Không chỉ Sephera mà mọi người xung quanh đều hốt hoảng khi thấy linh hồn kia lao đến tấn công Nam Vô Tâm, linh hồn mờ nhạt đó dù không có nhục thể nhưng mọi người đều biết đó là thủ đoạn hóa thân nào đó của một cường giả mạnh mẽ.
Nhưng đám người Thane, Dirak thì đứng cách mấy người quá xa, còn đám người Butterfly, Claudia thì sức mạnh và tốc độ không đủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn linh hồn lao đến.
Tất cả mọi người ai nấy đều vô cùng lo lắng cho hắn, kể cả Bright Thánh Đồ, dù sao đây cũng là thiên tài hàng đầu của Đại lục, tương lai sẽ trở thành trụ cột chống lại Vực Hỗn Mang, nếu chết yểu như vậy thì thật không đáng chút nào.
Nam Tuyết Thần cũng cảm thấy lo lắng cho Nam Vô Tâm, nàng không biết vì sao trong lòng mình lại cảm thấy bồn chồn như vậy, thậm chí khi nhìn đến Nam Vô Tâm bị nguy hiểm trong lòng nàng như quặn lại.
"KHÔNG.
.
!" Đám nữ ai nấy đều gào lên thảm thiết, hai mắt đỏ ngàu nhìn đến Nam Vô Tâm.
Những tưởng linh hồn kia sẽ lao đến Nam Vô Tâm, xâm nhập cơ thể hắn rồi từ bên trong tàn phá thì biến cố lại lần nữa xảy ra.
Nam Vô Tâm hai con ngươi trong tròng mắt đã dần dần hóa thành huyết sắc, khuôn mặt cũng trở nên không còn một tia cảm xúc nào, toàn thân bắt đầu tán ra những sợi hắc khí.
Ầm!
Một làn sóng xung kích mạnh mẽ bàng bạc phát ra từ Nam Vô Tâm, mạnh đến nỗi mà linh hồn đang lao đến lần nữa bị cản lại, chưa hết, làn sóng còn làm cho đứng gần đám học viên trẻ tuổi bị ảnh hưởng, mất thăng bằng nếu không có các cường giả đến chặn lại thì đã ngã xuống đất!
Sau đó Nam Vô Tâm quay sang nhìn mảnh linh hồn đang khó tin nhìn hắn, khuôn mặt Nam Vô Tâm vẫn chẳng có tí cảm xúc nào mà lẩm bẩm: "Là ngươi!"
Thế rồi trước con mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, từ trong cơ thể của Nam Vô Tâm tỏa ra một cỗ khí thế mạnh mẽ đến khó tin, thậm chí một số người dù là Chiến Tướng cảnh giới đều cảm thấy khó thở!
Đặc biệt nhất là Nam Tuyết Thần, cảm nhận được cỗ sức mạnh mà Nam Vô Tâm phát ra này khiến Nam Tuyết Thần bên trong cơ thể lại run lên, nàng cảm nhận được khí tức thân cận lần trước trên người hắn!
Linh hồn kia cảm nhận được sự nguy hiểm từ Nam Vô Tâm phát ra, vội vàng chạy trốn trong vô vọng, Nam Vô Tâm đưa tay ra về phía hắn, trên miệng hô: "Định!"
Tên kia đang chạy trốn thì đột nhiên dừng bặt lại không còn di chuyển được nữa giống như bị khóa chặt tại một chỗ.
Nam Vô Tâm lần nữa đưa tay ra, bắt lấy mảnh linh hồn của tên kia về bàn tay của mình, tay còn lại niệm chú: "Cửu Thiên Tiên Hỏa!"
Nam Vô Tâm sử dụng sức mạnh bản nguyên Phượng Hoàng lực của Butterfly tạo ra một ngọn lửa, mảnh linh hồn của tên kia cảm nhận được sức nóng không gì sánh nổi của ngọn lửa lập tức sợ hãi, hắn cỗ gắng dãy dụa nhưng vô ích.
Nam Vô Tâm đưa linh hồn của tên kia vào trong ngọn lửa, bên tay nhanh chóng nghe thấy những tiếng gào thét đau đớn, Nam Vô Tâm trên mặt vẫn chỉ nhàn nhạt mở miệng lẩm bẩm: "Như này vẫn còn quá hời, sau này đến Vực Hỗn Mang tìm ngươi tính sổ!"
Làm xong, Nam Vô Tâm dạo từng bước đến trước thân thể đang tàn tạ của Allard Kalila, hắn cúi xuống nhẹ nhàng dìu nàng bên người mình.
Đưa mắt nhìn đến vết thương của Kalila, máu tươi vẫn đang tuôn ra không ngừng, Nam Vô Tâm mở ra Vũ Trụ Chi Nhãn quan sát bên trong, phát hiện lục phủ ngũ tạng của nàng đã vỡ nát, nhưng đáng mừng chính là tim của nàng vẫn còn đập rất yếu ớt.
Đưa tay lên mũi Kalila, Nam Vô Tâm cảm thấy hơi ấm nhẹ nhè, nàng vẫn còn thở, trên khuôn mặt không biểu cảm của hắn nở ra một nụ cười:
"Còn cứu được!"
Nam Vô Tâm nhìn sang bên phía đám người, hắn bế Kalila đứng lên di chuyển về phía đó, trên người vẫn còn tỏa ra khí thế mạnh mẽ khiến cho Bright và vài người khác nhìn hắn với con mắt cảnh giác, đề phòng.
Còn Helen Farah và Hi Vân, họ đã nhìn thấy Nam Vô Tâm như vậy một lần, phát hiện hắn đã bị sát ý chi phối tâm thần, muốn tiến lên nhưng bị người khác cản lại.
Nam Vô Tâm không quan tâm điều gì hết, trên tay bế hơi thở còn đang thoi thóp Kalila đến trước mặt Sephera, mở miệng nói: "Cứu cô ấy!
Tulen đứng một bên thấy vậy cao giọng nói: "Không được, đây là gián điệp của Dị tộc, phải đưa về xử lý!"
Nhưng hắn vừa nói xong đã thấy một loạt ánh mắt như muốn giết người nhìn vào hắn, Tulen đương nhiên không phải ăn chay, hắn giận dữ nói: "Thế nào, các ngươi muốn chống lại tôn chỉ của Tháp Quang Minh?"
Trong lúc Nam Vô Tâm bàn tay đã ngưng tụ Khu Thần Chi Lực, Bright tiến lên bên cạnh Tulen nhẹ vỗ vào vai hắn, Tulen quay lại chỉ thấy Bright lắc đầu nhìn mình.
Tulen đủ thông minh để hiểu Bright có ý gì, thế là hắn một mặt tức giận quay đi, bay lên trời theo hướng trở về Tháp Quang Minh!
Nam Vô Tâm thấy thế nhìn Bright một cái rồi gật đầu, xua tan đi Khu Thần Chi Lực trong lòng bàn tay, hiện tại hắn đã bị sát ý chi phối, ai cản đường hắn thì hắn đều đánh hết, bất kể là mạnh đến đâu hay có đánh lại hay không.
Sephera nhìn Nam Vô Tâm muốn nói gì đó, nhưng thấy đôi mắt đỏ ngàu của Nam Vô Tâm lại thôi, tiếp nhận Kalila từ tay hắn rồi gật đầu, theo đám nữ đi mất, chỉ còn lại Nam Vô Tâm và mấy tên nam nhân ở lại, ngoài ra còn có cả Tinh Linh Công Chúa Nam Tuyết Thần và thiếu chủ Thánh Minh Công Hội Leclerc Dona!
Thane ngay lập tức tiên lên nhìn Nam Vô Tâm quan tâm nói: "Ayatte, ngươi có sao không vậy?"
Nam Vô Tâm lắc đầu nói: "Không sao, đang rất tỉnh táo!"
Thane tin mới lạ, bình thường tên này vô cùng lễ phép với hắn, lo lắng nói: "Ngươi không sao thật không, khi nãy mảnh linh hồn kia đã lên đến Chiến Tướng sơ kì cảnh giới, ngươi thật không sao chứ!"
Nam Vô Tâm nhíu mày, nhìn vào Thane nói lớn: "Ta đã bảo không! "
Nhưng chưa nói hết thì "Phốc!" Từ miệng Nam Vô Tâm phun ra một ngụm máu tươi, khí thế trên cơ thể cũng biến mất, Nam Vô Tâm chao đảo trên mặt đất một hồi, lại vô tình hữu ý ngã vào lòng Nam Tuyết Thần rồi bất tỉnh!
Nam Tuyết Thần đang lơ ngơ không biết làm gì thì thấy Nam Vô Tâm ngã đến, không hiểu sao nàng cũng rất thuận tay đỡ lấy hắn, thấy Nam Vô Tâm nét mặt đã tái nhợt không còn chút huyết sắc, nàng hốt hoảng lúng túng không biết làm gì.
Thane thấy vậy thì thở dài đồng thời cũng cảm thán trong đầu tên này vì sao đông người như vậy không ngã dính mà lại ngã vào một trong hai nữ nhân duy nhất ở đây.
Thane mở miệng nói: "Phiền Công Chúa đưa hắn đi nghỉ ngơi!"
Nam Tuyết Thần biết nàng chả có lí do gì để làm việc này nhưng không hiểu sao trên miệng rất nhanh đáp: "Được rồi!"
Nói xong thì theo hướng của Sephera khi nãy mà đi mất, Leclerc Dona thấy còn mỗi mình là nữ nhân ở đây, không tiện ở lại nên cũng ngó nhìn cha mình Leclerc Eric một chút rồi lớ ngớ đi theo!
Thane, Eric, Bright, Arthur, Moren, D'Arcy, Paine còn cả Quillen nữa nhìn toàn đấu trường một mảnh đổ nát thì thở dài, Leclerc Eric gọi cho thuộc hạ rồi phân phó nói: "Các ngươi đi thu thập tàn cuộc đi, ngoài ra còn điều tra xem có bao nhiêu thương vong, bồi thường ổn thỏa cho người nhà nạn nhân!"
Bright ánh mắt của chút tán thành nhìn Eric, hắn nói: "Việc này cũng nên bẩm báo lên trên Tháp Quang Minh chính điện, lần này Dị tộc Hỗn Mang âm mưu tất nhiên chỉ là khởi đầu, ta có dự cảm bọn chúng đang tập trung sức mạnh cho một điều gì đó!"
Đám người gật đầu, nhưng còn một việc mà Bright đang dấu diếm, bởi hắn ngờ ngợ đoán được rằng Vực Hỗn Mang đang muốn hồi sinh Chúa Tể Hỗn Mang đã vẫn lạc hơn 1000 năm trước đây.
Nhưng hắn quyết định không thể để điều đó xảy ra, nếu không, đại lục sẽ lần nữa chìm vào trong bóng đêm vĩnh hằng!
Mọi người cũng nhanh chóng giải tán, thu dọn tàn cuộc của chiến trường, Thánh tích ngọc bội thì cũng được đưa cho Nam Vô Tâm, nhưng hắn hiện tại bất tỉnh nên đưa cho Sephera cầm thay!
Từ hôm nay, cái tên Ayatte có lẽ sẽ nổi danh trên toàn Đại lục, không những vô địch Đấu Trường Vinh Quang, dũng cảm tham gia chiến đấu chống Dị tộc, cùng Dị tộc gián điệp yêu đương và cả vượt cấp chém giết Dị tộc Chiến Tướng cảnh giới!
Từng đó chiến tích là quá đủ để hắn trở thành tâm điểm bàn tán của Đại lục trong nhiều thời gian tới đây!
!
Vực Hỗn Mang,
Tại bên trong một mật thất u tối dưới lòng đất, khắp nơi đều là không khí lảnh lẽo quỷ dị.
Chỉ thấy ngồi bên trên một chiếc bồ đoàn được làm bằng da thú đang ngồi ở đó một nữ nhân mang trên người khí tức âm u ghê rợn.
Nữ nhân đang ngồi nhắm mắt, khuôn mặt đã đổ đầy mồ hôi thần sắc vặn vẹo.
Đột nhiên ả ta mở mắt ra "Phụt!" phun ra một ngụm máu lớn rồi trên khuôn mặt trở nên đau đớn, ả ta ngữ khí mang theo nồng nặc tức giận cùng không cam lòng quát: "Mẹ nó, con tiện nhân kia vậy mà phản bội ta, aaa, còn tổn thương ta một mảnh U Hồn!"
Nữ nhân này chính là sư phụ của Kalila, cũng chính là người khi nãy thao túng nàng, hiện tại ả đang bị trọng thương do một mảnh U Hồn cắt ra từ linh hồn của ả bị Nam Vô Tâm tiêu diệt!
Nhưng rồi khuôn mặt ả lại trở thành điên cuồng cùng vặn vẹo nói: "Ha ha, nhưng mà Khống Hồn Tâm vẫn còn đó, ta vẫn cảm nhận được hơi thở và trái tim đập của con tiện nhân kia, ta vẫn sẽ có thể lần nữa kiểm soát được ngươi!"
Nữ nhân đó lại hưng phấn mà cười lên những tiếng kiệt kiệt ghê rợn, được một lúc thì lại dừng, trong đầu bất giác nghĩ đến một người, ả ta lại trở nên hốt loảng nói: "Chết rồi, nhiệm vụ Nữ Hoàng đại nhân giao cho ta không hoàn thành, Nữ Hoàng đại nhân chắc chắn sẽ trách phạt ta.
.
!"
"Không được, ta phải đi nhận tội trước ngài ấy, khi đó ngài ấy có lẽ chỉ mắng ta, nếu không thì! !" Nói đến đó nữ nhân điên dừng lại, không dám tưởng tượng khung cảnh diễn ra khi chống đối lại Nữ Hoàng đại nhân trong miệng ả!
!
Chẳng biết bao lâu sau Nam Vô Tâm lờ mờ tỉnh lại, hắn mở mắt ra thấy mình đang bên dưới một cái trần nhà xa lạ, chưa gặp bao giờ.
Nhưng Nam Vô Tâm quan tâm làm gì đến cái trần nhà, ánh mắt ngó nhìn xung quanh, phát hiện bên cạnh giường còn nằm gục ở đó một người.
Nhận ra đó là Hi Vân, nhưng Nam Vô Tâm cũng không đánh thức nàng dậy, hắn nằm im và bắt đầu suy nghĩ về những ngày vừa qua.
"Quân Nhi, hôm đó ta bị làm sao vậy?" Nam Vô Tâm trong đầu hỏi, Quân Nhi sau đó hiện lên và nói:
"Ài, Đại ca lại lần nữa bị sát ý của Diệt Thế Thần Điển chi phối, không những thế mà còn! " Nói đến đó Quân Nhi có chút ấp úng.
Nam Vô Tâm hiếu kì nói: "Còn làm sao, nha đầu này bây giờ lề mề thế nhỉ?"
Quân Nhi nghiêm trọng nói: "Đại ca khi đó còn bộc phát ra một chút xíu sức mạnh của Ma Thần huyết mạch, cho nên khi đó mới đánh được Chiến Tướng cấp!"
Nam Vô Tâm gật đầu, hắn nhớ như in cảm giác lúc đó, sức mạnh trong cơ thể giống như khủng khiếp không gì sánh nổi, thậm chí Nam Vô Tâm lúc đó còn nghĩ rằng mình có thể đánh bại cả Tulen lẫn cả đám người ở đó:
"Như thế thôi có gì nghiêm trọng, chẳng phải ta là Ma Thần tộc sao?"
Quân Nhi lại lắc đầu: "Cái thân thể quèn này của Đại ca làm sao chống đỡ nổi Ma Thần huyết mạch, Đại ca bây giờ giống như phế nhân rồi, không tin động thử xem!"
Nam Vô Tâm không tin tà, quyết định cố nhổm người dậy:
"AA!"
Hắn ngay lập tức ngã trở lại giường, thân thể vừa rồi đau nhức đến không thể tả, Quân Nhi lại nói tiếp: "Không chỉ thế đâu, đại ca tu vi trong người còn tạm thời bị triệt tiêu bởi Ma Thần huyết mạch, không tin thì thử xem!"
Nam Vô Tâm lần nữa cảm nhận trong kinh mạch của mình, lập tức hốt hoảng vì cảnh giới đã trở về phàm nhân!
Hắn thở dài một hơi: "Vậy là triệt để phế rồi, Quân Nhi, ta còn cứu được sao?"
Quân Nhi trầm ngâm một hồi lâu rồi nói: "Cứu được!"
Nam Vô Tâm len lói một tia cơ hội nói: "Cách nào?"
Quân Nhi lại nói tiếp: "Đại ca tìm một Ma Thần khác rồi song tu là được!" Nam Vô Tâm nghe vậy triệt để hết hi vọng, làm như Ma Thần là rau ngoài chợ mà kiếm bậy kiếm bạ để song tu.
Quân Nhi nghe thế lại giống như nhắc khéo hắn: "Đại ca quên cái cô Nam Tuyết Thần gì đó rồi sao!"
Nghe thế Nam Vô Tâm mới nhớ ra, nhưng hắn nhanh chóng lắc đầu nói: "Ta cảm giác giữa ta và cô ây có quan hệ gì đó không tầm thường, ta không thể làm như vậy vì nhỡ đâu cô ta là người thân của ta thì sao?"
Quân Nhi lại giống như tức giận nói: "Đại ca còn người thân nào trên Đại lục sao, đại ca quên mình sinh ra như thế nào à?"
Nam Vô Tâm trầm mặc, Quân Nhi nói đúng, nếu hắn có người thân thì chính hắn còn không biết sao, nhưng Nam Vô Tâm cũng biết mình hiện tại không thế song tu với Nam Tuyết Thần được, hai người đã là gì của nhau đâu.
Hắn nói: "Không còn cách nào khác sao?"
Quân Nhi lại trầm ngâm một hồi lâu rồi nói: "Còn!" Nam Vô Tâm lại dấy lên tia hi vọng vui mừng nói: "Vậy sao không nói sớm, cách gì mau nói!"
Quân Nhi có thở ra một hơi rồi nói: "Cách này hơi rườm rà một tí, Đại ca chỉ cần được truyền năng lượng từ Ma Thần khác trong một thời gian dài, cụ thể là khoảng một tháng, cách truyền thì hai người phải chạm vào nhau, nắm tay đó!"
Nam Vô Tâm nhắm mắt xuôi tay, mẹ nó cuộc đời thật khổ!
Động tĩnh hét lớn của Nam Vô Tâm khi nãy làm cho đang ngủ say Hi Vân giật mình tỉnh giấc!