Dương không nghĩ đến hắn sống lại lại trở thành một đại phú hào ah.
Bất quá hắn nhìn đơn vị tiền tệ ở đây có vẻ khá phân cấp.
Có bốn cái cấp độ tiền tệ:
-đồng đồng(trị giá nhỏ nhất) là loại tiền tệ yếu kém nhất trong đây.
Hắn nhìn phần mình có trong túi đồ là...một "con số tám" bị đổ.
1000đồng đồng sẽ đổi được một đồng bạc.
-Đồng bạc(trị giá trung bình) là loại tiền tệ thông hành thứ hai sau đồng đồng.100 đồng bạc đổi 1 đồng vàng.
-Đồng vàng(trị giá lớn) là loại tiền tệ ít phổ biến hơn, trị giá lớn hơn rất nhiều nhưng 100 đồng vàng mới đổi được 1 đồng krat.
Đơn vị cuối cùng: đồng krat, rất ít khi xuất hiện vì giá trị của nó quá ư sang quý.
1 đồng krat có thể quy ra 100 đồng vàng, 1 đồng krat có thể đổi ra 100000 đồng bạc và cuối cùng, 1 đồng krat có thể đổi tới...100000000 đồng đồng.
Trên mặt quy đổi là thế nhưng đâu có phải là như vậy.các đồng cơ bản quá thấp kém, tương tự đó các đồng krat quá quý báu cho nên không ai nguyện ý đổi à nha...
Còn về phần cái đồng mà Dương thấy tận 15 chữ số đơn vị ấy là đồng vàng.
Đồng krat thì Dương chỉ thấy có...9 chữ số thôi...
-Dương Thiếu, Dương thiếu, ngài làm sao vậy???- Mộng nhi cùng Linh nhi hốt hoảng gọi Dương.
-Ta làm sao là làm sao??-Dương cau mày lại-có chuyện gì mà um xùm thế??
Hai tì nữ thấy hơi nóng mặt.
Các làng lo cho Dương Tu nhưng hóa ra...!Lo thừa thãi ah.Mộng nhi cười hề hề hai tiếng nói ra:
-Dương thiếu gia, chúng nô tì thấy ngài cần khá nhiều dược liệu ha...! Số này Dược liệu chúng nô tì ước chừng...!Phải đến giá cả rất cao.
Dương giật mình khẽ hỏi:
-Nhiều không??? Có đến 20 đồng krat không???
Mộng nhi và Linh nhi nghe vậy há hốc mồm.
Linh nhi xoa xoa mặt thật mạnh xem mình có phải nằm mơ không.
Sau 1 phút đồng hồ nàng mới dừng lại nói rằng:
-Dương thiếu ah Dương thiếu, ngài bớt hù dọa chúng ta ah! 20 đồng krat...!Cả thiên huyền tông này mới có...18 krat ngài nghĩ cần dùng đến đồng đó để làm đơn vị mua bán sao???
Dương kinh hãi với câu nói của Linh Nhi.
Cả Thiên Huyền tông mới có...18 đồng krat mà mình...!Có tận 1triệu krat đây chẳng phải là...! Ngưu bức quá thể ha...
Dương cười xòa khẽ lắc đầu:
-Vậy các ngươi cần bao nhiêu??- Dương tò mò hỏi
-Dạ chúng nô tì cần 20 đồng bạc để mua đủ số lượng lớn các loại dược liệu này.
Dương gật đầu làm bộ đưa tay vào trong túi lục lọi nhưng mắt thì không ngừng đảo qua lại trên bảng hệ thống và rồi lấy ra hai đồng vàng đưa cho hai người nhẹ nói:
-Đây là hai đồng vàng.
Các ngươi cầm đi mua cho ta dược liệu, còn bao nhiêu ta cho các ngươi làm tiền tiêu vặt ha
-Dương thiếu, cái này không được đâu.- Mộng nhi cùng Linh nhi cả hai đều hốt hoảng la lên- hai đồng vàng này chúng nô tì biết là tiền lâm trưởng lão cho ngài từ khi rất lâu trước đây rồi.
Ngài đã từng nói nó là bùa hộ mệnh do cô cô ngài cho ngài sao?? Chẳng phải ngài không lỡ tiêu sao??
Dương giật mình sờ lại cái túi đeo trên cổ, mở chiếc túi ra Dương thấy có hai đồng vàng nhỏ, cũ được đặt trong túi tức thời có một tia cảm động.
Hóa ra hắn(Dương Tu) còn có chút là người ah.
Hắn vẫn còn biết trân trọng vị cô cô đã nuôi nấng hắn lớn lên, để lại hai đồng vàng không tiêu đi.
Dương quay sang nhìn hai nha hoàn này lắc lắc đầu:
-Các ngươi yên tâm đi- Dương lấy cái túi nhỏ ra chỉ chỉ- hai đokngf vàng ấy ta nhặt được ở ngoại tông Thiên Huyền Tông chứ không phải là hai đồng vàng cô cô cho ta.hai đồng vàng cô cô cho ta ta sẽ giữ cho tới chết cũng sẽ không tiêu.cô cô đã cho ta thứ tốt nhất mà nàng có, tất nhiên ta sẽ không bán hay tiêu nó chỉ vì vài đồng bạc lẻ đâu.
Mộng nhi cùng Linh nhi nghe vậy cả hai nhìn nhau, hai mắt của các nàng đỏ dần lên rồi trên hai gương mặt nhỏ nhắn ấy chảy ra hai dòng nướcmắt như mưa rơi.
Mộng nhi và Linh nhi đồng thời nhao vào lòng Dương khóc rống lên, cho dù Dương nói thế nào cũng không chịu thôi.
Một lúc sau cả hai thôi khóc cùng nhau nói lên:
-Dương thiếu, người đã hiểu được rồi.
Ta cứ nghĩ ngài sẽ tiêu hai đồng vàng đó nhưng không, ngươi đã nhậN ra công sức và tình thương của LÂM trưởn lão dành cho ngươi.
Ngươi chắc cũng nhớ vì ngươi đòi hai đồng vàng này mà lâm trưởng lão đã phải vất vả tới nhường nào.
Ta cứ ngỡ..
Ngươi đòi hỏi trưởng lão tiền là để tiêu...không nghĩ tới ngươi xin để làm kỉ vật ah...
Dương gật đầu cười nói:
-các ngươi mau đi đi ah.
Nếu mua xong dược liệu mà còn thừa tiền coi như ta cho các ngươi.
Nhớ là phải cẩn thận kẻo mất tiền đó.
Dương nói và rồi chạy như bay ra yên liễu các chạy thẳng một mạch đến dược phòng tìm một đỉnh lô chuẩn bị luyện đan.
Sau khi bóng Dương biến mất Mộng nhi cùng Linh nhi nhìn nhau cười.
Linh nhi cười khẽ nói:
-Dương thiếu đã thay đổi hoàn toàn rồi ah.
Mộng nhi gật đầu:
-Giờ đây ta nghĩ...!Ở trong vòng tay của Dương thiếu rất an toàn ah.
Ta muốn làm cho hắn rất nhiều việc..
Linh nhi cùng dạng gật đầu:
-Từ hôm qua tới giờ ta thấy Dương thiếu là một người hoàn toàn khác rồi.
Hi vọng hắn sẽ mau mau trưởng thành hơn và tu vi của hắn sẽ nhanh đề cao ah...