Kí chủ: Tiêu Hạo.
Chức nghiệp: Học sinh cấp 3 lớp 12, Địa Cầu tu sĩ, đại sư cấp đầu bếp, y sư( Hoàng cấp hạ phẩm), hacker( chuyên gia), xa vương cấp lái xe, luyện đan sư( nhị phẩm).
Chiến lực: 9820( người bình thường là 5).
Tu vi: Luyện Khí tầng 18.
Điểm hối đoái: 738,311.
Vũ kỹ: Diệu Đề chỉ( Huyền cấp hạ phẩm).
Công pháp: Âm Dương Tạo Hóa quyết( Tiên cấp thượng phẩm), Bất Diệt Thiên công(??? - 0%).
Ý cảnh lĩnh ngộ: Kiếm chi ý cảnh(1,4).
Kỹ năng: Phá Vọng chi nhãn( cấp 1).
Nhìn thấy điểm hối đoái trong bảng thuộc tính cá nhân chỉ còn hơn 70 vạn, Tiêu Hạo quả thật buồn bực muốn chết: bản thân quả thật có tiềm năng làm cái bại gia tử mà, 1 ngày đã dùng hơn 10 triệu điểm.
Nhưng ở nhiệm vụ luyện đan nhập môn cũng hoàn thành hoàn mỹ, Tiêu Hạo cảm thấy vô cùng đáng giá.
Rời khỏi tu luyện tháp mà trở về phòng, hai nữ không có trong phòng chắc là ở dưới lầu, Tiêu Hạo vào phòng tắm ngâm bồn một lúc rồi cũng xuống dưới phòng khách tầng dưới.
Vừa xuống dưới lầu, Tiêu Hạo nhìn thấy cả nhà đều tập trung đông đủ, chỉ có ngứa mắt là con mụ điên cũng gia nhập vào nhóm làm Tiêu Hạo đau cả đầu. Nhưng kỳ lạ là nhóm người ai cũng nhìn mình bằng ánh mắt quái dị, Tiêu Hạo có chút bất đắc dĩ sờ sờ mũi.
“Này là có chuyện gì? làm sao mọi người nhìn con gê vậy?”
Nhóm người đều đồng thanh nói ra.
“Đi làm bữa tối.”
“Nà ní?”
Tiêu Hạo có chút im lặng nhìn mọi người, đã 7 giờ tối mà cũng phải chờ Hạo ca xuống nấu cơm, cái này cũng quá hành hạ người đi.
Bữa tối cuối cùng cũng ăn xong, mụ điên Tô Tích Trúc vội vàng đi ra ngoài không biết là làm cái gì. Diêu Ái Phương thấy vậy nghi ngờ hỏi.
“Mày có phải lại khi dễ Trúc nhi không?làm sao con bé lại thái độ khác thường như vậy đây?”
Tiêu Hạo quả thật bất đắc dĩ.
“Mẹ à, con đã bảo rồi, con với cô ta không có quan hệ gì cả, nói thật mà không ai tin đâu chứ.”
Tiêu Chính Hào cùng Tiêu Ly ném cho cái ánh mắt tin mới là lạ.
Để phá vỡ bầu không khí lúng túng, Dương Sơ Tuyết mới cười nói.
“Đúng rồi ông xã, của chúng ta công ty mới em đã xin đơn phê duyệt rồi, nhưng còn tên của công ty cùng kế hoạch kinh doanh thì thế nào đây?”
Hai lão nghe vậy sững sờ, có chút không hiểu.
“Sơ Tuyết, không phải con nói là đang cùng tiểu Hạo đang đầu tư một cái công ty lợi nhuận cao lắm sao? làm sao lại còn thành lập công ty nữa đây?”
Dương Sơ Tuyết cười nhạt.
“Thật ra thì con định để ông xã quản lý mấy công ty kia nhưng anh ấy cứ bảo là thành lập một công ty riêng biệt, vì vậy mà hôm nay về trễ cũng là vì chuyện này.”
Tiêu Hạo lúc này cũng mở miệng.
“Chuyện công ty có gì về phòng anh với em bàn bạc sau đi, bây giờ anh có quà cho em đây.”
Từ trong không gian trữ vật lấy ra một bình đan dược đưa cho Dương Sơ Tuyết.
“Em cầm đi, bình này là một loại cấp thấp đan dược Dưỡng Nhan đan, có thể làm đẹp dưỡng da. Mỗi ngày uống 4 viên sáng chiều, mỗi lần 2 viên thì trong vài tuần sẽ thấy tác dụng ngay.”
Diêu Ái Phương có chút lo lắng hỏi.
“Con đây là mua thuốc này ở đâu? liệu có đáng tin cậy không? lỡ như Sơ Tuyết dùng có vấn đề gì thì sao?”
Tiêu Hạo quả thật bó tay hết cách với mẹ mình.
“Mẹ à, thuốc này là của một vị lâu năm nam y nghiên cứu ra được, có người cũng đã dùng và da dẻ trở nên tốt lên đây. Dù không đảm bảo có thể bảo dưỡng da được bao lâu, nhưng vẫn ăn đứt toàn bộ mấy cái mỹ phẩm hàng cao cấp ấy.”
“Thần kỳ như vậy?”
Diêu Ái Phương cùng Tiêu Ly cũng là nữ nên đều muốn mình đẹp nhưng cả 2 đều không tin, Tiêu Hạo cũng không biết nói gì hơn mà đưa 2 người 2 bình Dưỡng Nhan đan khác.
“Đây, 2 người cầm mà dùng thử, bảo đảm sau vài tuần sẽ thấy da mình biến hóa rõ rệt.”
Trò chuyện một hồi, cả nhà ai cũng đều về phòng nấy nghỉ ngơi.
Vào phòng, Tiêu Hạo lại bắt đầu song tu cùng ba nữ. Phiên vân phúc vũ một hồi, nằm trên giường ôm lấy ba tiểu bảo bối, Tiêu Hạo cười hắc hắc.
“Anh đang dự định mở 1 công ty dược phẩm để bán đan dược, ý của mấy em thế nào?”
Ba nữ nghe vậy sững sờ, Ninh Tuyết Yên có chút không hiểu.
“Ông xã, anh đã luyện chế được đan dược đâu mà đòi bán đây?”
Khương Du Du cùng Dương Sơ Tuyết cũng lộ vẻ mờ mịt làm Tiêu Hạo cảm thấy bị xem nhẹ. Khẽ đập mấy cái vào mông ba nữ, Tiêu Hạo cười haha.
“Nói cho mấy em biết tin tức tốt, ông xã đây đã luyện chế thành công mấy loại đan dược đây. Đan dược lúc nãy anh đưa cho Tuyết nhi cũng là một trong số đó.”
Ba nữ dùng ánh mắt có quỷ mới tin nhìn Tiêu Hạo, khẽ vung tay lên từ trong không gian trữ vật ném ra một cái đỉnh 3 chân. Ninh Tuyết Yên cùng Khương Du Du nhìn tam vạc đỉnh kinh hô lên: “Là hạ phẩm pháp khí.”
Tiêu Hạo dùng tay đập vào thân đỉnh quát lên.
“Mở lô.”
Nắp lô cũng bị mở ra, bên trong là một đám lít nha lít nhít mấy chục viên đan dược đủ loại màu sắc óng ánh. Ba nữ nhìn thấy đống đan dược này cũng hít ngụm khí lạnh, ánh mắt không dám tin nhìn Tiêu Hạo.
"Cực phẩm đan dược?"
“Thế nào? ông xã mấy em quả thật là thiên tài đúng không? nhưng mà đừng sùng bái anh, anh chỉ là truyền thuyết.”
Ba nữ đều không hẹn mà cùng ném cho Tiêu Hạo cái bạch nhãn, Dương Sơ Tuyết không nhịn được tò mò hỏi.
“Ông xã, anh là thế nào làm được? em nghe Yên Yên cùng Du Du đều nói là chỉ khi đạt Trúc Cơ kỳ, mở ra linh giác mới có thể dùng tinh thần lực chưởng khống hỏa diễm để luyện đan cơ mà?Đã vậy còn có cực phẩm đan dược nữa, lần đầu em nhìn thấy dan dược thế này nha.”
Khương Du Du cùng Ninh Tuyết Yên cũng tò mò mà vểnh tai lên nghe ngóng.
Tiêu Hạo không trả lời mà nói nhỏ.
“Có nói mấy em cũng không tin thì nói làm gì đâu?”
“Rốt cuộc là cái gì đâu?”
Mấy nữ cũng thật tò mò, Tiêu Hạo cười haha chiếm tiện nghi mấy cô vợ nhỏ.
“Phương pháp là độc nhất vô nhị anh tự nghĩ ra, chỉ ở Luyện Khí kỳ là có thể luyện đan.”
Thấy Tiêu Hạo tiếp tục tự luyến, ba nữ hừ một tiếng quay sang chỗ khác không thèm để ý.
Thấy ba nữ không để ý đến mình, chợt Tiêu Hạo nhớ đến cái gì dùng tay bóp ngực Dương Sơ Tuyết một cái hỏi.
“Tuyết nhi, em đến ở chung với anh thế này không sợ người nhà lo lắng sao?”
Nói xong Tiêu Hạo cũng quay sang nói với Khương Du Du cùng Ninh Tuyết Yên.
“Cả 2 em cũng vậy nữa, đã mấy ngày cũng không về nhà một lần, ba mẹ mấy em có biết là ở chỗ anh không đây?”
Dương Sơ Tuyết cười hìhì véo Tiêu Hạo cái hông một cái.
“Đều tại anh cái này hoa tâm đại củ cải, em phải khó khăn lắm tìm cái lý do đi trải nghiệm công tác mới có thể qua ải của ông ngoại. Bắt đền anh đó ông xã lưu manh.”
“Đúng đúng, ai bảo bọn em bây giờ đều không muốn rời khỏi anh cái này đồ hoa tâm thối ông xã. Anh phải bồi thường cho bọn em đó.”
Thấy ba nữ bắt đầu làm nũng, Tiêu Hạo quả thật hết cách, ai bảo Hạo ca mị lực quá lớn đâu. Từ khi nhận được hệ thống bám thân đến nay cứ nghĩ những gì trải qua là mộng, nhưng không ngờ lại là sự thật: có tiền, có mỹ nữ, có lực lượng còn gì hơn nữa đâu.
Thầm nghĩ tất cả đều do hệ thống mà đến, Tiêu Hạo cũng bắt đầu có chút suy nghĩ xâu xa về tương lai sau này. Khẽ suy nghĩ một lúc, Tiêu Hạo mới nói.
“Tuyết nhi, Yên nhi, Du Du, dự định về công ty mới mấy em giúp anh quản lý được không? không phải là muốn mấy em làm cái gì, chỉ là xem người nào đáng tin tưởng mà ném công việc cho bọn họ, còn nhóm vợ chồng mình ngồi hưởng thành quả là được.”
Ba nữ nghe vậy cũng gật đầu, Dương Sơ Tuyết cười nói.
“Anh quả thật là muốn không làm mà hưởng ông chủ sau màn nhỉ? Đúng rồi, tên của công ty chúng ta nên gọi là gì đây ông xã? Lúc em đăng ký cấp phép vẫn chưa nghĩ ra cái tên thích hợp.”
Tiêu Hạo trầm ngâm một hồi cũng không nghĩ ra được cái tên gì, chợt nhớ đến nhiệm vụ hệ thống đưa ra thành lập cái công ty sức ảnh hưởng toàn thế giới, Tiêu Hạo như có ỷ tưởng mà thốt ra.
“Vậy thì gọi là tập đoàn Tân Kỷ Nguyên đi, chúng ta nhóm sản phẩm đều sẽ đi trước thời đại. Hiện tại anh có một cái sản phẩm công nghệ cao vừa mới lấy được, nếu mấy em có quen biết người chuyên về công nghệ siêu trí tuệ AI hay lập trình chip thì báo anh một tiếng.”
Dương Sơ Tuyết ba nữ kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo lộ vẻ tò mò.
“Công nghệ mới? Ông xã có thể cho bọn em xem thử không?”
Tiêu Hạo gật đầu, từ trong trữ vật không gian lấy ra một con chip cùng một cái usb.
“Chip hàng mẫu của công nghệ mới là dạng này, còn thông tin về nó có một ít đều nằm trong usb, để anh mở máy lên cho mấy em xem.”
Ba nữ cũng quan sát trên màn hình máy tính 100 inch, càng xem, ba nữ càng không thể tin được.
“Ông xã, cái này công nghệ có chút không quá chân thật đi.”
“Đúng vậy, làm sao có thể làm mô hình giả lập không gian 3 chiều được?”
Khác với hai nữ, Ninh Tuyết Yên khẽ nhíu mày một lúc mới trầm giọng hỏi.
“Ông xã, công nghệ này anh là từ đâu đạt được?”
Tiêu Hạo nghe vậy sững sờ mà biên cái lý do trả lời.
“Là từ một cái darkweb chợ đen thu mua được, làm sao vậy Yên nhi? cái này công nghệ có vấn đề gì sao?”
Ninh Tuyết Yên mới nói ra trong lòng suy đoán.
“Công nghệ này là một dạng hình chiếu không gian áo nghĩa đưa vào, nếu em đoán không sai mà nói nó là công nghệ được đại trà phổ biến thời cổ tiên giới. Bây giờ thì Đại Hoang tiên giới tình hình em không biết ra sao nhưng hẳn là đã không còn nữa.”
Khương Du Du nghe vậy cũng gật đầu.
“Yên Yên nói đúng, Đại Hoang tiên giới bây giờ rất khác với thời cổ tiên giới, công nghệ này đã biến mất, trong thư tịch cũng không có ghi chép về vấn đề này.”
Tiêu Hạo có chút không xác định hỏi.
“Ý của em là Đại Hoang tiên giới thời cổ là một cái khoa huyễn thế giới?”
Ninh Tuyết Yên sững sờ, chợt cười rộ lên.
“Anh hay bị nhiễm mấy cái tiểu thuyết mạng mà, có điều cách nói này của anh chỉ đúng một nửa.”
“Mặc dù nói Tiên giới các đại thiên thế giới gọi là khoa huyễn thế giới cũng không sai, nhưng cũng không xem là đúng hoàn toàn. Theo cách nói trên Địa Cầu để định nghĩa thì gọi Tiên giới là một cái thế giới có văn minh cao cấp hơn mới chính xác. Dù có cụ bị khoa học kỹ thuật nhưng lại không có tệ đoan về sau, đa phần đều dùng tiên lực để điều khiển cùng khống chế không vượt quá kiểm soát. Ngoài ra đa phần tiên giới người đều dùng khoa học kỹ thuật để làm công cụ phụ trợ cho việc tu luyện tốt hơn mà thôi, chứ cũng không quá phụ thuộc vào nên dân bản địa Tiên giới họ cũng không chú trọng vào đầu tư khoa học kỹ thuật quá nhiều. Mặc dù thời cổ tiên giới phát triển khoa học kỹ thuật vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng vì quá phụ thuộc dẫn đến vật cực tất phản mà bị hủy diệt.”
Tiêu Hạo cái hiểu cái không gật đầu.
“Đúng rồi Yên nhi, lúc nãy em có nói đến không gian áo nghĩa rốt cuộc là cái gì? đó cũng là một loại ý cảnh hay sao?”