Rất thích một người, chính là Sư Tử rất thích một người. Cô ấy , cuối cùng thật sự lại thuộc về thành xuân .
Từ lúc nhìn thấy Xử Nữ chỉ ăn đồ Thiên Yết mua , thứ Thiên Yết đưa thì Sư Tử mới nhận ra. Tình yêu vốn dĩ không công bằng.
Cậu mua một ly trà chanh dây , rất ngon. Cậu nghĩ , đã lâu không cùng Xử Nữ cải nhau , cùng nhau nói đủ thứ trên đời hôm nay nhất định phải tìm lại không khí đó.
Sau đó cậu bước vào lớp thấy Xử Nữ đang chán chê nói đủ thứ trên đời.
"Cậu nghe chuyện nữ sinh bị năm bạn nữ khác đánh chưa? Lột đồ rồi quay clip nữa, quá đáng. Thật sự tắc trách, giáo viên chủ nhiệm bảo cả lớp giấu đi còn thầy hiệu trưởng thì em xuống. Chán , loạn hết cả lên. "
Nhìn Thiên Yết đưa cho cô ly nước còn rất bình tĩnh trêu "Cậu nóng làm chi cho mệt. Mỗi người một số phận , chúng ta đâu thể quan quá nhiều được. Cậu tức giận cũng không thay đổi được."
Xử Nữ hút cạn nước, khó chịu bảo "chúng ta đêù phải có trách nhiệm với xã hội. Nếu ai cũng im lặng chuyện này sẽ đi về đâu?"
Thiên Yết đột nhiên cảm thấy lúc Xử Nữ nghiêm túc rất đáng yêu. Không phải cứ ra vẻ đáng yêu thì mới là đáng yêu. Mà là nhân cách tốt mới thật sự làm người khác muốn yêu.
"Xử Nữ, cậu biết không có thể cậu nghĩ làm lớn chuyện lên là giúp đỡ họ. Nhưng mà cậu có nghĩ đến nạn nhân có muốn hình ảnh bị lăng mạ của mình mỗi ngày mỗi ngày đều bị chia sẻ trên mạng không? "
Xử Nữ lắp bắp , hơi cảm thấy hình như mọi chuyện đã đi quá xa .
"Mình.. mình... Lúc trước bị té xe ở ngoài đường, đau lắm nhưng mình cầu mong không ai thấy ... Mình sợ quê lắm. Mình cứ nói thầm đừng ai nhìn mình, đừng ai nhận ra mình, đừng ai bàn tán về chuyện mình té xe hay là đừng ai chạy đến đỡ mình."
Thiên yết mỉm cười "Thực chất, chuyện mình là người bị hại ở tùy trường hợp mà người ta muốn công khai hay giấu đi. Trên thực tế làm người tốt là không sai nhưng chưa chắc đã đúng. "
Sư tử đứng từ xa , không còn muốn chen ngang câu chuyện đó nữa rồi.
Nếu là cậu, cậu nhất định nói "Quá đáng! Sao lại có kiểu người như vậy? Đúng tao hay đánh nhau hay quậy phá nhưng là ai đụng vào tao hay làm chuyện chướng mắt . Còn lũ này thì đúng là súc vật!"
Hoá ra , sự khác biệt là ở chỗ chúng ta thể hiện tư duy.
Hoá ra , tình yêu nằm ở chỗ không phải ai tốt hơn mà là ai có thể giúp đối phương nhìn thấy một mặt khác của thế giới.
Lặng lẽ uống hết ly trà chanh dây.
Thời điểm thất vọng nhất không phải là khóc hay cười mà là không biết phải phản ứng thế nào.
Rất khó chịu.
Rồi một hôm nọ Sư Tử lại nghe về câu chuyện ồn ào của kpop.
Những ngôi sao hàng đầu kpop lén quay clip sex và phát tán clip sex.
Lần này cậu rất muốn biết Xử Nữ sẽ nghĩ gì về điều này. Rất rất muốn nói chuyện với Xử Nữ nhưng lại không đủ can đảm đương đầu với tình cảm.
Lúc vô tình ở sân thể dục nghe Xử Nữ nói với Thiên yết chuyện mà cậu muốn nghe.
"Xử Nữ , cậu đang buồn vì những bài báo đó sao?"
Xử nữ lắc đầu , rất nhỏ đáp câu hỏi của Thiên Yết
"Giống như ăn một cây kem mát lạnh, nếm một ít lại sợ chảy mất không ngon liền lại nếm một ít cho đến khi ăn vào hết. Ăn vào hết rồi lại muốn ăn thêm nữa. Tham lam vốn là thứ ai cũng có. Chỉ là chúng ta tham lam về điều gì và bằng cách nào. "
Vuốt tóc an ủi cô , Thiên Yết cười dịu dàng "Có idol của cậu sao?"
"Họ , không phải idol của tôi. Nhưng lại là bạn của thần tượng của tôi. " Cô ủ rũ nói tiếp "idol của tôi là nữ , có phải không họ cũng từng dùng ánh mắt dâm dục nào đó hướng về chị ấy? "
"Lần này cậu không tức giận? Có phải rất buồn không?"
Lắc đầu , cô chạm chạp đáp "Thời điểm họ đi vào con đường tội lỗi , có phải không họ cũng không biết? Có phải không họ quên rằng phía sau họ vẫn còn rất rất nhiều người có thể vì họ mà rơi lệ? "
Cậu nghiêng người gần cô "Có người biết cũng có người không biết. Chung quy phạm tội là lỗi của họ , trị tội là quyền của pháp luật. Giống như làm sai là chuyện của họ , người khác khóc là chuyện của người khác. Vốn dĩ ai cũng sẽ đặt lợi ích của mình lên đầu cả thôi."
"Nếu sau này tôi cũng vô tình phạm tội?hay cố ý phạm tội"
Cô hỏi quá ngốc liền bị Thiên Yết cốc lên đầu "Đừng ngốc nghếch như vậy . Nói lời may mắn đừng nghĩ đến chuyện xui xẻo đó . "
Cô cương quyết nói "Nhưng nếu thật xảy ra?"
"Vậy tôi sẽ cùng cậu xảy ra chuyện."
Sư Tử ngẩng đầu buồn bả. Cây mai kia sao lại rực rỡ chi để rồi úa tàn. Giống như tôi gặp cậu chi để rồi xa cách.
Tôi chỉ có thể lặng lẽ nhìn cậu cạnh ai đó.
Tôi cũng chỉ có thể làm kẻ vô tình lướt qua thanh xuân của cậu , mà chẳng thể nào làm thanh xuân của cậu.
Cánh hoa mai năm ấy cũng đã tàn dần theo sắc xuân. Những câu chuyện của những đứa trẻ năm ấy cũng chìm dần vào mùa kí ức.
Ai sẽ lại ngoảnh về để nhung nhớ tháng năm thanh xuân ngắn ngủi?
Còn tiếp.