu máu ở phía đối diện.

Ngay lặp tức, vách đá màu máu liền khẽ lắc lư.

Huyết Thi Ngân Văn bị vết thương cũ tái phát, lập tức thổ huyết tại chỗ, thân thể lún sâu vào trong vách đá, vẻ mặt kinh hãi nhìn chằm chằm Triệu Phong lẩm bẩm:

- Huyết mạch Thượng cổ, đồng tử màu xanh... Đây rốt cuộc là truyền thừa lực lượng của chủng tộc Thượng cổ nào? Trên Đại lục Thanh Hoa chưa từng xuất hiện loại khí tức huyết mạch Thượng cổ nào thuần túy thâm sâu như vậy...

Huyết mạch Thượng cổ?

Triệu Phong phát hiện tầng xong màu xanh bao phủ khắp toàn thân mình đang chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể.

- Loại lực lượng này gọi là huyết mạch Thượng cổ sao?

Thòng qua mắt trái, hắn có thể dễ dàng khống chế được luồng lực lượng thần bí này.

Vừa rồi phát động luồng lực lượng nay, dung nhập vào trong Liệt Phong Thức và Thiên Phong Thần Quyết, không ngờ lại bộc phát ra lực lượng đáng sợ như thế.

Triệu Phong có thể xác định, một kích nặng nề vừa rồi nhất định đã khiến vết thương cũ của Huyết Thi Ngân Văn tái phát.

Hiện tại, hắn chỉ cần bảo tồn thể lực là có thể đứng ở thế bất bại, chiếm quyền chủ đạo.

- Tiểu bối vô tri, xem ra ngươi còn chưa hiểu trên người mình có bảo tàng gì. Huyết mạch Thượng cổ, đó chính là một loại sức mạnh trong huyết mạch truyền thừa, là một loại lực lượng cường đại xa xưa nhất.

Huyết Thi Ngán Văn có chút chật vật, miễn cưỡng chui từ trong vách đá ra ngoài.

- Lực lượng huyết mạch... Tại sao trong Tông môn chỉ đề cập tới tư chất Linh thể, lại chưa từng đề cập tới “Huyết mạch truyền thừa?

Triệu Phong vừa mừng rỡ vừa khó hiểu, khẽ lẩm bẩm

- Huyết mạch truyền thừa trân quý cổ xưa. Cho dù là huyết mạch truyền thừa cấp thấp nhất thì cũng có thể sánh ngang với Linh thể cực phẩm, hơn nữa, trước khi lực lượng huyết mạch thức tỉnh thì gần như không có thủ đoạn nào đáng kể.

Huyết Thi Ngân Văn bặt cười trào phúng.

Thì ra là vậy.

Vẻ mặt Triệu Phong trở nên lạnh lùng, chậm rãi ngưng tụ chân lực, thúc dục huyết dịch màu xanh, chuẩn bị tụ lực để tiến công Huyết Thi Ngân Văn.

- Tiểu tử! Dừng tay! Cho dù ngươi có toàn lực thúc dục lực lượng huyết mạch thì tối đa cũng chỉ có thể đồng quy vu tận với ta mà thôi.

Trong mắt Huyết Thi Ngân Văn thoáng hiện một tia tàn nhẫn.

Dù sao thì ngày xưa hắn cũng là cự đầu một phương của Xích Nguyệt Ma Giáo, có thể nói là lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo.

Nếu như Triệu Phong ép hắn đến đường cùng, rất có khả năng làm ra hành động “chó cùng rứt giậu”.

- Thương thế của ngươi rất nghiêm trọng tốc độ thân pháp lại không bằng ta, nếu như tiếp tục kéo dài, tỷ lệ tử vọng còn lớn hơn ta. Hơn nữa, nơi này lại nắm trong phạm vi thế lực của Hiểu Nguyệt Tông chúng ta.

Ánh mắt của Triệu Phong hết sức nhạy bén.

Huyết Thi Ngân Văn khẽ giật mình, tức đến nghiến răng nghiến lợi, nếu như Triệu Phong dùng loại lực lượng này để tiếp tục dây dưa, quá thật có thể làm hắn tiêu hao đến chết.

- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi muốn thế nào?

Huyết Thi Ngân Văn thở hổn hển.

- Lưu lại chiếc nhẫn và bao đồ vật trong người ngươi.

Mắt trái của Triệu Phong lợi hại như đao, dường như có thể hiểu rõ tất cả bí mật trên người Huyết Thi Ngân Văn.

Mắt trái của hắn có thể phán đoán được tất cả những thứ đáng giá trên người Huyết Thi Ngân Văn và trong động quật này.

- Những vật khác còn có thể, nhưng cái giới chỉ này chính là tín vật của hộ pháp phán đà trong “Xích Nguyệt Ma Giáo”, cho dù ngươi có cầm đi thì cũng không có tác dụng thậm chí còn dẫn tới họa sát thân.

Huyết Thi Ngân Văn cố gắng nén cơn giận trong lồng ngực xuống.

Chua bao giờ hắn lại bị một con sâu cái kiến tu vi Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bức bách đến mức này.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đối phương may mắn ẩn chứa huyết mạch Thượng cổ, được trời cao chiêu cố, tương lai nhất định sẽ trở thành một đấng kiêu hùng thì hắn mới bình tĩnh lại.

Triệu Phong thầm nghĩ, trước khi mình có được ưu thế tuyệt đối thì tốt nhất không nên bức bách đối phương quá mức, vì vậy liền gật đầu đồng ý.

Rất nhanh, Huyết Thi Ngân Văn đã lấy ra một cái bao trong người, bên trong là vài viên huyết hoàn óng ánh, còn có một bản vẽ da thú và một thanh kiếm gãy màu máu.

Lúc giao ra những vật này, trên mặt Huyết Thi Ngân Văn rõ ràng có chút đau lòng và không cam tâm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui