Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor


Mạn Thiên cúi xuống sàn nhặt lên mấy lọ dược dịch, quan sát một hồi rồi tán thưởng nói: "Dung nhi thật giỏi nha, tăng lực dược, hồi phục dược,.

.

các loại sơ cấp dược vật mà người bình thường cũng phải mất tới một hai năm mới luyện được vậy mà muội nhanh như vậy đã luyện thành rồi.

"
Bình Minh Dung nghe vậy cũng không biểu lộ ra kiêu ngạo cười nói: "Ha ha, đều do Ayatte đại ca phát hiện ra thiên phú của muội, nếu không muội cũng không biết mình lại biết luyện dược như thế.

"
Mạn Thiên tiến đến gần Bình Minh Dung, trêu trọc nói: "Thế vừa nói muội nói cái gì mà muốn gả cho Ayatte đại ca vậy, kể cho ta nghe với nha.

"
Bình Minh Dung lộ ra xấu hổ thần sắc, nàng không nghĩ tới lời mình lải nhải khi nãy đã bị Mạn Thiên nghe thấy hết.

Nhưng lúc này Bình Minh Dung đã khác xưa, nàng có trên mình thiên phú dược thuật phi phàm, nàng tự tin mình có đủ khả năng để làm nữ nhân bên cạnh Ayatte đại ca của mình.

Bình Minh Dung lộ ra kiên định thần sắc nhìn thẳng vào mắt Mạn Thiên nói: "Thiên tỷ, trước đây đại ca chấp nhận với ta nếu Dung nhi trở thành dược sư chân chính thì sẽ đồng ý của ta một thỉnh cầu.

"
"Thế nên ta muốn được gả cho đại ca.

"
Mạn Thiên sững sờ một lúc, Bình Minh Dung tưởng là nàng tức giận, âm điệu giảm xuống một chút nói: "Muội biết Ayatte đại ca hiện tại là nam nhân của tỷ, cho nên muội không mong gì nhiều, làm nhỏ cũng được rồi, lớn vẫn là của tỷ.

"
Mạn Thiên bật cười ra một tiếng, có chút đồng cảm với Bình Minh Dung nói: "Ài, Dung nhi không cần căng thẳng như vậy, kì thật.

.

"
Nói đến đây Mạn Thiên lại có chút xấu hổ nói: "Kì thật tỷ cũng không phải lớn, chỉ là nhỏ thôi.

.

"
"Cái gì?" Bình Minh Dung kinh ngạc cùng khó tin thốt lên, nhìn Mạn Thiên ngờ vực nói: "Thiên tỷ nói tỷ cũng chỉ là nhỏ, tức là Ayatte đại ca vẫn còn người khác nữa?"

Mạn Thiên lúng túng gật đầu, nhưng nàng còn một điều vẫn không nói cho Bình Minh Dung, chính là nàng kì thật vẫn chưa tính là nhỏ vì Mạn Thiên vẫn chưa có làm chuyện kia với hắn.

Bình Minh Dung thấy Mạn Thiên xác nhận thì khó tin thốt lên: "Thiên tỷ, ta cũng biết được tỷ là đại tiểu thư của Vương Đô Mạn gia, thân phận như vậy mà! "
Mạn Thiên lại lắc đầu nói: "Thân phận cao quý thì sao, đối với hắn thân phận là gì cũng không thành vấn đề, chỉ cần là nữ nhân của hắn thì hắn sẽ đối xử tốt.

"
Nàng mỉm cười nói tiếp: "Còn nếu nói về thân phận, trong số các cô gái của hắn còn có người thân phận tôn quý hơn tỷ nhiều.

"
Lời này hoàn toàn là sự thật, Mạn Thiên biết thân phận của mình nếu so với Ishar, Ngao Ly thì cũng chẳng cao quý hơn, thậm chí càng không thể so được với Thane Rosalia, Thane Claudia và Sephera.

Bình Minh Dung gật gù liên tục, nàng đang cố tiêu thụ lượng thông tin mới đến này, đối với việc Nam Vô Tâm có nhiều cô gái khác bên cạnh, nàng không để ý gì mấy.

Nhưng những người đó lại có thân phận hiển hách khiến Bình Minh Dung cảm thấy áp lực, nhưng nàng không nản lòng mà vì thế trong tâm lại càng quyết tâm hơn vào việc luyện dược.

Bình Minh Dung đột nhiên bám lấy hai vai của Mạn Thiên chân thành nói: "Thiên tỷ, cảm ơn người nhiều, ta sẽ cố gắng luyện dược.

"
Mạn Thiên cười cười, nàng cảm thấy có Bình Minh Dung làm đồng minh không tệ.

!
Nam Vô Tâm lờ mờ mở mắt ra, trong đầu vẫn còn chút ong ong hiển nhiên là vì chơi ngu không dùng linh lực để tiêu trừ hết men rượu trong người.

Phát hiện mình nằm trên giường, Nam Vô Tâm hiểu ra mình chắc là được Mạn Thiên đưa về, trong đầu bắt đầu nhớ lại về chuyện hôm qua.

Nhớ lại toàn bộ những gì mình đã làm, Nam Vô Tâm lấy tay che trán trầm mặc nói: "Ài, mẹ nó, thế mà lại say đến mức khoác vai hô to hô nhỏ lão ca lão đệ với mấy tên gia chủ kia, lại còn cái gì trả lại ánh sáng cho thành Tường Vi! !"
Sau đó lại thở ra một hơi, có chút vui vẻ nói: "Thôi không sao, ít nhất vẫn thu phục được bốn lão gia chủ về phe mình, có họ trợ giúp bước đầu ổn định gia tộc sẽ thuận lợi hơn nhiều.

"
Nam Vô Tâm trong đầu bắt đầu suy tính, bước đầu thành lập gia tộc và lôi kéo quan hệ đã thành, tiếp theo chính là nên mở rộng sản nghiệp, xưng bá ở ngoại thành đã sau đó mới tính đến chuyện vào nội thành.

"Có lập sản nghiệp thì không cần suy nghĩ nhiều, năng lực của Mạn Thiên tỷ cùng với bốn gia tộc là quá đủ!" Nam Vô Tâm lẩm bẩm.

"Tuy nhiên gia tộc Floren đã thẩm thấu mọi nơi ngoại thành rồi, muốn lật đổ bọn chúng cũng không dễ.

.

" Bộ dáng trầm tư xuống nói, gia tộc Floren là cao cấp gia tộc cũng có nghĩa có Chiến Tướng cảnh giới tọa trấn.


Nam Vô Tâm từng chém qua chiến tướng cảnh phân hồn nhưng thực lực của nó lúc đó không hoàn chỉnh, vả lại để làm được điều đó thì hắn cũng suýt phế nếu không có Nam Tuyết Thần trợ giúp.

Nhưng Nam Vô Tâm cũng biết Chiến Tướng cảnh tu sĩ không dễ xuất hiện như vậy, cho nên việc mà hắn cần làm chính là xuống đường đích thân thám thính.

Ngoài ra, Nam Vô Tâm còn chưa quên oán hồn thiếu nữ Lưu Thanh, hệ thống có ban nhiệm vụ báo thù cho nàng thế nên tên ngụy quân tử Florentino chắc chắn phải chết.

Mà làm điều đó tương đương với việc triệt để kết làm tử thù không đội trời chung với gia tộc Floren, tuy nhiên Nam Vô Tâm không có chút lo sợ mà còn hưng phấn nói: "Vậy chẳng phải lại có kinh nghiệm hay sao, một gia tộc trên dưới chắc chắn không ít Cao Thủ cùng Đại Cao Thủ cảnh giới, nếu hấp thu chắc chắn sẽ đột phá lớn.

"
Nam Vô Tâm trên khuôn mặt lộ ra nụ cười tự tin, hắn cảm thấy lần này đến thành Tường Vi xem ra sẽ có thu hoạch không nhỏ.

.

!
Khu vực nội thành Tường Vi, kiến trúc san sát, khắp nơi đều là lâu đài cùng với dinh thự rộng lớn, xa xỉ.

Gia tộc Floren rộng lớn có lãnh địa trải dài bên trong nội thành, được kết thành từ nhiều tòa lâu đài xa hoa lộng lẫy.

Bên trong một tòa lâu đài đó, trễm trệ ngồi bên trong một căn phòng là một nam tử trẻ tuổi để râu ria được cắt tỉa gọn gàng.

Hắn tướng mạo anh tuấn mang theo phần lãng tử tiêu sái, trên khuôn mặt luôn nhàn nhạt nụ cười tự tin.

Người này không ai khác ngoài truyền nhân trực hệ suy nhất của gia tộc Floren, thiếu gia Florentino được đồn đại phong lưu háo sắc, ăn chơi trác táng nổi tiếng thành Tường Vi.

Florentino ánh mắt chăm chú phần văn kiện trước mặt, kì thật hắn là một người rất tài tăng, không chỉ về thiên phú lẫn kiếm thuật mà còn cả về thương nghiệp.

Nhưng chính do bản tính của mình đã khiến hắn trở nên như vậy, là truyền nhân trực hệ duy nhất, Florentino dù không vui nhưng vẫn phải hoàn thành trách nhiệm được giao.

Nhìn văn kiện trước mặt, thông tin trên cùng, Florentino lộ ra nụ cười khinh miệt lẩm bẩm: "Gia tộc Bách Hoa, gia chủ là một cái người trẻ tuổi, nực cười.

"
Florentino là người kiêu ngạo, hắn cảm thấy bản thân mình đã đủ tài năng, còn trẻ lại còn đẹp trai, thiên phú phi phàm cho nên không coi ai ra gì, đối với hắn, thế hệ trẻ cùng lứa không xứng để ngồi chung mâm với mình.

Cộc.

.


cộc.

.

Đột nhiên âm thanh gõ cửa vang lên đánh gãy dòng suy nghĩ của Florentino, hắn nhíu mày ngước lên, bỏ phần văn kiện xuống bàn rồi lớn giọng hô: "Vào đi.

"
Lạch.

.

cạch!
Cánh cửa mở ra, một nam tử trung niên thân hình béo mập, trên khuôn mặt mang theo vẻ nịnh hót cùng hèn hạ nhìn Florentino nói: "Thiếu gia.

.

!"
"Có chuyện gì?" Florentino âm thanh đạm mạc vang lên, tên nam tử kia thấy thế không dám chậm chễ nói: "Thiếu gia, tiểu nhân muốn bẩm báo cho ngài một tin tốt, ta vừa rồi thấy một người.

"
Florentino nhíu mày, âm thanh xen lẫn thiếu kiên nhẫn nói: "Ngươi từ khi nào chậm chạp như vậy, có gì nói nhanh lên, bản thiếu gia không có nhiều thời gian.

"
Tên nam tử kia nhanh chóng nói: "Thiếu gia, tiểu thân nhìn thấy Vương Đô Mạn gia đại tiểu thư trở về thành Tường Vi.

"
Florentino nghe thế trong nội tâm lập tức kích động, nhưng ngoài mặt vẫn lãnh đạm nói: "Chính mắt ngươi nhìn thấy?"
"Vâng vâng!' Tên kia cung kính đáp, thành thật nói: "Nhiều ngày trước, tiểu nhân thấy Mạn Thiên tiểu thư cùng với một thiếu niên trẻ tuổi xuất hiện ở ngoại thành.

"
Florentino nhíu mày, sắc mặt âm trầm đến cực điểm, đối với Mạn Thiên hắn đã sớm thèm nhỏ rãi nhưng với thân phận của nàng, hắn không dám dùng phương thức lỗ mãng mà chỉ có thể tỏ ra bản thân tài năng để truy cầu nàng, thậm chí có lần đích thân hắn mời nàng đến yến hội của gia tộc.

Tuy vậy Mạn Thiên một mực lãnh đạm cự tuyệt hắn, chỉ có vài lần cạy mãi mới mở miệng ra nói vài chữ nhưng chỉ là trong quý tộc lễ phép xã giao.

Lộp.

.

bộp.

.


Tay nắm ở ghế đã bị Florentino dùng lực bóp nát, âm thanh lãnh lẽo nhìn vào tên kia nói: "Có tra được thiếu niên kia là ai không? Tướng mạo hắn thế nào, cùng Mạn Thiên tiểu thư quan hệ là gì?"
Tên kia đã toát mồ hôi, hắn run rẩy nói: "Bẩm thiếu gia, đã tra được, hắn tên là Ayatte, là gia chủ trẻ tuổi của gia tộc mới thành lập, Bách Hoa gia tộc.

"
Nói đến đó, âm thanh nhỏ đi, trên mặt tái xanh sợ hãi: "Còn quan hệ với Mạn tiểu thư! "
Florentino nhíu mày, ánh mắt sắc nhọn nhìn tên kia cùng lúc phát ra khí thế đã đạt đến Đại Cao Thủ sơ kì cảnh giới của bản thân, quát lớn: "Bảo ngươi nói!"
Tên kia mới chỉ là Tinh Anh cấp, dưới áp lực ghê gớm đã nằm rạp xuống đất, khó nhọc nói: "Dạ, theo tìm hiểu được, thì Mạn Thiên tiểu thư được thông báo là.

.

là gia chủ phu nhân của gia tộc Bách Hoa.

"
Florentino hai mắt trừng lớn, tức giận đứng phắt dậy khua tay tung một chưởng về phía tên kia giận dữ mắng: "Phế vật, ta nuôi các ngươi để theo dõi, thám thính vậy mà giờ Mạn Thiên được gả đi khi nào ta còn không biết.

"
"Phốc!"
Tên kia phun ra một ngụm máu lớn rồi khí tức trên người dần dần tiêu thất, hiển nhiên là đã chết.

Florentino ánh mắt vẫn lạnh tanh, trong mắt hắn một cái phế vật không có giá trị, chết liền chết!
Hắn tức giận một tay đập xuống bàn, tức tối nói: "Mạn gia đại tiểu thư không phải nổi tiếng cao lạnh sao, cô ta được gả đi làm sao ta còn không biết, Vương Đô Mạn gia đối với chuyện này không thể im hơi như vậy chứ.

"
Florentino lục lại phần văn kiện khi nãy, xem kĩ rồi lẩm bẩm: "Bách Hoa gia chủ, không cần biết mày là ai nhưng dám động vào nữ nhân ta nhìn trúng vậy liền chết.

"
"Một cái sơ cấp gia tộc gia chủ mà cùng dám tranh dành nữ nhân với ta, mày sẽ không có kết cục tốt đâu.

" Florentino cười lạnh lẩm bẩm.

Nhưng rồi lại lộ ra tức giận cùng điên cuồng thần sắc nói: "Mẹ có, còn con ả Mạn Thiên này ta mất công theo đuổi như vậy mà còn không đồng ý, vậy mà giờ liền gả cho một tên thấp kém sơ cấp gia tộc, một khi tao có được mày sẽ chơi mày đến chán rồi bán vào kĩ viện.

"
Hắn lại nhìn đến một bên văn kiện, trên đó có hình ảnh của một nam thiếu niên trẻ tuổi, Florentino càng giận lớn hô: "Chó chết, thằng khốn này sao lại đẹp trai như vậy, hóa ra mày dùng vào khuôn mặt này để khiến Mạn Thiên yêu mày sao?"
Không ai ngờ được rằng thiếu gia Floren ngày thường nho nhã cùng điềm đạm được rất nhiều tiểu thư gia tộc ngưỡng mộ lại phát ra những lời lẽ thô tục và biểu cảm điên cuồng như vậy, có lẽ con người dơ bẩn và ghê tởm của hắn được ẩn giấu vô cùng tốt.

Florentino càng ngày càng tức giận, hắn từ lâu đã coi Mạn Thiên là vật trong túi, chỉ cần có được nàng, không nói đến dung mạo cùng dáng người tuyệt mỹ, thì với thân phận Vương Đô Mạn gia đại tiểu thư của nàng có thể khiến địa vị và gia tộc của hắn thăng tiến không nhỏ.

Bây giờ nghe tin Mạn Thiên lại là gia chủ phu nhân của một sơ cấp gia tộc, gia chủ thì là thằng ranh trẻ tuổi miệng vẫn còn hôi sữa sao không tức giận cơ chứ.

"Mà sao tên thằng này nghe quen thế nhỉ?" Florentino nhìn dòng chữ Ayatte lẩm bẩm, nhưng không nghĩ nhiều, hắn lấy lại được bình tĩnh, tự tin nói: "Hừ, là ai thì tao cũng giết mày.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận