Chứng Nghiện Mèo Của Vua Pharaoh


Editor: Đan Mộc
"Tại sao...!Tại sao...!Tại sao từ trước tới nay không có ai nói cho ta biết Pharaoh Ai Cập còn có một vị vương phi? Hả? Ha ha, vua Ai Cập có một vị vương phi rất được sủng ái, hơn nữa còn muốn lập nàng ta làm hậu? Ha ha ha ha nực cười, nực cười!"
"..."
"Chúng ta dĩ nhiên lại là người cuối cùng nhận được tin tức, cuối cùng! Tại sao trả lời ta tại sao hả?!"
"..."
Jarno đi qua đi lại trong phòng, nàng vừa nói chuyện vừa cười to, đồng tử co lại, siết nắm đấm, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ! Nhất là khi nói ra ba chữ cuối cùng, nàng đột nhiên dừng bước, đôi mắt nâu xám như ẩn chứa sự điên cuồng và rắn độc, nhìn chằm chằm nữ quan và một nam người hầu, nghiến răng rống to!
Nữ quan cúi đầu run lẩy bẩy không dám nhìn nàng, nhưng phản ứng của nam người hầu da nâu ngũ quan thường thường lại không giống, đối mặt với sự chất vấn của Jarno cũng chỉ nhướng mày, bình tĩnh nói với nàng:
"Bình tĩnh một chút, công chúa điện hạ, ngài là đứa con duy nhất được vua Assyria vĩ đại ngầm thừa nhận, tuy rằng ta biết chuyện ngài sẽ nổi giận là điều đương nhiên."
"Ha ha." Jarno nhún vai, nhướng mày với vẻ trào phúng, động tác này giống như một hư ảo nào đó bắt đầu vỡ vụn, đập nát sự nữ tính ngọt ngào như ánh mặt trời nhẹ nhàng khoan khoái trên người nàng không còn một mống.
"Bình tĩnh?" Ánh mắt nàng sắc bén, nhìn chăm chú hắn nói: "Tân (辛), đừng tưởng rằng ngươi là thủ hạ của Saya thì ta sẽ không kiểm soát được ngươi."
Jarno nói xong thì nhanh chóng tới gần Tân, người đàn ông im lặng kia giật mình, lập tức giơ tay lên chặn, Jarno lại dùng toàn bộ sức mạnh và kỹ xảo chiến đấu không nên có ở độ tuổi và vóc người nữ tính này của nàng, một phát bắt được cánh tay của Tân, đập mạnh vào ngực hắn.
Cái đó thật sự rất đau.
Giống như dùng chuỳ sắt đập vào ngực vậy!
"Ạch!"
Người đàn ông cúi xuống vì đau đớn, lại bị đá vào đùi, cả người ập mặt nằm sấp xuống, một cánh tay bị Jarno bẻ ngoặt ra sau lưng -- Jarno thậm chí còn không sử dụng vũ khí đã đánh bại một người hầu nhìn qua cường tráng hơn mình vô số lần và tinh thông võ nghệ!
Hơn nữa động tác của nàng rất dứt khoát, dễ dàng như bẻ một miếng bánh quy mới nướng.
"Đừng ép ta giết ngươi, chủ nhân của ngươi khẳng định gã hiểu rõ Ai Cập này và vị vương kia hơn ta, nếu không vì chuyện này thì ngươi tưởng ta sẽ hợp tác với một vương tử đã mất nước sao? Nhưng bây giờ thì sao, ha! Chết tiệt, ngươi và chủ nhân của ngươi đã làm hỏng kế hoạch của ta rồi biết không?!"
Jarno gắt gao đè Tân, nàng không còn như một đóa hoa sen dịu dàng xinh đẹp nữa, bộ dạng giờ đây của nàng là mạnh mẽ và dữ tợn, ánh mắt cao cao tại thượng, thậm chí có một chút hình bóng của Jofar hoặc là vua Assyria.
"Khụ khục..."
Tân trầm mặc băng lãnh không những không giận mà còn cười, hơi thở do ho khan thổi tro bụi bay lên, thổi hắn dính một mặt.
"...! Ngài mới là nữ rắn độc xinh đẹp nhất, độc tính mạnh nhất, khụ khụ! So với ngài, đám nữ sát thủ do Hạ Ai Cập bồi dưỡng được liền đáng là gì?"
Nghe vậy, Jarno cười càng lạnh hơn.
Lúc nàng còn rất nhỏ, rất nhỏ đã là một quái thai có tư tưởng siêu thoát tất cả những người bình thường, lúc năm tuổi, nàng đã định cho mình một mục tiêu cả đời, thứ mà nàng rất muốn.
Vì nó, hiện tại nàng một mình đi đến Ai Cập, khổ tâm kinh doanh tất cả.

Cuộc sống trước đây của Jarno có thể dùng hai từ 'tranh thủ' và 'đạt được' để hình dung, khi vẫn là một bé gái, có một lần vua Assyria ôm nàng ngồi lên đầu gối, tình cờ toả ra một chút hào quang từ phụ, đọc một câu chuyện cổ tích về tình yêu tốt đẹp.
Nghe xong câu chuyện, Jarno lại không giống như những bé gái bình thường hai mắt sáng lấp lánh, lộ ra ánh mắt mong đợi và khát vọng, trái lại nàng chán ghét hỏi phụ vương: 【"Tại sao phụ nữ phải khao khát được đàn ông ban cho hạnh phúc và tài phú? Tại sao mọi người muốn khẩn cầu thần linh trên trời cho 'một cơn mưa vàng'? Điều đó là không thể, nếu ngươi muốn, liền đi tranh đoạt, đi cướp bằng tất cả sức lực của mình.

Phụ vương, con không muốn nghe những câu chuyện như này.


Vua Assyria khó tin nhìn cô gái nhỏ lạnh lùng trên đầu gối, sau đó đột nhiên cười ha hả, "Con mới là con trai của ta!" Ông lớn tiếng tuyên bố với vương hậu và tâm phúc của mình.
Tất cả mọi người đều cho rằng Jarno là dựa vào đầu óc thông minh mới có được sự sủng ái của phụ vương, nhưng đó không phải là tất cả.
Nguyên nhân thực sự là, tàn nhẫn.
Jarno có thể không chớp mắt nhổ móng tay của mình, cạo sạch mái tóc dài mà những người phụ nữ bình thường yêu quý không thôi, ở tuổi mười ba, đưa mình vào sàn đánh lộn dành cho nữ, bị đánh đập hết lần này đến lần khác, du tẩu trên bờ vực của cái chết...
Sau khi trưởng thành, để tránh cho các huynh trưởng phát hiện những vết sẹo trên người, nàng để cúng tế dùng thuốc nước miễn cưỡng ăn mòn da toàn thân, chịu đựng cơn đau ngứa khiến người ta phát điên để tái tạo làn da mới.
Thứ nàng theo đuổi quá quý giá với nàng, vua Assyria từng tiếc nuối nhìn thân phận con gái của Jarno, nhưng rất nhanh liền bị sự tàn nhẫn xứng đôi với dã tâm của Jarno đánh động.
Chờ khi ông ta tuổi già sức yếu, bắt đầu không đè ép được các con tranh đấu lẫn nhau, vua Assyria giả vờ đưa con gái đi hòa thân để tìm kiếm sự che chở từ Pharaoh Ai Cập Jofar.

Memphis, trên thực tế, ông nói với Jarno:
"Đi thôi, những vị vua không có công huân và truyền thuyết không đáng gọi là vua, họ chỉ là người kế tục tổ tiên mà thôi.

Tới Ai Cập, con biết phải làm sao, sống sót trở về, ta sẽ cố gắng xử lý xong mấy người anh của con, đưa con lên vương vị, trở thành nữ vương đầu tiên trong lịch sử Assyria!"
...
Cha nàng nói không sai, vương cần công huân và truyền thuyết, nàng muốn một cách để khiến người dân Assyria chấp nhận thân phận phụ nữ của mình.
Nàng đến Ai Cập, chính là để tìm kiếm tính khả thi.
Nếu như lưu lại Assyria, cho dù Assyria loạn trong giặc ngoài, năm người anh tàn sát lẫn nhau chỉ còn lại một cái, thậm chí còn có tàn tật, ở một Assyria trọng nam khinh nữ, nữ tính có địa vị cực thấp cũng sẽ không chọn nàng làm vương.
Mới đầu, Jarno không muốn làm gì với vị vua của Ai Cập kia cả, mặc dù có rất nhiều loại thuốc mãn tính đủ để nàng lựa chọn và thoát khỏi hiềm nghi, nhưng cho dù nàng thành công ám sát Jofar.


Memphis và trốn khỏi Ai Cập, cuối cùng cũng phải đối mặt với sự chất vấn từ Ai Cập.
Vì vậy, Jarno nghĩ đến việc 'mượn' một đứa trẻ từ người thống trị Ai Cập.
Giống như một nữ vương nào đó trong lịch sử, mang thai con của một vị vua của một đất nước hùng mạnh, mang theo đứa trẻ trở về quốc gia của mình, dựa vào dòng dõi tranh đoạt vương vị!
Một bé trai mang trong mình dòng máu thuần chủng của hai vương tộc cùng lúc, cộng với sức mạnh của Ai Cập, người dân khó tránh khỏi sẽ sản sinh ra một liên tưởng vi diệu, không quan tâm sự thực ra làm sao, bọn họ sẽ cho rằng mình đã 'kết minh' với một đất nước hùng mạnh.
Cho nên ngày đó Jarno mới giữ con mèo kia lại, nàng nhất định phải khiến Pharaoh Jofar.

Memphis sản sinh giao tập với mình, gây ra lời đồn đãi.

Mặc kệ nó là thật hay giả, đến lúc đó nàng công bố mình đã có thai, trở về Assyria, chỉ là mấy lời đồn không động đao động thương mà thôi...!Dù Pharaoh Ai Cập có căm tức muốn làm sáng tỏ thì có thể thế nào?
Assyria không phải nước yếu, bọn họ dám dễ dàng động thủ à?
A,
Hơn nữa Ai Cập hiện tại sau nhiều năm chinh chiến, còn chưa tiêu hóa hết lưu dân từ vong quốc.

Để ngừa vạn nhất, nàng làm giao dịch với Saya, chờ ngày nàng rời đi Ai Cập ấy, Saya sẽ triệu tập di dân từ những nước nhỏ bị Ai Cập đánh bại, thành lập nước mới, dùng thứ này kiềm chế tinh lực của Ai Cập.
À còn có đứa trẻ, đứa trẻ ấy à...!Chỉ cần nàng muốn, bất luận là ai, trai hay gái, cuối cùng đều sẽ là bé trai mang huyết mạch của Pharaoh Ai Cập giáng lâm trên đời này.
Rõ ràng là bàn tính không lộ chút sơ hở.
Nhưng cố tình, ngay khi Jarno chuẩn bị từ trong bữa tiệc tiếp đón, lần thứ hai làm ám muội, mạnh mẽ phô đệm vì lời đồn đãi sau này, vị vương kia dĩ nhiên lại tuyên bố chỉ có một người yêu?!
"Phốc."
Một tô thức ăn cho chó không khác nào một cây đao, mạnh mẽ cắm vào trong kế hoạch hoàn mỹ, quấy nát tất cả!
Tân cảm nhận được luồng sát khí và sự im lặng từ phía sau, mồ hôi lạnh cuối cùng cũng rơi trên trán.
"Mong ngài bớt giận, công chúa điện hạ, trên thực tế, Saya điện hạ không nói cho ngài biết chuyện về vị vương phi kia là vì Saya điện hạ đã từng lẻn vào vương cung và có một đoạn tư tình cùng vị vương phi Bartrana nguyên là đệ nhị công chúa kia, sau đó bị Pharaoh Jofar phát hiện...!Bằng sự kiêu ngạo của vị vương kia làm sao có thể bỏ qua cho Bartrana? Cho nên Saya điện hạ suy đoán, vương phi nhất định là giả! Là thế thân mà Jofar.

Memphis thả ra mê hoặc đại thần mà thôi!"

Động tác của Jarno dừng một chút, mặt không cảm xúc nhìn hắn, "Ngươi chắc chắn chứ?"
Tân nỗ lực quay đầu nhìn nàng, đôi mắt viết đầy sự chân thành.
"Saya điện hạ chưa bao giờ lừa dối người hợp tác, hơn nữa điên hạ đã gửi cho ta một tin tức rằng danh tính thực sự của vị vương phi xuất hiện bên cạnh Pharaoh đã được xác nhận! Công chúa Jarno, ngài biết Vong linh thư à..."
"Vong linh thư?"
"Đúng, lúc trước ở Hạ Ai Cập..."
Mười phút sau, Tân được thả ra.
Hắn từ dưới đất bò dậy, thư giãn bả vai, trong khi Jarno ngồi trên ghế với vẻ mặt suy tư.
"Tin hay không là quyền tự do của ngài, dù sao đây chỉ là suy đoán của Saya điện hạ, nhưng ngài nhất định phải nghĩ cho kỹ." Tân nhìn chằm chằm Jarno, nheo mắt lại nhẹ giọng nói nhỏ: "Nếu là thật, cơ hội của ngài vẫn còn, dùng thủ đoạn của ngài, ngài nhất định có thể làm càng nhiều..."
"Ta biết rồi."
Jarno cười lạnh, liếc nhìn hắn, "Nhưng ngươi và chủ nhân của ngươi đừng cho rằng ta sẽ lơ là các ngươi, nếu các ngươi dám đâm sau lưng ta, a -- "
"Sao lại thế."
Tân giật nhẹ khóe môi, khom lưng hành lễ: "Mong đợi tin tức tốt từ ngài."
...
"Đuôi còn đau không?"
"Còn hơi tê."
Tẩm cung của vương, thiếu niên tai mèo đè lên lên cái tai hình máy bay, những trang sức lộn xộn trên người từ lâu đã bị ném trên mặt đất, Bass cau mày, váy trắng xinh đẹp bị cậu vén hết lên trên eo, đánh một cái kết trông rất khôi hài, để lộ chiếc quần đùi dài đến đầu gối và đôi chân trắng gầy.
Khi cậu lôi cái đuôi bị nhét vào quần ra, cả người trông không khác gì phụ nữ được cởi áo ngực ra ngay sau khi tan sở về nhà, lộ ra biểu tình sảng khoái.
"Mẹ kiếp, cái đuôi của ta suýt nữa đã gãy mất!"
Bass oán giận xoa xoa gốc đuôi, trang điểm trên mặt còn chưa có lau đi, eyeliner khiến cặp mắt mèo mê hoặc của cậu được phác hoạ rõ ràng, cặp lông mày giống như sticker hoạt hình dễ thương dán trên trán.

Thiếu niên tai mèo tự nhiên cong đôi môi tô son, màu son tươi đẹp thủy nhuận như thể đang ngậm một trái anh đào tươi mới và căng mọng trên môi.
Jofar quan sát một lúc rồi đi tới, nặn nặn váy cậu, sau đó dùng bàn tay luồn vào mái tóc xoăn của Bass, cúi đầu cắn trái anh đào.
Xuất phát từ tâm lý trả thù, Bass dùng sức cắn môi dưới của hắn, cọ hết lớp son không tô quá nhiều lên ngoài miệng Jofar.
Nụ hôn kết thúc, trên khuôn mặt băng lãnh sắc bén của Jofar nhiều hơn mấy vệt hồng hồng, Bass không nhịn được nhếch môi cười nhạo hắn.
"Vị son thế nào, bệ hạ thân mến của em ~ "
"Tạm được."
Jofar nhắm hờ mắt, bóng tối khiến hốc mặt hắn sâu hơn, hắn cúi đầu dùng ngón tay cái lau khóe môi, ngón tay đặt bên môi, thè đầu lưỡi đỏ tươi quét sạch màu sắc trên đó.
Làm xong động tác này, hắn nhìn vào khóe môi giương lên của Bass.

Bass nhìn hắn, từ cổ đến mặt chậm rãi hồng lên, nói thầm: "Anh răm quá đấy..."
Thính giác Jofar rất nhạy cảm, nghe vậy liền trầm thấp ngộp cười, ôm Bass, hai người ngầm hiểu ý liếc nhìn nhau, chạy đến trên giường tiếp tục nghiên cứu nữ trang.
"Đừng cởi váy, liền như vậy...!Em thật sự rất mê người, Bast."
Jofar nhìn Bass túm váy căm tức nhìn mình, đồng tử băng lam u ám, đặt những nụ hôn tinh tế dầy đặc lên người cậu...
Ngày kế.
Bass biến thành mèo gian nan kéo eo, thò đầu ra từ trong chăn.

Jofar đã dậy sớm đi phòng nghị sự, mùi vị và nhiệt độ thuộc về một người đàn ông khác trong chăn tan hết, Bass thở dài, trong lòng cảm thấy thật vắng vẻ.
Thân mật qua đi, thức dậy nhưng lại không nhìn thấy nửa kia đúng là một chuyện khiến người cảm thấy rất đáng ghét.
Sau khi Bass biến thành người, thân mèo cũng phát dục nhanh hơn không ít, chắc là do sắp đến thời gian đi, cục than đem luôn muốn kề cận người, Jofar sẽ cảm thấy an toàn khi được ôm nó vào lòng.
Quái thú nhỏ đen thui không thấy rõ mặt mũi nhảy xuống giường, nhảy lên ghế tựa, duỗi móng vuốt móc một bộ quần áo của Jofar xuống kéo về giường, sau đó lén lén lút lút bò lên trên, ngồi xổm xuống, cọ xát bốn móng vuốt của mình trên vải, chóp mũi chôn vào trong hít một hơi thật sâu -- ngửi phần tử có tên là Jofar phía trên, quái thú nhỏ màu đen thỏa mãn nhắm mắt lại...
Khi tỉnh lại thì trời đã xế chiều, nữ quan vội vã vén rèm the, đánh thức Bass.
"Bast đại nhân? Bast đại nhân!"
Bass mơ mơ màng màng mở mắt ra, "Meo ~" Làm sao vậy?
Nữ quan: "Hô, ngài có thể coi như là tỉnh rồi, công chúa Assyria bỗng nhiên đến bái phỏng, nàng nói nàng không phải tới để gặp vương, mà là muốn gặp vương phi...!Bast đại nhân, cần ta đi thông báo cho Nefes đại thần quan sao?"
Nữ quan là người của Nefes, vì duy trì hình tượng giả của 'Vương phi Bartrana' nên cũng biết chuyện về Mèo Thần.
"Meo?!"
Ai?!
Trời má ai muốn gặp ta?
Bass đột nhiên tỉnh táo lại.
Tác giả có lời: 【 Tiểu kịch trường 】
Jofar: Cắn chặt váy đi Bast, rất tốt, thật biết điều, chính là như vậy, khóc lớn tiếng hơn chút có được không...
Bass:...
Jarno: Xuyên phát quảng cáo, số tiền lớn cầu con, ưu tiên Pharaoh Ai Cập!
Mộc: Trừ văn án và chương 1 ra thì chương 44 và chương 59 số lượt đọc nhiều lắm nhé.

Khai thật đi, mấy thím đọc lại bao nhiêu lần rồi? ('⊙ω⊙').


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận