Chuyện Của Chúng Ta - Lqm

Ara quả nhiên vẫn mang tính cách của một đứa trẻ, việc Elly dẫn em đi chơi khắp gian hàng trong trung tâm thương mại đã khiến em nguôi ngoai hơn một hút

-Elly, đằng kia có kem kìa, mau lại đó thôi

-Ờ

Còn bản thân Elly cảm thấy mình bất đắc dĩ trở thành người trông trẻ, chỉ vì sai lầm của người đồng đội ADC mà khiến mọi thứ ra nông nỗi như thế này, tạm thời hắn sẽ giúp Ara lấy lại tinh thần rồi để hai người kia tự xử tiếp

Hắn vốn không phải là người thích lo chuyện bao đồng nhưng chuyện lần này dính dáng đến mối quan hệ giữa hai đội, một phần hắn cũng chơi thân với Ara nên mới đứng ra giúp chứ không thì hắn cũng chả quan tâm làm chi cho mệt với phiền phức

-Elly! Elly!

-Hửm?

-Đang chu du phương trời nào vậy? Tôi hỏi cậu chọn vị kem gì nãy giờ

Vẻ mặt em hiện rõ hai chứ 'bất mãn', hắn gãi gãi đầu

-Gì cũng được, cậu cứ chọn đại đi, tôi dễ ăn

Cả hai sau khi ngồi xuống một băng ghế gần đó, Elly đưa mắt nhìn cây kem trong tay mình, là vị bạc hà

-Là cậu bảo tôi chọn cho cậu nhớ, đừng có ý kiến ý cò

-Tôi không có ý kiến nhưng tại sao là bạc hà

-Vì nó giống cậu chăng? Mặc dù bề ngoài cậu trông lành lùng và cục súc nhưng tôi biết bên trong cậu là người ấm áp và quan tâm đến mọi người

Ara khẽ cười

Cả hai rơi vào trầm tư, Elly cảm nhận được dù hắn có cố làm em vui đến mức nào thì vụ việc đó cũng một phần khiến em bị tổn thương tinh thần, vết thương này rất lâu mới có thể hàn gắn lại

Chắc giờ này Ara vẫn đang nghĩ về chuyện đó

Đây vẫn không hẳn là Ara của mọi ngày

-Elly này

-Gì?

-Ừm...về người mà anh ADC phải lòng ấy, cậu có biết người đó là ai không?

Ara nhìn hắn bằng một ánh mắt tò mò xen lẫn đượm buồn, Elly suy nghĩ một lúc rồi thản nhiên nói

-ProE


-A-Anh ProE á???

Ara kinh ngạc kêu lên, giờ thì không còn nỗi buồn nào trong đáy mắt nữa, thay vào đó là sự hoang man và bối rối, em vốn nghĩ ADC phải lòng một cô nàng hay ít nhất là một người con trai nhỏ tuổi hơn, không ngờ lại là...người quen

-Khép miệng vào, ruồi bay vào bây giờ

-T-Tại sao lại là anh ProE???

-Làm sao tôi biết được

-Cũng có thể là do ADC nhận ra được 'vị trí' thật sự của bản thân hoặc là do gu mặn thôi

-Vị trí...?

Ara ngờ ngợ một hồi lâu thì bật cười sau khi đã hiểu ẩn ý của Elly

-Hoá ra là vậy~ nghe cũng hợp lý chứ nhỉ

Bản thân hắn cũng nở một nụ cười nhạt, không rõ là hắn đang cười về chuyện gì nhưng ít nhất hắn đã khiến em cười...một nụ cười đúng nghĩa

...

Cùng Ara đi chơi đến cỡ chiều tối thì Elly hộ tống em về GH của MZ

Vì sao không phải là GH của FTV ư?

Vì em đã xin phép Quản lý của FTV ở lại với mấy người anh bên MZ nốt ngày rồi

-Tôi về đây

Ara gật đầu, mỉm cười với hắn

-Cảm ơn nhé Elly, gặp cậu sau

-Ừ

-Elly!

-Hửm? Gì thế?

Toang quay lưng rời đi thì giọng nói của Ara gọi hắn giật ngược lại

-Đừng quên...chuyển lời của tôi đến anh ấy nhé

Elly trầm ngâm nhìn nụ cười trên môi em mà không nói gì thêm, lẳng lặng ra về


Khi hắn trở về muộn như vậy dĩ nhiên sẽ bị mấy ông anh FL mang tính lo lắng thái quá hỏi dồn dập

"Chú mày đã đi đâu đấy?"

"Đi đâu giờ này mới về?!"

"Sao không gọi trước cho bọn anh?"

Xuân Bách thì hẳn là ôm chầm lấy hắn, giả vờ sụt sịt

-Mày đi đâu mà lâu thế, mày có biết anh mày sắp bị làm gỏi tới nơi vì tội không trông chừng mày không?

Elly cau mày, hắn gạt ông anh của mình ra, ngồi xuống ghế và tự rót cho bản thân cốc nước

-Em đủ lớn rồi, không cần mấy anh phải quản em như thế đâu

Đạt nhướn mày

-Lớn gì vẫn là em út của tụi này, lỡ chú mày có chuyện gì thì người chịu trách nhiệm đầu tiên là bọn anh đấy

-Mà mày đi đâu nãy giờ vậy?

-Đi với Ara

Nghe đến tên người quen thuộc, ADC giật mình, ánh mắt ngạc nhiên nhìn đứa em út

-Có chuyện gì sao?

-Cơ mà nhắc mới nhớ, nãy gặp, tao thấy mặt thằng bé có vẻ buồn

Xuân Bách nằm dài ra ghế, thoải mái gác chân lên đùi Elly

Hắn đưa mắt nhìn sang hai nhân vật chính, để người trong cuộc kể thì vẫn tốt hơn, ADC bắt được ánh mắt của hắn, cắn môi suy nghĩ một lúc...

Đúng là không thể giấu mãi được...

-Em...và Ara chia tay rồi

-Cái gì?!!!

Sức công phá từ cái miệng Xuân Bách lấn át cả những người trong nhà. Chết thật, vậy nãy anh vẫn đi chơi bình thường với mấy người MZ mà chưa bị làm gỏi thay cho thằng ADC, có phải được thần Mid độ không?


-T-Tại sao vậy? Rõ ràng là còn hạnh phúc, sáng nay đi chơi kỉ niệm với nhau mà

-Hai đứa cãi nhau gì sao?

Đạt hoang man hỏi ngược lại, lúc mới biết tin hai đứa này quen nhau, cậu là người ủng hộ nhiệt liệt nhất thế mà giờ lại xảy ra chuyện như vậy

-K-Không có, chỉ là...em...là lỗi của em, Ara không có lỗi gì cả...

-Thế rốt cuộc nguyên nhân do đâu?!

-Có phải xảy ra hiểu lầm gì đó với nhau không?

-Có chuyện gì thì từ từ nói với nhau, sao lại vội vàng kết thúc hai năm bên nhau như thế

ADC đối mặt với những câu hỏi đó liền cảm thấy nặng nề, cảm giác tội lỗi lại tràn ngập trong tâm can, tai cậu ù dần, tâm trí bị khoảng không đen bao trùm lấy

Chẳng lẽ phải nói là do cậu phản bội em ấy trước?

Chẳng lẽ phải nói là do cậu buông lời chia tay trước?

Thịch

Khó thở quá...

-ADC đang quen với tao

Một giọng nói khác vang lên như kéo ADC ra khỏi cơn ác mộng, cậu giật mình, quay sang nhìn người bên cạnh

-M-Mày vừa nói gì cơ ProE? H-Hai đứa bây...?

Khoé miệng Gấu run run, chỉ tay vào ADC và ProE

-Em bảo em và ADC đang quen nhau

ProE vỗ lưng rồi xoa đầu trấn an cậu sau đó quay lại nói tiếp

-Em biết là không nên làm vậy nhưng...em yêu ADC, bọn em nhất định sẽ tạ tội với Ara

-Nên xin mọi người đừng hỏi gì thêm nữa, quá khứ cả rồi

-ProE...

ADC rưng rưng, bàn tay run rẩy nắm chặt lấy tay ProE, anh mỉm cười ôn nhu, trong đáy mắt nhìn cậu chỉ toàn là yêu thương

Như anh đã từng nói, cho dù cả thế giới có quay lưng với cậu, thì anh sẽ một mình chống lại cả thế giới vì cậu

Các thành viên đưa mắt nhìn nhau rồi đồng loạt thở dài

Đạt xoa xoa mi tâm, chuyện này có hơi đả kích đối với cậu, mặc dù không phải người trong cuộc nhưng cậu đã cảm thấy nặng nề thay, chẳng biết thằng nhóc Ara sẽ cảm thấy thế nào nữa

-Chuyện bây tao không xen vào nữa, bây xem sao nói chuyện cho đàng hoàng với Ara đi


-Tao biết rồi

Xuân Bách thì thầm với Elly

-Nãy mày đi cùng Ara, thằng nhóc có biểu hiện gì không?

-Buồn thì vẫn buồn thôi, làm sao mà quên nhanh cơ được

-Elly

Hắn quay lại nhìn người vừa gọi mình

-Mày là cố tình đúng không? Mày đang giễu cợt bọn anh đúng chứ?

Trước sự chất vấn có phần giận dữ của ProE, Elly chỉ bình thản nhún vai

-Đấy là do anh tự nghĩ chứ em chẳng hề nói gì cả, suy cho cùng thì đây là chuyện của cả ba, không liên quan gì đến em

Nói đoạn, hắn di dời ánh mắt sang ADC

"Elly này, cậu có thể giúp tôi chuyển lời nhắn đến cho ADC được không?"

"Lời nhắn?"

"Ừa, nói với anh ấy rằng 'Nếu anh đã lựa chọn một con đường khác, vậy thì hãy thật sự hạnh phúc nhé'"

"Cậu không hận ADC?"

"Cũng muốn nhưng không làm được"

"Tại sao?"

"Không còn tình nhưng vẫn còn nghĩa mà"

-Mày có chuyện gì muốn nói với anh sao?

Elly nhắm mắt, thở dài một tiếng rồi đứng dậy, hắn lắc đầu

-Không có gì

-Chỉ là em muốn nhắc anh rằng nếu đã chọn con đường này thì đừng bao giờ hối hận về quyết định của mình

Nói xong, Elly xoay người trở về phòng

Hắn không muốn chuyển lời làm gì cho mệt, nhìn cái cách ADC và ProE đối xử với nhau xem, thế là đủ rồi

Suy cho cùng dù bị người khác làm tổn thương, Ara vẫn sẵn sàng tha thứ cứ một đứa con nít chỉ cần được dỗ ngọt bằng vài viên kẹo là sẽ hết dỗi ngay

Đau lòng mà chẳng thể hận người khác được, đúng là đồ ngốc

Đúc kết một hồi thì đối với Elly, tình yêu đúng là thứ phiền toái


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận