Trần Ca lo lắng ở cách vách nghe được, cho nên hắn cố gắng nói rất nhỏ, cũng không phải là hắn cố ý tạo ra không khí căng thẳng.Sau khi nói toàn bộ sự việc, Hạc Sơn ở đầu dây bên kia đã đờ ra.
Gã chỉ là một sinh viên đại học thật thà từ trong sơn thôn vất vả thi đậu Học viện pháp y mà thôi.
Không ngờ lần đầu nói chuyện với bạn trên mạng, chủ đề lại là một vụ án diệt môn kích thích đến như vậy.“Hiện tại anh đang ở trong ngôi nhà ma ám kia?”“Đúng.”“Kẻ thuê phòng bên cạnh có khả năng chính là hung thủ giết người 5 năm trước?”“Ừm.”“Em có hơi rối, anh cho em suy nghĩ một chút.” Hạc Sơn áp điện thoại vào tai, hai bên điện thoại quả thực là hai thế giới khác biệt.
Trong phòng ngủ của hắn hiện đang...!chơi ăn gà (1) vô cùng khí thế, đầu dây bên kia lại là một không gian tĩnh mịch, khiến cho người ta có cảm giác ngẹt thở, khẩn trương.(1) Ăn gà: Là một cách gọi trò chơi Battlegrounds của giới trẻ Trung Quốc, lý do là vì mỗi khi thắng thì hệ thống thường xuất hiện câu nói: Winner Winner Chicken Dinner!“Lão đại à, em nghĩ anh tốt nhất nên đi báo cho công an thì hơn, tuy là anh không có chứng cớ, nhưng so với việc lừa dối công an thì bảo toàn tánh mạng mới là chuyện quan trọng nhất đó.”Lời của Hạc Sơn rất đúng, thế nhưng Trần Ca có cách nghĩ của mình.
Chạy trốn lúc nửa đêm là nhiệm vụ do điện thoại giao cho hắn, nó yêu cầu hắn phải ở lại ngôi nhà này một đêm.
Chỉ cần có sự can thiệp của công an, thì khả năng nhiệm vụ thất bại rất lớn.
Chuyện này có liên quan đến việc mở khóa bối cảnh khủng bố mới, cứ như vậy bỏ qua, thật sự có hơi đáng tiếc: “Tạm thời vẫn chưa đến lúc báo công an.”“Hiện tại, quan trọng nhất chính là an toàn của anh, nếu không thì...” Hạc Sơn ngừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Anh bật định vị di động của mình đi, tối nay đừng tắt điện thoại, em sẽ lưu ý tiếng động trong điện thoại anh, có chút gió thổi có lay, em sẽ gọi điện báo công an giúp anh.”.