Chúa Tể Chi Vương

Ngoại ô thành Hồng Hồ.

Trên một tòa đại sơn đen thui, đập vào mắt là một mảnh trụi lủi, không có bao nhiêu cây xanh.

Núi này gọi là Thiết Càn Sơn, thoạt nhìn thì nó không lớn, nhưng nếu bởi vậy mà coi thường nó thì đã sai lầm to.

Núi không cao, nhưng có tiên thì nổi danh, nước không sâu, nhưng có rồng thì linh thiêng.

Tại thành Hồng Hồ, thanh danh của Thiết Càn Sơn không nhỏ, trực tiếp lấy tên của “Thiết Càn đại sư” để đặt cho nó.

Một người một mèo, nghênh ngang bước lên Thiết Càn Sơn.

Tiểu Tặc Miêu thích ý vui vẻ, đùa giỡn trên núi.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong quét qua Thiết Càn Sơn một lượt, liền phát hiện trên núi có hỏa nguyên lực nồng đậm.

Từ khi bước lên ngọn núi này, nhiệt độ rõ ràng tăng lên không ít.

- Trong Thiết Càn Sơn này, chắc chắn có nham thạch nóng chảy, thậm chí còn có Địa Mạch chi hỏa.

Ánh mắt của Triệu Phong thoáng lóe lên.

Hắn đã tìm hiểu về phương diện luyện khí, thậm chí không thua kém gì Luyện Khí Đại Sư bình thường, thế nhưng so với cấp bậc Đại Sư thì lại có một khoảng cách lớn không thể vượt qua.

Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu đi bộ lên núi, cũng không cưỡi Thanh Phong Yến.

Trước khi xuất phát, Triệu Phong đã sớm nghe ngóng rõ ràng, Thiết Càn đại sư không thích nhất là bị người khác quấy rầy sự thanh tịnh, thậm chí còn có cấm chế linh sủng tọa kỵ dừng lại trên chân núi.

Không lâu sau, trên đỉnh núi đã xuất hiện một tòa phủ đệ Ngân Thiết.

Tòa phủ đệ này gọi là Thiết Càn phủ, là nơi ở và luyện khí của Thiết Càn đại sư.

Lúc này, trên đình núi có một ít dòng người ra ra vào vào, phản lớn đều vẻ mặt chán chưởng quay trở về.

- Haizz, Thiết Càn đại sư không tiếp khách, ngay cả ba tên đồ đệ luyện khí cũng có lịch hẹn đến nửa năm sau rồi.

Trong dòng người tới lui, phần lớn đều là cường giả Thoát Phàm Cảnh.

Tại Thiên Bồng đại quốc, võ phong thịnh hành, bất luận là thế tục hay là Thế giới Tông môn, tất cả đều là thực lực vi tôn.

Nếu như có Chân Linh cảnh hàng lâm, Thiết Càn phủ sẽ phái người đón tiếp một chút. Hoặc là hỏi thăm xem khách đến có bối cảnh thân phận gì để dàn xếp một phen.

Đương nhiên, lúc Triệu Phong lộ ra “Hồng Liễu Lệnh”, người của Thiết Càn phủ cũng chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái, không nói một cầu đã cho hắn đi vào.

Thiết Càn đại sư và Hồng Hồ Thành chủ có quan hệ cũng không tốt, nhưng Liễu tộc dù sao cũng là bá chủ của nơi nay, Thiết Càn phủ tự nhiên cũng sẽ không chủ động trêu chọc.

Chỉ thấy một người một mèo nhanh chóng tiến vào Thiết Càn phủ.

Cùng lúc đó, tại phụ cận Thiết Càn phủ, ở một khu vực ẩn nấp.

- Hắn lên Thiết Càn Sơn rồi, nhanh chóng vẻ báo cho Thành chủ.

Ba nam tử mặc ám bào, đứng sau đống đá, một thân ảnh nhanh chóng rời đi.

Vụt...

Sau khi Triệu Phong tiến vào Thiết Càn phủ không lâu, lại có một tên nam tử mặc ám bào cũng chậm rãi trà trộn vào.

Trong tay hắn lộ ra một cái lệnh bài, thủ vệ của Thiết Càn phủ liền khẽ biến sắc.

Từ sau khi luận võ, bốn tên nửa bước Chân Linh cảnh vẫn âm thầm giám sát nhất cử nhất động của Triệu Phong.

Lúc đầu, thậm chí còn có một vị cao nhân Chân Linh cảnh tham gia.

Một mặt, Hồng Hồ Thành chủ muốn nắm rõ chi tiết của Triệu Phong, một mặt khác là đề phòng Triệu Phong chạy trốn.

Chẳng qua, từ sau khi Triệu Phong nhập trú phủ Thành chủ, hắn vẫn luôn an phận, tĩnh tâm tu luyện, còn giúp thuần hóa những linh sủng trong phủ Thành chủ.

Thời gian dần trôi qua, Hồng Hồ Thành chủ cũng đã tín nhiệm Triệu Phong kha khá, không những thưởng thức mà còn giảm bớt cảnh giác đi quá nửa.

Nửa tháng trước, vị Chân Linh cảnh giám sát Triệu Phong đã bị thu về.

Sau khi tiến vào Thiết Càn phủ, Triệu Phong cũng không được phép tiếp kiến.

Dù hắn đã báo ra thân phận là con rể của Thành chủ, thế nhưng cũng không được coi trọng, bởi lẽ Hồng Hồ Thành chủ và Thiết Càn đại sư cũng không có quan hệ tốt đẹp lắm.

Triệu Phong hơi trầm ngâm, sau đó tiến vào một điện triển lãm trong tòa phủ.

Trong đại điện, trưng bày đủ các loại tác phẩm luyện khí, kể cả vũ khí, hộ giáp, trang sức,...

Những tác phẩm luyện khí này, có một số là do tự tay Thiết Càn đại sư luyện chế, cũng có một số là từ chỗ đệ tử của hắn luyện chế, không thứ nào không phải là loại chế tác thượng thừa, khiến người khác nhìn mà hoa cả mắt.

Triệu Phong tùy tiện xem vài món, cho dù là tác phẩm của đệ tự Thiết Càn đại sư chế tác thì cũng trên một bậc so với Luyện Khí Sư có uy tín lâu năm ở Hiểu Nguyệt Tông luyện chế.

Về phần tác phẩm của bản thân Thiết Càn đại sư thì lại càng gần như hoàn mỹ, giống như tác phẩm nghệ thuật vậy.

Người quan sát đều không ngừng thốt lên với vẻ thán phục, kể cả một vài Luyện Khí Sư nổi tiếng đến tham quan.

Không ít cường giả hoặc Luyện Khí Sư đều muốn mua những tác phẩm luyện khí này.

Thế nhưng, phần lớn tác phẩm ở đây đều không bán, hoặc là tốt đến mức chủ nhân luyện khí không nỡ bán, hoặc là giá cả cao đến không tưởng, có thể nói là giá cả gấp mười lần so với giá trị của tác phẩm.

Tóm lại.

Muốn mua tác phẩm luyện khí, vô cùng khó, trừ phi tu vi của ngươi cao, có đủ phân lượng trực tiếp nói chuyện với người của Thiết Càn phủ, hoặc có quan hệ bối cảnh sâu dày.

Những tác phẩm này, chủ yếu dùng để triển lãm, nói trắng ra là dùng để khoe khoang thực lực luyện khí của Thiết Càn phủ.

Triệu Phong thuận tay cầm một thanh trượng kiếm Xích Kim lên, nhẹ nhàng chạm vào, chất liệu của thanh kiếm được dung luyện đến mức tận cùng, thân kiếm trong sáng như gương, đủ để soi mặt.

- Cái kiếm nát này! Thủ pháp luyện chế quả thật thô không chịu nổi.

Một âm thanh khinh miệt vang lên.

Thoáng chốc.

Bầu không khí của điện triển lãm liền lâm vào tĩnh mịch.

Phần lớn ánh mắt đều dừng lại trên người một thiếu niên tóc xanh.

- Tiểu tử này là ai, dám chê bai tác phẩm của Thiết Càn phủ.

- Ồ! Hắn không phải là con rể của Thành chủ hay sao?

Người trong đại điện, hoặc kinh ngạc, hoặc nghị luận.

Trong đó có rất ít người có thể nhận ra thân phận của Triệu Phong.

Đinh...

Triệu Phong thử búng lên thân kiếm một cái, nói:

- Chất liệu dụng luyện không tệ, nhưng tiêu chuẩn của món vũ khí này, quả thật quá tốn hao tài liệu, có thể nói, nó chỉ có cái bề ngoài...

Hắn vừa nói vừa lắc đầu, khiến mọi người đều đưa mắt nhìn qua.

- Tiểu huynh đệ, xin chỉ giáo?

Một vị Luyện Khí Sư vì mộ danh mà đến đây, có chút không phục mà nói.

- Ngươi xem. Tài liệu chủ yếu của kiếm nảy là “Tử Thiết Kim”. “Tử Thiết Kim” có tính truyền chân lực không tệ, cường độ cũng rất cao, thế nhưng khuyết điểm là trọng lượng và độ sắc bén không ổn. Phân lượng của “Tử Thiết Kim” trong thanh kiếm này không ngờ lại vượt quá một phần ba, lại thêm vào Huyền Băng Thiết và Bách Luyện Huyền Kim, tăng độ cứng và độ sắc bén. Thế nhưng trọng lượng quá nhẹ, ảnh tưởng tới lực sát thương, độ cứng cũng không đạt tới trình độ lý tưởng Nếu như va chạm kịch liệt thì lưỡi kiếm rất dễ bị gãy.

Triệu Phong nói xong lại lắc đầu thêm lần nữa.

Trên thực tế, khuyết điểm của thanh kiếm này cũng không rõ ràng đơn giản là vì nó hơi nhẹ, mà độ cứng cũng không đạt tới trình độ lý tưởng

Cho vào Tử Thiết Kim khá nhiều, cho nên lưỡi kiếm này chủ yếu là truyền chân lực vào, tăng cường lực phá hoại, chất lượng không lớn, như vậy sẽ tăng thêm tốc độ cho lưỡi kiếm.

Hơn nữa, những thanh kiếm đặt ở điện triển lãm, đều đã trải qua cân nhắc xem xét, cho nên bỏ vào khá nhiều Tử Thiết Kim.

Nhưng người có nhãn lực bình thường lại không thể nhìn ra những chi tiết vụn vặt này. Bởi dù sao thì tính truyền chân lực của thanh kiếm cũng rất mạnh, uy lực kinh người, gia tăng tốc độ, độ sắc bén cũng khá tốt, có thể nói là chú trọng về thuộc tính và sát thương

Về phần độ cứng, chẳng qua là không đạt tới trình độ lý tưởng thế nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Tuy nhiên, nhãn lực của Triệu Phong rất sắc bén, thậm chí còn có thể nhìn xương trong trừng gà.

Nghe xong lời giải thích của hắn, Luyện Khí Sự bên cạnh không khỏi gật đầu, nói:

- Quả thật là có chút khuyết điểm nhỏ nhặt, thế nhưng không đủ che đi khuyết điểm của nó.

- Người nào! Dám chê bai tác phẩm của Thiết Càn phủ.

Mấy vị Luyện Khí Sư và học đồ của Thiết Càn phủ đều phẫn nộ, chạy thẳng đến.

- Ha ha, đường đường là Thiết Càn phủ, chỉ vậy mà đã tức giận rồi? Chẳng lẽ chỉ cho phép chúng ta tán dương, lại không được để cập tới khuyết điểm của tác phẩm?

Triệu Phong cười lạnh một tiếng, không để tâm, lại tiếp tục nói:

- Đây chỉ là vấn đề thứ nhất, độ cứng của lưỡi kiếm được thêm vào Huyền Băng Thiết, một khi gặp phải vũ khí có hỏa thuộc tính cường đại, lạnh nóng gặp nhau sẽ khiến cho chất liệu của thân kiếm biến hình, thậm chí còn có thể vỡ vụn trong quá trình đánh nhau.

- Huyền Băng Thiết có thể gia tăng lực sát thương trải qua dung luyện đặc thù còn có thể khiến cho thân kiếm bóng loáng như gương, nhỏ máu không dính. Đây cũng là vì quá truy cầu hình thức, lại không có bao nhiêu thực dụng... Thật sự là một nét bút hỏng!

Những Luyện Khí Sư ở gần đó nghe vậy liền trợn mắt há hốc mồm.

Nếu như Triệu Phong chỉ nói xằng nói bậy thì bọn họ cũng chỉ có thể cười trừ, nhưng hắn nói không phải là không có đạo lý, hơn nữa trong lời nói cũng thể hiện ra học thức và lý giải phong phú đối với luyện khí.

Chỉ ra đủ khuyết điểm của thanh trường kiếm này, Triệu Phong lại cầm lấy một cây Hắc Thiết trường tiên bên cạnh, nói:

- Các ngươi xem, cây trường tiên này chính là dung nhập với Hắc Luyện Nhuyễn Cương...

Vừa lên tiếng, lực chú ý của mọi người trong đại điện liền bị Triệu Phong thu hút.

Triệu Phong thao thao bất tuyệt, phân tích từng tài liệu của từng kiện tác phẩm luyện khí, trọng điểm chính là phóng đại khuyết điểm và phê bình chất lượng không đủ của nó.

Mấy vị Luyện Khí Sư tọa trận trong Thiết Càn phủ đều trọn tròn mắt.

Hành vi của Triệu Phong hoàn toàn là bới lông tìm vết, tìm xương trong trứng

Nhưng hết lần này tới lần khác, hắn lại từ một khuyết điểm mà suy ra ba, phóng đại khuyết điểm đến vô hạn.

Hắn làm sao có thể biết rõ tài liệu của từng tác phẩm, ngay cả ti lệ phân lượng và hỏa hầu dung luyện cũng nói chính xác. Chỉ có cấp bậc Đại Sư hoặc Luyện Khí Sư lâu năm có kinh nghiệm cực kỳ phong phú mới có thể nhìn la nhiều chi tiết như vậy...

Một vị Luyện Khí Sư tọa trấn không khỏi hít sâu một hơi.

- Nhanh! Nhanh gọi ba vị chân truyền sư huynh!

- Đại sư huynh đang bệ quan luyện khí, Nhị sư huynh cũng đi ra ngoài rồi, còn Tam sư huynh thì hình như đang tiếp kiến một vị cao nhân Chân Linh cảnh.

Luyện Khí Sư tọa trấn Thiết Càn phủ có chút lo lắng, nói.

Những Luyện Khí Sư ở đây đã bị Triệu Phong hù dọa triệt để rồi, nhất thời không tìm ra nhân vật trấn áp cục diện.

Càng đáng sợ hơn là mỗi kiện tác phẩm mà Triệu Phong cầm lên đều bị hời hợt nói ra chất liệu và khuyết điểm.

Cứ tiếp tục tình huống này, thanh danh của Thiết Càn phủ sẽ bị phá hỏng hoàn toàn.

- Tên này, chẳng lẽ đến đập phá quán hay sao?

Vài tên Luyện Khí Sư không nhịn được hít một hơi thật sâu, rốt cuộc cũng ý thức được điều gì đó.

- Có nên đuổi hắn ra ngoài không?

- Không được! Trong tay hắn có Hồng Liễu Lệnh, lại còn là con rể của Hồng Hồ Thành chủ.

- Hồng Hồ Thành chủ có quan hệ không được tốt lắm với sư tôn, việc này chẳng lẽ là mưu kế mà Hồng Hồ Thành chủ âm thầm sắp đặt?

Thiết Càn phủ tự nhiên có cao nhân Chân Linh cảnh tọa trấn, nhưng lúc này cũng không biết phải làm gì, nghi kỵ đủ điều.

Nơi này là địa bàn của thành Hồng Hồ, thân phận của Triệu Phong cũng bất đồng, sau lưng còn có cự đầu như Hồng Hồ Thành chủ chổng lưng, bọn họ cũng không dám khinh suất ra tay.

Càng trọng yếu hơn là khuyết điểm của mỗi kiện tác phẩm đều bị Triệu Phong nói rất có đạo lý, đạt được sự tán thành nhất định của mấy vị Luyện Khí Sư gần đó.

Nếu như Thiết Càn phủ cưỡng ép đuổi người, vậy chẳng phải là đang chột dạ hay sao?

- Kẻ nào! Dám đến Thiết Càn phủ của ta gây chuyện...

Một thanh âm nóng nảy thô kệch từ trên trời ép xuống, kèm theo đó là uy áp Chân Linh cường đại.

Luồng uy áp Chân Linh này còn mạnh hơn cả Đại trưởng lão của Hiểu Nguyệt Tông, mơ hồ tiếp cận Chân Huyền cấp.

- Đại sư!

- Thiết Càn đại sư!

Một vài người trong điện triển lãm lập tức hãi hùng khiếp vía.

Vừa dứt lời, một thân ảnh cao lớn, tay cầm thiết chùy, thân mặc áo bào hồng bỗng nhiên hiện thân trong đại điện, quanh người của hắn bừng lên một đạo hỏa diễm cao hơn một trượng, hung hãn bức người.

Ai trong thành Hồng Hồ cũng biết tính tình của Thiết Càn đại sư nổi tiếng nóng tính thô bạo.

Lúc này, rất nhiều người ngay cả thở mạnh cũng không dám.

- Ha ha, Thiết Càn đại sư, rốt cuộc ngươi cũng chịu đi ra rồi.

Trong lòng Triệu Phong thầm cười, mặt không đổi sắc, buông kiện tác phẩm luyện khí trong tay xuống, chậm rãi nói:

- Thiết Càn đại sư! Lần này ta tới đây, chính là thay sư tôn “Thiên Thủ Tông Sư” của ta, hướng ngươi phát ra khiêu chiến!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui