Nhật ký xuyên không: Phụ huynh.
** Vệ Khúc Cửu Quân ("-tin")!
22.
Nhật ký xuyên không: Phụ huynh.
Diệp Cẩn Niên “
Gửi tín hiệu cầu cứu.
Diên “
Nhận được.
Diệp Cẩn Niên _ Ai đấy?
Diên _ Chú còn biết sợ?
Diệp Cẩn Niên _ Ai bảo?
Diên _ Thế chú đoán xem?
Ồ ~ _ Diệp Cẩn Niên không đạt được bất cứ thông tin nào từ trạm của Diên, nhưng cậu vẫn đoán được người đến là ai, có mối quan hệ cụ thể là gì với bạn nhỏ.
Mặc dù bị chính phụ huynh bắt quả tang khi đang dụ hoặc trẻ nhỏ, trảo bao tại trận tất không ngượng ngùng, da mặt cậu đày, còn có bạn nhỏ bảo kê, chú đây không sợ!
Diệp Cẩn Niên nhìn Diên vẫn xem như không có việc gì, cặm cụi chậm rãi, có chút ngoan đem kẹo trong tay cậu bỏ đút vào trong túi quần, Diệp Cẩn Niên phì cười, không gấp gáp bao nhiêu, chờ đợi cho Diên cất xong hết đống kẹo đó.Lập thành khế ước trong thầm lặng, Diệp Cẩn Niên và Diên, cả hai ăn ý tựa như hai lão đồng chí già mà nhìn nhau.
Sau đó, Diệp Cẩn Niên chuẩn bị đứng lên, cứ tiếp tục bỏ qua người đang có mặt ở đây cũng không phải phép cho lắm, Diên thấy thế cũng vươn tay hướng về phía cậu, Diệp Cẩn Niên thuần thục vớt lên Diên vào lòng, đứa bé thỏa mãn hừ khẽ một âm, cực kỳ giống tiểu miêu nhi gầm gừ khi cảm thấy dễ chịu.
“ Diên! ” Âm thanh khàn khàn gọi khẽ tên của đứa bé, giọng nói phát lên vừa lo
lắng vừa kích động, là loại vui sướng và hạnh phúc kích động.
Những loại quan tâm này, đến từ tình thân.
Diệp Cẩn Niên lờ mờ đoán không rõ Diên phía trước khi gặp cậu là đã xảy ra chuyện gì, cảm nhận tiểu đoàn tử cơ thể khó chịu, bám chắc lấy Diệp Cẩn Niên.
Dù được gọi vẫn trốn tránh mà vùi thật sâu, như là muốn hòa làm một với cậu để người khác tìm không thấy mình.
Diệp Cẩn Niên điều chỉnh giây lát, Diên sau đó căng chặt rồi buông lỏng trước tinh thần lực mỏng manh được Diệp Cẩn Niên buông xuống trấn an.
Bàn tay chạm nhẹ vào lưng Diên, Diệp Cẩn Niên cẩn thận đánh giá những người đang đứng trước mặt, phía sau người nọ là vài gã Alpha cơ bắp lực lưỡng.
Cái loại một đấm vung xuống có thể đập bẹp Omega lẫn Beta dạng này!
'May là mình không có tính toán, chỉ có ý định trộm bạn nhỏ về nuôi thôi Thiếu niên đảo mắt.
(T)
‘Cơ mà cơ bắp đẹp ghê ’ Diệp Cẩn Niên tiếng lòng thán phục không thôi, bả thân cậu khá là thích loại mạnh mẽ rắn rỏi này, làn da có trắng có nâu, bánh mật óng mượt, như những quyển tạp chí thể thao mà bản thân từng thấy qua!Oa nha! Cuộc đời này của cậu sắp sửa mở sang chương mới rồi, ánh dương chứ không phải chạng vạng lụi tàn, quá tuyệt vời! D
Cứ nghĩ đến tháng ngày sau này, tâm tình thiếu niên trộm kích động không thôi, và suy nghĩ Diệp Cẩn Niên cứ thế bay xa.
Mà ánh mắt giương lên khi nhìn những gã vệ sĩ, giây phút sau hơi hạ xuống, chăm chú vào người nam nhân trước mắt.
Thân cao hơn cả Diệp Cẩn Niên, có chút áp bách cùng đấu đá nhỏ, người nọ không hoàn toàn áp sát trước mặt Diệp Cẩn Niên, vô tình cố ý hơi tránh xa cậu.
Rồi do dự, muốn nhanh chóng ôm Diên trở về bên cạnh, lại sợ bạn nhỏ chịu đau, cũng như chần chừ việc Diên sẽ khóc quấy.
Diệp Cẩn Niên nhướng mày, dù cùng là nam tính, nhưng là, Diệp Cẩn Niên cảm giác được thứ khác biệt giữa cả hai, là đến từ Pheromone chăng?
Diên ôm lấy cổ Diệp Cẩn Niên, hoàn toàn như giận hờn mà không nhìn đến người đến là ai, người nọ vẻ mặt bất đắc dĩ vô cùng, cũng mang theo thất vọng và ủy khuất, nhẹ nhàng vươn tay vỗ về và xoa lưng của Diên.
Bạn nhỏ vẫn không nghĩ muốn phản ứng.
Ánh mắt buồn bã ấy hơi rũ xuống.
Rồi mới nhìn đến Diệp Cẩn Niên.
“ Chào cậu ” Người ở trước mặt gật đầu nhìn Diệp Cẩn Niên, đến từ khí chất và lễ phép vốn có, hắn ta rút đi biểu cảm thất bại và vô lực, nhiều loại cảm xúc biến hóa, không dấu vết thu lại ác ý bé nhỏ của sự ghen ghét, cuối cùng quy về văn nhã ôn nhu.Còn lý do vì sao lại là ghen ghét trước một người chỉ vừa mới gặp mặt và cũng không quen biết.
Không cần đoán, Diệp Cẩn Niên cũng hiểu được, là đến từ việc Diên chủ động thân cận một người xa lạ, làm xấu mặt bản thân.
Nhưng nếu đã là tình thân, nó nào giống loại ích kỷ chỉ để ý đến mặt mũi, mà là thất vọng khi con của bản thân không tin tưởng chính mình.
Rất khó để diễn tả, Diệp Cẩn Niên biết, lại không có nghĩa là hiểu hết được cảm xúc chua xót đó.
Ghen ghét người nọ có rất nhỏ, che giấu cũng thật kỹ càng.
Nhưng ở trước một người từ mạt thế xuyên đến, mẫn cảm và quen thuộc nhất với loại ác ý này, còn có kỹ năng quan sát tinh vi, Diệp Cẩn Niên không tỏ vẻ khó chịu cùng đề phòng, mà cong mỗi “ Chào anh ạ ”
"
Hắn cười nhẹ, như là ngượng ngùng vì sự thất thổ của bản thân, cầu toàn đến nhã nhặn, thật sâu cho Diệp Cẩn Niên thấy người nọ bộc lộ cảm giác ưu thương, hắn vươn tay “ Tôi là Quý Hà Ngạn, xin lỗi vì Diên đã làm phiền đến cậu, và cũng vô cùng cảm ơn cậu gì giúp Diên ’
"
Âm thanh Quý Hà Ngạn nói đến một nửa thì thoáng dừng để xem xét tình hình, lúc sau, hắn tiếp tục mở lời “ Tôi không biết nên gọi cậu là gì mới phải phép, nếu có thể, cho tôi phương thức liên hệ của cậu có được hay không? ”
* Tiện việc cho sau này”
‘Ý gì? ’Diệp Cẩn Niên bất động thanh sắc chớp mắt, khi hơi nghiêng nhẹ đầu, từ phán đoán, cậu vẫn lễ phép đáp lại, nắm lấy tay Quý Hà Ngạn “ Vâng, không sao cả ạ, em là Diệp Trí, Diên thật ngoan, không có gì phiền toái và cảm ơn như vậy hết ”