Tô Mặc Tu lặng lẽ dậy khỏi mặt đất, sau khi y rời phòng, Ngôn Cảnh Tắc lập tức mở mắt.
Trước đó hắn đã nghĩ, Alpha gọi là Tu Tư này hẳn sẽ rời đi liên hệ chiến hữu của y….
Quả nhiên là như thế.
Ngôn Cảnh Tắc nằm trên giường không nhúc nhích, nhưng duỗi tinh thần lực của mình dài ra ngoài, sau đó liền thấy Tu Tư nhanh chóng mà rời khỏi trang viên, đi về hướng xa xa.
Tinh thần lực của hắn không có biện pháp vươn đi xa như vậy, hắn cũng đuổi không kịp một Alpha toàn lực chạy vội, căn bản không có biện pháp biết Tu Tư đi nơi nào, đang làm cái gì.
Loại cảm giác chính mình khống chế không được tương lai này, thật sự quá không xong.
Hắn không thể vẫn luôn làm một Omega được người ta nuôi dưỡng.
Ngôn Cảnh Tắc nằm trên giường thật lâu, bỗng cảm giác được Tu Tư lại về rồi.
Sau khi trở về, Tu Tư còn chưa lập tức nằm xuống, mà là đứng bên người hắn, nhìn hắn chăm chú.
Ngôn Cảnh Tắc có loại cảm giác Tu Tư sẽ thơm hắn, nhưng mà cũng không có.
Người này nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, sau đó ngoan ngoãn nằm xuống mặt đất.
Thật là có tà tâm không có gan tặc.
Mặc kệ người này có phải bởi vì thân phận Omega mới thích hắn hay không, người này đối với hắn rất không tồi, chắc chắn nguyện ý thỏa mãn một vài yêu cầu của hắn……
Ngày hôm sau, lúc Ngôn Cảnh Tắc dậy, Tô Mặc Tu đã làm sẵn bữa sáng: “Signa, tôi làm bữa sáng cho em!”
“Cảm ơn.
” Ngôn Cảnh Tắc cười nói.
Với hắn mà nói, nụ cười này kỳ thật rất bình thường, nhưng hắn lại mang một gương mặt tuyệt mỹ.
Tô Mặc Tu đều bị nụ cười này hoảng hoa mắt.
Omega của y thật sự quá đẹp!
Trái tim Tô Mặc Tu đập thình thịch thình thịch không ngừng, thế cho nên Ngôn Cảnh Tắc nói với y mấy câu, y cũng đều không nghe rõ: “Em nói cái gì?”
Ngôn Cảnh Tắc chỉ có thể lặp lại một lần: “Tôi hỏi anh anh đang ở nơi nào, bình thường thích làm cái gì?”
Hắn muốn hiểu biết một chút tình huống bên này.
Tô Mặc Tu nghĩ nghĩ mới nói: “Bình thường tôi ở ngay tại quân doanh, bình thường…… Tôi chính là huấn luyện, mỗi ngày đều huấn luyện, cũng không làm gì khác.
”
Tô Mặc Tu đại khái nói một chút sinh hoạt của mình trước kia, đương nhiên là tỉnh lược những chuyện chỉ có nguyên soái mới có thể làm.
Ngôn Cảnh Tắc nghe xong, có chút đồng tình Alpha trước mắt.
Dựa theo cách nói của người này, y vào 13-14 tuổi liền tiến vào quân đội, sau đó vẫn luôn ở trong quân đội, lại chưa từng rời đi.
Omega ở Thủ Đô Tinh tuy phổ biến kết hôn sớm, nhưng bọn họ trước khi kết hôn chỉ cần chơi là được, những Alpha kia thì sao? Lúc 13-14 tuổi, bọn họ đều ở thời kỳ trời đất bao la ông đây lớn nhất, mỗi ngày đều gây chuyện.
Tóm lại những người này đều sinh hoạt vô ưu.
Nhưng người trước mắt……
Tô Mặc Tu đang cố gắng kể một ít chuyện thú vị khiến Omega vui: “Có một lần chúng tôi đi đánh giặc, phi thuyền bị phi thuyền của đế quốc Witte đánh bạo, chỉ có thể dùng khoang thoát hiểm hạ xuống một tinh cầu gần đó, trên tinh cầu kia không có gì ăn thì thôi, còn không có dưỡng khí, may mắn là khoang thoát hiểm cung cấp nơi ẩn nấp cho chúng tôi, chúng tôi còn phát hiện dây lưng mà chúng tôi dùng để cố định máy liên lạc là bằng da, da thuần động vật, có thể ăn!”
Tô Mặc Tu nói đến rất hưng phấn.
Ngôn Cảnh Tắc thò lại gần, hôn y một ngụm.
Tô Mặc Tu tức khắc cứng lại rồi.
Bọn họ là ở ngoài phòng ăn gì đó, cũng bởi vậy…… Người xem “phát sóng trực tiếp”, còn có Serena đến cọ cơm sáng, cũng ngây dại.
Serena: “……” Signa thật sự là bị cưỡng bách à? Hình như không phải à nha!
Người xem phát sóng trực tiếp: “……” Nguyên soái quá giảo hoạt, thế mà dựa vào bán thảm để giành được sự đồng tình của Omega!
Bọn họ muốn học theo!
Ngôn Cảnh Tắc thử một phen, bỗng phát hiện Tu Tư không có ý giấu giếm mình.
Trước đó hắn còn nghĩ nên tuần tự tiến lên, nghĩ cách được đến Tu Tư tán thành, lại khiến Tu Tư mang mình rời đi nơi này, thuận tiện tìm cơ hội mưu cầu phát triển, bày tỏ giá trị của mình, nhưng hiện tại xem ra……
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Các anh trước đó bắt cóc bọn tôi, mang cả phi thuyền đến nơi này, có phải muốn nghiên cứu chiếc phi thuyền kia không?”
Chuyện này cũng không có gì để giấu giếm, Tô Mặc Tu đáp: “Đúng vậy.
”
“Các ảnh hẳn là không mở được khóa trên phi thuyền?” Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi.
Tô Mặc Tu ngẩn người, mới trả lời: “Đúng vậy.
”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tôi có biện pháp mở ra.
”
“Em nói cái gì?” Tô Mặc Tu ngốc ra.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Trước kia tôi từng một ít tri thức tương quan, để tôi thử xem, nói không chừng tôi có thể mở ra được.
”
Ngôn Cảnh Tắc nói đến đoạn sau, lại nhìn về phía camera theo dõi ẩn cách hắn gần nhất.
Serena không biết camera ở nơi nào, nhưng tinh thần lực của hắn rất mạnh, kỳ thật vẫn luôn là biết camera ở đâu, trước đó chỉ làm bộ không biết mà thôi.
Nghĩ vậy, ánh mắt Ngôn Cảnh Tắc dời khỏi camera ẩn thứ nhất, nhìn về phía camera ẩn thứ hai.
Mặt Tô Mặc Tu lộ vẻ khiếp sợ.
Người đang xem camera cũng kinh ngạc —— camera ẩn của bọn họ kém đến vậy à? Tùy tùy tiện tiện là có thể bị phát hiện?
Serena càng không nhịn xuống hỏi: “Cậu từng học chế tạo phi thuyền hả?”
“Người học chế tạo phi thuyền không mở được khóa đâu.
” Ngôn Cảnh Tắc nói, khóa kia là dùng trình tự đặc biệt biên soạn ra, muốn mở ra rất khó.
Hơn nữa hắn gần như chỉ là nghe một giáo sư đề cập lúc giảng bài, cũng không biết khóa kia cụ thể thế nào, cũng bởi vậy không có nắm chắc gì cả.
Nhưng hắn có thể nếm thử một chút, lúc thử còn có thể gặp nhà khoa học bên này một lần, không phải sao?
Serena mờ mịt, tuy cô bướng bỉnh phản nghịch, nhưng dù sao cũng chỉ có mười chín tuổi, trước kia căn bản không có thời gian học cái gì.
“Có thể để tôi nhìn xem phi thuyền kia không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu nói: “Có thể.
”
Phi thuyền kia bọn họ mở không ra, để Omega này đi xem cũng không sao.
Đương nhiên…… Tuy Omega này biểu hiện đến vô cùng tự tin, nhưng y kỳ thật cũng không tin tưởng em ấy có tay nghề này.
Tối hôm qua y bù lại một chút tin tức về Signa, biết đây là một Omega từ nhỏ tiếp thu giáo dục quý tộc chính thống dành cho Omega.
Chuyện duy nhất em ấy khác người ta có thể là trong nhà hầu tước Will không có mấy chuyện lung tung rối loạn gì, cho nên càng đơn thuần hơn một chút.
Ngôn Cảnh Tắc không nghĩ tới Tu Tư dễ dàng như vậy đã đáp ứng rồi, hắn ngẩn người, sau đó cười rộ lên.
Tô Mặc Tu cảm thấy cái mũi của mình có hơi ngứa: “Tôi…… Tôi có thể thơm em không?”
Ngôn Cảnh Tắc có chút cạn lời: “Có thể.
” Alpha này biểu hiện đặc biệt có chủ nghĩa Alpha, không nghĩ tới còn rất ngây thơ……
Tô Mặc Tu đột nhiên thơm qua, hung hăng mà đụng Ngôn Cảnh Tắc một cái.
Miệng Ngôn Cảnh Tắc cũng bị đụng bầm xanh.
Tô Mặc Tu lúc này mới ý thức được không đúng: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi……”
Ngôn Cảnh Tắc còn có thể làm sao bây giờ, đương nhiên là tha thứ cho y thôi!
Tuy Tô Mặc Tu thơm người rất không đáng tin cậy, nhưng y làm việc lại rất đáng tin cậy, chiều hôm nay, y liền mang Ngôn Cảnh Tắc rời trang viên.
Đương nhiên y không mang Serena theo, thứ như bóng đèn ấy à, không ai thích hết.
Ngôn Cảnh Tắc biết phi thuyền kia hơn phân nửa ở Quang Minh tinh, nhưng không nghĩ tới thế mà lại cách bọn họ rất gần.
Nếu Serena có thể hung hăng đi thêm một đoạn đường, không chừng là có thể nhìn thấy viện nghiên cứu của người ta.
Đương nhiên, cũng có khả năng Serena đến nơi rồi mà cũng nhìn không tới, bởi vì viện nghiên cứu nằm dưới mặt đất.
Việc Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu muốn tới, người ở viện nghiên cứu đã sớm biết, Tô Mặc Tu thậm chí trước tiên theo chân bọn họ chào hỏi qua, bảo bọn họ đừng tiết lộ thân phận của mình.
Người trong viện nghiên cứu đều đồng ý.
Ở viện nghiên cứu, đại bộ phận người chưa thấy qua bộ dáng Tô Mặc Tu không mang mặt nạ, không quen biết y, những người duy nhất biết y đều là nghiên cứu viên có tư lịch già nhất ở viện nghiên cứu, cũng là người lúc trước bị nhốt đến Quang Minh tinh cùng cha y.
Cũng bởi vậy, Tô Mặc Tu bọn họ vừa đến cửa viện nghiên cứu, viện trưởng viện nghiên cứu đã tự mình tới: “Tu Tư, đã lâu không gặp.
”
Hai ngày này “phát sóng trực tiếp”, viện trưởng cũng xem, ông rất cao hứng khi Tô Mặc Tu có thể tìm được Omega của mình, ấn tượng đối với Ngôn Cảnh Tắc cũng khá tốt.
Rốt cuộc hắn đã trị khỏi cho Tô Mặc Tu.
Nhưng y không cảm thấy Signa hiểu về phi thuyền —— Nhân sinh Signa trải qua y có xem qua, y vẫn biết về tình huống quý tộc Witte sinh ra ở Thủ Đô Tinh.
Một Omega 18 tuổi biết cái gì? Em ấy có khả năng chỉ là muốn ra chơi chơi thôi.
Thậm chí có thể là muốn gặp một lần những quân nhân Witte đã đưa em ấy đến bên này…… Cho nên y đã đưa toàn bộ những quân nhân đó sang nơi khác giam giữ.
Miễn cho sau khi Omega này tới rồi muốn gặp người, gặp người có khả năng còn muốn chạy trốn.
Alpha và Omega đánh dấu cũng không phải chung thân, dùng dược vật và giải phẫu vẫn có thể thanh trừ!
“Chú Cain.
” Tô Mặc Tu kêu một tiếng, giới thiệu về Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc có chút giật mình, hắn không nghĩ tới viện trưởng nhà người ta sẽ trực tiếp tới đón hắn!
Thân phận của Tu Tư thoạt nhìn không thấp…… Y phỏng chừng là con trai của nguyên lão nào đó trong Quang Minh quân, Quang Minh quân “nhị đại”.
“Signa, thật vui khi gặp cháu.
” Cain nói.
“Cháu cũng rất vui ạ.
” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Chú mang các cháu đi dạo khắp nơi nhé, viện nghiên cứu rất có ý tứ, nơi này có rất nhiều thứ thú vị.
” Cain mang theo Ngôn Cảnh Tắc đi dạo, giới thiệu một vài thứ.
Sợ Omega nhỏ bé nghe không hiểu, lúc Cain giới thiệu còn dùng ngôn ngữ đặc biệt dễ hiểu.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Thật hiển nhiên, người này coi trọng hắn không phải bởi vì tri thức của hắn, mà là bởi vì hắn là Omega của Tu Tư.
Vào lúc Cain giới thiệu đến động cơ nào đó, Ngôn Cảnh Tắc nói: “Loại động cơ này mặc kệ là nguyên liệu sản xuất hay là thiết kế đều đã hết thời……”
Ngôn Cảnh Tắc nói thẳng nghiên cứu của Thủ Đô Tinh bên kia về loại động cơ này.
Cain thật ra không để ý, sau đó lại càng ngày càng kinh ngạc.
Ông lại không dám xem thường Ngôn Cảnh Tắc, nói đến một vài thứ khác.
Trước kia lúc Ngôn Cảnh Tắc học tập, trước tiên hiểu biết tình huống Quang Minh tinh bên này, sau đó liền bắt đầu nhằm vào mấy thứ địa học.
Kiến tạo phi thuyền gì đó, hắn không dám nói mình hiểu hết tất cả, nhưng nên ghi nhớ toàn bộ nhớ kỹ, lý luận suông luôn vẫn có thể.
Dù sao hắn đã gặp qua là không quên được.
Hắn còn có thể trích dẫn lời nói của giáo sư nào đó trên lớp, để làm chính mình có vẻ càng thêm lợi hại.
Cain đều bị sợ ngây người.
Đế quốc Witte rốt cuộc là bị làm sao? Omega thông minh như vậy mà cũng đưa đến nơi này của bọn họ!.