Chúa Tể Chi Vương

Triệu Phong khẽ hít một hơi. Hắn vừa mới chân ướt chân ráo đi vào Đại quốc Thiên Bồng, nhân sinh địa vực đều không quen biết, chỉ có thể đem Thanh Phong Yến lưu lại ở ngoài thành mà thôi.

Hắn định để Thanh Phong Yến bay lượn trên không trung, sau đó dùng Thần Linh Nhãn theo dõi chiếu ứng.

Đúng lúc này, Liễu bá chợt mở miệng nói:

- Các vị thủ vệ đại nhân, dựa theo quy định của các thành thị, Thuần Thú Sư có thể mang theo Linh sủng tọa kỵ của mình vào thành mà!

Ở bất cứ thế giới nào, cho dù là quy tắc có sâm nghiêm đến thế nào đi chăng nữa, cuối cùng vẫn sẽ có một số ít người có thể hưởng thụ đặc quyền riêng.

Ví dụ như đạt tới cấp bậc Chân Chủ Cấp, cho dù có cưỡi Linh sủng vào thành, cũng không ai ngăn cản cả, hết thảy quy tắc cũng đều là mây bay.

Tương ứng như vậy, Thuần Thú Sư cũng là một loại quần thể đặc thù, ở Đại quốc Thiên Bồng thập phần khan hiếm.

Hơn nữa, với năng lực đặc thù của Thuần Thú Sư, bên người thường xuyên sẽ mang theo không ít Yêu thú Linh sủng, Túi Linh sủng không nhất định sẽ đủ dùng.

Đối với cái quần thể đặc thù này, các đại thành cũng sẽ chiếu cố đặc thù một chút.

- Thuần Thú Sư?

Một gã Thủ vệ trưởng có tu vi Nửa bước Chân Linh Cảnh dẫn đầu, mang theo vẻ mặt hoài nghi nhìn về phía Triệu Phong.

Chúng thủ vệ đều có chút nghi ngờ, hiển nhiên là không tin.

Hồng Hồ Thành, thân là một trong những trọng thành quy mô khổng lồ của Đại quốc Thiên Bồng, trong thành tự nhiên có không ít những Thuần Thú Sư.

Nhưng mà những vị Thuần Thú Sư này, bình thường cũng hơi có chút danh tiếng, đám thủ vệ ít nhiều cũng đều biết mặt.

Mà gã thiếu niên trước mắt này, bộ dáng chột mắt, tóc xanh, nhìn bề ngoài có thêm vài phần hung ác tà dị, nhìn thế nào cũng không giống một vị Thuần Thú Sư.

- Ha ha… Hồng Hồ Quận từ khi nào lại có thêm một vị Thuần Thú Sư trẻ tuổi như vậy? Liễu mỗ thật sự muốn lĩnh giáo một chút a!

Một tiếng cười trong trẻo đột nhiên truyền đến.

Lời nói vừa dứt, một đầu hồng điểu hai đầu thật lớn, chở theo một gã thanh niên áo giáp màu tím bay nhanh mà đến.

- Liễu công tử!

- Liễu Đội trưởng!

Đám người Thủ vệ trưởng đều hành lễ, thần sắc cung kính.

Gã thanh niên tử giáp này, tu vi đồng dạng là Nửa bước Chân Linh Cảnh, nhưng khí tức trên người so sánh với Liễu bá còn cường đại hơn một chút.

- Nửa bước Chân Linh Khí chuyển hóa đạt tới gần sáu thành!

Triệu Phong giật mình động dung.

Nhưng mà Liễu bá đứng một bên thì cũng nhận ra gã thanh niên kia:

- Liễu Nguyên công tử!

Gã thanh niên tử giáp kia vừa đáp xuống, ánh mắt khẽ đảo qua ba người Liễu bá, cảm giác có chút quen mắt:

- Các ngươi là…

Liễu bá vội vàng thuyết minh thân phận.

- Ha ha… hóa ra là người của Chi tộc Liễu gia Lâm Lam Quận, ta thiếu chút nữa là quên mất! Hiện tại đúng là thời điểm bản tộc tuyển nhận danh ngạch thiên tài của Chi tộc a!

Liễu Nguyên công tử kia cuối cùng cũng nhớ lại.

Trong dĩ vãng, Liễu bá từng khá nhiều lần đưa đệ tử Chi tộc đến Liễu gia Hồng Hồ Quận, từng gặp qua Liễu Nguyên công tử này mấy lần.

Trải qua giới thiệu, Triệu Phong mới biết được, vị Liễu Nguyên công tử này chính là nghĩa tử của đương kim Gia chủ Liễu gia, trong đám thanh niên trẻ tuổi tân bối, cũng tính là nhân vật phong vân nổi bật.

- Vị Triệu Phong huynh đệ này, chính là một vị Thuần Thú Sư mà gần đây bổn Chi tộc ta mới kết giao, vừa lúc cũng có việc cùng đến Hồng Hồ Thành!

Liễu bá trịnh trọng giới thiệu Triệu Phong cho Liễu Nguyên.

Liễu Nguyên nhàn nhạt gật đầu, hiển nhiên cũng không quá mức tin tưởng thân phận Thuần Thú Sư của Triệu Phong.

Tại Đại quốc Thiên Bồng, Thuần Thú Sư rất khan hiếm, tình huống giả mạo Thuần Thú Sư để kiếm chác cũng không phải chưa từng xảy ra.

- Có thể gặp được một vị Thuần Thú Sư trẻ tuổi như vậy, quả thật chính là vinh hạnh của Liễu mỗ ta! Trùng hợp, dạo gần đây Song Đầu Nộ Diễm Điểu của Liễu mỗ ta tính tình hơi chút nóng nảy, có chút không thể khống chế, không biết vị Triệu Thuần Thú Sư này có thể giúp đỡ một phen hay không?

Lời nói Liễu Nguyên vừa dứt, đầu Song Đầu Nộ Diễm Điểu mà hắn đang cưỡi đột nhiên phát ra một trận quái khiếu bén nhọn, phốc một tiếng, trên người dâng lên từng trận hỏa diễm hừng hực.

Sau đó Song Đầu Nộ Diễm Điểu chợt lồng lộn lên một hồi, hất Liễu Nguyên té ngã xuống đất.

Trong lòng Triệu Phong khẽ cười lạnh. Liễu Nguyên này quả thật là biết diễn trò, cố tình để cho Song Đầu Nộ Diễm Điểu vào lúc này giở chứng, lấy cái này để làm khó dễ, hoặc là cố ý muốn thử mình.

Người sáng suốt liền có thể nhìn ra được, tọa kỵ phi cầm của Liễu Nguyên lúc này đây đột nhiên phác tác nổi giận, thật sự là quá mức trùng hợp rồi.

Liễu bá vừa định mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng im lặng.

Dù sao thì Triệu Phong cũng chính là một Thuần Thú Sư chân chính, loại vấn đề thông thường như thế này, hắn hẳn có thể giải quyết được.

Hơn nữa, Liễu bá cũng muốn nhân cơ hội này hiểu biết một chút năng lực thuần thú của Triệu Phong.

- Có thể, nhưng mà… chuyện thù lao…

Vẻ mặt Triệu Phong bình thản, liếc mắt nhìn đầu Song Đầu Nộ Diễm Điểu bộ dáng phẫn nộ bừng bừng phía trước kia.

Thù lao?

Mọi người nhất thời sửng sốt, khẩu khí của tên thiếu niên này thật ra cũng không nhỏ a!

Chẳng qua, bình thường các Thuần Thú Sư chân chính cũng chẳng có kẻ nào dễ hầu hạ cả.

- Chỉ cần ngươi có thể khiến cho Tiểu Hồng Diễm của ta bình tĩnh trở lại, những yêu cầu bình thường, ta hoàn toàn có thể thỏa mãn ngươi!

Vẻ mặt Liễu Nguyên tràn đầy tự tin chắc chắn.

Triệu Phong lập tức đưa ra yêu cầu, muốn Liễu Nguyên hỗ trợ mình tìm tung tích của một nữ tử họ Liễu.

- Không thành vấn đề!

Liễu Nguyên không chút do dự đáp ứng.

Tiểu Hồng Diễm chính là do hắn cố tình ra lệnh cho nó phát cuồng, dưới tình huống như thế này, nếu như Triệu Phong thật sự có thể khiến cho nó bình tĩnh trở lại, liền chứng minh hắn quả thật có chân tài thực học.

Mà một vị Thuần Thú Sư chính thức, cho dù là Hồng Hồ Liễu gia, cũng luôn có nhu cầu chiêu nạp, kết giao, những yêu cầu bình thường, hoàn toàn có thể thỏa mãn được.

Triệu Phong khẽ gật đầu, chậm rãi đi về phía Song Đầu Nộ Diễm Điểu.

Song Đầu Nộ Diễm Điểu phất phất hai cánh, hỏa diễm bốc lên cao chừng hơn một trượng, hung tính mười phần, nóng nảy vô cùng, không ngừng hướng Triệu Phong thị uy.

- Ngoan nào! Ngoan nào!

Triệu Phong giống như đang dụ dỗ con nít, vươn một đầu ngón tay ra, hướng về phía Song Đầu Nộ Diễm Điểu vẽ vẽ mấy cái.

Đồng thời, hắn cũng chậm rãi tiến về phía Song Đầu Nộ Diễm Điểu.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu cũng nhảy lên, đứng ở trên vai của Triệu Phong, nhe răng nhếch miệng, hướng Song Đầu Nộ Diễm Điểu không ngừng khiêu khích.

Song Đầu Nộ Diễm Điểu dưới sự múa may của hai người, dần dần trở nên yên tĩnh lại.

Đầu tiên là đầu ngón tay của Triệu Phong, quơ quơ vẽ vẽ, tựa hồ ẩn chứa một loại lực lượng thần bí có tác dụng yên ổn tâm thần.

Tiếp theo là sự khiêu khích của Tiểu Tặc Miêu, dường như cũng có tác dụng nhất định nào đó.

Tóm lại, một người một mèo bình yên không chút việc gì, đi tới trước người của Song Đầu Nộ Diễm Điểu.

- Ngoan nào! Ngoan nào!

Triệu Phong vươn tay ra, khẽ vuốt ve đỉnh đầu của Song Đầu Nộ Diễm Điểu mấy cái.

Một màn này khiến cho những người ở gần đó đều vô cùng rung động.

Ở trước mặt Song Đầu Nộ Diễm Điểu thể tích khổng lồ, thân hình Triệu Phong nhỏ bé giống hệt như một tên người lùn vậy.

Nhưng mà hắn lại dùng một loại phương thức đơn giản như thế, đã có thể nhẹ nhàng trấn an con chim khổng lồ trước mặt mình.

Hơn nữa, Song Đầu Nộ Diễm Điểu lại vô cùng im lặng, để mặc cho nó vuốt ve đầu mình.

Chương 256: Ngoan nào! Ngoan nào! (2)

Liễu Nguyên cũng cả kinh một trận, âm thầm huýt sáo nhẹ một tiếng, nhưng Song Đầu Nộ Diễm Điểu lại chỉ khẽ run nhẹ lên một tiếng, sau đó không phản ứng gì nữa.

Lúc này, Triệu Phong đã nhảy lên, đứng ở trên lưng của Song Đầu Nộ Diễm Điểu.

- Không có sự cho phép của ta, cho tới bây giờ chưa từng có người nào có thể bình yên đứng trên người của Tiểu Hồng Diễm, trừ phi là Thuần Thú Sư!

Trong mắt Liễu Nguyên chợt lóe lên tinh quang.

Khi mà Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu đứng ở trên người của Song Đầu Nộ Diễm Điểu, Liễu Nguyên chợt phát hiện, Tiểu Hồng Diễm của mình, không biết vì cái gì lại có chút run sợ nhàn nhạt.

- Meo meo! Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu học theo bộ dáng của Triệu Phong lúc trước, dùng miêu trảo khẽ vuốt nhẹ đỉnh đầu của Song Đầu Nộ Diễm Điểu, tựa hồ như đang nói:

- Ngoan nào! Ngoan nào!

Liễu Nguyên cùng đám người Liễu bá nhất thời vẻ mặt cực kỳ phấn khích.

Đặc biệt là Liễu Nguyên, khuôn mặt thoáng run rẩy nhàn nhạt. Tiểu Hồng Diễm của hắn, tính cách vô cùng nóng nảy, chưa từng bao giờ chịu qua sự vũ nhục như vậy.

Đầu tiểu Miêu sủng kia, không ngờ lại dám đùa giỡn Tiểu Hồng Diễm!

Mặc dù trong lòng Liễu Nguyên có chút oán hận, nhưng ngoài mặt lại duy trì sự khách khí:

- Triệu đại sư, quả thật có khả năng thông linh! Liễu mỗ bội phục! Yêu cầu của các hạ, Liễu Nguyên sau khi quay về Gia tộc, chắc chắn sẽ dốc sức hoàn thành!

- Ừm!

Triệu Phong khẽ gật đầu một cái, rất có bộ dáng của một Thuần Thú Sư chân chính.

Cũng chính vì như thế mới khiến cho đám người Liễu Nguyên càng thêm cẩn thận đối đãi. Chiêu nạp một vị Thuần Thú Sư, cho dù là đối với một đại tộc như là Hồng Hồ Liễu gia, cũng là chuyện vô cùng quan trọng.

o0o

Sau đó, có Liễu Nguyên dẫn đường, mọi người nhất thời thẳng đường tiến vào thành, không hề bị bất cứ ngăn cản nào cả.

Triệu Phong dắt theo Thanh Phong Yến vào thành, cũng không có kẻ nào tiến ra ngăn trở.

Ngay khi cái danh hào Thuần Thú Sư của hắn nhận được sự tán đồng của mọi người, liền có thể hưởng thụ loại đặc quyền này.

Thuần Thú Sư có khả năng thuần phục Yêu thú, đừng nói là Linh sủng của mình, cho dù là Linh sủng tọa kỵ của những người đi chung quanh, cũng đều dị thường yên lặng.

Không bao lâu sau, đoàn người của Triệu Phong liền được đối đãi như khách quý, tiến vào phủ đệ của Hồng Hồ Liễu gia.

Ba người bọn Liễu bá ngược lại được ăn theo chút vinh quang, đạt được những đãi ngộ trước giờ chưa từng có của Hồng Hồ Liễu gia.

Hồng Hồ Liễu gia thậm chí còn phái ra một vị Trưởng lão Chân Linh Cảnh, đặc biệt tới tiếp đón mấy người bọn Triệu Phong.

Vị Trưởng lão Chân Linh Cảnh này, trọng điểm tiếp kiến Triệu Phong, hơn nữa còn nguyện ý hứa hẹn cấp cho hắn đãi ngộ của Khách khanh Nhất đẳng nữa.

Khách khanh Nhất đẳng, gần như tương đương với đãi ngộ của Trưởng lão Khách khanh trong Liễu Tộc rồi.

Trưởng lão Khách khanh, bình thường cần phải đạt tới tu vi Chân Linh Cảnh, mới có thể đạt được đãi ngộ này, bởi vậy có thể thấy được phân lượng của Khách khanh Nhất đẳng này.

- Có thể cho ta chút thời gian suy nghĩ không?

Triệu Phong cũng chỉ thoáng gật đầu, không có lập tức đáp ứng.

Chuyện quan trọng nhất của hắn trước mắt, chính là truyền tin, hoàn thành xong nhiệm vụ của sư tôn.

Hắn còn nhớ rõ, sư tôn dường như đã từng nói qua, người nhận được bức thư này sẽ sắp xếp an bài cho hắn.

Nhưng mà nếu như Đại Trưởng lão biết được, giờ phút này Triệu Phong đã có hy vọng trở thành Khách khanh Nhất đẳng của một phương Đại Gia tộc trong Đại quốc Thiên Bồng, chỉ sợ sẽ lập tức bảo hắn đồng ý, không cần phải đi đưa tin gì nữa.

Bởi vì mục đích của Đại Trưởng lão chính là một phen sắp xếp an bài thích đáng cho Triệu Phong ở lại Đại quốc Thiên Bồng, lá thư này, chẳng qua chỉ là muốn kéo chút quan hệ nhân mạch mà thôi.

Nhưng mà, trở thành Khách khanh Nhất đẳng của Hồng Hồ Liễu gia, thân phận cao thượng, điều này so với đãi ngộ của đệ tử trung tâm còn cao hơn không ít.

Triệu Phong căn bản là không cần quan hệ nhân mạch gì cả, chỉ bằng vào một cái thân phận Thuần Thú Sư, liền có thể đạt tới hiệu quả vượt quá tưởng tượng rồi. Đây là tình huống mà Đại Trưởng lão chưa bao giờ đoán trước được.

Nhưng mà hiển nhiên, Triệu Phong cũng không có lĩnh ngộ được ý định thực sự của sư tôn, trong lòng chỉ có duy nhất một ý niệm đơn giản, đó là đưa bức thư tín này đến trong tay chủ nhân chân chính của nó.

- Đây là một cái Hồng Liễu Lệnh! Bằng vào cái lệnh bài này, Triệu huynh đệ có thể đi lại khắp nơi trong địa bàn của Hồng Hồ Liễu gia, tuyệt đối không bị ngăn trở!

Vị Trưởng lão Chân Linh Cảnh kia cũng không cảm thấy ngoài dự liệu, càng không hề có bất cứ giận hờn nào, ngược lại còn cấp cho hắn một cái lệnh bài.

- Hồng Liễu Lệnh?

Liễu bá không khỏi lộ ra thần sắc hâm mộ. Thuần Thú Sư ở Đại quốc Thiên Bồng thật sự là vô cùng hiếm quý, các Đại Gia tộc, đại thế lực, ai nấy cũng đều tranh đoạt chiêu dụ.

Cái Hồng Liễu Lệnh này, chính là đại biểu cho thân phận khách quý của Triệu Phong ở Hồng Hồ Liễu Tộc.

Có lệnh bài này, Triệu Phong ở lại Hồng Hồ Quận làm việc sẽ càng thêm dễ dàng hơn rất nhiều.

Đợi khi chuyện của Triệu Phong kết thúc xong, kế tiếp mới tới phiên ba người bọn Liễu bá.

- Hai người các ngươi tới đây, kiểm tra tư chất một chút!

Vị Trưởng lão Chân Linh Cảnh nhàn nhạt liếc mắt nhìn hai người Liễu Đình Ngọc và Liễu Đông, vẻ mặt không chút biểu tình, nói.

- Đình nhi, nhanh lên!

Trong mắt Liễu bá toát ra một tia chờ mong và khẩn trương.

Vị Trưởng lão Chân Linh Cảnh kia cũng không hề lấy ra bất cứ đạo cụ thí nghiệm gì cả, chỉ khẽ nhắm mắt lại, tiến hành bắt mạch cho Liễu Đình Ngọc.

- Huyết mạch truyền thừa! Không ngờ lại là huyết mạch tổ truyền của Gia tộc Liễu Thị chúng ta!

Vị Trưởng lão Chân Linh Cảnh kinh dị ồ lên một tiếng.

Chỉ thấy trên làn da bên ngoài cánh tay của Liễu Đình Ngọc chợt hiện lên một tầng huyết dịch bích sắc nhàn nhạt, màu sắc giống hệt như một khối ngọc bích mông lung vậy.

Huyết mạch truyền thừa, mặc dù ở tại nơi địa linh nhân kiệt như Đại quốc Thiên Bồng này, cũng thập phần hiếm thấy. Huống chi huyết mạch truyền thừa của Liễu Đình Ngọc lại còn là huyết mạch tổ truyền của Gia tộc Liễu Thị nữa.

Ngay hôm đó, chuyện này liền kinh động lên đến cao tầng của Liễu gia.

Liễu Đình Ngọc và Liễu Đông thành công tiến vào Hồng Hồ Liễu Tộc, cá chép vượt long môn, bước ra khỏi quỹ tích nhân sinh tầm thường trước đây.

Triệu Phong chứng kiến một màn này, trong lòng cảm khái, nhớ lại tình hình lúc trước mình và Triệu Tuyết cùng tiến vào Triệu Tộc.

o0o

Đêm đó, Triệu Phong ở lại trong khu vực khách quý của Hồng Hồ Liễu Tộc.

Hơn nữa, Liễu Nguyên rất nhanh đưa tới cho Triệu Phong một cái danh sách nhỏ, trong đó ghi lại chằng chằng chịt chịt một loạt các loại tin tức.

Trên cái danh sách này, tất cả những cái tên trên đó đều là Liễu Cầm Tâm!

Triệu Phong không khỏi bội phục, hiệu suất làm việc của Liễu Nguyên này, cũng không phải nhanh bình thường!

- Đúng rồi! Quên nói với Triệu đại sư, thiên kim tiểu thư của Hồng Hồ Thành chủ, cũng tên là Liễu Cầm Tâm đó!

Liễu Nguyên có chút chần chừ, nói.

- A?

Triệu Phong cũng không quá mức chú ý tới. Dù sao thì những người cùng tên Liễu Cầm Tâm ở trên bản danh sách này cũng rất nhiều

- Quan trọng hơn nữa chính là, vị Cầm Tâm tiểu thư này, gần đây đang tổ chức một hồi tỷ võ chiêu phu!

Liễu Nguyên có chút xấu hổ, nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui