Hôm sau, Nam Vô Tâm cùng với Mạn Thiên đang ở khu lãnh địa vừa mới xây dựng, đứng ở đó còn có một đoàn người mặc trên mình y phục chấp pháp quân của Vương Quốc Romain.
Một đám người từ bên trong lâu đài trở ra, sau đó đến trước mặt một nữ nhân mặc giáp nói: "Báo cáo đội trưởng, lãnh địa đạt chuẩn.
"
Nữ nhân mặc giáp kia gật đầu, cầm bút lông tích một dấu vào bên trong tờ giấy trên tay rồi quay lên nhìn Nam Vô Tâm nói: "Lãnh địa của ngài qua kiểm tra đã đạt chuẩn cho một gia tộc, tiếp theo mời ngài cho chúng tôi kiểm tra ngài là Cao Thủ cảnh giới!"
Nam Vô Tâm gật đầu, sau đó phóng thích toàn bộ khí tức Cao Thủ sơ kì cảnh giới trên người, nữ chấp pháp kia thấy vậy lại cầm bút lông tích vào tờ giấy trên tay một vết nữa.
Làm xong toàn bộ, nữ chấp pháp nhìn Nam Vô Tâm nói: "Qua thị sát chúng tôi nhận thấy ngài đủ điều kiện để nhận quyền sở hữu một gia tộc sơ cấp, mời ngài lấy dấu xác nhận.
"
Nam Vô Tâm sau đó được đưa cho một lọ mực đỏ, hắn chấm ngón cái của mình vào đó rồi đặt lên tờ giấy.
Nữ chấp pháp kia sau đó lấy ra một cái thủ ấn, dựa theo huy hiệu gia tộc mà Nam Vô Tâm làm trước đó biến ra thành hình ấn, sau đó đưa cho Nam Vô Tâm nói:
"Đây chính là thủ ấn của gia tộc ngài, bây giờ ngài chính thức đã trở thành gia chủ của gia tộc Bách Hoa!"
Nam Vô Tâm tiếp nhận thủ ấn sau đó cất vào nhẫn trữ vật, thi lễ với nữ chấp pháp nói: "Cảm ơn phấp pháp đại nhân lặn lội đường xá xa xôi đến đây làm việc, nếu rảnh mời ngài vào bên trong uống nước nói chuyện.
"
Nữ chấp pháp kia lắc đầu nói: "Cảm ơn lời mời của ngài, nhưng tôi còn nhiều việc phải làm, có dịp sẽ ghé thăm!"
Nam Vô Tâm gật đầu sau đó ra thế mời nói: "Vậy hẹn gặp lại chấp pháp đại nhân, ngài đi thong thả!"
Nữ chấp pháp cùng đám người sau đó trở ra, đi đến nửa đường nữ chấp pháp nhớ ra gì đó quay lại với Nam Vô Tâm nói: "À, mong gia chủ nhớ rằng, cứ mỗi tháng các gia tộc sẽ phải đóng thuế công cho Vương Quốc!"
Nam Vô Tâm mặt ngoài tươi cười nói: "Cảm tạ chấp pháp đại nhân nhắc nhở, ta sẽ đóng đủ thuế cho Vương Quốc theo quy định!"
Thực ra hắn đang lòng đau như cắt, vàng trong túi đã không còn nhiều rồi mà mỗi tháng còn phải đóng thuế, cái gia tộc vừa mới lập của hắn này ngoài hắn vừa là gia chủ vừa là thành viên gia thì chẳng còn ai khác.
Mạn Thiên từ đằng sau tiến đến vỗ vai hắn cười nói: "Chúc mừng Ayatte gia chủ đã thành lập gia tộc của mình!"
Nam Vô Tâm lắc đầu khổ sở nói: "Ài, thành lập là một chuyện, không biết ta có duy trì nổi cái gia tộc này không nữa.
"
Nghe thế Mạn Thiên an ủi nói: "Yên tâm đi, mọi việc cứ từ từ rồi tính, huống chi còn ta bên cạnh đệ đây rồi.
"
Nam Vô Tâm lập tức rạng rỡ trở lại, Mạn Thiên tỷ của hắn chính là đỉnh cấp phú bà, không những vậy còn rất giỏi chuyện quản lý hay kinh doanh, nếu có nàng giúp thì mọi chuyện sẽ thuận buồn xuôi gió.
Nam Vô Tâm ôm lấy Mạn Thiên cảm động nói: "Không hổ là gia tộc Bách Hoa phu nhân, mới thế mà đã biết lo chuyện nhà rồi, vậy sau này ta phải nhờ phu nhân hết rồi.
"
Mạn Thiên đã quen với việc bị hắn thân mật như thế này, chỉ hơi xấu hổ nói: "Ta mới không phải cái gì Bách Hoa phu nhân, nói linh tinh.
"
Thực ra trong nội tâm đang tự nhủ rằng: "Đúng, ta là tương lai gia chủ phu nhân, phải giúp hắn lo chuyện nhà.
"
!
Bên kia, nữ chấp pháp cùng với các hộ về trở ra khỏi cổng của lâu đài, đang đi đột nhiên nữ chấp pháp hiếu kì quay ra với thuộc hạ của mình nói: "Này, các cậu biết lâu đài này xây khi nào sao?"
Đám người lắc đầu nói: "Bọn tôi không biết thưa đội trưởng.
"
Nghe thế nữ chấp pháp kì quái lẩm bẩm: "Lạ nhỉ, rõ ràng lần trước mới đi qua nơi đây vẫn còn là khu đất trống, sao xây lâu đài lớn như vậy nhanh được như thế nhỉ.
"
Một tên hộ vệ đứng sau nói: "Đội trưởng, có điều này không biết ta nên nói hay không?"
"Mau nói!" Nữ chấp pháp thúc dục, người kia được cho phép ngay lập tức nói: "Đội trưởng, ta nghe nói khu đấy này chính là khu đất Lưu gia bị ma ám được tương truyền, các đời chủ nhân của khu đất đều bị chết một cách kì quái!"
Nữ chấp pháp không tin nói: "Cậu ăn nói linh tinh, làm gì có chuyện vớ vẩn như thế chứ.
"
Một tên hộ vệ khác lại nói: "Điều này là thật đó đội trưởng, người dân ở xung quanh đây đều đồn với nhau như vậy đó, đội trưởng ngài mới nhậm chức không lâu nên chưa biết.
"
Nữ chấp pháp kia nửa tin nửa ngờ, có chút lo lắng nói: "Vậy tên kia mới đăng kí chẳng phải! " Nhưng rồi lại thở dài im lặng, bổn phận của nữ chấp pháp là cai quản luật lệ bên trong thành, không có nghĩa vụ phải chăm lo cho đời sống nhân dân, cho nên chỉ có thể cầu may cho tên kia tai qua nạn khỏi.
!
Nam Vô Tâm hiện tại ngồi tại ghế gia chủ tại sảnh chính của lâu đài, Mạn Thiên cũng đã dọn qua ở đây luôn, nàng có sẵn một căn phòng trên tầng 2 của lâu đài.
Căn phòng đó giống hết với căn phòng của nàng trong Vô Hạn Thứ Nguyên Châu.
Nhìn xuống đại điện rộng lớn không có một bóng người, Nam Vô Tâm cảm giác được sự cô đơn trống trải trong lâu đài.
Mạn Thiên cũng đã nói qua với hắn là trong nhà phải có hạ nhân hay người hầu, Nam Vô Tâm vì thế đã dán giấy thông báo thuê người hầu cho gia tộc.
Mức trợ cấp cho người hầu thì đã được Mạn Thiên tính toán sẵn cho hắn, với số vàng còn lại của Nam Vô Tâm thì quá đủ.
Điều tiếp theo cần làm chính là tổ chức một buổi lễ ra mắt, Nam Vô Tâm dự định sẽ tổ chức một buổi yến tiệc mời các gia tộc sơ cấp lân cận đến.
Việc này Mạn Thiên nói với hắn là rất cần thiết vì nó còn liên quan đến sinh ý làm ăn và mua bán của gia tộc Bách Hoa sau này.
Thế là Nam Vô Tâm lại phải tiếp tục dùng bộ mặt của mình để đến từng gia tộc sơ cấp lân cận mời họ tham gia yến hội của mình.
Ngoại thành Tường Vi có tổng cộng 4 sơ cấp gia tộc, đó là Lâm gia, Hàm gia, Trần gia và gia tộc Bình Minh.
Đến Lâm gia, Hàm gia và Trần gia đều rất thuận lợi, vì đều là sơ cấp gia tộc nên chỉ cao nhất là Cao Thủ cảnh giới, Nam Vô Tâm được họ chào đón rất nồng nhiệt và hứa chắc chắn sẽ đến tham gia yến hội của hắn.
Cuối cùng là gia tộc Bình Minh, Nam Vô Tâm đi đến cổng của lãnh địa, muốn đi qua lập tức bị hai tên gác cổng chặn lại: "Dừng lại, ngươi là ai mà dám tự ý xâm nhập lãnh địa của gia tộc Bình Minh?"
Nam Vô Tâm kiên nhẫn nở nụ cười thân thiện nói: "Ta là gia chủ của gia tộc Bách Hoa, đến bái phòng gia chủ của các vị có chút chuyện!"
Nam Vô Tâm cũng không sợ họ không tin vì Cao Thủ sơ kì cảnh giới đã được hắn phóng thích ra, hai tên kia mới là Bạch Kim cảnh giới, trước mặt họ thiếu niên trẻ tuổi vậy mà cùng với gia chủ nhà mình một cấp bậc.
Hai tên nhanh chóng sợ hãi, run rẩy nói: "Xin lỗi đã mạo phạm ngài, để tiểu nhân dẫn ngài đi gặp gia chủ.
"
Nam Vô Tâm gật đầu đi theo họ vào trong lãnh địa, cũng là một dạng biệt thự rộng lớn, nhưng mà nhỏ hơn cái của hắn và Mạn Thiên rất nhiều.
Bên trong sảnh chính, ngồi tại chủ tọa là một nam tử trung niên với khuôn mặt oai nghiêm, hắn ánh mắt quan sát về phía bên ngoài trong đầu đang suy tính thứ gì đó.
Bình Minh Trí đã phát hiện Nam Vô Tâm đến nhà mình từ lâu, hắn cũng đồng dạng là Cao Thủ cảnh giới khi Nam Vô Tâm phóng thích khí tức nên đã cảm nhận được.
Nam Vô Tâm tiến vào bên trong đại sảnh, hắn ngay lập tức nhìn lên nam tử trung niên đang ngồi, ánh mắt song song đối diện đối phương không chút sợ hãi.
Bình Minh Trí tỏa ra khí tức Cao Thủ hậu kì cảnh giới của mình với ý định lấn áp Nam Vô Tâm nhưng chỉ thấy thiếu niên trẻ vẫn ung dung đứng đó mặt không đổi sắc.
Nam Vô Tâm buồn cười, hắn thực ra không thích bắt nạt người cao tuổi mà thôi, chứ Đại Cao Thủ cảnh giới Tinh Linh Công Chúa siêu cấp thiên tài Rừng Nguyên Sinh Nam Tuyết Thần hắn còn đánh bại qua, sợ gì một cái lão trung niên chỉ mới Cao Thủ cảnh giới.
Bình Minh Trí kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mặt, hắn đứng khỏi ghế rồi thu lại khí tức rồi bước xuống cười nói: "Đúng là thiếu niên anh kiệt, ta là gia chủ của Bình Minh gia tộc Bình Minh Trí, xin hỏi cậu là?"
Nam Vô Tâm không chấp nhặt tiểu tiết, cười nói: "Tại hạ là gia chủ của Bách Hoa gia tộc Ayatte, đến đây chào hỏi với Binh Minh gia chủ!"
"Nguyên lai là Bách Hoa gia chủ, mời ngồi!" Bình Minh Trí nhã nhặn cười nói, trong đầu thì suy nghĩ: Xem ra tin đồn không sai, ngoại thành Tường Vi có một cách mang tên Bách Hoa gia tộc mới thành lập, gia chủ chính là một thiếu niên trẻ tuổi.
Nhưng đối phương cảnh giới bằng với hắn đều là Cao Thủ cấp, không những vậy sức mạnh còn có vẻ không dưới hắn, còn không nói đến hắn trẻ như vậy chắc chắn sẽ có thế lực không nhỏ chống lưng, cho nên không thể lấy bề trên xưng hô được.
Rồi hắn đột nhiên cảm thấy cái tên này có chút quen, giống như đã nghe ở đâu đó, nhưng hắn không suy nghĩ nhiều mà chỉ cười nói: "Vậy không biết gia chủ đến đây có việc gì?"
Nam Vô Tâm không vòng vo mà vào thắng vấn đề nói: "Tại hạ mới thành lập gia tộc không lâu, tình hình nơi đây chưa hiểu nhiều, sắp tới muốn tổ chức yến tiệc vui vẻ mời Bình Minh gia chủ đến chung vui.
"
Bình Minh Trí gật đầu hào sảng nói: "Được, vậy lúc đó tại hạ nhất định sẽ đến!"
Nam Vô Tâm thấy đối phương đã đồng ý liền muốn đứng dậy ra về, đột nhiên từ bên ngoài cửa truyền đến lanh lảnh thanh âm: "Cha, con về rồi!"
Một thiếu nữ dung mạo xinh xắn tú lệ chạy vào, trên miệng mang theo nét cười tươi tắn, nàng dáng người cao ráo mảnh khảnh, trên thân mặc một bộ váy dài cổ điển khiến thiếu nữ hiện lên vô cùng xinh đẹp giống như em gái nhà bên.
Bình Minh Trí cười khổ nhìn Nam Vô Tâm, sau đó ho khan nhìn con gái nói: "Khụ, Dung Nhi, chú ý lễ tiết, còn có khách ở đây!"
Bình Minh Dung đang định chạy đến chỗ cha mình thì dừng bặt lại, nàng nhìn xung quanh một lượt, ánh mắt dừng lại ở Nam Vô Tâm một lúc rồi kinh hãi thốt lên:
"Trời ơi!! Chẳng phải là nhà vô địch Đấu Trường Vinh Quang, quán quân Quang Vinh Đài, đệ nhất thiên tài đại lục, học viên học viện Ma Pháp Sư nổi tiếng Ayatte đây sao?"
Bình Minh Trí giật nảy mình, thảo nào hắn nghe cái tên thấy quen quen, nhìn con gái xác nhận lại nói: "Dung Nhi, con nói thật sao?"
Bình Minh Dung ánh mắt chưa từng rời khỏi khuôn mặt của Nam Vô Tâm, sùng bái cuồng nhiệt nói: "Sao con mà nhầm được, Ayatte đại ca chính là thần tượng của con đó!"
Nói xong không kìm được mà lao đến ôm ấp Nam Vô Tâm, trên mặt kích động hớn hở nói: "Ayatte đại ca, ta là Bình Minh Dung, là người hâm mộ trung thành của đại ca!"
Nam Vô Tâm: "! "
Bình Minh Trí: "! "