“Lệ Đan cậu có biết cậu đang động đến ai không hả?” sau khi gắng gượng nỗi đau Mạt Nhi chống đỡ cơ thể đau đớn đứng dậy nhìn cô, “Từ bao giờ cậu lại nghĩ tôi hèn nhát đến mức không dám làm gì một đứa con hoang” cô cũng không hề sợ hãi quát lớn và đi đến muốn đánh một trận với cô ấy.
Nhưng Lệ Tịch Nam đã ngăn cô lại rồi nói “Lệ Đan em bình tĩnh một chút đi em đang làm cho Hòa An rơi vào tình cảnh xấu hơn đấy”.
Cô nhìn sang anh ta với ánh mắt lạnh lùng, tại sao anh ta lại biết đến Hòa An có phải đây chính là kế hoạch của Lệ gia để bắt cô phải nhân nhượng, “Cậu nên biết một điều cậu tổn thương tôi một tôi sẽ để em gái bé nhỏ của cậu tổn thương gấp trăm lần.
Sao Lệ Đan cậu còn muốn giết tôi nữa hay không?” Mạt Nhi lấy lại sự đắc thắng, cao ngạo nói.Cô đẩy Lệ Tịch Nam ra và tiến thẳng về phía Mạt Nhi nắm lấy cổ áo đã thấm màu đỏ tươi của máu rồi nói “Vậy cậu cũng nên biết một điều không cần cậu phải đụng đến con bé tôi cũng sẽ khiến cậu sống không bằng chết”.
Mạt Nhi cười lạnh nắm lấy bàn tay của cô đang đặt trên áo mình rồi siết chặt “Cậu luôn nhắc tôi về thân phận và phẩm chất tôi muốn xem nhân phẩm của đại tiểu thư Lệ Đan có thể thanh cao đến mức nào”.
Hai người con gái mang sự hận thù sâu sắc nhìn thẳng nhau không hề nhân nhượng, dường như thế giới này có ngừng quay sự oán hận của họ cũng không bị diệt vong.Ngồi trên xe đi đến địa điểm Mạt Nhi đã yêu cầu, cô nhấn chân ga một cách thô bạo và kiên nghị tuyệt đối không có một suy nghĩ sẽ dừng lại, rồi điện thoại cô vang lên “Đã điều tra được vị trí của cô bé đó ở khách sạn X”.
Giọng nói hơi hấp tấp của chú Liêm vang lên trong điện thoại, cô chỉ ừ nhẹ một cái rồi cúp máy sau đó nhìn lên màn hình điều khiển của mình địa điểm Mạt Nhi yêu cầu cũng chính là khách sạn X.
Khách sạn X là một trong những khách sạn cao cấp bậc nhất nước của nhà Thái Minh, Thái Minh Toàn chính là chủ tịch của tập đoàn Thái Minh một tập đoàn đứng đầu về mảng du lịch dịch vụ.
Nhìn khách sạn sang trọng diễm lệ cao trên 50 tầng trước mặt cô cũng có thể hình dung ra ai chính là người đề nghị đầu tư cho Lệ Đằng, so với thế lực Thái Minh Lệ gia vẫn thực sự chỉ là một người em gái nhỏ.Vừa bước vào đã có một người đàn ông cao lớn tiếp đón và đưa cô vào thang máy, đứng trước căn phòng tổng thống xa hoa lộng lẫy nhưng lại chẳng mang đến cho cô một loại hào hứng nào.
Vừa bước vào trong cô đã bặt gặp ngay hình ảnh một phòng đầy người với bảy, tám người đàn ông mặc vest cao lớn nghiêm nghị và thứ thu hút cô vẫn chính là côn gái nhỏ nhắn quen thuộc đang nằm rạp dưới đất.
Siết chặt bàn tay khiến cho cái ngón tay đâm vào trong da thịt đến tứa máu nhưng gương mặt cô vẫn giữ sự bình tĩnh lạnh lùng.
Lệ Đan bước từng bước tới trước mặt Hòa An, nhìn toàn thân thể cô bé xuất hiện nhiều vết bầm lớn nhỏ cùng những vết máu khô ghê người “Lệ tiểu thư đã đến rồi sao”.Từ phòng tắm một người đàn ông còn trẻ tuổi bước ra trên người mặc áo choàng tắm tóc vẫn còn đang nhỏ giọt đi chậm rãi về phía cô.
Lệ Đan nhìn người đàn ông đó đi đến ngồi xuống sofa giữa phòng, cô biết người đó anh ta chính là Thái Minh Triệt con trai độc nhất của nhà Thái Minh hiện đang là tổng giám đốc tập đoàn.
Lần đầu hai người gặp nhau là khi cô học năm hai bên Pháp, cô còn nhớ rõ hình ảnh người con trai gương mặt kiêu ngạo đứng trước khán phòng hòa nhạc tỏ tình với cô.
Nhưng Lệ Đan lúc đó tuổi còn nhỏ nhưng sự cao ngạo thì to lớn cô khoanh tay trước ngực nói “Tôi thực sự thắc mắc điều gì trên con người khiến cho anh có sự tự tin rằng bản thân phù hợp với tôi”.
Cả khán phòng lúc đó người cười to cười nhỏ nhưng mọi người đều nhìn về Thái Minh Triệt với sự chế diễu và coi thường, ai mà lại không biết học trò cưng của cô Gloria cao ngạo kiêu kỳ hơn người.“Nhìn gương mặt của Lệ tiểu thư có lẽ đã nhớ ra tôi là ai rồi, tôi có nên cảm ơn vì điều đó” Thái Minh Triệt cười lạnh một cái rồi cầm một ly rượu đã chuẩn bị sẵn trên bàn lên uống.
“Thái tổng chắc hẳn cũng rất ghi nhớ về tôi hay anh vẫn tổn thương vì lần đó” cô liếc qua người Hòa An thêm một cái rồi ngồi xuống đối diện anh ra.
Đột nhiên không khí dần yên lặng gương mặt Thái Minh Triệt tối sầm lại gân xanh trên tay nổi lên ly rượu trên tay cũng bắt đầu rung lắc.
“Đâu cần phải ghi nhớ ai mà không biết Lệ tiểu thư cao cao tại thượng đến nhường nào, nhưng bây giờ lại chấp nhận đến đây bán thân” anh ta bình tĩnh hơn nhìn cô rồi nhìn sang Hòa An vẫn đang bất tỉnh trên đất.“Lúc nghe tin tức từ Lệ tổng tôi còn đang nghi hoặc làm sao có chuyện Lệ tiểu thư đây tìm đến tôi nhưng hiện tại cho thấy tôi lại đánh giá cao cô rồi” anh ta nói thêm một câu rồi búng tay nói với một tên thuộc hạ.
“Hàng đã tới rồi mau chuyển khoản cho Lệ Đằng đi để Lệ tiểu thư có thể dễ dàng thấy được giá trị của bản thân” Thái Minh Triệt nói thêm một câu là khiến cô mất bình tĩnh theo từng câu.
“Đã bao lâu như vậy nhưng tôi vẫn thắc mắc anh cảm thấy bản thân mình hoàn hảo tới mức nào cơ chứ” cô nhìn anh ta bằng ánh mắt coi thường rồi nói.
Câu nói của cô đã hoàn toàn kích thích sự giận dữ của Thái Minh Triệt, anh ta đứng lên quăng ly rượu sang một bên bước một bước lớn đến trước mặt cô rồi không dừng lại giáng xuống gương mặt cô một cái tát..