Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng ĐêmDiệp Phong và Mặc Oanh đứng ở trên phi kiếm, từ trăm mét trên không trung nhìn xuống, chỉ thấy ở trung tâm nơi cây cối sụp đổ xuất hiện hai bóng dáng rất lớn, đang kịch liệt chém giết.
Một bên là con cá sấu khổng lồ có hai cánh, dài chừng mười mấy mét, nhưng bởi vì quá cồng kềnh, căn bản không thể bay nổi.
Bên còn lại là một con yêu thú hình con heo rừng, cao tới ba mét, to con giống như một con voi, hai cái răng nanh hình vòng cung bén nhọn dài tới ba mét, một phát đâm có thể lật đổ con cá sấu khổng lồ.
"Là yêu thú cấp Yêu Tướng!"Sắc mặt Mặc Oanh ngưng trọng.
Diệp Phong nhìn không ra tu vi cụ thể của chúng nó, thế nhưng hơi tính toán một chút cũng cảm thấy mỗi một bên trong chúng nó đều có thể đánh một trăm lửng mật.
"Quá mạnh, đây là Yêu Tướng có thể so với Tụ Nguyên sao? Quả nhiên là kinh khủng! Cho dù là ta gặp phải chúng nó, cũng phải quay đầu chạy trốn.
" Diệp Phong khiếp sợ nói.
"Đó là Liêu Nha Cuồng Trư và Song Sí Cự Ngạc, rất nổi danh ở vùng này, nghe nói cả hai đều đã sớm đạt tới Yêu Tướng đỉnh phong, ngày thường rất ít xuất hiện, không nghĩ tới hôm nay chúng ta lại đụng phải.
" Sắc mặt Mặc Oanh đã sớm tái nhợt, chỉ là Diệp Phong không nhìn thấy.
Nàng lập tức khống chế phi kiếm đi đường vòng.
"Rống!"Đúng lúc này, Liêu Nha Cuồng Trư lui về phía sau mấy chục mét, lại đào đất chạy nước rút, bẻ gãy một cái răng của Song Sí Cự Ngạc, coi nó như lợi kiếm mà ném về phía Diệp Phong và Mặc Oanh trên không trung.
"Cẩn thận!"Diệp Phong đẩy Mặc Oanh ra, hai tay ngăn trở cái răng sắc nhọn dài chừng nửa mét này, cảm giác như mình vừa bị hơn mười con trâu điên đụng phải, ngã xuống khỏi phi kiếm.
"Chưởng môn!"Mặc Oanh vội vàng khống chế phi kiếm đuổi theo, bắt lấy Diệp Phong, sau đó áp sát tán cây rồi phi hành với tốc độ cực cao, rất nhanh liền rời xa phạm vi chiến đấu của hai con Yêu Tướng đỉnh phong.
Cách nơi đó khoảng mười dặm.
Bên bờ sông rộng khoảng vài trăm mét.
Đây là "sông Phong Hỏa", là một nhánh của lưu vực Nam Giang, chảy từ Tây sang Đông, đi qua thành Phong Hỏa.
Dọc theo bờ sông bay về phía Tây hơn một trăm dặm, rồi lại bay về phía Nam mấy chục dặm là có thể trở lại Phiêu Miểu Phong.
"Không hổ là răng nhọn của Song Sí Cự Ngạc, vậy mà lại cứng rắn như thế, có lẽ sẽ có thể bán được giá tốt.
" Diệp Phong gõ cái răng sắc nhọn kia, sau đó thu lại, phát hiện Mặc Oanh đang dùng linh thạch khôi phục hao tổn.
"Có người tới!"Bỗng nhiên, Mặc Oanh cảm ứng được khí tức của những tu hành giả khác, lập tức nắm kiếm quyết, chuẩn bị nghênh chiến.
Ở vùng hoang dã này, bỗng nhiên có người tiếp cận, khả năng giết người cướp của là lớn nhất.
"Hê hê hê, rốt cục cũng bắt kịp.
"Năm bóng dáng màu đen có thân hình cường tránh vây quanh, bốn Luyện Khí tầng bảy và một Luyện Khí tầng tám.
Người nói chuyện chính là vị tráng hán đeo mặt nạ có Luyện Khí tầng tám này, cầm một linh khí rất độc đáo, hình dạng bàn, mặt trên còn lơ lửng năm lưỡi dao sắc bén.
"Đại ca, hình như chỉ là một phàm nhân và một đại mỹ nữ Luyện Khí tầng sáu.
" Một hán tử đeo mặt nạ đầu gà cười nói.
Nhìn dáng người ngạo nghễ của Mặc Oanh, hắn ta cảm thấy cho dù dung mạo của nàng có rất xấu xí thì cũng không quan trọng.
Nghe xong lời của người nọ, Diệp Phong thầm nghĩ Mặc Oanh che dấu tu vi cũng không tệ, vậy mà có thể gạt được mấy người này.
"Vây quanh!"Lúc này, tên thủ lĩnh Luyện Khí tầng tám kia vung tay lên, năm thanh lưỡi dao sắc bén trên bàn linh khí bỗng nhiên phá không mà ra, tạo thành hình tròn vây quanh Diệp Phong và Mặc Oanh.
Dưới tình huống như vậy, cho dù bọn họ có ngự kiếm bay đi cũng không thể nhanh hơn năm thanh kiếm này.
"Là linh khí hạ phẩm "Tử Mẫu Ngũ Liên Nhận", thuộc về linh khí thành bộ, đi tới đi lui tự nhiên, vô cùng nguy hiểm.
"Mặc Oanh nhận ra bộ linh khí này, vội vàng nhắc nhở.
Nàng không dám xác định Diệp Phong có thể chống đỡ được bộ linh khí giỏi về phá vỡ phòng thủ này hay không, dù sao, lần trước khi thôi thúc Nghênh Phong Phi Kiếm, nàng có thể cắt ngón tay Diệp Phong.
"Yo, tiểu mỹ nhân này còn rất hiểu biết.
"Tráng hán đầu gà cười nói, cầm một thanh dao găm cấp linh khí hạ phẩm.
Mấy người khác cũng đều lôi linh khí ra, loại trận thế này, cho dù là Luyện Khí tầng chín cũng không chắc là sẽ chống đỡ được.
Thế nhưng, Diệp Phong lại không hoảng hốt.
Mấy người này lầm tưởng hắn là phàm nhân, hắn vừa vặn có thể lấy đó làm vật che chắn.
"Đại ca, có muốn chờ trại chủ không?" Lúc này, đầu gà hạ thấp giọng hỏi.
"Không đợi, trước tiên phế bỏ Khí Hải của tiểu mỹ nhân này rồi nói sau, chờ hắn đến, tiểu mỹ nữ này sẽ không thuộc về huynh đệ chúng ta nữa đâu.
"Tráng hán được xưng là "đại ca" lập tức thôi thúc Tử Mẫu Ngũ Liên Nhận, năm thanh đao có ánh sáng chói mắt xẹt qua giữa không trung, chia ra tấn công về phía Khí Hải và tứ chi của Mặc Oanh.
"Choang" một tiếng.
Đám sơn tặc này chỉ nhìn thấy phàm nhân không đáng chú ý kia ném ra một thứ màu xanh biếc, sau đó ngay lập tức phóng to, hóa thành một cái chuông đồng màu xanh biếc rất lớn, đánh bay năm thanh đao bay.
"Phàm nhân làm sao có thể dùng linh khí?"Năm sơn tặc đều lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng càng làm cho bọn họ chấn động chính là Diệp Phong ngay lập tức xẹt qua khoảng cách mười mét, một quyền đánh bay sơn tặc được xưng là "đại ca" kia.
Bang!Mặc Oanh cũng không chần chờ, thi triển pháp thuật cấp 1 đã đến viên mãn "Lưu Quang Kiếm Khí", khống chế Nghênh Phong Phi Kiếm đâm xuyên qua thân thể sơn tặc đầu gà.
Ngay sau đó, nàng lại thi triển pháp thuật cấp 1 "Bối Thứ" đã đến đại thành, hóa thành một luồng khói đen, một khắc sau, liền xuất hiện sau lưng tên sơn tặc thứ ba, tiếp lấp Nghênh Phong Phi Kiếm ở bên cạnh, hung hăng chém một phát.
Xoẹt!Tên sơn tặc thứ ba đã chết tại chỗ.
Hai người còn lại vẻ mặt hoảng sợ, bọn họ vừa chuẩn bị động thủ, kết quả, đại ca, nhị ca, tam ca liền lạnh băng.
Điều này làm cho bọn họ có loại cảm giác tim đập thình thịch.
"Chạy mau!""Tìm trại chủ báo thù cho chúng ta!".