Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor


Không giống như vẻ mặt kiêu căng ngạo mạn khi đối mặt với đám thuộc hạ, Bố Duy dẫn đầu đội quân một đường xông thẳng vào, khi đến trước mặt chiến trường hỗn loạn thời khắc, Bố Duy tiến lên bày ra một thân chính khí lẫm liệt hô:
"Dị tộc Hỗn Mang dư nghiệt, Quang Minh Vệ đã đến còn không mau đầu hàng chịu chết!"
Thấy Bố Duy và đội quân Quang Minh Vệ hùng hồn lao đến thời khắc, bè lũ đại quân Dị tộc đã hỗn loạn tan vỡ nay lại càng nguy cấp hơn.

Hiện tại đại quân của bọn chúng chẳng khác nào cá nằm trên thớt, không còn thủ lĩnh đứng đầu, mất đi 4 vị tướng quân và chỉ còn một vị tướng quân duy nhất còn lại cũng đang phải đối đầu với đối thủ cường đại khác.

Cho nên đám Dị tộc hiện tại đang không ngừng bị đồ sát, doanh số lúc ban đầu hơn một vạn người áp đảo quân đội đại lục mà hiện tại chỉ còn dưới 6 nghìn người, có lẽ cũng không lâu nữa cũng sẽ bị toàn diệt nốt.

Bây giờ lại thêm Quang Minh Vệ tham gia vào, không những doanh số đông đảo mà Quang Minh Vệ còn đặc biệt mạnh mẽ, bọn chúng mang trên mình sức mạnh ánh sáng quang minh, có khả năng áp chế cực lớn đến đám Dị tộc.

Hiện tại toàn quân Dị tộc tan tác, bọn chúng chỉ thắp lên hi vọng mong manh đến trên lâu đài to lớn kia, vị điện chủ bí ẩn chưa từng lộ mặt.

Mà không chỉ Dị tộc không vui khi thấy Quang Minh Vệ tiến đến vào thời điểm này, Hoa Tư Vũ, Hổ Lâm Hùng hay Đồ Hách các loại cũng không mấy thiện ý với đám này.

"Quang Minh Vệ đến làm gì, thế trận gần như đã phân thắng bại, bọn chúng đến cũng không giải quyết được gì thêm.

"
"Phải đó, nếu khi nãy toàn quân chúng ta nguy cấp mà bọn chúng đến thì còn được, hiện tại cuộc chiến đã gần kết thúc.

"
"Hừ, chẳng phải là đến dành công lao sao, bọn chúng thấy miếng mồi ngon đương nhiên phải lao vào húp vội.

"
"Này, cẩn thẩn cái mồm ngươi, dù sao thì đó cũng là Quang Minh Vệ, đội quân của Tháp Quang Minh, chúng ta không nên nói xấu chúng như vậy.

"
"! "
Lời bàn tán to nhỏ của đám người chẳng biết làm sao mà âm lượng vừa đủ để lọt vào tai Bố Duy, sắc mặt hào hùng lẫm liệt của hắn lập tức trầm xuống, lòng bàn tay xiết chặt cố nén cơn tức giận.

Thực ra lần này hắn bị oan, nguyên bản Bố Duy còn chẳng có ý nghĩ tham gia vào, nhưng đột nhiên nhận được truyền tin ra lệnh của Thánh Nữ đại nhân, không dám làm trái cho nên cấp tốc chạy đến.

Bố Duy cũng biết Thánh Nữ đại nhân có thể đang ở gần đây, cho nên không dám hành sự lung tung, chỉ có thể trầm giọng ra lệnh cho toàn quân:
"Quang Minh Vệ theo ta, tiến vào bên trong hỗ trợ các doanh trại cùng nhau tiêu diệt tàn quân Dị tộc, không để một tên chạy thoát!"
Theo tiếng hô hào đó của hắn, đằng sau lưng hơn 500 binh sĩ Quang Minh Vệ ồ ạt lao lên, mặc dù không đông như Huyền Long Vệ hay các đội quân khác nhưng toàn bộ hơn 500 binh sĩ này của Tháp Quang Minh đều là Cao Thủ cảnh giới trở lên.

Với số lượng và sức mạnh đó tham gia vào chiến trường, chắc chắn tàn quân Dị tộc còn lại bị toàn diệt chỉ là vấn đề thời gian.

Mặc dù không ưa hành động lần này của đám người Quang Minh Vệ nhưng thêm quân cũng là thêm sức, không ai ngăn cản bọn hắn tiến lên chiến trường.

Bố Duy sau đó nhìn lên trên, phát hiện còn sót lại một tên Dị tộc tướng quân đang chiến đấu với một thành viên phe đại lục.

Bản năng muốn ra oai và tính cách ngạo mạn đặc trưng lại nổi lên, Bố Duy không suy nghĩ nhiều mà lao lên đột ngột cắt ngang cuộc chiến của hai người, kiêu căng thản nhiên nói: "Ngươi lui ra cho ta, để bản đội trưởng đấu với hắn!"
Mà Hoa Tư Vũ lúc này nguyên bản đang nhập tâm chiến đấu với Mang Nhất, không có rảnh hơi đi quan tâm đến hắn, vả lại Mang Nhất rất mạnh, về cả cảnh giới lẫn thể thuật đều mạnh hơn nàng, Hoa Tư Vũ phải bằng kiếm thuật cao siêu và sức mạnh hệ hỏa mạnh mẽ của mình mới miễn cường đánh ngang tay với hắn.

"Hỏa Ngục Kiếm Thức!"
Liên tiếp các kỹ năng được nàng tung ra, uy lực của nó thì khỏi phải bàn nhưng trước mặt Mang Nhất thì nó lại bị dễ dàng hóa giải:
"Hắc Ám Địa Ma Cước!"
Oành! !
Mang Nhất thể thuật rất cao cường cho nên các kỹ năng quyền cước của hắn uy lực vô cùng mạnh, Hoa Tư Vũ bằng Cốt Viêm Kiếm cũng khó mà có thể đánh bại hắn.

Mang Nhất sau lúc lâu chiến đấu với Hoa Tư Vũ cũng thu hồi tâm tư khinh thị nữ nhân loại trước mặt này, hắn hiểu mặc dù mình hơn đối phương về cảnh giới nhưng nếu không thật sự lấy ra bản lĩnh thì khó mà có thể đánh bại được nàng.

"Hừ, xem ta Hắc Ám Liệt Ma Chưởng!"
Mang Nhất tung ra một chưởng mạnh mẽ đánh đến, Hoa Tư Vũ vội thi triển kĩ năng chống trả:
"Phần Thiên Nhật Kiếm!"
Một đường kiếm khí rực lửa lại được Hoa Tư Vũ chém ra, mang sức mạnh khủng khiếp đối chọi với chưởng đạo của Mang Nhất.

Phành.

.

!
Dư chấn mạnh mẽ văng ra xa, để lại là trong không trung Hoa Tư Vũ đang chống kiếm xuống thở dốc còn Mang Nhất thì vẫn ung dung đứng đó, chỉ là trên bàn tay có một vết thương nhẹ, hỏa diễm còn đang không ngừng thiêu đốt lấy hắn.

Mang Nhất nhìn xem vết thương trên bàn tay lắc đầu khinh thường nói: "Chút sức mạnh hỏa diễm này còn không đủ gây tổn hại cho thể thuật của ta!"
Hoa Tư Vũ gác kiếm lên vai đứng thẳng dậy, lấy tay gạt đi vết máu trên miệng rồi bá khí nói ra: "Hừ, đến lần nữa thì biết!"
Bên ngoài, Bố Duy nguyên bản trong suy nghĩ nghĩ rằng sau khi nói xong Hoa Tư Vũ sẽ tự khắc mà lui xuống, cảm kích hắn các kiểu nhưng hiện tại nàng không những không lui xuống mà coi hắn như không khí.

Sắc mặt hắn trầm xuống, nhưng Bố Duy vẫn nhịn vì hắn suy nghĩ có thể Thánh Nữ đại nhân đang đứng bên ngoài quan sát.

Bố Duy chỉ có thể bỏ qua mặt mũi của chính mình mà tiến lên, đứng đối diện với Mang Nhất sắc mặt tức tối giống như Mang Nhất cho hắn đội nón xanh không bằng, quát lên: "Dị tộc to gan, ta là Quang Minh Vệ đội trưởng, còn không quỳ xuống đầu hàng chịu chết!"
Hoa Tư Vũ nhìn hắn như nhìn thằng ngu, chưa thấy tên nào dõng dạc bảo một tên cao hơn mình một tiểu cảnh giới quỳ xuống chịu chết.

Khuôn mặt nàng cũng trầm xuống nhìn Bố Duy nói: "Này, lão nương đang chiến đấu ngươi xía vào làm gì, lui ra đi đừng vướng chân ta.

"
Bố Duy lòng bàn tay xiết chặt, cố nín cơn giận nói: "Hừ, tru diệt Dị tộc là trách nhiệm của toàn bộ cường giả đại lục, ta tiêu diệt hắn ngươi có thể quản sao?"
Hoa Tư Vũ lạnh giọng khinh thường: "Vậy người đừng để hắn một đòn đánh thành đầu chó là được, mất mặt các cường giả đại lục!"
"Ngươi.

.

!" Bố Duy định phản bác nhưng đột nhiên một âm thanh vang vọng, bên trong còn mang theo một cỗ uy nghiêm phát ra:
"Đủ!"
Mang Nhất vẫn ung dung đứng nơi đó, ánh mắt nhìn đến Hoa Tư Vũ và kẻ mới đến này, trên mặt vẫn biểu lộ khinh thường nói:
"Hai người các ngươi cùng lên đi, dù sao thì cũng không đủ cho bản tướng quân đánh!"
"Mẹ nó, chết cho lão nương!"
Hoa Tư Vũ không nhịn được mà lao lên cùng với Cốt Viêm Kiếm điên cuồng tấn công hắn, trước đây chỉ có nàng lớn lối ngông nghênh chứ có tên nào như Mang Nhất, dám trang bức trước mặt nàng.

"Liệt Diệm Cự Trảm, chết đi!"
Bố Duy cũng thế, bùng phát năng lượng ánh sáng trong cơ thể, khí tức trên người đạt ở mức Đại Cao Thủ trung kì bùng phát toàn bộ ra lao vào Mang Nhất tấn công.

Mang Nhất sững sờ đôi chút, hắn cảm nhận được sức mạnh không nhỏ từ kỹ năng của Hoa Tư Vũ cũng như sự đe dọa từ năng lượng ánh sáng của Bố Duy, không coi thường mà ngay lập tức thi triển kĩ năng của mình:
"Hắc Ám Ma Thân!"
Một lớp giáp được ngưng tụ bằng năng lượng hắc ám bao bọc lấy cơ thể của hắn, khiến cho thể thuật của hắn đã cứng cáp nay lại càng khó phá vỡ hơn.

Keng!
Đường kiếm của Hoa Tư Vũ chém đến thân thể của Mang Nhất, không đứt làm đôi mà khiến nàng bị phản chấn lại lùi ra sau một khoảng dài, thân thể của Mang Nhất giống như một khối kim loại cứng rắn không thể nào phá vỡ được.

Bố Duy thấy vậy không dám coi thường, hắn tích tụ năng lượng ánh sáng một chưởng vỗ đến: "Dị tộc dư nghiệt, tiếp ta Quang Minh Phổ Chiếu!"
Một luồng ánh sáng mạnh mẽ được hắn bắn ra từ lòng bàn tay, tốc độ của nó nhanh đến mức Mang Nhất dù vận dụng tối đa sức mạnh cũng không thể nào né được.

Phù.

.

Luồng ánh sáng Quanh Minh mạnh mẽ chiếu đến, Mang Nhất trên thân hắc ám thân giáp ngay lập tức bị thiêu đốt toàn bộ, không những vậy thân thể mang Bát Giai hậu kì cảnh giới thể tu của hắn bị dính một vết thương không nhẹ.

Bố Duy không phải tự nhiên được giao cho chức vị đội trưởng một nhóm quân đội, hắn thật sự phải có bản lĩnh thì mới được các cao tầng bên trong Thánh điện trọng dụng.

Khuôn mặt đắc ý nhìn sang Hoa Tư Vũ, Bố Duy kiêu ngạo nói: "Thế nào, thấy bản đội trưởng lợi hại không?"
Hoa Tư Vũ mặc dù không có thiện cảm với đám Quang Minh Vệ này nhưng vẫn phải công nhận Bố Duy hay sức mạnh của đám người Tháp Quang Minh và vô cùng lớn.

Bên kia, Mang Nhất âm trầm đứng lên, nhìn vào Bố Duy nghiến răng nói: "Tháp Quang Minh, lại là lũ khốn khiếp Tháp Quang Minh các ngươi!"
Bố Duy không nhiều lời với hắn, lần nữa bộc phát sức mạnh ánh sáng, tung ra một đòn mạnh mẽ:
"Quang Minh Thánh Ấn!"
Một đạo ấn được biến ra trong lòng bàn tay của Bố Duy, bên trong tản mạn ra kim quang chói lọi, Bố Duy vỗ thẳng đến Mang Nhất trên miệng gào thét: "Chết cho ta!"
Mang Nhất cảm giác được sự áp chế mạnh liệt đối với năng lượng ánh sáng từ người của Bố Duy, giận dữ quát lớn một tiếng: "Chó chết! Hỗn Mang Ma Cầu!"
Một quả cầu năng lượng nồng nặc bên trong là sức mạnh hắc ám đen tối được Mang Nhất ngưng tụ ra, liên tục là hắc ám lực lượng được truyền vào khiến cho quả cầu càng lớn dần.

Mang Nhất cuối cùng tung hô một tiếng, quả cầu năng lượng to lớn mang sức mạnh khủng khiếp lao thẳng đến Bố Duy.

Quang Minh Thánh Ấn của hắn cũng đồng thời được tung ra, hai đòn đánh mang năng lượng khủng khiếp va vào nhau tạo nên dư chấn vô cùng lớn.

Ầm.

.

Vang một tiếng, chỉ thấy quả cầu hắc ám của Mang Nhất đang bị Thánh Ấn của Bố Duy cản lại, nhưng Bố Duy lúc này cũng không hề dễ chịu, sắc mặt gồng lên dữ tợn, Thánh Ấn trong tay hắn như có dấu hiệu nứt vỡ.

Hắn cắn răng mở miệng ra đối với Hoa Tư Vũ nói: "Còn không mau hỗ trợ ta!"
Hoa Tư Vũ hừ một tiếng, nàng không phải là sợ quyền uy của Tháp Quang Minh hắn mà biết được nếu Bố Duy không chống đỡ nổi, quả cầu hắc ám sẽ bay xuống bên dưới chiến trường, với sức mạnh này của nó thì toàn quân bên dưới chết cũng phải hơn nửa.

Hoa Tư Vũ bùng phát sức mạnh trong cơ thể, nàng không dùng Cốt Viêm Kiếm mà dùng tay không lao thẳng vào, trên miệng quát lớn một tiếng: "Thể Thuật - Hỏa Ngục Môn!"
Từ trên thân của Hoa Tư Vũ bùng phát ra một lượng sức mạnh hỏa diễm đáng sợ, gia trì thêm với sức mạnh thể thuật đạt đến Bát Giai sơ kì của nàng khiến cho thân thể của nàng cứng cáp và khó tổn thương hơn bao giờ hết.

Oành.

.

Nàng vung hai tay ra tiếp đón quả cầu hắc ám, một nguồn năng lượng to lớn như đè lên người nàng, Hoa Tư Vũ vận dụng tối đa sức mạnh thể thuật của mình lên chống đỡ.

Bên kia Bố Duy cũng thế, có Hoa Tư Vũ trợ giúp khiến áp lực từ Quang Minh Thánh Ấn được giảm xuống, hắn bạo phát năng lượng ánh sáng trong người truyền vào nó.

Mang Nhất vì thế mà cũng cảm nhận được sức nặng to lớn từ bàn tay khi điều khiển quả cầu ra, hắn vội vàng tiếp thêm năng lượng hắc ám vào bên trong với ý định muốn làm quả cầu phát nổ!
Phốc.

.

!
Hoa Tư Vũ cùng Bố Duy cuối cùng cũng không chịu được mà phun ra một ngụm máu, áp lực từ quả cầu đè xuống hai người càng ngày càng lớn, thân thể của Hoa Tư Vũ mặc dù có thể thuật gia trì nhưng vẫn như muốn nứt ra.

Nhưng vì tính mạng của binh lính và đồng đội bên dưới, Hoa Tư Vũ không có ý định buông tay, nàng cắn môi rồi dứt khoát quát lớn một tiếng:
"Liều!"
Bố Duy cũng vậy, do cảm giác Thánh Nữ đại nhân có thể đứng xung quanh quan sát cho nên Bố Duy quyết định thể hiện bản thân uy dũng một chút, sau này khi về Thánh điện có khi còn được ban thưởng:
"Ta cũng liều với ngươi tên Dị tộc dư nghiệt này!"
Theo đó, từ bên trong hai người một luồng năng lượng mạnh mẽ bạo phát mà ra, Hoa Tư Vũ niệm lực rồi hô lên: "Thiên Hỏa Phần Quyết - Liệt Hỏa Dung Thân!"
Bố Duy hét lớn một tiếng, năng lượng ánh sáng từ cơ thể hắn dồi dào bùng phát ra bên ngoài:
"Quang Minh Hộ Thể!"
Sức mạnh từ hai người bạo phát ra đồng thời khiến cho quả cầu hắc ám lung lay dữ dội, nhìn từ bên ngoài vào, chưa ai có thể nắm chắc được nó sẽ oanh tạc ra một vụ nổ hay như thế nào!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui