Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Thái Sơ Chi Thể

- ---------------------

- Cái này… Vậy ta mặt dày đón nhận vậy.

Ngọc Hành chần chờ một chút rồi nhận lấy túi trữ vật.

Ngọc Hành rất rõ ràng Mao Sơn Phái lấy được nhóm tài nguyên này, việc đứng chung hàng cùng Tam Tông cũng không phải mộng tưởng nữa rồi.

Trên thực tế, thực lực Mao Sơn Phái hiện giờ đã có thể đánh đồng cùng với Tam Tông.

- Chỉ là chút tâm ý của ta.

Diệp Hạo đưa tiếp cho Ngọc Hành một túi Càn Khôn khác.

Ngọc Hành khẽ giật mình.

Ông lập tức hiểu được ý Diệp Hạo.

Cái Túi Càn Khôn trước đó cho Mao Sơn Phái.

Lấy tính cách Ngọc Hành khẳng định sẽ mang phần tài nguyên này đưa hết cho Tông Môn.

Mà Diệp Hạo chuẩn bị một Túi Càn Khôn khác cho chính bản thân ông ta.

Hai cái này hoàn toàn khác nhau.

Thần Niệm Ngọc Hành không khỏi quét mắt sơ qua nhìn một cái.

Lần này ông chân chính giật nảy mình.

Bởi vì trong trong này, chỉ tính Thượng Phẩm Linh Thạch thôi đã có 6 vạn.

Lúc trước Ngọc Hành lấy 3000 Thượng Phẩm Linh Thạch của mình và gia tộc nhiều năm tích súc cho Diệp Hạo, sau đó ông còn vận dụng quyền lợi Tông Chủ của mình mà lấy thêm từ trong Phủ Khố thêm 3000 nữa.

Ai có thể nghĩ ngờ Diệp Hạo vung tay một cái đã cho bản thân 6 vạn Thượng Phẩm Linh Thạch đây.

Gấp 20 lần thù lao a.

Bất quá rất nhanh, Ngọc Hành đã nhìn kỹ vào đám Linh Thạch này.

Không, đây không phải Linh Thạch.

Linh Thạch làm sao hể phát ra ba động kinh người đến như vậy được?

Tiên Thạch!

Nhật định là Tiên Thạch.

- Tiên Thạch?

Ngọc Hành kinh ngạc nhìn Diệp Hạo không nói nên lời.

- Không sai, có Tiên Thạch thì hiệu quả tu luyện tại Trọng Kiếp Cảnh sẽ tăng lên gấp bội.

- Những cái này đều cho ta?

Ngọc Hành hỏi lại.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo có thể lý giải tâm tình hiện giờ của đối phương.

Bởi vì phiến Đại Lục này không hề có Tiên Thạch.

Có thể nói Tiên Thạch là một loại tài nguyên trân quý, có một không hai a.

Diệp Hạo hiện tại cho Mao Sơn Phái 6000 viên Tiên Thạch, thực lực Mao Sơn Phái sẽ ngồi trên tên lửa mà tăng trưởng mất.

- Ngọc Môn Chủ đây đều do ta vì ông mà chuẩn bị, ông không nên từ chối nha.

Diệp Hạo lên tiếng.

Khi Ngọc Hành rời đi, Diệp Hạo đích thân đến gặp Hiểu Minh.

Hiểu Minh đi đến rồi tặng cho Diệp Hạo một cái ôm.

Xong hắn nhìn Đường Phiên Phiên bên cạnh Diệp Hạo.

- Này này… cô có thể nói cho tôi biết vì sao khi nãy Kim Long không gây thương tổn cho cô vậy?

Hiểu Minh nghĩ mãi không ra được lời giải thích nào.

Lúc trước rõ ràng Kim Long đã cắn trúng Thanh Loan do Đường Phiên Phiên biến thành nha.

Trong tình huống đó, Đường Phiên Phiên có khả năng xuyên thủng thân thể Kim Long, nhưng lại không thể cắn nát đầu Kim Long.

- Ngoại trừ Thanh Loan Bảo Thể ra, tôi còn có Thái Sơ Chi Thể nữa, anh quên rồi sao?

Đường Phiên Phiên trả lời.

Loại sự tình này không cần phải giấu diếm.

Bởi vì không tất yếu.

Lấy tu vi của Đường Phiên Phiên hiện tại tại Địa cầu này, không ai có thể trở thành đối thủ của nàng nữa rồi.

Cho nên không cần che giấu điều gì cả.

Còn nữa, tiếp qua một đoạn thời gian Đường Phiên Phiên có thể chứng Đạo thành Tiên phi thăng Tiên Vực.

- Thái Sơ Chi Thể.

Vẻ mặt Hiểu Minh lộ ra tinh quang, rồi gật mạnh đầu.

- Không có gì có thể tổn thương, không có gì có thể phá.

- Cậu độ bao nhiêu tầng lôi kiếp thế?

Hiểu Minh qua sang hỏi tiếp Diệp Hạo.

- Tôi cũng không rõ.

Diệp Hạo lắc đầu.

Nghe vậy, hai người Hiểu Minh cùng Đường Phiên Phiên đều tỏ vẻ nghi hoặc.

- Tôi sở dĩ nói không rõ vì tôi ở trong không gian vĩ độ kia bị đánh tròng rã 10 năm trời.

Lời nói này của Diệp Hạo không làm cho người khác kinh ngạc đến chết không thôi.

- Cái gì?

Hiểu Minh hết hồn đứng bật dậy.

- Ban đầu, tôi còn tưởng mình độ 72 Lôi Kiếp, thế nhưng sau 72 Lôi Kiếp vẫn không kết thúc, làm tôi tưởng rằng mình độ 360 Lôi Kiếp nhưng 360 Lôi KIếp vừa hết thì 720 Lôi Kiếp lại kéo đến.

Diệp Hạo lời ít mà ý nhiều.

- Tóm lại Thiên Đạo đánh tôi ròng rã 10 năm trời.

- Đánh 10 năm cũng không chết nổi cậu?

Hiểu Minh kinh ngạc hỏi lại.

- Nói cái gì đó?

Đường Phiên Phiên trừng mắt với Hiểu Minh một cái.

- À à, tôi chỉ cảm thấy kinh ngạc thôi.

Hiểu Minh rè cổ giải thích.

- Có chút sự việc dính líu đến cấm kỵ, tôi không tiện nói cho mọi người biết.

Diệp Hạo dời chủ đề.

Diệp Hạo không nói cho Đường Phiên Phiên biết Thiên Đạo muốn hủy diệt mình.

- Theo quy tắc, sau 7 ngày nữa, cậu phải rời khỏi Đại Lục này, cậu có dự tính gì chưa?

Hiểu Minh nhìn Diệp Hạo không muốn nói đề tài kia nên hỏi vấn đề mà mình lo lắng nhất.

- Tôi tạm thời không có dự định rời khỏi Địa Cầu đâu.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Hơn nữa, tôi có tự tin mình sẽ ngăn được Tiên Vực triệu hoán.

- Không cần phi thăng cũng được?

Hiểu Minh lại giật mình.

- Ừ.

- Tạo hóa của cậu cũng quá thần kì đi.

Hiểu Minh cười khổ cảm thán.

Hắn phát hiện tạo hóa của bản thân không cùng một cấp độ so với Diệp Hạo.

Diệp Hạo cười không nói.

- Cậu bỏ mặc Huyết Liên Hải rời đi hả?

- Tôi có đặt một ấn ký truy tung lên người hắn rồi, bởi vậy Huyết Liên Hải dù chạy trốn đến chân trời góc bể cũng không làm nên chuyện gì.

Diệp Hạo nhìn Hiểu Minh nói.

- Tôi đã đáp ứng tha cho Huyết Liên Hải trước mặt vạn người, thì không thể đánh chết hắn trong thời gian ngắn được.

- Đường Phiên Phiên hủy Tông Môn của Huyết Liên Hải, hắn nhất định không từ bỏ ý đồ trả thù.

- Tất cả nằm trong sự khống chế của tôi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Hiểu Minh nghe được Diệp Hạo nói vậy cũng không quan tâm vấn đề này nữa.

Cơ duyên của Huyết Liên Hải xác thực rất nghịch thiên.

Nhưng Hiểu Minh cũng không cho rằng bản thân mình yếu hơn hắn.



Sau khi Hiểu Minh rời đi, Diệp Hạo liền trở về Ám Tinh Môn.

Lần này, Ám Tinh Môn chiếm được quá nhiều tài nguyên và bí tịch.

Diệp Hạo tiến hành quy nạp và chỉnh lý những tài nguyên này, còn bí tịch thì chú ý và phân tích.

Sau đó hắn còn truyền Thần Thông của mình cho Đệ Tử Tông Môn, nhưng những Đệ Tử này không ai có thể lĩnh hội được, dù sao ngay cả Thiêu Kiêu cũng khó lý giải được Lục Đại Cổ Ấn hay Ngũ Hành Kiếm Quyết.

Vì thế Diệp Hạo truyền xuống bản Thần Thông đã được giản lược.

Nhưng có như thế thì cũng không có Đệ Tử nào lĩnh hội được.

Cuối cùng Diệp Hạo đánhg phải phong ấn những Thần Thông vào trong Cấm Địa.

Những ngày này, Diệp Hạo cũng không có nhàn rỗi.

Hắn ngoại trừ thôi diễn Thần Thông ra, còn cố gắng giải phong ấn trong Túi Càn Khôn mà Ngộ Đạo Thụ cho mình.

10 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.

Diệp Hạo biết rõ cho dù tồn tại cấp bậc Thượng Tiên cũng không cần đến dùng đến Trung Phẩm Tiên Thạch.

Nếu bản thân dùng Tiên Thạch này tu luyện thì tốc độ sẽ tăng lên gấp mấy lần đây?

Diệp Hạo cất kỹ 10 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch sau đó kinh ngạc phát hiện trong Túi Càn Khôn cón một tầng phong ấn nữa.

Trước đó hắn không phát hiện được vì tu vi có hạn.

- Ngộ Đạo Thụ tiền bối thật có lòng a.

Diệp Hạo cảm kích cảm thán.

Cất kỹ Túi Càn Khôn, Diệp Hạo cất bước ra khỏi thư phòng.

Sau khi Ám Tinh Môn được mở rộng ra gấp 10 lần, không gian hoạt động của Đệ Tử cũng lớn hơn không ít.

Diệp Hạo đứng trong không trung nhìn Ám Tinh Môn phía dưới, bên người xuất hiện một thân ảnh.

- Thiên Thiên.

Diệp Hạo nhìn nữ tử bên cạnh nói khẽ.

Lý Thiên Thiên im lặng hồi lâu mới nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta phải đi rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui