Chung Cực Nhân Loại


Sau một hồi đùa giỡn, Lục Dạ cùng Ngọc nhi lại tiếp tục lên đường khám phá thế giới mới này.
Cả hai cùng nhau băng qua khu rừng rộng lớn này, nói đúng hơn là Lục Dạ cõng Ngọc nhi đang trong dạng kiếm lao vút đi bởi vì nàng thực sự là không thể bắt kịp tốc độ của hắn a.
Qua khoảng thời gian này tu luyện Hóa Kiếm Thánh Điển, tu vi của Ngọc nhi cũng đã đột phá đến Đại Tiên Sơ Kỳ.

Lực chiến của nàng cũng không tầm thương nhưng lại không có vũ kỹ cùng pháp bảo thích hợp nên về cơ bản Lục Dạ không có ý định cho nàng chiến đấu, ít nhất là hiện giờ.
Trong lúc tìm lối ra khỏi khu rừng này Lục Dạ đã nhìn thấy rất nhiều loài yêu thú khác nhau, tu vi thì lại vô cùng cao, thấp nhất cũng phải là Kim tiên.
“Ầm!!”
Một tiếng nổ vang lên, có vẻ như gần đây đang xảy ra chiến đấu.
Vì tò mò cũng như là muốn nhanh chống tìm đường ra nên Lục Dạ quyết định chạy về hướng phát ra âm thanh đó.
Chạy đến nơi Lục Dạ liền thấy được hai người một nam một nữ đang đối chọi gay gắt.

Nam tử thì có một thân hình vạm vỡ, khuôn mặt hung dữ, hai tay của hắn lại không phải tay người mà là trảo của gấu, hắn dùng ánh mắt tham lam cùng dâm đãng mà nhìn lấy nữ nhân đối diện.
Nữ nhần đứng đối diện nam tử kia thì lại một mặt chán ghét nhìn tên nam tử đang dâm dục nhìn mình.

Cũng không thể nào trách tên nam tử kia, nữ nhân này sỡ hữu cơ thể phải gọi là tuyệt mỹ, ngực nở mông cong, vô cùng gợi cảm cùng quyến rũ.

Cộng thêm khuôn mặt xinh đẹp đầy mị hoặc vô thức lan tỏa ra xung quanh, trên đầu nàng là một cặp tai cáo trắng như tuyết cùng chín chiếc đuôi đang dựng thẳng ở đằng sau cảnh giác nhìn tên nam nhân kia.

“Yêu thú hóa hình!”Nhìn hai ngươi này cùng đặc điểm không giống nhân loại kia, Lục Dạ liền đoán được phần nào.
“Vẫn còn đặc điểm của yêu thú vậy là dùng biện pháp đặc biệt để hóa hình! Tu vi của cả hai vẫn chưa đạt đến Yêu Vương!”Lục Dạ tiếp tục phân tích, chỉ có Yêu Vương mới có thể hoàn toàn hóa thành hình dạng giống nhân loại, nếu dùng biện pháp đặc biệt để hóa hình sớm thì sẽ để lộ ra vài bộ phận của yêu thú.
“Hùng Bá! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?!”Nữ nhân hồ ly kia giận giữ cùng lạnh lùng nhìn lấy tên nam nhân tên Hùng Bá kia mà chất vấn.
“Ly nhi, ta đã theo đuổi ngươi rất lâu rồi! Bây giờ ngươi cũng nên chấp nhận tình cảm của ta đi chứ!”Hùng Bá nhìn mỹ nữ hồ ly trước mặt mà ra vẻ chân thành nói, nhưng sau trong ánh mắt sự tà dâm cùng lòng tham chiếm hữu lại càng nòng đậm.
“Hừ, ta thích ai là quyền của ta.

Dù ngươi có theo đuổi ta thì ta cũng không phải chấp nhận tình cảm của ngươi!”Nữ nhân hừ lạnh nói, nhưng có vẻ do trời sinh mà mỗi động tác của nàng lại làm tên Hùng Bá kia cảm thấy sôi máu hơn.
“Haha, ngươi không sợ ta nói cho mẫu thân ngươi rằng ngươi bỏ nhà trốn sao?”Dường như bắt được điểm yếu của thiếu nữ, Hùng Bá cười to nói.
“Ngươi….Hừ, ngươi giỏi thì cứ nói! Ta thà bị bắt về còn hơn cùng với tên ngụy quân tử như ngươi!”Nữ nhân bị tức đến khuôn mặt hơi đỏ, nàng hừ nhẹ trừng mắt tên Hùng Bá mà nói.
“Ngươi….được lắm! Hôm nay ta nhất định phải khiến ngươi trở thành người của ta!”Hùng Bá nghe được lời của nữ nhân liền nổi lên gân xanh, tức giận gầm nhẹ.

Cả người bốc lên Thổ Tiên lực mạnh mẽ làm cả đại địa rung động.
“Tới đi, ai sợ ai chứ!”Nữ nhân cũng không sợ hãi, chín cái đuôi đung đưa hiện ra vô số Phong Tiên lực.
“Rắc….”Ngay đúng lúc hai người chuẩn bị lao tới thì bất ngờ gần đó liền vang lên âm thanh vỡ nát của một thứ gì đó.
Cả hai quay đầu qua thì liền thấy được Lục Dạ đang lén lút muốn rời đi, chuyện là hắn sau khi một hồi quan sát thì liền định rời đi.

Dù sao đây là chuyện của người ta còn hắn thì chẳng rảnh rỗi gì mà can thiệp vào, hắn cũng cảm nhận được nữ nhân kia cũng rất mạnh.


Cộng nhận là nàng rất quyến rũ cùng xinh đẹp nhưng muốn ảnh hưởng đến hắn thì còn lâu đi.
Nhưng người tính không bằng trời tính, hắc chỉ mới vừa bước một bước thì bất chợt giẫm phải một cành cây.
“Ừ….ta chỉ là đi ngang qua thôi, hai vị cứ tự nhiên nhé!”Lục Dạ nhìn hai người khuôn mặt cười khổ nói.

Hắn tuy rất muốn đánh với cường giả nhưng sẽ không bao giờ chen chân vào chuyện của người khác, trừ khi đó là người thân của hắn.
Nhìn thấy Lục Dạ hai người kia liền nhíu mày.

Cả hai vô cùng kinh ngạc khi gặp được một tên nhân loại ở đây, tên Hùng Bá thì hơi kinh ngạc khi có kẻ ở đó mà hắn lại không biết nhưng nghe Lục Dạ chỉ là đi ngang qua thì với đầu óc toàn cơ bắp hắn liền không để ý đến Lục Dạ nữa.
Còn nữ nhân hồ ly kia thì nhìn thấy Lục Dạ hai mắt liền đảo quanh rồi phát sáng như nghĩ ra kế hoạch gì đó.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Hùng Bá và cả Lục Dạ, nàng liền đi tới bên cạnh Lục Dạ vòng tay qua ôm lấy tay phải của hắn với một tư thế phải gọi là có bao nhiêu dụ hoặc liền có bấy nhiêu dụ hoặc.
“Phu quân~Tên kia muốn ăn hiếp người ta, ngươi nhất định phải làm chủ cho nhân gia~”Nàng nói với giọng nói nũng nịu thậm chí còn sử dụng cả mị thuật.

Ngay cả hai chữ phu quân cũng nói ra luôn rồi.
“Ấy da, nương tử ngươi nói là tên này sao?”
Dù không bị ảnh hưởng bởi mị thuật nhưng nhìn ánh mắt như hồ ly đạt thành kế hoạch kia Lục Dạ liền biết được nữ nhân này muốn âm hắn, thế là Lục Dạ liền chủ động phối hợp với nàng.


Đùa, có tiện nghi mà không chím thì để cho chó ăn à.
Nghe được lời hắn nói nữ nhân hồ ly có phần choáng váng, đáng lẽ không phải như vậy chứ a.

Nhìn cặp mắt tràn đầy ý cười cùng ngoan vị kia mà nàng giật mình,“không lẽ tên này không bị mị thuật của ta ảnh hưởng?”Nhưng không để nàng làm ra cử động gì, Lục Dạ liền mở miệng nói tiếp.
“Nương tử nha, ta thế nhưng là vô cùng nhớ ngươi a~”
Nói xong không đợi nàng phản ứng Lục Dạ liền ôm lấy eo của nữ nhân rồi trong ánh mắt ngơ ngác của nàng mà bá đạo hôn xuống.
“Ưm~”Nữ nhân lần đầu bị hôn bất chợt bị khí tức dương cương trên người Lục Dạ truyền đến khiến nàng không nhịn được khẽ rên một tiếng.
“Tiểu hồ ly, đây coi như bồi thường vì dám tính kế bổn đại gia!”
“Mỗi ngươi cũng rất ngọt nha, phù~”
Đến lúc nàng phản ứng lại thì Lục Dạ đã rời môi, hắn kề sát bên tai nàng thì thầm.

Hắn cũng không quên trêu đùa nàng một câu rồi thổi nhẹ vào tai nàng.
“Ư….xấu xa!”Nữ hồ ly, đôi tai nhạy cảm bị Lục Dạ thổi một cái liền đỏ ửng lên, nàng rên khẽ một tiếng rồi lý nhí lẩm bẩm.

Không biết tại sao nhưng bản năng mách bảo cho nàng rằn nam nhân này không có ác ý, mà đúng là nàng định lừa hắn thật.

Lúc đầu nàng chỉ muốn giả bộ hắn thành người yêu của mình để Hùng Bá biết khó mà lui ai ngờ gặp ngay nhân vật chính như hắn.
“Tên khốn buông nàng ra!!”Hùng Bá sau một hồi ngơ ngác đứng ở một bên nhìn thì khi hồi thần lại liền hai mắt xung huyết lao nhanh về phía Lục Dạ, mỗi bước đi của hắn đều khiến đại địa rung chuyển.
Với hình thể cao lớn, hắn lao với như một con gấu hoang vồ lấy con mồi.
“Ầm!”
“Xin lỗi, vồ hụt rồi a!”Lục Dạ ngay khi hùng trảo sắp rơi xuống, ánh mắt Lục Dạ liền lóe lên một ánh bạc.


Bất chợt cơ thể hắn bằng một cách thần kì nào đó đã tránh thoát được đòn tấn công của Hùng Bá.
“Tên khốn đứng lại!”Thấy mình vồ hụt Hùng Bá lại càng tức giận gầm lên vang vọng cả khu rừng, sau đó hắn lại như một con chó điên cuồng lao lên tấn công Lục Dạ.
Nhưng rất tiếc Lục Dạ mỗi lần chỉ nhẹ nhàng say “Đéo” mà né tránh, nếu để ý kĩ sẽ thấy được xung quanh hắn đang bốc lên một lường khí màu bạc trắng, đôi mắt màu tử sắc giờ đã chuyển sang màu trắng bạc.

Ẩn chứa bên trong đôi mắt ấy là một sự tĩnh tâm tuyệt đối như mặt nước không bao giờ rung động vậy.
Mỹ nhân hồ ly còn bị hắn ôm trong ngực đang có phần ngơ ngác nhìn lấy đôi mắt bình tĩnh kia, một cảm xúc tò mò cùng ngượng ngùng liền xuất hiện trong lòng thiếu nữ.

Đây là lần đầu tiên có một nam nhân tiếp xúc gần với nàng như vậy mà lại có được ánh mắt bình tĩnh như trăng sáng thế kia.
Cứ thế Hùng Bá lại luôn tấn công còn Lục Dạ lại nhẹ nhàng né tránh, thậm chí càng ngày động tác của hắn càng nhanh hơn.
Đến một lúc….
“Hừm, không tệ!”
“Ầm!”
“Rầm!”
Theo một tiếng thì thầm, cùng âm thanh của một thứ gì đó bị đánh bay đi.
Chỉ thấy Hùng Bá với cơ thể đô con to lớn đến mấy mét bị đánh bay đụng vào một vách đá gần đó, trên ngực hắn thậm chí còn lưu lại một quyền ấn nho nhỏ, mà người đánh hắn không ai khác chính là Lục Dạ.
“Phù….ta có vẻ phải cảm ơn ngươi vì giúp ta hoàn thiện nó đấy”Chỉ thấy Lục Dạ hiện giờ vẫn đang ôm mỹ nữ trong ngực, nhưng điều khác lạ là xung quanh cơ thể hắn lại toát ra luồng khí màu bạc trắng cùng với mái tóc từ vàng nhạt giờ đã biến thành Bạch Kim sắc, đôi mắt đầy lạnh nhạt mà nhìn lấy Hùng Bá, khiến cho mỹ nhân hồ ly trong ngực ngơ ngác mà nhìn.
Đó không gì khác chính là dấu hiệu của sự hoàn thiện.
Tự Tại Cực Ý Công-Hoàn Mỹ Hình Thái!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận