Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor


Quả nhiên, không lâu sau đó một luồng khí tức mạnh mẽ bộc phát từ bên trong lâu đài mà ra, cảm nhận được nguồn uy áp khổng lồ này, ai nấy trên gương mặt đều biểu tình ngưng trọng đến cực điểm.

Thậm chí là Tôn Hinh, Chiến Tướng sơ kì cảnh giới hàng thật cũng phải hốt hoảng thốt lên: "Không ổn, nguồn sức mạnh còn bên trên ta!"
Mà Hoa Tư Vũ tựa trong người Yue lúc này mới chú ý đến Tôn Hinh, nghi hoặc hỏi Yue nói: "Đây là.

.

?"
Yue nghe vậy ngữ khí căng thẳng trả lời: "Đây là hộ vệ của ta, Chiến Tướng sơ kì cảnh giới cường giả, theo như bà ấy nói thì luồng khí tức kia hẳn ít nhất phải là Chiến Tướng trung kì.

"
Hoa Tư Vũ gật đầu, nàng cũng nhận ra Tôn Hinh này chính là người khi nãy tấn công Mang Nhất, nhưng hiện tại vấn đề cần quan tâm chính là người điện chủ bí ẩn kia chuẩn bị lộ diện.

Mọi người bên này không tự chủ mà tiến đến lại gần nhau, ý định muốn kề vai lần nữa để chiến đấu mặc dù cho người đến này mạnh như thế nào.

Cảm nhận luồng khí tức mạnh mẽ đang vờn quanh này, Đồ Hách đắng chát nở ra nụ cười: "Xem ra hôm nay chúng ta liền lưu lại mệnh nơi đây!"
Hổ Lâm Hùng cũng thế, hắn biết luồng khí tức kia cường đại hơn hắn không chỉ một bậc, trong lòng đã sẵn sàng hi sinh tâm lý chuẩn bị: "Ài, chỉ mong binh lính có thể kịp thời lui ra bên ngoài!"
Lộc Dương hai lòng bàn tay xiết chặt: "Lần này Vực Hỗn Mang phái ra cấp bậc này điện chủ không biết bọn chúng đang có âm mưu gì, xem ra việc này ít nhất phải báo được lên cho cao tầng các thế lực!"
Mọi người đồng thanh gật đầu, Bố Duy ánh mắt nhìn đến bên trên cao, trong suy nghĩ của hắn có thể vị Thánh Nữ đại nhân kia đang ở đây, có lẽ với sức mạnh của Thánh Nữ thì cứu bọn hắn là điều dễ dàng.

Nhưng Bố Duy nhanh chóng gạt đi suy nghĩ đó, hắn là người kiêu ngạo cho nên cũng không muốn mình phải thảm hại đến nỗi được người khác cứu, vả lại, Thánh Nữ cao quý có lẽ chẳng quan tâm đến chuyện cỏn con này.

Bố Duy xiết chặt lòng bàn tay, cuối cùng thở ra một hơi nặng nề rồi quay ra đằng sau nhìn Yue và Hoa Tư Vũ rồi nói: "Hai người các ngươi cố gắng rút lui ra bên ngoài, phải cố gắng bẩm báo thông tin Dị tộc bên này cho cao tầng các thế lực!"
Sau đó lại nhìn vào Đồ Hách, Hổ Lâm Hùng, Lộc Dương và đám người còn lại nói: "Còn các ngươi cùng với ta ở lại sống chết cũng phải cản đường tên điện chủ kia, chỉ cần thông tin này được bẩm báo đến tai Tháp Quang Minh, chúng ta chết cũng nhắm mắt!"
Nghe vậy, Hoa Tư Vũ cố gắng nhổm dậy, yếu ớt mở miệng nói: "Lão nương vì sao phải đi, chết thì chết, ta cũng không sợ!"
Bố Duy lắc đầu, ngữ khí giống như ra lệnh nói: "Ngươi nữ nhân này nói nhiều thế làm gì, ta bảo lui thì lui, không biết mỗi lời nói ra từ Tháp Quang Minh đều ngang bằng Thánh chỉ sao?"
Sau đó lại chỉ vào Yue đằng sau nói: "Còn ngươi, có hộ vệ Chiến Tướng cảnh giới chắc chắn thân phận không tầm thường cho nên tốt nhất cũng lui ra đi, vả lại có Chiến Tướng cảnh giới bảo hộ ở bên có lẽ cũng có thể thuận lợi rút lui!"
Yue và Hoa Tư Vũ đang muốn phản bác gì đó thì Đồ Hách lại chen ngang nói: "Đồng ý, Bố Duy đội trưởng lần này nói rất đúng, việc Vực Hỗn Mang đang có âm mưu nhất thiết phải bẩm báo về cho các thế lực, nếu chúng ta đều ở lại vậy chẳng phải đều chết vô ích sao?"
Mặc dù bộ dáng chỉ tay ra lệnh của Bố Duy trông rất đáng ghét nhưng lúc này không ai ghét hắn, ngược lại còn làm mọi người dâng lên một cỗ kính ý.

Thế là đám người thủ lĩnh, đội trưởng và cường giả Đại Cao Thủ cảnh giới còn sống đều đứng ngăn cản trước người Hoa Tư Vũ cũng Yue, Bố Duy đứng đầu ánh mắt nhìn về phía lâu đài lẩm bẩm: "Chết thì chết, Thánh ngôn có dạy, vì sinh linh bách tính hi sinh là trách nhiệm và bổn phận của mỗi thành viên bên trong Thánh điện!"
Ầm ầm.

.

!
Một âm thanh xé gió vang dội phát ra, tại đỉnh của tòa lâu đài phía xa, một thân ảnh quỷ dị khó dò bất chợt xuất hiện.

Thấy vậy, mọi người bên này không tự chủ mà phát ra âm thanh nghiêm trọng: "Đến rồi!"
Chỉ thấy một thân ảnh mặc toàn thân hắc y đứng đó, dáng người cao ráo gọn gàng, trên thân y phục kín mít không lộ ra chút sơ hở, bên trên khuôn mặt được che phủ toàn bộ bởi một lớp mặt nạ chỉ lộ ra đằng sau là chùm tóc trắng dài lưa thưa được buộc túm.

Đồ Hách vội quay ra đằng sau với Tôn Hinh, mặc dù không biết người này là ai nhưng với sức mạnh của bà ta thì chắc chắn thân phận không tầm thường, cung kính hô: "Tiền bối, phiền người đưa Hoa đội trưởng này cùng với Giang thủ lĩnh đây an toàn ra bên ngoài, đằng sau cứ để chúng ta lo liệu!"
Tôn Hinh nghe vậy gật đầu, nói nhỏ với công chúa Yue của mình: "Công chúa, chúng ta rút lui ra bên ngoài thôi!"
Yue cắn môi do dự, nàng có chút không nhìn được những người đồng đội từng chiến đấu bên cạnh mình phải hi sinh chết đi, ánh mắt không cam lòng nhìn đến thân ảnh trên đỉnh lâu đài, nghiến răng nói thầm: "Vực Hỗn Mang! khi ta lên làm Hoàng Đế tất dẫn quân sang diệt các ngươi!"
Hoa Tư Vũ cũng không cam lòng, nàng cố gắng gượng dậy nói lớn: "Không đi, lão nương không đi, các ngươi ở lại vì cái gì ta không thể ở lại, coi thường nữ nhân sao?"
Tôn Hinh thấy vậy lắc đầu khổ sở, chỉ có thể cưỡng chế dùng pháp lực của mình mang theo hai người lui ra theo phương hướng khe nứt bên kia phi thân đi.

Thấy Tôn Hinh mang theo hai người rời đi, đám người bên này gật đầu yên tâm thở ra một hơi, ánh mắt sau đó chăm chú đến thân ảnh ung dung đứng trên đỉnh tòa lâu đài kia.

Bố Duy nhìn thấy thân ảnh đó thời điểm, con ngươi ngay lập tức co rụt lại, là thành viên của Tháp Quang Minh, hắn chắc chắn không thể không biết một trong các tử thù, tội nghiệt, phản đồ của Tháp, người trước mặt này chính là một trong những phản đồ lớn nhất của Tháp Quang Minh, được cao tầng bên trong ra lệnh truy sát gắt gao, chỉ cần gặp là giết!
Bố Duy chức vị trong Tháp Quang Minh không thấp cho nên hắn biết được một số chuyện.

Đảo Sương Mù, lãnh địa của các nhẫn giả mạnh mẽ nắm trong tay sức mạnh của Long Hồn từ xa xưa đã có một khế ước trực thuộc đối với Tháp Quang Minh: Dùng huyết mạch truyền thừa của Long Hồn cùng lực lượng của các Nhẫn giả để bảo vệ sự vinh quang của Tháp Quang Minh.

Nói là khế ước trực thuộc nhưng mọi cư dân bên trong Đảo Sương Mù đều biết, những người cai trị ngạo mạn bên trong Thánh điện cao quý kia chỉ cho họ là thuộc hạ, làm thế lực phụ thuộc bên dưới Thánh sơn, dù cho có bao nhiêu cống hiến thì cũng chẳng nhận được hồi báo, thậm chí dù là sự tôn trọng.

Vì thế mà bên trong Đảo Sương Mù, không ít nhẫn giả đã dấy lên tâm tư phản nghịch và chống đối, nhưng họ chỉ có sức mạnh bình thường làm sao có thể đối đầu với Tháp Quang Minh sừng sững, cho nên mọi nhẫn giả có ý định xấu xa nào đều bị Tháp Quang Minh bắt lại, xử phạt theo nghiêm hình.

Hayate - một nhẫn giả bình thường trong Đảo Sương Mù là một trong những người có tư tâm trốn thoát khỏi sự khống chế đó.

Nhưng hắn chắc chắn sẽ chẳng làm nên được chuyện lớn nếu như không có sức mạnh, một trong những Long Hồn bên trong Đảo Sương Mù, Tà Long đã nhìn trúng tâm tư đen tối và bản tính hắc ám của Hayate, trao cho hắn sức mạnh với điều kiện giải thoát nó khỏi cấm chế phong ấn.

Tà Long chính là một loại Long Hồn tà ác, không việc xấu nào không làm cho nên bị các Long Hồn khác cùng nhau vây công trấn áp, dù vậy, Tà Long rất mạnh cho nên các Long Hồn dù liên hợp lại cũng không thể trấn áp được nó mà chỉ có thể tạm thời phong ấn.

Điều đó đủ để cho thấy sự cường đại của Long Hồn Tà Long, mà Hayate chính là nhận được truyền thừa của sức mạnh tà ác này, do đó mà hắn cũng lọt vào tầm mắt của một vị đại nhân bên Vực Hỗn Mang khác, tên hề Mganga.

Bố Duy chỉ biết được đến vậy, những chuyện còn lại như việc Hayate thế nào cùng với Mganga dưới mí mắt của Tháp Quang Minh trốn thoát, thậm chí là qua mặt Xeniel sứ giả hắn cũng không được biết.

Ánh mắt Bố Duy khóe chặt vào thân ảnh đứng trên đỉnh lâu đài kia, bên trong lộ ra thần sắc kiêng kị đến cực điểm: "Tà Long Nhẫn Giả!"
Người đứng trên đỉnh tòa lâu đài kia đúng như Bố Duy nói, hắn không ai khác chính là Hayate hay còn được mệnh danh Tà Long Nhẫn Giả, một trong những thành viên của Đảo Sương Mù nhưng đã phản bội lại đồng tộc, thu nhận truyền thừa sức mạnh tà ác của Tà Long và đầu quân phục vụ cho thế lực sa đọa Vực Hỗn Mang!
Hayate ánh mắt không đặt ở bên dưới đám người này, một đám Đại Cao Thủ nhỏ bé còn trọng thương yếu ớt không đủ tư cách lọt vào mắt hắn.

Âm thanh lạnh lẽo ra lệnh nói: "Người đâu?" Ngay lập tức có hai tên toàn thân hắc y xuất hiện, cung kính quỳ xuống trước mặt Hayate, hai tên này khí tức trên người ấy mà đạt đến Đại Cao Thủ hậu kì cảnh giới, chỉ thiếu một chút đã là Chiến Tướng!
"Có thuộc hạ!"
Hayate ánh mắt vẫn không liếc xuống mà chỉ nhàn nhạt nói: "Bọn hắn đã đến thì đừng mong trở về, giết toàn bộ đi, cả ba tên đang chạy thoát nữa!"
"Tuân lệnh, Tà Long đại nhân!"
Nói rồi cả hai tên quỷ dị biến mất ngay tại chỗ.

Còn Hayate, sự quan tâm của hắn không dành cho đám người bên dưới, thậm chí là Chiến Tướng cảnh giới Tôn Hinh cũng không lọt vào tầm mắt hắn, một bà già trọng thương yếu ớt để thuộc hạ của hắn đi bắt lại được rồi.

Hayate đang một mực chú ý xung quanh mình, hắn hư hư thực thực cảm nhận được một hơi thở mạnh mẽ ẩn nấp trong không khí, nhưng Hayate không tài nào phát hiện ra có ai xung quanh mình, điều này làm hắn vô cùng khó chịu.

Phải biết hắn đã là Chiến Tướng trung kì cảnh giới, không những thế còn tiếp thu truyền thừa của Tà Long vì thế mà chiến lực không thể xem nhẹ, thậm chí chỉ cần Chí Tôn không ra, không có ai có thể gây uy hiếp cho hắn!
Hayate lạnh giọng khó chịu, âm điệu khàn khàn lẩm bẩm: "Là Chí Tôn sao? Không thể nào, đám đó chắc chắn không dễ xuất hiện như vậy, thằng hề đó nói cho ta bên trong Tháp Quang Minh cũng chỉ có dưới 5 vị Chí Tôn!"
Tại một nơi khác không xa, Nam Tinh Vân đang ẩn nấp hơi thở của mình đứng một bên quan sát, vừa nãy biểu hiện của Bố Duy và đám người làm nàng khá hài lòng, cho nên quyết định có thể xuất thủ cứu bọn hắn một đợt.

Đột nhiên Nam Tinh Vân cảm nhận được một luồng thần thức mạnh mẽ quét tới vị trí của mình, vội vàng vận công che giấu kĩ càng mới có thể tránh thoát đi.

Nam Tinh Vân ánh mắt lộ ra vẻ ngoài ý muốn nhìn đến Hayate, nàng tu luyện một môn ẩn giấu khí tức thần thông cực kì lợi hại, Nam Tinh Vân có thể tự tin bên dưới Chí Tôn không ai có thể phát hiện ra mình.

Vì thế mà lần trước nàng mới có thể ẩn núp đằng sau nghe lén cuộc hội thoại giữa Tulen và Lauriel, hiện tại thấy Hayate vậy mà có thể lờ mờ cảm nhận được sự có mặt của bản thân khiến nàng thầm chú ý và đánh giá tên này.

Nhận ra Hayate là ai, Nam Tinh Vân nở ra nụ cười thú vị nói thầm: "Tà Long Nhẫn Giả! Xem ra chuyến đi này còn có thu hoạch không nhỏ.

"
Đang định xuất hiện chợt Nam Tinh Vân khựng lại một nhịp, nàng phát hiện một thân ảnh cũng đang phi thân mà đến, Nam Tinh Vân không hiểu sao lại dừng lại, không vội xuất hiện mà tiếp tục ẩn nấp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui