Chuyện Gì Cũng Có Thể Xảy Ra Trong Tiểu Thuyết!


Hứa Xuyên bế Lê Thanh Tuyền một màn này bị không ít học sinh đi ngang qua nhìn thấy.

Ai cũng ham thích dra-ma, nội tâm ngo ngoe rục rịch ngón tay cũng nhanh chóng lóe qua camera trên điện thoại, điên cuồng chụp.
Đăng hình lên diễn đàn trường một khắc kia, fanclub của Hứa Xuyên như bắp rang nổ tung nồi.
(Ân danh 1: Nhỏ đó là ai! Dám quyến rũ nam thần của tao!]
(Ấn danh 2: Móa nó chớ! Dám lợi dụng lòng tốt của anh Xuyên sờ soạng ảnh!]
(Ân danh 3: Bạn nữ này cũng khá xinh đẹp.)
(Ấn danh 4: Đứa comment ở trên mắt mù à? Góc nghiêng ai không đẹp?)
(Ấn danh 5: Đừng để tao biết nhỏ đó là ai! Nếu không tao xé háng nó!]
(Ấn danh 6: Bỏ phiếu cho cuộc thi sắc đẹp đê!]
(...J
Lê Thanh Tuyền không biết mình bị hội chị em nhớ thương, banh mặt ngồi trong phòng y tế cho cô y tế kiểm tra.
Cô y tế năm nay ba mươi, đeo kính dày, ăn mặc kín đáo, không giống cô y tế trong mộng của cánh nam sinh.
"Nếu mà mấy đứa tới muộn một chút nữa..."
Hứa Xuyên đứng đằng sau Lê Thanh Tuyền, tay đặt lên vai cậu, giống người chồng đưa vợ đi khám thai, cậu ta tái mặt, sốt sắng hỏi: "Nghiêm trọng tới vậy hả cô? Em mang bạn ấy đi bệnh viện liền!"
Lê Thanh Tuyền vội kéo cậu ta lại.
Cô y tế vốn định đùa một chút cho không khí bớt căng: "...Không cần đâu, tới muộn một chút nữa là vết xước này đóng vảy luôn rồi."
"Đưa bạn gái về lớp học, đi bệnh viện cái gì."
Hứa Xuyên mặt đỏ lên: "...Vâng." Không phải cậu ta chuyện bé xe ra to, mà quan tâm quá bị rối.
Lê Thanh Tuyền đứng lên, nắm theo con cún bự nào đó xin phép giáo viên về lớp.
Ớ lại chính là mất mặt.
Trong mắt Hứa Xuyên, thằng bạn hiện tại ốm yếu hơn trước rất nhiều, cổ tay cổ chân bé như móng gà, cần được bảo kê, là đậu Hà Lan công chúa chuyển sinh.

Béo mới tốt, béo mới không bị ai khi dễ, người khác có đánh thì cũng được thịt mỡ che chở.
"Thanh Tuyền, không ổn cũng đừng cố chịu nha, đau thì đi bệnh viện, đừng có sợ." Âu Dương Kim Dung Nam Thần nãy giờ bị hai người bỏ qua rốt cuộc lên tiếng.

1)
Hứa Xuyên không ngắt lời, rõ ràng là ngầm đồng ý với ý kiến của bé, mắt trông mong mà nhìn.
Lê Thanh Tuyền: "...Ngoan, nghe lời cô y tế, người ta là chuyên nghiệp." Cậu là đàn ông con trai mạnh mẽ, giả vờ yếu đuối để người khác thương làm gì, đó gọi là lừa gạt tình cảm.
Hứa Xuyên: "..."
Âu Dương Kim Dung Nam Thần: ".."
Cảm giác bị đối đãi như puppy là sao vậy?
Ba người vừa mới bước vào cửa lớp, bên trong ồn ào, nghe được Liễu Như Yên hướng tới Liễu Thanh Ti tuyên chiến.
"Kỳ thi cuối kỳ này chúng ta so, ai điểm thấp người đó biết điều mà biến khỏi lớp!"
Liễu Như Yên xinh đẹp nhướng mày, kiêu ngạo giống con công xòe đuôi, hai tay khoanh lại, ưỡn ngực cao cao.
Chắc bả độn rồi.
Quần chúng cũng nhẹ giọng thảo luận.
"Nghe nói Như Yên vào được Hội Vinh Dự đấy!"
"Giỏi vậy trời!"
"Nghe đâu còn có bằng tiếng Anh!"
"Liễu Như Yên còn có thể làm đề thi đại học nữa kìa!"
"Uay!"
"Liều Thanh Ti thì đứng chót lớp ta..."
Liễu Thanh Ti không nói lời nào.
Cô bé mới chuyển đến lớp học, không quen thân với ai, chỉ có Sở Mộc là lên tiếng: "Đâu có quy định điểm kém hơn bạn là phải chuyển lớp đâu.

Thanh Ti mới chuyển đến, đừng làm khó em ấy."
Liễu Như Yên cao ngạo ngẩng cằm: "Tôi thích làm khó nó thì thế nào? Nó nên cảm ơn tôi cho nó thêm động lực học tập mới đúng!"
Chu Tuệ, bạn thân của Liễu Như Yên lập tức đổ dầu châm lửa: "Đừng bảo là sợ rồi nha? Dù gì cũng học ở ĐB1 mà, chút tự tin cũng không có à?"
"Chỉ là một cái đánh cược, thua cũng không bắt mày trả tiền, sợ cái gì?"
"So điểm số với nhau, không quá đáng đúng không? Hơn nữa, có thành tích thi không phải cũng đổi lớp à?"
Vì giúp học sinh có động lực học tập, nhà trường tạo ra môi trường cạnh tranh lành mạnh cho bọn nhỏ.

Từ top 1 đến top 29 sẽ được học ở ĐB1, chỉ cần bọn họ giữ vững điểm số.

Học sinh lớp ĐB2 nếu phát huy xuất sắc lọt vào top 29 trở lên có quyền chuyển đến ĐB1 học.
Liễu Thanh Ti thi chuyển trường điểm số toàn trường hạng 20, cho nên cô bé có đặc quyền, muốn học lớp nào thì học.
Liễu Thanh Ti bị phiền muốn chết, nhăn mặt đồng ý: "Được, nếu cô điểm thấp hơn tôi thì mời cút."
Liễu Như Yên che miệng cười khinh: "Không biết là ai nên cút."
Lê Thanh Tuyền lúc đọc truyện đến mẫy cảnh vả mặt sảng khoái thế này thì hồi hộp sướng rơn người, nhưng nó diễn ra ngay trước mắt thì cảm thấy hơi vi diệu.
Hứa Xuyên cũng hóng hớt drama, hóng xong rồi thì kéo cậu về chỗ ngồi.
Vừa lúc chuông reo vào tiết.
Tiết thứ cuối cùng bắt đầu, ai nấy về chỗ ngồi, giáo viên đúng giờ vào lớp.
Mặc Nhiên nghiêm túc đánh giá Lê Thanh Tuyền từ trên xuống, không thấy thê thảm chỗ nào, vẫn xinh đẹp vô cùng, anh hoài nghi Nghiêm Trạch nói quá lên.
Nhưng để lưu lại ấn tượng tốt với cậu, anh vẫn nên chủ động quan tâm đôi chút.
Mặc Nhiên lấy bút viết lên trang sách, đẩy đến trước mặt cậu: "Không bị gì chứ?"
Lê Thanh Tuyền nhìn hàng chữ nắn nót, xinh như chữ mẫu, còn mình, như bùa chú lăng quăng.

Đều là bút bi mua shope như nhau, sao lại khác trời cách vực quá vậy!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui