Chương 01: Hội ngũ long - Tụ nghĩa mỹ nhân
Từ cái thời chưa có facebook và mạng xã hội, chúng ta tìm kiếm nhau như thế nào nhỉ?
Phần nhiều những người ở cái thế hệ đó đều chép miệng một cách hoài cổ và thốt ra những câu sặc mùi chữ nghĩa là: “tùy duyên”.
Phải, “tùy duyên” mà gặp gỡ mà làm bạn bè mà làm người yêu người đương. Nó không giống như add friends trên facebook, bạn phải có ít nhất một bạn chung hoặc đủ độ nổi tiếng và dây dưa các mối quan hệ với người xung quanh bạn thì một người xa lạ có thể tìm thấy bạn, add bạn vào list người quen hoặc là bạn bè.
Nhưng vâng, từ cái thời không có facebook, chúng ta phải gặp nhau đôi ba lần xã giao mới có thể nói là người quen và nói chuyện với nhau dài hơi mới có thể tiến đến mức bạn bè.
Vậy có thể nói chúng tôi vì duyên mà gặp gỡ nhau vì duyên mà tạo nên một cái hội mà chúng tôi thấy đặc biệt nhưng thực ra nhan nhản như các hội bạn khác của những người khác trên đất nước Việt Nam nói riêng và trên toàn thế giới bao la mênh mông bát ngát này nói chung…
Tại sao chúng tôi lại là hội ngũ long?
Thật đau lòng khi lý do tầm thường hơn nhiều người nghĩ…bởi vì tuổi tác, chúng tôi đều là những cô thìn già, tức là sinh năm 1988 với hai mươi sáu tuổi xuân xanh. Đối với những người ở cái tầm tuổi người ta hỏi và trả lời đều cảm thấy dè dặt này thì tốt nhất các bạn không nên đưa ra một lời khen nhằm “tự sướng” tình thần. Một câu chuyện nhỏ được kể lại như sau:
Đang làm việc với mấy em sinh năm 1990 trở xuống, các em gọi mình là bạn và thậm chí có em lấy chồng sớm đã xưng là chị. Mình cảm thấy tổn thương ghê gớm, mình hỏi xem các “chị” đoán mình bao nhiêu tuổi? Các bạn trẻ đều đoán chừng 91…lúc đó lại có cảm giác sướng âm ỉ, nhưng khi hỏi tuổi thật của mình thì các em ấy mở đôi mắt ngây thơ vô số tội và những cái gật đầu cũng bắt đầu rụp một cái. Các em ấy “À” lên một tiếng nhưng tiếng đó làm trái tim đã già cỗi rụng đi mấy cuống. Huyết áp cũng không được ổn định và trái tim tổn thương sâu sắc. Các em à, lần sau đừng khen trẻ và hỏi tuổi nhé, có thể chỉ làm một trong hai việc đó thôi. L
Quay trở lại phần giới thiệu nhóm, chúng tôi có đủ năm người, năm tính cách, năm miền quê tụ hội dưới một chân lý ế “ế bởi đang phải thích thế và cũng tại đang bị thế”. Khuôn mặt cũng không đến nỗi, chúng tôi đủ thu hút ánh nhìn của người khác nhưng cũng dễ nhạt nhòa so với sắc trẻ bây giờ. Chúng tôi luôn phải tự an ủi là mình xinh đẹp như thế nào mà rồi tự gắn với tứ đại mỹ nhân trung hoa kèm theo một một hoàng hậu trung quân ái quốc. Điểm danh một vòng nhé:
Bạn thứ nhất đứng đầu trong nhóm ngũ long, một cô thìn kinh doanh sắc sảo mồm mép mà thiên hạ ngưỡng mộ là khéo léo tươi tỉnh, còn người nhà thì gọi đó là thảo mai. Một câu chuyện nhỏ cho cái sự khéo à nhầm mình vẫn được coi là người nhà nên phải gọi là cho cái sự thảo mai của bạn đại tỷ này:
Sếp thấy đại tỷ ngồi không liền hỏi
- Em gửi cho anh ảnh sản phẩm mới nhất chưa nhỉ?
- Dạ em đang chọn những cái đẹp nhất để gửi cho anh ạ.
Sếp chép miệng nhếch mép khinh bỉ:
- Gớm, người nhà không phải chém, crush saga chuẩn bị được quả cầu ngũ sắc kia kìa
Bạn đại tỷ im. Đại tỷ thảo mai vậy nhưng là một kho kiến thức vô cùng phong phú về thế thái nhân tình về kinh doanh sản phẩm. Thân hình đẫy đà sexy luôn khiến người khác phải choáng ngợp và thích thú. Đại tỷ có thể khiến cho người khác chú ý đến ngay lập tức, cánh đàn ông con trai sẵn sàng trở thành người “nâng khăn sửa túi” cho nàng. Vì vậy mà trong giao dịch kinh doanh nàng thường được sếp đưa vào những phi vụ khó nhằn là mỹ nhân kế cho cái số vốn đầu tư hợp đồng lên đến tiền tỷ. Người ngoài nói nàng tài giỏi, người nhà thì gọi nàng là “Điêu Thuyền” và nàng là đại mỹ nhân thứ nhất trong hội ngũ long. Nhưng, có lẽ nhận thức được nhan sắc của nàng, nên nàng tự hỏi “tại sao tôi ế”
Đại tỷ: Nguyễn Thu Ngọc Cung: Thiên Bình Quê: Nam Định
Tạo hóa trêu ngươi, có nàng Điêu Thuyền đẫy đà thì không nên có một nàng Tây Thi mỏng manh yếu đuối. Nhị tỷ của nhóm chúng tôi, nói thế nào nhỉ trái ngược hẳn với đại tỷ cả về thể xác lẫn tinh thần. Đại tỷ trông vậy thôi chứ khi yêu là mất hết lý trí, còn nhị tỷ khi yêu lại vô cùng sắc xảo lạnh lùng. Nhị tỷ luôn phải đứng giữa hai người đàn ông như kiểu Phù Sai và Phạm Lãi khi xưa. Bởi nhìn thấy nhị tỷ, cánh đàn ông nào cũng muốn chở che bao bọc cho thân hình mảnh mai yếu đuối đi cân luôn thiếu 11 kg nữa thì mới là người bình thường. Một câu chuyện nhỏ của nhị tỷ: Nhị tỷ học thạc sĩ đã lâu nhưng vì cái mảnh bằng tiếng anh B1 đột ngột kéo cái tâm huyết hoàn thành nghiệp học dài đằng đẵng của nàng đi xuống. Nàng phẫn uất, nàng đi ngay siêu thị Big C mua hẳn cái bàn gập to đùng, nàng tuyên bố với thiên hạ “mua bàn để quyết tâm học hành chăm chỉ”. Nhị tỷ cũng vô cùng yếu ớt, nàng bị dẫm phải mảnh cốc vỡ nhỏ như cây kim nhưng tiếng khóc của nàng sẵn sàng khiến cho thiên hạ nghĩ nàng đang dẫm phải mìn. Nhan sắc và tính tình đều đáng yêu thân thiện. Nhưng vẫn thét lên ai oán “Tại sao tôi ế”.
Nhị tỷ: Nguyễn Kim Ngọc Cung: Kim Ngưu Quê: Quảng Ninh
Tích xưa luôn ám ảnh cho nhiều thế hệ sau đặc biệt là những người đa sầu đa cảm của tuổi cận ba mươi. Nhiều lần Tam tỷ ví mình như Vương Chiêu Quân cống hồ, đơn côi rời xa tổ quốc gánh trên vai trách nhiệm của xã tắc giang sơn. Nàng từ bỏ tình cảm riêng tư mà làm nghĩa lớn. Tam tỷ cũng vậy, bố mất sớm, nàng là người con cả đảm đang của gia đình luôn sẵn sàng xông pha chiến đấu mới một danh sách đám giỗ cưới ăn hỏi ở quê. Người nhà cho nàng là làm hết mọi thứ, và nàng luôn ình cũng phải làm hết mọi thứ. Nàng chăm sóc mẹ già, em nhỏ với đồng lương bập bõm nay chỗ này mai chỗ kia. Vì vậy, khi yêu nàng luôn tỉnh táo, nàng chọn gia cảnh trước rồi mới yêu. Theo mật ngữ các cung thì nàng sẽ là người tán ai thì 100% người đó sẽ đổ. Cũng đúng vậy, mắt một mí vồ cùng lẳng khiến cho người khác phái thu hút. Số người chết dí vì nàng cũng vì vậy mà mỗi năm một tăng lên. Có thể kể một câu chuyện nhỏ như sau: Tam tỷ tụ tập với nhóm ngũ long, nhưng do dỗi nhau với Nhị tỷ, suốt cả buổi nàng nhắn tin cho các bạn trai của mình, sáng một anh khác, chiều một anh khác. Sau đó đến tối, nàng nhìn ghét nhị tỷ nàng sẵn sàng bỏ ra ngoài mà không thèm quay lại ngồi nhà đang chứa nhóm ngũ long. Và đến mấy ngày sau, những người còn lại liệt kê danh sách những giai đã từng nhắc đến hôm đó, cũng phải mất một hồi mới biết nàng đã đi với ai. Tuy vậy, nàng vẫn trong hội ế và vẫn “tại sao tôi ế”.
Tam tỷ: Nguyễn Thị Thương Cung: Xử Nữ Quê: Bắc Giang
Có một người không phải đại mỹ nhân trung hoa, nhưng ý chí và tâm đức của nàng thu phục được cả bậc quân vương và giữ vững được giang sơn gấm vóc cho lang quân của mình. Nàng vượt qua định kiến sắc đẹp trở thành một trong những người phụ nữ đại tài của Trung Hoa. Nàng là Chung Vô Diệm. Tứ tỷ là người như vậy. Trên đời này không phải ai cũng tốt bụng như Tứ tỷ. Sinh ra và lớn lên tại quê hương đất tổ, mỗi nhà là một quả đồi, cây cối thì bạt ngàn, cuộc sống cũng vì vậy không được như ở thành phố. Nhà nàng nghèo đấy nhưng tâm của nàng thì xanh như cây tre bao phủ khắp nhà nàng. Đối với nàng chấp nhận tình yêu quả thật khó khăn vì nàng luôn tự ti về nhan sắc cũng như hoàn cảnh riêng. Anh em bạn hữu luôn nói rằng nếu người đàn ông nào lấy được nàng chắc phải tu nhân tích đức từ vài ba kiếp trước. Tuy nhiên với bản lĩnh pha chút cứng cỏi đó, nàng luôn là “người đàn ông” duy nhất trong nhóm che chở động viên những người còn lại. Một câu chuyện nhỏ kể lại như sau: một hôm nhóm ngũ long ở thủ đô thèm mít, nhị tỷ gọi điện cho tứ tỷ xin mít. Sau khi mắng một hồi, đến trưa ngày mai tứ tỷ rủ rỉ với những đứa còn lại: ra bến xe lấy 2 quả mít, một ít lạc, thịt chua về ăn nhé. Chúng mày như dân tị nạn ấy. Nàng không bao giờ tự nghĩ là mình ế, nhưng thiên hạ đặc biệt là nhóm này cũng tự hỏi cho nàng “ tại sao nó ế?”.
Tứ tỷ: Lê Thị Anh Cung: Song Ngư Quê: Phú Thọ
Người cuối cùng, là tôi. Tôi ít khi nói về bản thân mình, tự nhận về bản thân mình xinh đẹp thì chẳng bao giờ. Nhưng do chơi với cái hội này tôi đành tự nhận mình là một mỹ nhân nào đó, mà theo kiểu thân hình béo tốt thì chắc chỉ có Dương Ngọc Hoàn- Vương Quý Phi. Nói thật chứ, tôi cũng cảm thấy số phận của mình giống như em Hoàn. Em Hoàn bị ép duyên, cha chồng cướp mình từ tay chồng kiểu như bị đẩy đưa hết người này cho đến người khác. Còn tôi, thì tôi cũng bị ép duyên, mẹ tôi luôn sẵn sàng có một danh sách dài những đức lang quân tương lai của tôi. Tôi phải đi gặp mặt theo danh sách đó và rồi chấm điểm. Nếu hết một danh sách, mẹ tôi lại buồn, còn tôi thì buồn hơn nữa. Tiểu Ngũ nhà tôi chưa từng yêu ai, chưa từng hôn ai, chưa từng cảm nhận được nỗi buồn tình yêu và ngọt ngào của những phút đắm say. Tôi vô cảm bởi tôi chưa muốn cảm. Luôn tự ti với những gì mình có nhưng luôn tỏ ra là mình có tất cả, tôi cảm thấy mình có thể trả lời được: “ah chính vì vậy mà mình ế”.
Ngũ tỷ: Nguyễn Thị Phong Cung: Xử Nữ Quê: Bắc Ninh
Chúng tôi ngay từ đầu đã xác định không có muội chỉ có tỷ, bởi muốn xuống làm muội lắm nhưng các nàng ấy đều đấu tranh ình cái quyền xuống mà cuộc chiến này thì bao giờ có hồi kết thành ra “tỷ” hết cho đồng đều.. Khi các bạn đến một mức độ tuổi nào đó các bạn sẽ cảm thấy vấn đề tuổi tác khá quan trọng. Thật sự khá khá quan trọng đấy nhé!.
Hôm nay, trời thanh gió mát, gió thổi mây bay, tôi cầm bút và nghĩ: Chúng tôi gặp nhau như thế nào nhỉ ? Thực tế luôn phũ phàng, buổi gặp mặt của chúng tôi, nó không giống như những truyện kiếm hiệp mà mọi người thường đọc nào là các mỹ nhân phe phẩy quạt nụ cười e lệ nép vào hoa nào là đánh đàn ngâm thơ, đọc sách. Buổi offline của chúng tôi, dùng đúng thuật ngữ thế hệ facebook, luôn là cà phê nâu đá hoặc trà đá chém gió xuyên thời đại và lúc đó là lúc chúng tôi vứt hết cái thục nữ và những mặt nạ chính chuyên đi nơi khác. Một cuộc gặp gỡ như thế nào mà nghe qua đã lạnh đến vậy. Tôi xin được bật mí tại chương sau, vì chăng, mỗi con người khi gặp gỡ nhau đều có câu chuyện của nó, chúng tôi gấp năm lần câu chuyện của mỗi người, như kiểu hoán vị tổ hợp trong toán học ấy chứ ạ.