Chuyên Gia Luyện Cấp



Trị Liệu Thuật!

Trong tích tắc Tiêu Linh phóng ra Kháng Cự Quang Hoàn, Trị Liệu Thuật của Phi Vũ cũng rơi xuống người Tiêu Linh. Tiêu Linh chuẩn bị chống đỡ thêm hai giây đồng hồ nữa lại phóng ra Kháng Cự Quang Hoàn để bảo vệ tánh mạng, chỉ là Tiêu Linh chưa tính tớ, Phi Vũ kịp có thể sử dụng Trị Liệu Thuật kịp thời như vậy, như vậy hẳn còn có thể kéo dài thêm 1 giây đồng hồ.

Kháng Cự Quang Hoàn của Tiêu Linh đem giòi bọ nhỏ đánh văng ra xa, Tiêu Linh cẩn thận khống chế vị trí thân thể, Kháng Cự Quang Hoàn vừa rồi đã đem tuyệt đại bộ phận giòi bọ nhỏ đánh văng tới một cái khe nham thạch khá hẹp, chúng bị vây trong không gian nhỏ đó.

Kháng Cự Quang Hoàn này, mặc dù thực dụng, nhưng muốn đem đối phương bắn ngược lại về vị trí ban đầu đã là rất khó khống chế rồi, chưa chắc đã sinh ra được hiệu quả mạnh, mà chứng kiến Tiêu Linh chuẩn xác không chút sai lầm lầm đem giòi bọ nhỏ này đánh bay ngược vào cái khe hẹp dài, Loạn Ảnh cùng Dục Huyết nhịn không được phải hô lên một tiếng “được lắm”, chỉ bằng vào hành động sử dụng kỹ năng lần này, đã có thể nói cả trò chơi có thể làm được là không có mấy rồi. Nếu như Tiêu Linh mỗi lần đều có thể phát huy như vậy, đợi 30 – 40 cấp tiến vào một ít đoàn đội cường đại là không thành vấn đề.

Đợi giòi bọ nhỏ từ trong cái khe chật chội kia chui ra, thời gian lại trôi qua 4 giây. Tiêu Linh vừa lui nhanh về phía sau, vừa đánh chết giòi bọ nhỏ tới gần, chứng kiến kỹ năng Khí Bạo thời gian làm lạnh đã chậm rãi trôi qua hết 4 giây cuối cùng, Tiêu Linh thở dài một hơi, nhưng hắn cũng không có trực tiếp phóng ra Khí Bạo mà tìm vị trí thích hợp.

Làm cho tất cả giòi bọ nhỏ tiến nhập vào khoảng cách quanh mình 5 mét.

Khí Bạo!


Oành một tiếng, tất cả giòi bọ nhỏ còn lại đều cùng bị đánh chết!

Trên người Tiêu Linh bay lên một đoàn ánh sáng màu trắng, phục hồi lại giá trị trạng thái lớn nhất (max), kinh nghiệm phong phú làm cho Tiêu Linh, Loạn Ảnh, Dục Huyết cùng Phi Vũ đều lên một bậc.

Tiêu Linh không chút do dự đem thuộc tính toàn bộ tăng vào trí tuệ.

Loạn Ảnh cùng Dục Huyết thở dài một hơi, Tiêu Linh cũng lau mồ hôi lạnh trên trán, tình huống vừa rồi quả là mạo hiểm.

Phi Vũ nhẹ nhõm cười đứng một bên, chứng kiến Tiêu Linh đi tới, trái tim bất an không yên rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, mới vừa rồi nàng cũng lo lắng không ít.

Loạn Ảnh, Dục Huyết cùng Tiêu Linh hiểu ý cười. Loạn Ảnh cùng Dục Huyết xông lên, đem thủ lãnh Vua Giòi Bọ vây lại hấp dẫn thù hận của nó, hai người liên tục phóng ra kỹ năng.

Tiêu Linh, Loạn Ảnh, Dục Huyết cùng tấn công, lượng máu của Vua Giòi Bọ nhanh chóng thấy đáy. ( đáy của cột máu – hết máu )

Thình thịch, Tiêu Linh liên tục xuất ra bạo kích, giá trị thương tổn cái sau cao hơn cái trước, cuối cùng còn đánh ra một cái sát thương lên tới 370, có dấu hiệu muốn đột phá 400, làm cho Loạn Ảnh cùng Dục Huyết xấu hổ không thôi, bọn họ hiện tại đang nghĩ không biết có nên luyện lại một cái đạo tặc tăng toàn bộ mẫn tiệp và đức lỗ y tăng toàn bộ lực lượng không đây. ( Trong game hay dùng là : full nhanh nhẹn, full sức mạnh )


Dưới đòn crit gấp ba lần damage của Tiêu Linh, Vua Giòi Bọ rốt cuộc ngã xuống đất.

Nhìn lại kinh nghiệm một chút, lại tăng thêm 30%, không nghĩ tới có thể thăng cấp nhanh như vậy, Tiêu Linh trong lòng vô cùng sướng.

Loạn Ảnh đem đồ mà Vua Giòi Bọ rớt ra cầm lên, là một kiện hộ thủ cùng một thanh chủy thủ.

Loạn Ảnh dùng quyển trục giám định bình thường giám định một phen, phát hiện không thể dùng được, chẳng lẽ là tử trang? Xuất ra tử trang quyển trục xem xét một chút, hai kiện trang bị trên tay liền phát ra đoàn ánh sáng màu tím, Loạn Ảnh vui mừng sợ hãi nói: “Ra thứ tốt rồi.”

Tiêu Linh nhìn một chút thuộc tính hai kiện trang bị.

[ Giáp Tay - Ma Da ]: làm bằng vải, phòng ngự 3 – 6, trí tuệ +9, nhanh nhẹn +2, giá trị ma pháp lớn nhất +10. Yêu cầu cấp bậc: 10 cấp.

[ Dao Găm - Răng Rồng ]: Thương tổn 13 – 31, tốc độ công kích +2, lực lượng +5, nhanh nhẻn +3. Yêu cầu cấp bậc 10 cấp.


Kiện [ Giáp Tay - Ma Da ] thứ nhất thích hợp cho tất cả người chơi class pháp hệ sử dụng, trên người Tiêu Linh cùng Phi Vũ một cái bảo vệ tay cũng chưa có, cái [ Giáp Tay - Ma Da ] này là thứ tốt.. Về phần kiện [ Dao Găm - Răng Rồng ] thì thuộc chức nghiệp của Loạn Ảnh rồi.

Tiêu Linh suy nghĩ một chút liền nói: “Ta buông tha”. Mặc dù Tiêu Linh cũng chẳng có phong độ thân sĩ gì, nhưng việc cùng một cô gái nhu nhược đáng yêu như Phi Vũ đoạt trang bị, Tiêu Linh không thể nào làm được. ( Editor: Chơi char nữ nó sướng thế đấy, bảo sao trong game lắm thằng chơi nv nữ đi lừa tính thế =)) )

“Cái này thì không được.” Dục huyết bác bỏ nói, “Tiểu Vũ đã lấy một cái là [ Vòng Cổ - Mặt Trăng Màu Đỏ ] rồi, lại thêm kiện [ Dao Găm - Răng Rồng ] này, ba người chúng ta đã cầm 2 kiện, nếu như lại cầm trang bị này nữa, Tiêu huynh đệ chẳng phải là không thu hoạch được gì sao? Điều này sẽ làm trong lòng chúng ta không yên.”

Loạn Ảnh cũng nói: “Đúng vậy, chúng ta ba người cùng nhau thường xuyên tổ đội có thể đánh ra một ít trang bị tốt, nhưng Tiêu huynh đệ ngươi một mình luyện cấp, giết một ít boss cấp cao là phi thường khó khăn, kiện hộ thủ này Tiêu huynh đệ nhận lấy đi.”

Phi Vũ kéo pháp bào của Tiêu Linh, khẩn cầu nói: “Tiêu đại ca nhận lấy đi.” ( Editor: cả người lẫn vật thì nhận hé hé … b-( )

Tiêu Linh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Phi Vũ một chút, cười nói: “Được rồi ta nhận.” Bọn họ đã nói đến vậy rồi, Tiêu Linh mà còn không nhận thì khó tránh khỏi khiến mọi người không vui.

Loạn Ảnh nói: “Dựa theo giá cả thị trưởng, [ Dao Găm - Răng Rồng ] giá cả chừng 100 kim tệ, [ Giáp Tay - Ma Da ] giá cả chừng 70 kim tệ.”

“Như vậy đi, ngươi đưa cho chúng ta 20 kim tệ là được rồi.” Dục Huyết nói.


Tiêu Linh gật đầu, giao dịch cho Loạn Ảnh 20 kim tệ, đem [ Giáp Tay - Ma Da ] đeo lên, đột nhiên nghĩ tới trên người mình còn có một kiện giáp da lam trang của đạo tặc, cũng không biết so với kiện giáp da trên mình Loạn Ảnh thì như thế nào: “Ta nơi này có một kiện giáp da lam trang của đạo tặc, không biết ngươi có muốn không?”

“Hả?” Loạn Ảnh vừa nghe có đạo tặc gì gì đó, cái lỗ tai dựng thẳng lên, “Để ta xem xem.”

Tiêu Linh đem giáp da lam trang ra đưa cho Loạn Ảnh.

[ Giáp Da - Người Ẩn Nấp ]: làm bằng da, phòng ngự 13 – 23, lực lượng +5, nhanh nhẹn +3, né tránh +2%.

Loạn Ảnh chứng kiến cái giáp da này, ánh mắt sáng rực: “Đem cái giáp da này bán cho chúng ta đi.”

“Được.” Tiêu Linh đáp, dù sao mình cũng là bán đi, nếu Loạn Ảnh đã dùng được, vậy bán cho hắn vậy.

Loạn Ảnh chỉ trầm ngâm trong chốc lát, tính toán một chút rồi nói: “Theo ta đánh giá, cái bì giáp da này hẳn là chừng 180 kim tệ.”

“180 kim tệ?” Tiêu Linh mở to hai mắt nhìn, cái giáp da này quí như vậy cơ á? Tiêu Linh như thế nào cũng không nhìn ra cái giáp da này rốt cuộc có chỗ nào quý giá.

“Là như thế này. Đạo tặc là một class chú trọng tốc độ cùng né tránh, tính chất đặc biệt của nghề nghiệp chính là né tránh cao, giống như ta vậy, một đạo tặc cấp 8, né tránh chừng 7%, né tránh lúc đối chiến phi thường hữu dụng, cho nên trên thị trường hễ là trang bị đạo tặc gia tăng né tránh đều là phi thường quý giá, trang bị xanh lam tím cấp thấp chỉ cần 1% né tránh giá cả ít nhất đã là 30 kim tệ rồi, nếu như gia tăng 2% né tránh giá cả sẽ cao trên 100, hơn nữa thuộc tính kiện giáp da này cũng rất tốt, thậm chí so với đại bộ phận trang bị tím còn muốn tốt hơn, cho nên giá cả mới có thể quý như vậy. Chỉ cái giáp da như thế này thôi, muốn mặc đến 20 – 30 cấp hẳn cũng là không thành vấn đề rồi.” Loạn Ảnh giải thích nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận