Theo quan điểm của Kim Trạch, Cao Á Lâm là người cao ngạo lãnh đạm* không với tới được.
(*高冷: cao lãnh là một cụm từ phổ biến trên mạng, có nghĩa là cao ngạo lãnh đạm, thường được sử dụng để mỉa mai.).
Kiếm Hiệp Hay
Cao Á Lâm lăn lộn trong giới mấy năm nay mà không có scandal cũng không có bất cứ vết nhơ nào, bối cảnh và xuất thân trong sạch.
Ngay cả khi hắn luôn giữ vẻ mặt nghiêm túc và thậm chí còn không cười khi tham gia các hoạt động khác nhưng điểm thu hút của hắn là hình ảnh lạnh lùng mặt liệt.
Mà khi đối mặt với fan, trông hắn có vẻ hiền lành, ngược lại người hâm mộ rất ưng dáng vẻ này.
Bọn họ đều cảm thấy trời sinh tính cách của hắn đã như vậy rồi, không cố ý giả bộ hay gì.
Lúc này cái người tiền đồ thênh thang Cao Á Lâm đang đứng ở trước mặt Kim Trạch, ánh đèn vàng ấm trong phòng tắm vẽ lên người hắn một đường viền mỏng, thậm chí ngay cả gương mặt liệt kia cũng mang theo chút ấm áp.
Người đàn ông đóng cửa lại, sương mù lượn lờ trong phòng tắm như nó là hiệu ứng của filter, Kim Trạch chỉ vào vòi hoa sen bên cạnh: “Anh muốn dùng cái nào?”
Cao Á Lâm liếc nhìn Kim Trạch ngồi xổm trong bồn tắm, vẫn cứng ngắc không gợn sóng như cũ nói: “Cậu ngâm bồn tắm đi, tôi đứng tắm là được rồi.”
Nói đến đây, hắn đã vươn tay cởi áo ngoài để lộ cơ bắp rắn chắc, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh dưới ánh đèn ấm áp trông như một chiếc bánh mật ong hấp dẫn.
Kim Trạch không khỏi chuyển động yết hầu, như thể cậu đã ngửi thấy mùi hương ngọt ngào khiến người ta không thể kiểm soát kia.
Nước nóng hai bên khiến sương mù trong phòng tắm càng dày đặc, cảm giác ấm áp dễ chịu khiến lỗ chân lông toàn thân mở ra, làm người ta không khỏi buông bỏ mọi cảnh giác.
Mặc dù biết rằng không thích hợp để nghĩ về những điều này vào lúc này, nhưng Kim Trạch luôn là người biết tận hưởng trò vui giải trí trước mắt, nhân lúc Cao Á Lâm quay lưng về phía mình tắm rửa, cậu liền không chút kiêng dè nhìn Cao Á Lâm chằm chằm xuyên qua lớp sương mù.
Cao Á Lâm thật sự là mặc quần áo thì trông gầy gò cởi quần áo ra thì trông có da có thịt, da thịt săn chắc căng chặt tạo thành độ cong cơ bắp rõ ràng khi hắn giơ tay lên gội đầu, hai chân người đàn ông hơi tách ra đứng thẳng, trùng hợp là cánh mông mơ hồ hiện ra trong sương mù.
Khi hắn quay người lại, mái tóc đen ướt sũng dính chặt trên trán khiến gương mặt như tạc trông càng độc đoán và lạnh lùng hơn, những giọt nước trượt xuống từ chóp mũi, dòng nước chảy như những bàn tay vô hình vuốt ve khắp cơ thể hắn, tuyến nhân ngư trên eo hơi nhô lên, rồi xuống tý nữa…
Kim Trạch không nhịn được liếm môi dưới, cậu cố gắng khiến bản thân nhìn đi chỗ khác, sau đó lại hạ người chìm xuống nước, bọt khí chồng chất dưới hàm trông đáng yêu vô cùng.
Trong phòng tắm không còn bất cứ âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng nước.
Cao Á Lâm tắm rất nhanh, một lúc sau hắn khóa vòi nước rồi lấy khăn tắm lau tóc, khăn lông che gần hết gương mặt chỉ để lộ chóp mũi, môi và cằm.
Kim Trạch không nhìn rõ vẻ mặt hắn mà chỉ có thể nghe thấy giọng nói của hắn ở bên cạnh bồn tắm vang lên: “Sao không đi ra đi?”
Kim Trạch không dám quay đầu lại, mà lúc này Cao Á Lâm đang đứng ở một vị trí vô cùng tế nhị, nếu quay đầu lại sẽ đối mặt với biểu tượng đáng kiêu ngạo của giống đực, cậu hiếm thấy xấu hổ nói: “Ra ngoài ngay đây…”
Cao Á Lâm nghiêng người tránh sang một bên rồi cứ nhìn cậu như vậy.
Kim Trạch muộn màng nhận ra: “Anh muốn ngâm mình à?”
Cao Á Lâm hỏi lại: “Không được?”
“Đương nhiên không phải.” Kim Trạch cũng không biết tại sao mà cậu cảm giác lúc này khí thế áp bức của Cao Á Lâm vô cùng mạnh, hai người không nhìn nhau nhưng cậu lại cảm thấy mình đang bị đối phương chăm chú dán mắt nhìn.
Dường như là vì bản năng nên trong lòng Kim Trạch cảm thấy có chút thấp thỏm, cậu tạm thời xua tan mong muốn tạo một mối quan hệ tốt với đối phương.
Cậu chống lên thành bồn tắm đứng lên, bọt nước trượt xuống theo động tác.
Trong nháy mắt, cơ thể trẻ trung hiện ra trước mắt Cao Á Lâm, người đàn ông đưa tay lên gỡ khăn tắm trên đầu xuống.
Tim Kim Trạch lập tức đập nhanh hơn, cậu lùi lại một bước theo bản năng: cậu làm vậy chỉ vì biểu cảm của Cao Á Lâm có chút… Nguy hiểm không thể diễn tả được.
Cao Á Lâm đột nhiên nói: “Tôi từng nghe nói về cậu.”
Kim Trạch: “?”
Cao Á Lâm nói: “Trần Doãn là sếp cũ của cậu đúng không? Với cả cậu từng là người tình của anh ta.”
Kim Trạch sửng sốt một chút, nhưng cậu thấy cũng không có gì phải che giấu liền hào phóng gật đầu: “Đúng vậy.”
Cao Á Lâm hỏi: “Vì sao lại chia tay?”
Kim Trạch thấy hơi khó hiểu, nhưng cậu vẫn kiên nhẫn trả lời: “Bởi vì không cần thiết, vị sếp hiện tại của tôi có thể cho tôi nhiều cơ hội hơn.
À, đừng hiểu lầm, người sếp hiện tại của tôi đã có người yêu rồi, tôi với anh ấy chỉ có mối quan hệ cấp trên cấp dưới đơn thuần thôi.”
Cao Á Lâm nhìn Kim Trạch, hắn hơi cao giọng hỏi: “Cơ hội?”
Kim Trạch không định nói thêm nữa, cậu sẽ cố gắng hết sức để thể hiện thiện chí và sự kiên nhẫn với cái người cao ngạo lãnh đạm này, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu sẽ hết lòng hết dạ biết gì nói hết với hắn.
Hơn nữa, đó là điều tuyệt đối cấm kỵ.
khi thân thiết với người mới quen.
Người như Cao Á Lâm, xung quanh hắn chắc chắn có rất nhiều người, Kim Trạch đã hạ quyết tâm: Để thu hút sự chú ý của người như này, trước hết hắn không được để mình giống như hầu hết mọi người, không thể khiến Cao Á Lâm không phân biệt được.
Kim Trạch điều chỉnh tâm trạng thật tốt, nở một nụ cười có chừng mực rồi bước ra khỏi bồn tắm.
Bọt biển trượt xuống dọc theo hai chân cậu, cảnh tượng này rất khiêu gợi, đồng thời cả người chàng trai trẻ tỏa ra pheromone quyến rũ giống như một món tráng miệng tinh tế và đẹp mắt được đặt trên đĩa sứ trắng, đôi mắt đen nhánh dịu dàng kia nhìn thẳng Cao Á Lâm.
Cơ bắp trên lưng Cao Á Lâm hơi căng lên, sau đó hắn đột nhiên giơ tay kéo cậu lại——
“Đi lau khô người đi, đừng để cảm lạnh.” Cao Á Lâm thuận miệng nói, ngón tay hắn không biết vô tình hay cố ý mà lướt qua cổ tay mềm mại của Kim Trạch.
Sau đó, hắn quay lưng lại với Kim Trạch rồi thoải mái quấn khăn tắm trước mặt cậu.
Kim Trạch bị kéo nên hơi loạng choạng, Cao Á Lâm lại bắt đầu xả nước.
Hình như hắn không để ý đến động tác của đối phương, chỉ cho rằng đối phương đã sớm quen với hành động lao vào vòng tay người ta từ lâu.
Kim Trạch lau mặt, rồi đi qua chỗ tắm vòi hoa sen vội vàng xả sạch bọt trên người, sau đó lau khô người, khoác áo choàng tắm xong xuôi mới đi ra ngoài.
Trước khi đi, hắn quay đầu lại liếc nhìn thoáng qua Cao Á Lâm đang nằm trong bồn tắm, hắn đắp khăn trên mặt nên không thể nhìn ra biểu cảm của hắn.
Cạch.
Sau khi tiếng đóng cửa vang lên, khăn tắm mới tuột xuống để lộ gương mặt tuấn tú toát ra khí chất tà ác nồng đậm phía dưới.
Cao Á Lâm không ngừng hồi tưởng về cảnh tượng vừa rồi, hắn chậm rãi xoa xoa ngón tay của mình, như thể xúc cảm chạm vào làn da của Kim Trạch vẫn còn trên đầu ngón tay hắn.
Hắn nhìn bàn tay mình một lúc, rồi dùng bàn tay này chui xuống nước để giải tỏa chỗ căng cứng đến phát đau từ sớm..