Mùa đông kéo đến , mùa thi học kì cũng đến theo. Nhóm học của Sư Tử, Xử Nữ và Bảo Bình cũng đã bị hành hạ không ích.
Lúc đến trễ , kẻ lãnh đạo nào đó "Một rạch."
Xử Nữ nổi đoá muốn mài dao giết người, nhưng mà người ta làm đúng lấy lí gì cải?
Lúc ngủ gục "Rạch thứ hai."
Xử Nữ đậo bàn , tay đau đến đỏ cả lên. Sư Tử ngồi bên cạnh mới khuyên can.
"Thiên Yết cậu đừng hà khắc như vậy. Xử Nữ cũng chỉ vì học hành nhiều quá nên có chút mệt mỏi." Hứ, ông đây chỉ sợ bà chị của anh không chịu được mà giết người thôi nhé.
Thiên Yết nhìn Xử Nữ vẫn ương nghạnh nhìn anh bằng đôi mắt to tròn.
"Lần này bỏ qua."
Một lần khác Xử Nữ làm không được bài tập. "Khi abc không khác gì xyz là khi môn toán khô khan ra đời."
Bảo Bình cười che miệng nói nhỏ "Vậy con gái với con trai..." Miệng hại thân Sư Tử đã quện nguyên cuốn sách lên đầu cậu.
Sư Tử cười hiền từ "Chỉ là con muỗi, tôi sợ muỗi hút mất não của cậu. Tội con muỗi lắm."
??? Muỗi hút não... Tội con muỗi.....
Xử Nữ bật cười , cô cũng không phát giác Thiên Yết đang chú tâm sửa bài cho họ đã chú tâm nhìn cô được một lúc.
Nhưng Sư Tử thì nhìn thấy. Cậu cũng không vừa nhào lên một chút che người Xử Nữ lại không để bạn nào đó được nhìn.
"Xử Nữ cho dù là môn toán thì abc và xyz vẫn hoàn toàn khác biệt. "
Xử Nữ xụ mặt nhìn Thiên Yết lại giản đạo.
Sau đó kì thi đã đến , quần thâm dưới mắt Xử Nữ ngày càng to. Có ai thấu? Cô học ma học quỷ cũng không rõ mình học gì. Nhớ mỗi abc và xyz hoàn toàn khác biệt.
Lúc vào phòng thi Xử Nữ cùng phòng với Thiên Yết lẫn Sư Tử. Sư Tử khoác vai cô bạn của mình còn rất vui vẻ "Tao có đáp án nhất định cho mày."
Xử Nữ vỗ lưng Sư Tử rồi cười xấu xa đáp "Tao có đáp án cũng sẽ cho mày." Cho cái khỉ.
Thiên Yết trầm mặt, cuối cùng vị trí của Xử Nữ và Sư Tử thì xa tít mà Thiên yết với Xử Nữ lại cực kỳ gần.
Vào giờ làm bài Xử Nữ ôm não !!!! Não của bạn Xử Nữ đã ngưng hoạt động.
Môn ngữ văn , tác giả là ai? Tôi là ai? Đây là đâu?
Thiên Yết ngồi phía sau nhìn thấy Xử Nữ vẫn ngồi đó vò đầu liền lấy tờ giấy trắng ra viết viết lại viết viết sau đó anh đợi giám thi đang nói chuyện với nhau mới lén đưa từ bên hông của Xử Nữ . Cô vừa nhìn thấy có người vì mình mà chép bùa đã muốn khóc, lén lút lén lút cầm tờ giấy , cô bạn nhẹ nhàng tránh gây chú ý phành tờ giấy thẳng ra rồi để nó nằm dưới tờ giấy thi. Viết phần nào vào lại kéo ra xem ý....
Thiên Yết ngồi phía sau nhìn cô , cái đầu lù lù cúi sát tờ giấy đó. Cậu nằm xuống bàn , kê đầu lên tay . Cái tay chạm vào áo của Xử Nữ có chút gì đó rất xúc cảm cậu không kéo tay mình ra , vừa ngắm tấm lưng cô vừa nhìn tay mình chạm vào áo cô.
Giống như chúng ta chạm vào nhau, cậu không thấy tôi phiền phức tôi thì lại rất thích , hai chúng ta cứ lặng yên để cảm nhận nhau.
Trong cơn gió lạnh ngút của mùa đông, tay của cậu không lạnh nữa ....
Cứ như vậy tuần thi ấy qua đi.... Mỗi lần cô vò đầu , cậu lại chép đáp án.... Cứ như vậy, cho dù những môn trắc nghiệm không cùng đề cậu cũng sẽ cá biệt tráo đề với cô sau đó giúp cô làm .
Nếu bạn nghĩ đó là tình yêu. Không phải, đó là loại tình cảm không cách thốt nên tên.
Cậu im lặng... Tôi cũng lặng thin. Không biết nói gì chỉ là muốn cảm nhận sự tồn tại của đối phương.....
"Thiên Yết... Cậu không phải kiểu người như vậy."
Cậu nhìn cô đang hoài nghi nhìn mình. "Tôi giúp cậu là vì, thật ra tôi không muốn cậu điểm kém như vậy thầy sẽ trách tôi không tích sự." Thật ra không phải vậy.
Xử Nữ cười vỗ vai cậu "Yên tâm , đáp án tôi đã chép rất kĩ càng không sót một dấu chấm , không lem một nét mực."
Xử Nữ nói rồi định bỏ đi tay đột nhiên bị Thiên Yết vội vàng nắm lại.
Cô ngước đầu tò mò , cậu hơi do dự cuối cùng cũng nói "Định về à?"
"Có chuyện gì sao?" Cô đẩy tay cậu ra.
"Hôm nay cậu rảnh chứ?"
Cô nhìn cậu , tên này hôm lạnh hôm nóng là sao đây? "Rảnh, có chuyện gì sao?"
Thiên Yết nhìn cô đang muốn nổi nóng, cá tính quá con trai đi. "Tôi chưa muốn về nhà."
" Tìm tôi làm chi? " Bạn nữ nhíu mày.
Bạn nam kéo tay bạn nữ đi về phía trước "Muốn dẫn cậu đi ăn."
"À, ăn mừng à. Tôi biết rồi , thi xong ai mà chả muốn ăn mừng. Đi, tôi dẫn cậu đi trượt pa - tin ."
Mới ở thế bị động giờ Xử Nữ đã lấn át nắm cổ tay Thiên Yết kéo đi nhưng lại chẳng lâu cô đã buông ra , ánh mắt cậu có chút hụt hẫng.
Khi vào khu pa-tin rộng lớn , chỗ này thường rất đông người đến nhưng hôm nay có hơi thưa do học sinh chỉ lo đi ăn uống cả thôi nên chỉ có vài bạn nam tìm đến chỗ này cùng nhau trượt.
"Cậu mang giày đi."
Xử Nữ hơi do dự "Hay là tự cậu trượt đi...."
Nhìn mặt cô, cậu hơi hoài nghi nên liền dò xét "Cậu không biết trượt?"
Xử Nữ nhìn lãng chỗ khác "Cái đó .. tôi rất thích nhưng mà không biết chơi...."
Môi cậu hơi cong "Mang giày đi tôi chỉ cậu."
Ai đó vừa nghe đã không tin được "Whát?"
Thiên Yết cười vỗ đầu cô "Mang giày vào."
"Là thật á????" Cô ngồi xuống thọt chân vào giày vẫn còn đang mang lọng cọng , cậu đã cúi xuống giúp cô mang.
Rất giống đang yêu nhau , cô nhìn cậu đầy ý thắc mắc , cậu buột xong giày mới nhìn thấy vẻ mặt đó mới vội giải thích "Mang không đúng sẽ té...."
Sau đó , thật sự bạn nữ của chúng ta rất mất mặt . Bởi vì cứ nghĩ còn mang dép nên liền đứng dậy , bánh xe của giày liền trượt Xử Nữ ịch mông xuống đất một cái mạnh đau điếng.
Thiên Yết nhìn cô, mặt cậu rất vui vẻ . Nhìn cô té ngây thơ như vậy trong lòng ít nhiều thỏa mãn.
Cậu chìa tay , cô đưa tay nắm lấy cậu liền dùng sức kéo cô dậy , lúc đó lại bị trượt theo quán tính liền vội ôm lấy Thiên Yết.
Thiên Yết thật sự chỉ muốn cười cô, mọi hôm đều rất lớn tiếng hôm nay có té cũng không dám la. Nhìn xem lại còn ôm lấy cậu không buông, tên nài đó thỏa mãn.
Đôi chân cậu trượt cánh tay lại để cô ôm lấy, cậu trượt phía trước cô bám lấy cậu phía sau.
Thật ra cậu không muốn dạy cô nữa , cảm thấy có người chỉ vì sợ té mà bám lấy tay mình , lòng cậu hơi có chút hư vinh rồi.