Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Gây Hấn Thiên Đạo

- ---------------------

- Nguy rồi.

- Diệp Hạo không nên can thiệp việc Độ Kiếp của Mai Đoãn Tuyết.

- Có ý gì?

- Thiên Kiếp mạnh hay yếu dựa theo thực lực của Tu Sĩ, nếu bị người khác can thiệp, không những sẽ gia tăng dộ khó của Thiên Kiếp mà ngay cả người tham gia cũng gặp không may, Thiên Đạo sẽ hạ xuống Lôi Kiếp trừng phạt.

Mai Doãn Tuyết nhìn Kiếp Vân đầy trời, khuôn mặt lập tức trắng bệch.

- Ta.

Mai Doãn Tuyết nhìn Diệp Hạo không biết nói cái gì.

- Lôi Kiếp này còn không làm gì được ta đâu.

Diệp Hạo ra hiệu cho Mai Doãn Tuyết không cần để ý, sau đó xông thẳng vào Kiếp Vân dưới sự chấn kinh của toàn Tu Sĩ phía dưới.

- Cái gì?

Tu Sĩ toàn trường đều trợn mắt há mồm.

Diệp Hạo tham dự Thiên Kiếp của người khác như vậy sẽ dẫn đến Lôi Kiếp hạ xuống càng mạnh hơn, dù không vẫn lạc nhưng cũng thương gân động cốt a.

Nhưng hiện tại Diệp Hạo xông thẳng vào Kiếp Vân, hắn đang muốn gây hấn với Thiên Đạo mà.

Trước đó Diệp Hạo đã làm Thiên Đạo tức giận một lần rồi.

Thiên Đạo buông tha cho Diệp Hạo mới lạ.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Từng đạo Lôi Điện chằng chịt từ trong Kiếp Vân vang lên.

Dù Tu Sĩ phía dưới cũng không thấy rõ tình huống của Diệp Hạo, cũng có thể suy đoán Diệp Hạo đang trải qua cái gì?

Không phải một đạo Thiên Lôi đánh xuống mà hơn trăm ngàn đạo Thiên Lôi đồng thời đánh xuống.

- Lúc ta Độ Kiếp ngươi đã không thể làm gì được, hiện tại ngươi nghĩ mình đối phó được ta sao?

Lúc này một tiếng nói lạnh lùng vang dội Vân Tiêu.

Tu Sĩ toàn trường như rơi vào trong mộng.

Bọn họ không phải chưa từng gặp qua người phách lối.

Thế nhưng chưa thấy qua ai dám đối nghịch với Thiên Đạo như vậy.

Sự việc xảy ra sau đó nằm ngoài dự tính của tất cả mọi người, bởi vì Kiếp Vân đầy trời kia đang không ngừng tiêu tán.

Ngắn ngủi mấy hơi thở sau thân ảnh Diệp Hạo lần nữa xuất hiện trong không trung.

Bình yên vô sự.

Kỳ thật cái này cũng không khó lí giải.

Bởi vì cường dộ Thiên Lôi có mạnh hơn nữa cũng không vượt qua cấp độ Chân Tiên.

Mà Diệp Hạo ở Chân Tiên sơ kỳ cơ hồ đã vô địch, huống chi bây giờ hắn đã đến Chân Tiên trung kỳ.

Thiên Lôi làm gì được hắn mới lạ?

Sau khi Kiếp Vân tiêu tán, từng đạo chi khí tinh thuần tràn ngập vào thể nội Mai Doãn Tuyết đang trọng thương.

Thương thế Mai Doãn Tuyết nhanh chóng khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Bất quá ánh mắt Mai Doãn Tuyết lại chăm chú nhìn Diệp Hạo đang đứng giữa không trung.

Diệp Hạo nhìn xuống đón ánh mắt của nàng.

- Cô hẳn biết rõ giữa ta và cô không thể nào quay về như lúc đầu.

Diệp Hạo chỉ trái tim của mình nói.

- Cậu không thể tha thứ cho ta sao?

Thân thể mềm mại của Mai Doãn Tuyết run lên.

- Ta đã nói ân oán giữa hai ta được xóa bỏ rồi.

Diệp Hạo nhìn Mai Doãn Tuyết nói.

- Bởi vậy cô không cần thiết phải làm thế này.

- Cuối cùng thì cậu vẫn không tha thứ cho ta.

Mai Doãn Tuyết làm sao không hiểu ý của Diệp Hạo đây.

Nhìn Mai Doãn Tuyết lệ rơi đầy mặt, trong lòng Diệp Hạo khẽ run lên một cái, trầm ngâm một chút sau đó chậm rãi lên tiếng.

- Nếu tương lai hai ta hữu duyên gặp lại tại Tiên Vực, ta sẽ tha thứ cho cô.

- Thật sao?

Trong mắt Mai Doãn Tuyết lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Diệp Hạo nhẹ nhàng gật đầu.

Chợt hắn xoay người rời đi.

Tu Sĩ toàn trường không ai rời đi ngoại trừ người của Ám Tinh Môn.

Bất luận thế nào thì Mai Doãn Tuyết cũng đã trở thành một vị cường giả Chân Tiên Cảnh.

Cần phải tiến lên bái kiến a.

Về phần Đường Phiên Phiên lại không có cơ hội và thời gian để làm điều này.

Hiểu Minh đi đến trước mặt Mai Doãn Tuyết khẽ thở dài.

- Mai Doãn Tuyết, cô không ý thức được Diệp Hạo đã sớm tha thứ cho cô rồi hả?

- Cái gì?

Trong lòng Mai Doãn Tuyết máy động.

- Nếu Diệp Hạo không tha thứ cho cô, tại sao lại ra tay giúp cô chứ?

Hiểu Minh nhìn qua Mai Doãn Tuyết, nói tiếp.

- Còn nữa, Tiên Vực hết thảy có 108 Vực khác nhau, nói câu khó nghe, lấy tư chất của cô dù đến Tiên Vực có thể kiếm ra manh mối gì?

- Mà bất luận Diệp Hạo hay Đường Phiên Phiên đề có khả năng dương danh ở

Tiên Vực trong tương lai, Diệp Hạo nói câu vừa rồi có ý rằng hy vọng lúc đó cô có thể đến tìm họ, nếu không một mình cô rất khó lăn lộn trên đó.

Hiểu Minh lại nói có chút không thuận tai.

Bất quá cao tầng Bế Nguyệt Tông cũng nhẫn nhịn không có làm lớn chuyện.

Bởi vì với tư chất của Hiểu Minh thành tựu Chân Tiên không thành vấn đề, cho dù có vấn đề thì Diệp Hạo sẽ trơ mắt nhìn à?

Nếu không Hiểu Minh vừa mới gọi thẳng tên của Mai Doãn Tuyết thì cao tầng Bế Nguyệt Tông đã khiển trách rồi.

Mai Doãn Tuyết trầm ngâm không nói.

- Đừng cảm thấy việc này mất mặt, sau khi đến Tiên Vực cô sẽ biết Chân Tiên là tầng lớp tồn tại thấp nhất.

Hiểu Minh nói tiếp.

- Tìm một cao thủ có tiền đồ mới là cử chỉ sáng suốt nhất.

- Cô và ta đều biết lấy tư chất của mình dù tiến nhập Tông Môn Tiên Vực cũng chẵng thể thu được tài nguyên gì cả?

- Dạng như chúng ta bọn họ chỉ cần quơ một cái đã có cả nắm.

- Đừng nói nữa.

Hiểu Minh còn đang định nói thì bị Mai Doãn Tuyết cắt đứt.

- Được, coi như ta lắm miệng.

Hiểu Minh cũng dứt khoát xoay người rời đi.

Mai Doãn Tuyết nhìn thoáng qua bóng lưng của Hiểu Minh trong mắt lóe lên thần sắc phức tạp.

Thải Hàm của Trầm Ngư Tông đang muốn tiến lên nói cái gì thì Mai Doãn Tuyết đã xé rách không gian rời đi.

Sắc mặt Thải Hàm trầm xuống.

Mai Doãn Tuyết rõ ràng không cho nàng mặt mũi a.

Đương nhiên Thải Hàm biết Mai Doãn Tuyết không phải cố ý làm như vậy.

Nhưng trên thực tế Mai Doãn Tuyết vẫn không cho nàng mặt mũi.

- Làm cái gì thì làm, chờ ta đặt chân đến Chân Tiên Cảnh rồi nói.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Thải Hàm trở nên khó coi.

Ban đầu cô cảm thấy mình chiếm được nhiều tạo hóa như vậy thì viêc chứng Đạo thành Tiên sẽ là chuyện dễ dàng.

Nhưng khi nhìn thấy Mai Doãn Tuyết gian nan chứng Đạo, cô mới ý thức được bản thân hơn phân nửa sẽ không vượt qua được.

Không thấy Mai Doãn Tuyết xém chút nữa đã chết đi sao?

Mà giữa cô và Mai Doãn Tuyết còn có chênh lệch nhất định, mà chênh lệch này chình là điều quyết định kết cục khi Độ Kiếp.

- Tông Chủ.

Thải Hàm nhìn về phía Tông Chủ Trầm Ngư Tông nói.

- Thế nào?

Tông Chủ Trầm Ngư Tông nghi ngờ hỏi lại.

- Nếu đệ tử Độ Kiếp thì chỉ có hai ba thành tỷ lệ thành công.

Thải Hàm cười khổ lên tiếng.

Nghe vậy, cao tầng của Trầm Ngư Tông đều biến sắc.

Cái này là vấn đề rất khó giải quyết.

Dù Thải Hàm độ kiếp thất bại cũng sẽ không vẫn lạc, nhưng người nào không muốn có một cường giả Chân Tiên Cảnh đây?

Tông Môn có một vị Chân Tiên sẽ có thủ đoạn Chân Tiên cấp.

Một Địa Tiên hoàn toàn không thể so sánh?

- Nếu có thể cầu Diệp Chân Tiên một bộ quyển trục, Thải Hàm sẽ không xảy ra vấn đề gì khi Độ Kiếp đâu.

Một vị Lão Tổ của Trầm Ngư Tông nhắc nhở.

- Loại quyển trục quý giá như vậy sợ rằng Diệp Hạo cũng chỉ có một bộ, nếu không Diệp Hạo khẳng định đã cho Đường Phiên Phiên dùng rồi.

- Ta cảm thấy vật liệu tạo ra quyển trục rất trọng yếu, không biết Phủ Khố của chúng ta có vật liệu để luyện chế nó hay không?

- Chuyện này cần Môn Chủ ra mặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui