Chung Cực Toàn Năng Hệ Thống

Tịnh Quân vừa rời đi, hai nữ sắc mặt tựa cười mà không phải cười nhìn Tiêu Hạo.

Tiêu Hạo mồ hôi lạnh ứa ra trên trán, trong lòng căng thẳng, cười hề hề.

“Hai em gái, đi thôi.Không phải hai vị muốn dẫn tại hạ về chấp pháp đường cái gì đó sao?”

Hai nữ mặt càng lạnh hơn, Tịnh Tố Huân nhìn Tiêu Hạo nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ.

“Bản tiểu thư đổi ý, mày về phòng bà cùng Thiến Thiến.”

Tiêu Hạo sắc mặt cổ quái nhìn Tịnh Tố Huân, Ôn Thiến Thiến một bên sắc mặt đỏ bừng trừng mắt Tịnh Tố Huân.

“Huân nhi, bà nói cái gì vậy?”

Tịnh Tố Huân bị hỏi cũng mặt không hiểu hỏi lại.

“Thì đem thằng này về phòng thẩm vấn à, có gì lạ đâu?”

Tiêu Hạo trong lòng im lặng mặc niệm:cô gái này ngây thơ sao mà vô số tội thế này.

Hai nữ sau khi lời qua tiếng lại, ở dưới Tiêu Hạo không tình nguyện mà đưa về phòng riêng hai người.

“Thiến Thiến, đi cửa chính dễ bị người nhìn thấy.Hay là đi đường phía sau ngự không bay về đi.”

Tịnh Tố Huân đưa ra đề nghị, Ôn Thiến Thiên nghe cũng có lý gật đầu mang Tiêu Hạo cùng bay lên.

Tiêu Hạo bị một luồng linh lực bao phủ cho bay lên không trung có chút không thích ứng, khoa tay múa chân như muốn thoát khỏi.

Tịnh Tố Huân thấy vậy cười lạnh.

“Nếu không muốn chết thì thành thật một chút, ngươi một cái con gà nhỏ rơi xuống ở độ cao này chỉ có thành đống thịt nát.”

Tiêu Hạo cũng bị Tịnh Tố Huân cho hù sợ, thành thật mà để bị mang theo.

Lúc đến cửa phòng, Ôn Thiến Thiến quan sát xung quanh không có ai mới ra hiệu Tịnh Tố Huân mang Tiêu Hạo đến.Tiêu Hạo trong lòng kích thích:này là tiết tấu một long hai phượng đây hả?

Ở Ôn Thiến Thiến vừa đóng cửa phòng, một cái nội môn đệ tử cũng nhìn thấy bóng lưng nam nhân vào phòng của Ôn Thiến Thiến.Người này liếc một cái, lộ ra nụ cười hung ác, xoay người rời đi.

Trong phòng, Ôn Thiến Thiến cùng Tịnh Tố Huân đem Tiêu Hạo ném lên sàn nhà.Ôn Thiến Thiến lạnh lùng nói.

“Nói, ngươi rốt cuộc là ai?”

Hai lạnh lùng nhìn Tiêu Hạo chằm chằm mà chờ đợi đáp án.

Tiêu Hạo trong lòng thật muốn về nhà:mẹ ơi cứu con, nơi này quá đáng sợ, con muốn về nhà.

“Hệ thống, có thể cho ta về nhà không?Ta thật sự sợ rồi.Hệ thống ca ca, hệ thống gia gia, lần sau em không dám nữa.”

“Đinh, kí chủ có thể tiến hành xuyên toa trở về bất kỳ lúc nào.Thời gian tham gia lĩnh ngộ ý cảnh còn lại cũng sẽ không bị mất đi.Lần sau kí chủ vẫn có thể đến để lĩnh ngộ.”

Đến cái em gái nhà mày, Tiêu Hạo trong lòng thật muốn chửi mẹ.Nếu gặp lại hai cái này tiểu ma nữ, Hạo ca xác định là hy sinh nơi đất khách rồi đây.


Dù là có thể trở về bất kỳ lúc nào, Tiêu Hạo cũng không cam lòng chịu ủy khuất mà đi như vậy.Suy nghĩ một hồi, Tiêu Hạo ánh mắt sáng lên.Có rồi!!!

Khóe miệng lộ ra nụ cười gian, Tiêu Hạo giả vờ đáng thương nói.

“Hai vị tiên tử, quả thật tại hạ không thể nói ra thân phận chân thật của mình.Nhưng hai vị yên tâm là tại hạ cũng không phải người Huyết Linh giáo, tại hạ với bọn chúng còn có thù không chết không thôi đây.”

Hai nữ không tin Tiêu Hạo nói, giọng nói bắt đầu phát khởi sát ý.

“Còn dám giấu diếm, chết.”

Tiêu Hạo trong lòng rùng mình một cái, nhưng mặt ngoài lại lắc đầu.

“Hai vị thật sự muốn biết thân phận tại hạ?”

“Nói nhảm.”

“Chỉ sợ nói ra thân phận của tại hạ hai vị sẽ không tin đâu.”

Tiêu Hạo khóe miệng lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

Tịnh Tố Huân cũng hết kiên nhẫn, trong lòng vô cùng ngứa ngáy nói ra.

“Nói nhanh lên, nói nhanh lên, ngươi rốt cuộc là ai à?”

Tiêu Hạo ngoắc ngoắc tay hai nữ.

“Thân phận này không thể tiết lộ ở mặt chữ mà hiểu được, hai vị lại gần tại hạ đây sẽ nói cho hai người biết.”

Hai nữ cũng tiến lại gần Tiêu Hạo, cũng muốn nhìn xem thằng này là giở cái gì trò xiếc.

Tiêu Hạo thúc giục.

“Gần hơn nữa, kề tai lại gần tại hạ mới có thể nói rõ.”

Hai nữ cũng có chút cảnh giác nhích lại gần hơn, Tiêu Hạo khóe miệng lộ ra nụ cười, trong lòng mặc niệm.

“Hệ thống, trở về.”

“Đinh, bắt đầu đếm ngược xuyên toa trở về 5, 4,3,2, 1…”

Trong lúc hệ thống tiến hành đếm ngược 5 giây xuyên toa, Tiêu Hạo dùng môi chạm đến môi của Tịnh Tố Huân, tay thì nhanh chóng sờ cái mông Ôn Thiến Thiến, rồi theo ánh sáng vàng nhạt bao phủ mà biến mất.

Trước khi đi còn để lại câu nói làm hai nữ tức giận muốn điên tiết lên.

“Thân phận của anh tất nhiên là hai em tương lai ông xã rồi.Trên người hai em đã có Hạo ca ấn ký, chờ sau này Hạo ca đến thu hai người vào hậu cung haha.”

Ở Tiêu Hạo biến mất, Tịnh Tố Huân tức giận gào thét lên như bị mất đi cái gì.

“Đáng chết biến thái, đáng chết lưu manh, của bà nụ hôn đầu cũng bị mất.Bà muốn rút gân, lột da của mày đem cho đám linh ngư ăn.”

Ôn Thiến Thiến một bên bị sờ mông cũng tức giận không kém.Nhưng ở Tiêu Hạo biến mất thời khắc kia làm Ôn Thiến Thiến như có điều suy nghĩ.


Trong phòng, Tiêu Hạo xuyên toa trở về, có vẻ sống sót sau tai nạn cảm giác, cơ thể cũng ứa ra mồ hôi lạnh như tắm.

“Ôi mẹ ơi, vừa đi một chuyến du lịch quỷ môn quan, thật mẹ nó nguy hiểm à.”

Chợt Tiêu Hạo xoa xoa bàn tay cùng liếm liếm cái miệng cất tiếng cười to.

“Có điều Hạo ca chuyến đi này không lỗ.Cái mông thật co dãn, đôi môi thật mềm mại ngọt lịm như mật.”

Nghĩ đến hai cái kia tiểu ma nữ biểu hiện lúc này, Tiêu Hạo quả thật không nhịn được hả hê.

“Haha, Hạo ca còn nhân từ, chỉ là trừng phạt nho nhỏ.Sau này không gặp lại nên không có gì không dám làm háhá.”

Tiêu Hạo quả thật không tin, hệ thống xuyên toa ngẫu nhiên lần sau sẽ về chỗ cũ.

Mở ra cửa phòng, muốn đi trêu đùa một chút hai cô vợ nhỏ, Tiêu Hạo gặp hai cô nàng này lo lắng chạy đến nhìn mình cùng hô lên.

“Ông xã, anh là đi đâu vậy?bọn em cứ nghĩ anh bị người bắt đi.”

Tiêu Hạo nghe hai cô nàng lời nói, có chút buồn cười giả bộ đáng thương nói.

“Ông xã quả thật bị bắt đi giam cầm lại.”

Hai nữ nghe vậy ngày càng lo lắng, sờ tới sờ lui trên người Tiêu Hạo.

“Vậy anh có sao không ông xã?là ai giam cầm ông xã bọn em?muốn chết.”

Tiêu Hạo khóe miệng lộ ra nụ cười gian.

“Là có hai cái tiểu ma nữ giam cầm anh.”

“Tiểu ma nữ.”

“Đúng.Là hai cái tiểu ma nữ giam cầm anh tâm rồi, anh không thể nào thoát khỏi hai nàng mê hoặc thì làm sao bây giờ?”

Hai nữ nghe vậy cả giận nói.

“Đáng chết hai cái yêu tinh nơi nào dám câu dẫn ông xã.Hừ hừ, anh có phải là bị hai con nhỏ đó mê đến thần hồn điên đảo rồi không hả?nói, bọn nó ở đâu, bọn em đến giáo huấn.”

Tiêu Hạo không trả lời ngay, tiến hành dùng hai tay ôm lại hai nàng đưa vào trong ngực mình cười haha.

“Đây này, anh bắt được hai cái tiểu ma nữ giam cầm anh tâm rồi đây.Muốn xử lý thế nào đâu?”

Hai nữ nghe vậy cũng hiểu Tiêu Hạo nói gì, khẽ trừng mắt Tiêu Hạo một cái, trong lòng ngọt ngào, mỗi người bóp hông một bên gắt giọng.

“Miệng lưỡi trơn tru.”

Tiêu Hạo nói nhỏ bên tai với hai nữ.


“Đêm nay thành nữ nhân của anh nha.”

Hai nữ mắc cở đỏ bừng mặt, thanh âm nhỏ như muỗi kêu.

“Vâng.”

Tiêu Hạo mang hai nàng cùng vào phòng mình.

Có chút khó hiểu, Tiêu Hạo hỏi đang tâm trạng khẩn trương hai nữ.

“Nè, hai em quả thật muốn cùng một lần lên giường 3P sao?”

Hai nữ nghe vậy tức giận lườm Tiêu Hạo một cái.Khương Du Du da mặt mỏng hơn, có ý định chạy trốn nói ra.

“Em về phòng trước, hai người tự nhiên nha.”

Tiêu Hạo vội vàng giữ lại Khương Du Du đưa vào trong ngực ôm, cười hìhì nói.

“Tiểu bảo bối, em không chạy thoát khỏi anh lòng bàn tay.Đến, cùng nhau thực hiện nghĩa vụ thôi.”

Sau đó, cả ba người đều trút bỏ hết quần áo.Tiêu Hạo nhìn thấy hai khối bóng loáng như ngọc hoàn mỹ cơ thể của hai nữ, âm thầm nuốt nước miếng một cái.Mặc dù đã thấy qua cơ thể của Dương Sơ Tuyết không kém gì hai nàng.Nhưng hiện tại lại được hưởng một lần hai người, Tiêu Hạo cảm thấy hạnh phúc tới quá đột nhiên.

Tiêu Hạo trái ôm phải ấp hai nàng trần truồng nằm trên giường, cả ba người đều trầm mặc không nói gì.

Thấy hai nữ có chút muốn nói lại thôi, Tiêu Hạo nghi ngờ hỏi.

“Nè, hai tiểu bảo bối của anh sao không nói gì rồi?”

Khương Du Du mở miệng nói trước.

“Ông xã, anh có phải nghĩ hai người bọn em là dạng người tùy tiện không?mới quen nhau có mấy ngày mà đã lên giường với anh rồi?”

“Đúng vậy, ông xã là nghĩ thế nào về bọn em đâu?”

Tiêu Hạo nghe hai nàng câu hỏi như có điều suy nghĩ.Sau đó, khóe miệng lộ ra nụ cười thỏa mãn, tức giận đánh cái mông hai nữ.

“Bây giờ hai em đều là người của anh.Hạo ca không muốn nghe bất cứ điều gì nghi ngờ về bản thân cả, có nghe không hả?Anh yêu hai em, hai em cũng yêu anh.Vì vậy mà chúng ta đến với nhau.Cái gì con mẹ nó cẩu thí yêu dài lâu là triết lý hay yêu xa thử thách kiên nhẫn tình yêu cút sang một bên.Anh chỉ biết hai em là vợ anh, anh là chồng hai em.Cả nhà chúng ta đều sống hạnh phúc vui vẻ, không cần quan tâm người trong thiên hạ miệng tiện thế nào.”

Hai nữ nghe vậy trong lòng cảm động, khóe mắt có chút ướt át.Khương Du Du òa khóc nức nở ôm Tiêu Hạo.

“Hạo, em đồng ý làm anh nữ nhân, đi theo anh một đời một kiếp.Anh đừng bỏ rơi em có được không?”

Tiêu Hạo ôm lấy Khương Du Du vỗ nàng tấm lưng trắng noãn không dính bụi trần nói ra.

“Anh không muốn nói nhảm nhiều.Em là nữ nhân của anh, chuyện của em cũng là chuyện của anh.Sau này chúng ta sẽ không rời nhau.Đêm nay em sẽ chính thức làm của anh nữ nhân, chịu không hả tiểu bảo bối?”

Tiêu Hạo trong lòng nói thầm:một phần vì em, một phần cũng vì nhiệm vụ à.Không biết cái này Khương gia có khó chơi không?nghe Khương Tiên đế huyết mạch có vẻ vô cùng trâu bò đây.

Khương Du Du thanh âm mang theo kiên định đáp.

“Vâng.Du Du đêm nay sẽ là của Hạo ca nữ nhân.”

Tiêu Hạo nghe vậy, nào có kiềm chế được nữa, bắt đầu triển khai thế công tiến đánh Khương Du Du.

Dùng đủ mọi loại kích thích Khương Du Du dục vọng lên đến tối đa.Tiêu Hạo miệng đã ngậm say sưa ngon lành khỏa anh đào hồng hồng, tay thì tiến hành khám phá vùng thảo nguyên bí ẩn phía dưới.

Khương Du Du cũng bị kích thích cho mê ly, vang lên những tiếng kích thích sung sướng rên rỉ.Một bên Ninh Tuyết Yên cũng cảm thấy ngứa ngáy, Tiêu Hạo thấy vậy cũng ngoắc nàng tiến đến.

“Yên nhi đến, để ông xã thương thương nào tiểu bảo bối.”


Hai nữ nằm phía trên, Tiêu Hạo ở phía dưới dùng tay mà thỏa thích móc tới móc lui cô bé của hai nữ.Bị kích thích mà rên rỉ một hồi, Tiêu Hạo mới nói.

“hai em chổng cái mông lên nào.”

Hai nữ gật đầu, chổng cái mông lên.Tiêu Hạo bắt đầu xách thương ra trận.Thay phiên từng đợt từng đợt một thương giết hết từ vùng thảo nguyên này sang thảo nguyên khác.

Tiêu Hạo càng chiến càng hăng, ngay ở lần thứ 3 rút thương ra ngoài khỏi cô bé hai nữ, trên ga giường cũng bị dính hai vết máu xử nữ.

Hai nữ đều bất mãn nhịn đau đớn vùng dưới nói ra.

“Ông xã, anh thật thô bạo.Bọn em hai người mà vẫn không chịu nổi bị anh hành hạ.”

Tiêu Hạo cười hắc hắc, Ích Long đan tác dụng quả nhiên trâu bò.Mới phục dụng có 3 ngày liên tục mà đã kim thương như bất bại rồi.Nếu mà một tháng lời nói…

Tiêu Hạo trong đầu bắt đầu có ý tưởng kéo Dương Sơ Tuyết đến biệt thự để ở.Trong lòng yy một hồi, Tiêu Hạo bóp ngực hai nàng một cái cười haha.

“Lại đến nào hai tiểu bảo bối, anh lần này sẽ nhẹ nhàng.”

“Nhẹ anh cái đại đầu quỷ.”

Hai nữ tức giận trừng mắt Tiêu Hạo một cái.Ở dưới hai cô vợ nhỏ không nhịn được mà xách thương ra trận lần 4.

Sau đó là triển khai đủ mọi tư thế, 69, ngựa nhúng các kiểu.Hai nữ ngày càng yêu thích ngậm lấy cậu nhỏ của Tiêu Hạo.Vì tranh giành ngậm chuối tiêu, hai nàng còn làm cho cậu nhỏ Tiêu Hạo có chút đau đớn đây.

Hai nữ như đạt được mục đích mà cười khúc khích.Lần này có chiêu trừng phạt cái này hư ông xã, xem lần sau còn dám không nghe lời.

Lại một hồi vận động, khi chiến đến hiệp thứ 6, Tiêu Hạo thấy hai nữ có chút mệt mỏi, đau lòng nói.

“Hai em cũng mệt rồi, nghỉ ngơi đi thôi.”

Hai nữ nghe vậy lắc đầu, giống như đã có cái gì quyết tâm nói với Tiêu Hạo.Khương Du Du giành nói trước.

“Em cũng là nữ nhân của anh rồi, đã là vợ chồng thì không giấu nhau cái gì.Hạo, có một số việc bọn em cũng nên nói với anh.Em thật ra không phải người của tinh cầu này.Em là đến từ đại thiên thế giới Đại Hoang Tiên giới, là con duy nhất của Khương gia một cái gia tộc lớn.Vì không đồng ý hôn sự do trong tộc sắp đặt nên rời nhà trốn đi xuống tiểu thiên thế giới tinh cầu này.”

“Lúc em bị mất hết tu vi chưa khôi phục lại, đám lưu manh lại vây quanh em muốn cưỡng gian.Anh là người đã đến cứu em khỏi tuyệt vọng ra ngoài.Sau đó, anh cũng một lần nữa cứu em lần 2 từ đám người lưu manh đến báo thù.Không biết tại sao lần đầu gặp anh, trong lòng em có dự cảm anh sẽ là mệnh trung chú định ông xã tương lai.Quả nhiên là thật, em không biết là mình như thế nào mà yêu anh nữa.Cảm giác giống như nó là tự nhiên yêu mà không vì cái gì cả.”

Ninh Tuyết Yên một bên cũng gật đầu.

“Xác thực là vậy, em cũng có cảm giác này.Từ lần anh tỏ tình với em trên lớp, đến khi anh giải cứu em khỏi tà tu ăn thịt người Lăng Tích Uy.Con tim em như là rơi vào biển tình yêu vậy, không còn biết gì nữa.Trong lòng em hiện tại chỉ có anh, em không cầu danh phận gì cả, chỉ mong em trong lòng anh có một vị trí là được.Cả đời này kiếp này được bên anh không rời, em đã vô cùng mãn nguyện.”

Tiêu Hạo trong lòng lúc này cũng lộ vẻ khó hiểu hỏi.

“Nếu chiếu theo lời hai em nói, mất hết tu vi thì kỹ xảo chiến đấu vẫn còn chứ?làm sao lại không có sức hoàn thủ với mấy cái lưu manh đâu?”

Khương Du Du nghe vậy, cái trán lộ ra mấy đường hắc tuyến.

“Ông xã ơi là ông xã, anh đọc mấy cái tiểu thuyết trùng sinh cho bị nghiện à?Theo lý thuyết là vẫn có thể dùng kỹ xảo chiến đấu đánh được.Nhưng bản thân em là người của đại thiên thế giới, khi tiến vào tiểu thiên thế giới vẫn chưa kịp thích ứng với nơi này bầu không khí.Nói cho cùng cũng không phải là đoạt xá trọng sinh nên không có khoa trương như mấy tiểu thuyết mạng viết như vậy đâu.Nói ngắn gọn là người ngoại lai bị Thiên Đạo bài xích ấy.”

Tiêu Hạo cái hiểu cái không gật đầu, trong lòng thầm nghĩ:ca có Thiên Cơ các đâu, tra không phải dễ dàng.

Ninh Tuyết Yên ánh mắt lóe lên không biết suy nghĩ gì.Sau một hồi, nàng sắc mặt dần trở nên ngưng trọng lên.

Thấy Ninh Tuyết Yên sắc mặt không đúng, Tiêu Hạo cùng Khương Du Du hỏi.

“Bà xã(Yên Yên), có chuyện gì mà sắc mặt trầm trọng vậy?”

Ninh Tuyết Yên khẽ lắc đầu, nhìn lên trời nói ra.

“Thiên Đạo tinh cầu này, có vấn đề.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận