Chúng Tôi Là Đạo Sĩ Họ Trần


Do nãy giờ đấu pháp ai cũng đã thấm mệt nên cũng chẳng muốn đuổi theo.

Thầy Nhật tặc lưỡi rồi hổn hển nói:"Bây giờ chúng ta đã mệt lắm rồi không nên đuổi theo để làm cái gì".

Thầy Lý và sáu vị đạo sĩ gật đầu đồng ý.

Nói dứt câu,thầy Nhật chậm rãi tiếng tới con ngựa đá,dán mười lá phù lục xung quanh con ngựa rồi chùm kín con ngựa đá bằng một miếng vải lụa màu đỏ.

Hoàn thành xong mọi chuyện thì thầy Nhật và thầy Lý thu xếp mọi thứ còn lại của trận chiến rồi đến căn nhà thuê của họ ngủ một mách đến sáng.

Sáng hôm sau,thầy Lý đến nhà ông Thành trưởng ấp bàng bạc với ông ấy,thầy Lý hỏi:"Này chú Thành,tôi nghe nói là khu dân cư mình có cái đền thờ Bất Động Minh Vương phải không?""Ừ đúng rồi"-ông Thành đápThầy Lý tiếp tục hỏi:"Vậy cái đền đấy ở đâu thế chú"Ông thành từ tốn đáp:"À,cái đền đó thì ở cuối khu dân cư,mà có việc gì thế thầy?".


"Không có chuyện gì đâu,tôi chỉ muốn cất ngựa đá vào trong đền Bất Đồng Minh Vương để nó không tác quai tác quái được thôi".

Nghe đến đó thì ông Thành gọi mấy anh thanh niên khỏe mạnh đến để đưa con ngựa đá vào đền.

Ở thêm 1 đêm ở khu dân cư,thầy Nhật vội vàng rời khỏi khu dân cư để truy tìm con Xích Diệm Quỷ.

Đang đi trên đường,thầy Nhật thì thầm với thầy Lý:"Này Lý,ta nghỉ là vẫn còn một thế lực khác đứng sau lưng con Xích Quỷ ấy".

Thầy Lý đáp với cái giọng thắc mắc:S-sao huynh lại nghĩ vậy?".

Thầy Nhật ôn tồn giải thích:"Đệ thử nghỉ xem,dưới âm ti địa phủ canh giữ nghiêm ngặt như vậy thì một con Xích Quỷ sao chốn khỏi cửa địa phủ được với lại tà khí trong con ngựa đá rất mạnh,không thể nào màcon Xích Quỷ có thể tạo nên một lượng tà khí như vậy sao".

Thầy Lý đáp:"Huynh nói cũng đúng,nếu vậy thì thứ đứng sau con Xích Diệm Quỷ kia chắc phải mạnh lắm nhỉ".


Thầy Nhật gật đầu đồng ý.

Lúc này,con Xích Quỷ trong thân xác của người đàn ông kia bổng nhiên xuất trong một cái hốc đá,nó từ từ tiến vào trong cái hốc ấy,càng tiến sâu vào thì âm khí càng dầy đặc.

Đi đến cuối hốc đá,thì có một bóng người đang ngồi trên một chiếc ghế bằng đá và được trạm khắc giống như một chiếc ngai vua thời xưa.

Con Xích Diệm Quỷ vừa thấy bóng người ấy thì liền quỳ rạp xuống đất kính cẩn chào,bóng người ấy cười khà khà nói:"Sao thế?,sao lại vác cái bộ mặt đó về đây?,chả phải ta giao cho ngươi đi giết cả cái khu dân cư ấy sao,ta còn sợ nhà ngươi không đủ pháp lực nên tạo luôn một con ngựa đá có tà khí bên trong để ngươi bồi dưỡng pháp lực sao,đừng có nói là thất bại rồi đấy nhé!".

Con Xích Quỷ sợ hãi đáp lời:"Dạ bẩm,thần đang chuẩn bị đánh chén cả khu dân cư ấy thì từ đâu có một lũ nhóc pháp sư xuất hiện,bọn chúng đánh thần xém chết"Cái bóng người kia đập bàn nghe cái ầm,bóng người kia quát:"chỉ có một cái khu dân cư mà cũng không giết được".

Con Xích Quỷ nghe quát vậy thì tay và chân rung lên bần bật.

Bổng nhiên cái người ngồi trên ghế bình tĩnh lại,người đó chậm rãi cất lời:"Bây giờ nhà ngươi hãy mau đến làng Ngọc Thủy Vân,có 2 tên lính của ta đang ở đó và ở đó có cả Tà Phúc Ngọc,nó sẽ giúp ngươi trở nên mạnh hơn".

Phía các vị pháp sư nhà Trần,chiếc xe của họ đang chạy thì có một bóng người chặn ở đầu xe.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận