Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Mở Rộng Chính Nghĩa

- ---------------------------------

- Lúc một sinh đang dùng bạo lực mấy người này đang làm cái gì?

Diệp Hạo chỉ vào từng người học sinh có mặt lúc đó nói.

- Nếu bọn họ không có năng lực, tôi sẽ không trách cứ làm gì. Nhưng rõ ràng họ có năng lực ngăn cản lại làm một đám quần chúng xem chuyện.

- Khẩu hiệu của trường Đông Phương Võ Giáo là gì?

- Cường thân kiện thể, hộ quốc an dân.

- Các người cũng cường thân kiện thể, nhưng có hộ quốc an dân không?

- Tất nhiên, nếu không thể hộ quốc an dân được thì cũng đừng chà đạp dân chúng Quốc Gia.

Nói đến đây ngón tay Diệp Hạo hướng về mấy người học sinh liên tục điểm chỉ, trước sau bọn họ đều kêu thảm.

- Lột quần áo bọn họ, trục xuất ra khỏi Đông Phương Võ Giáo.

Âu Dương Hoa liếc mắt một cái.

Mấy tên thầy giáo vội vàng cởi bỏ hết quần áo của đám học sinh này.

- Đông Phương Võ Giáo thành lập khẳng dịnh ảnh hưởng địa vị mọi người, nhưng tôi muốn nói người của Đông Phương Võ Giáo không cho phép lấy mạnh hiếp yếu.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái nói:

- Đông Phương Võ Giáo có chính thức một người phụ trách kỷ luật, người thứ hai chính tà tôi, mọi người hiện tại có khiếu nại nào có thể nói cho tôi.

- Tôi sẽ làm chủ cho mọi người.

- Mặc kệ dính đến bất luận kẻ nào, bất luận thế lực nào, chỉ cần hắn làm điều phi pháp thì tôi sẽ xử lí.

Toàn trường xôn xao.

Không ai nghĩ Diệp Hạo sẽ nói ra những lời này.

- Diệp Hiệu Trưởng, chúng học sinh ở trường học có thể được ngài che chở, nhưng gia đình chúng tôi sẽ phải chịu trả thù.

Lúc này một nữ sinh lấy dũng khí nói.

- Đơn giản, nếu thnhân của mọi người nhận tổn thương tôi sẽ xử lí cả nhà của hắn.

Diệp Hạo nhìn nữ sinh này nói.

- Hơn nữa tôi cam đoan người thân của mọi người dù nhận tổn thương, tôi cũng sẽ chữa trị lại như lúc ban đầu.

- Nếu chết thì sao?

- Chết tôi có thể cứu sống lại.

- Thật sao?

- Tôi lấy danh dự ra đảm bảo.

Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Cái này - - - tôi hiện tại có thể nói cho ngài sao?

Nữ sinh này chần chờ một chút liền nói.

- Có thể.

Diệp Hạo gật đầu.

- Bá Đô Lý gia Lý Tác Nhân một mực muốn ép buộc tôi làm bạn gái hắn, tôi không đồng ý hắn đã thông qua quan hệ để cho cha mẹ tôi đều mất việc.

Nữ sinh kia trầm giọng nói.

Diệp Hạo quét Thần Niệm qua liền bao trùm toàn bộ Đông Phương Võ Giáo.

Rất nhanh Diệp Hạo biết được trong một gian phòng ngủ có người tên Lý Tác Nhân.

Một lát sau thân thể Lý Tác Nhân đã xuất hiện trước mặt thiếu nữ.

Toàn trường không khỏi kinh hô một tiếng.

- Là tên này hả?

Diệp Hạo hỏi.

- Vâng.

Thiếu nữ kia nhìn Lý Tác Nhân trong mắt tràn đầy thù hận nói.

- Lý Tác Nhân, nữ sinh này lên án cậu cưỡng ép cô ấy làm bạn gái, cậu thông qua quan hệ làm cha mẹ nàng ta mất việc, có phải thế không?

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Lý Tác Nhân hỏi.

Lý Tác Nhân nhìn xung quanh một cái.

Khi hắn chú ý thấy Âu Dương Hoa đều tỏ vẻ kính sợ với Diệp Hạo thì sắc mặt liền hơi đổi.

Lúc này hắn ý thức được người thanh niên trước mặt có tuổi tác sấp xỉ hắn là một đại nhân vật.

- Không có chuyện đó.

- Tôi cho cậu một cơ hội.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Nếu cậu dám nói láu, giết ngay tại chỗ.

Lý Tác Nhân rục rịch trong lòng, nhưng vẫn cắn răng nói.

- Không có chuyện này.

- Lý Tác Nhân.

Lời nói Lý Tác Nhân vừa dứt thì một tiếng nói vang lên trong Thức Hải của hắn, tiếp đó thanh minh trong mắt hắn tiêu tán, hiện lên một vẻ mê mang và không hiểu.

- Cậu có cưỡng ép nữ sinh này hay không?

- Có cưỡng ép, nàng bất quá một tiện dân thôi, cũng dám từ chối tôi.

Lý Tác Nhân thẩn thờ nói ra.

- Do trong trường có quy định nên tôi không dám quá phận, nên tôi thông qua quan hệ để làm cho cha mẹ nàng mất việc, đây chỉ là bước thứ nhất. Nếu nàng lại không thuận theo, thì cha mẹ nàng không chỉ thất nghiệp đơn giản như thế nữa mà sẽ phát sinh tai nạn bất ngờ.

Đến đây Diệp Hạo búng tay một cái.

Trong mắt Lý Tác Nhân khôi phục thanh minh.

- Lý Tác Nhân, cậu còn gì để nói?

Diệp Hạo nhìn Lý Tác Nhân trong mắt lộ ra một tia sát cơ.

- Thế nào?

- Vừa rồi cậu đã nói hết những lời không nên nói ra rồi.

Âu Dương Hoa cũng rất phẫn nộ.

- Tôi không nghĩ bản chất cậu ác độc như thế, thằng nhóc, tôi có thể cho cậu biết hôm nay chẳng những cậu sẽ chết mà cha mẹ của cậu cũng xong rồi.

- Cái gì?

Lý Tác Nhân quá sợ hãi.

- Chết đi.

Diệp Hạo bắn ra một tia ánh sáng lửa thiêu Lý Tác Nhân thành tro tàn.

Sau đó Diệp Hạo nhìn hơn ngàn học sinh đã chạy tới nói:

- Giữa các học sinh của Đông Phương Võ Giáo không hề có đặc quyền nào, bất luận Võ Đạo Tông Môn hay Võ Đạo Thế Gia đều bình đẳng, kẻ nào dám chèn ép người khác sẽ lập tức bị tiêu diệt.

- Thật phách lối.

Diệp Hạo vừa nói xong, một lão giả mặc nhung trang xuất hiện giữa không trung.

- Võ Đạo Thế Gia và Võ Đạo Tông Môn đều là đối tượng hợp tác trọng yếu của chúng ta, người nói cho ngươi quyền lợi nói như vậy.

- Ngươi là ai?

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn thân ảnh này nói.

Câu này của Diệp Hạo làm toàn bộ thầy trò trong trường đều kinh ngạc.

Bởi vì vị này là Hiệu Trưởng thứ ba chưởng quản nội quy, kỷ luật trường học a.

- Hiệu Trưởng thứ 3 Diêu Vĩ Phong.

Diệp Hạo đang muốn nói thì đột nhiên ý thức được cái gì, hắn lấy điện thoại di động của mình nhin thoáng qua nói.

- Ngươi biết trong vòng nửa phút ta nhận được bao nhiêu tin nhắn khiếu nại không? Hơn 3200 tin.

- Đây là kết quả ngươi chưởng quản nội quy, kỷ luật của trường sao?

- Ngươi - -.

Diêu Vĩ Phong không nghĩ tới Diệp Hạo không cho hắn mặt mũi.

- Thân là Hiệu Trưởng của Đông Phương Võ Giáo lại không thể vì học sinh mở rộng chính nghĩa, dạng Hiệu Trưởng như ngươi không có cũng được.

Diệp Hạo nói đến đây theo bản năng muốn xuất thủ nhưng bị Âu Dương Hoa cản lại.

- Diệp Hiệu Trưởng, tất cả đều phải có điều lệ, muốn sa thải Diêu Vĩ Phong, cho dù ngài cũng không có quyền lợi này.

Âu Dương Hoa truyền âm nói.

- Ai có?

- Đặc sứ.

Âu Dương Hoa trả lời

- Đây là người do Thủ Phụ bố trí, chưa ai thấy qua vị Đặc Sứ này.

Trong mắt Diệp Hạo lộ vẻ hiểu rõ.

- Muốn sa thải ta? Ngươi có bản lĩnh nay sao?

Diêu Vĩ Phong giận tím mặt.

Phải biết cho dù Thiều Hoa cũng không dám nói như vậy.

Phốc!

Khi tiếng nói Diêu Vĩ Phong vừa dứt thì một đạo Thần Niệm kinh khủng liền đánh vào người hắn, Diêu Vĩ Phong như bị sét đánh cả người phun ra một ngụm máu tươi rồi bị giam cầm giữa không trung.

- Ta có cái quyền lợi này sao?

Một thân ảnh phiêu miểu xuất hiện ở phía trên Diêu Vĩ Phong.

Thân ảnh này trên ngươi tràn ngập khí tức khủng bố làm Thiên Địa biến sắc bao phủ cả không gian Đông Phương Võ Giáo.

- Ngươi - - - ngươi là ai?

- Ngươi cảm thấy ta là ai?

Thân ảnh phiêu miểu này hỏi.

- Diêu Vĩ Phong, thân là Hiệu Trưởng của Đông Phương Võ Giáo chưởng quản nội quy và kỷ luật, ngươi không làm tròn chức trách ta đã nhìn rõ ràng, bắt đầu từ bây giờ ngươi có thể lăn về Quân Bộ rồi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui