Veera lại đánh gãy suy nghĩ của hai người, nhìn vào sư tỷ của mình cũng là Tháp Quang Minh Nữ Hoàng mở miệng nghi hoặc hỏi:
"Đã sư tỷ biết sư đệ còn sống vậy vì sao không đi tìm hắn, vì sao lại cũng cản chúng ta đi tìm hắn?"
Ilumia nghe vậy bất đắc dĩ cười khổ đáp: "Veera muội nghĩ ta không muốn gặp tiểu thất sao, biết hắn còn sống ta đã vui mừng như điên dại, làm sao không muốn ngay lập tức nhìn thấy hắn chứ?"
Veera gật đầu, Ilumia nói lời này rất có đạo lý, nàng chắc chắn sư tỷ này của mình cũng nhớ nhung sư đệ tha thiết không kém gì mình, há có chuyện biết hắn còn sống mà chờ đợi đến lúc này.
"Vậy vì sao?" Veera nhíu mày nhìn Ilumia hỏi, đây là vấn đề mà bên cạnh Tel'Annas cũng đang rất hiếu kì.
Ilumia do dự một hồi, sau đó vẫn quyết định giải thích cho hai người, nói: "Hai muội không hiếu kì vì sao chúng ta khi đó tận mắt thấy sư đệ đã chết mà hiện tại vẫn còn sống sao?"
"Cũng không hiếu kì vì sao mà bộ dáng của tiểu thất hắn lại trông non nớt hơn khi xưa sao, câu trả lời chỉ có một! "
Nói đến đó Ilumia đột ngột dừng lại, nàng cảm nhận được một cỗ lực lượng chí cao vây quanh bản thân mình, Ilumia hiểu được nếu nàng nói ra khỏi miệng, cỗ lực lượng kia sẽ ngay lập tức trấn áp lẫn mình.
Mặc dù Ilumia không nói ra khỏi miệng, nhưng Tel'Annas và Veera họ là ai, là những nữ nhân mạnh mẽ hàng đầu đại lục, trí thông minh và kiến thức tuyệt đỉnh, họ cũng ngộ ra tám chín phần điều mà Ilumia muốn nói.
Hai người lâm vào trầm mặc một hồi lâu, xem ra sự việc không có đơn giản như hai người nghĩ, Veera cùng Tel'Annas căn bản cũng không nghi ngờ lời mà Ilumia nói.
Có rất nhiều lí do, thứ nhất chính là với thân phận của Ilumia, nàng mỗi lời nói ra đều giống như một lời thánh lệnh, nhất ngôn cửu đỉnh, thứ hai, Ilumia không cần thiết và có lý do gì để lừa họ, và cuối cùng, hai người Veera và Tel'Annas cũng đều biết, Ilumia tưởng niệm sư đệ không kém gì hai người.
Tel'Annas xiết chặt lòng bàn tay mồi hồi, cuối cùng không kiên nhẫn nhìn Ilumia nói: "Ý Ilumia tỷ chính là.
.
Có thứ gì đó ngăn cản chúng ta gặp phu quân?"
Điều này Veera cũng nghĩ đến, hiển nhiên với thân phận và sức mạnh của họ, trên đại lục gần như vô địch, vậy mà lúc này có thứ ngăn cản bước chân của họ, sao có thể không tức giận gấp gáp cơ chứ.
Nhưng Veera và Tel'Annas đều giữ được tỉnh táo, thứ đó nếu có thể ngăn cản được người mạnh mẽ như Ilumia thì hai người họ cũng thúc thủ vô sách, có đi thì cũng vô ích.
Ilumia rõ ràng tâm trạng trong lòng của hai người, trước câu hỏi của Tel'Annas nàng không phủ nhận mà nhẹ gật đầu: "Thế nên, chúng ta không thể gặp tiểu thất hắn vào lúc này, chỉ có thể chờ đợi mà thôi!"
Veera cùng Tel'Annas được xác nhận trong lòng thất vọng một hồi, nhưng nhanh chóng lại vui mừng trở lại, cơm không ăn gạo còn đó, chỉ cần hắn còn sống thì sớm muộn cũng sẽ trở lại với trong ngực các nàng, Tel'Annas cùng Veera nghĩ như vậy.
Không biết có phải Ilumia nhận ra suy nghĩ của hai người hay không, lại mở miệng châm chọc cười nói: "À, quên không nói, tình lang của hai người tính tình vẫn không thay đổi, vẫn thói quen trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, hiện tại đang có không dưới mười nữ nhân xinh đẹp ngày ngày vờn quanh hắn.
"
Mà Veera cùng Tel'Annas đang tâm tình vui vẻ nghe xong lời này khuôn mặt đều đen, Veera cắn môi xinh, dậm chân xuống đất thở phì phò lẩm bẩm:
"Thối sư đệ, uổng công ta nhớ ngươi muốn chết, vậy mà ngươi vẫn chứng nào tật nấy, có ta người sư tỷ xinh đẹp này còn không đủ sao! "
Tel'Annas cũng không khá hơn là mấy, nhưng cao quý ưu nhã nàng tất nhiên sẽ không chửi bậy, quay sang nhìn nữ nhi của mình đang đứng ngốc ở một bên, ngữ điệu lạnh lẽo nói:
"Thần nhi, con đã gặp hắn rồi đi, biết được mấy tiểu yêu tinh xung quanh hắn là ai, có bao nhiêu người sao?"
Nam Tuyết Thần nuốt một ngụm nước miếng, mẹ nó, mẹ của nàng lúc này trông rất đáng sợ, nhất là ánh mắt như muốn đánh người kia, làm Nam Tuyết Thần chỉ có thể âm thầm phù hộ cho lão cha trong lòng rồi thành thật nói ra:
"Ách, mẹ, có gì bình tĩnh nói, con cũng không gặp qua nhiều, thời điểm đó trong phòng bệnh thăm hắn đếm sơ sơ có! "
Nam Tuyết Thần nhớ lại những nữ nhân có trong phòng lúc Nam Vô Tâm bị thương và phải nhờ nàng hỗ trợ, không biết Nam Tuyết Thần nghĩ gì mà mặc định rằng cứ ở trong phòng đó chính là nữ nhân của hắn, nếu Nam Vô Tâm biết điều này chắc chắn sẽ hộc máu, bị nữ nhi chưa nhận thân của mình bán đứng, không dễ chịu!
Tel'Annas nhìn nữ nhi mình dùng mười đầu ngón tay để đếm, không những vậy còn không đủ ngón trên miệng không ngừng lẩm bẩm, nàng khuôn mặt trầm xuống, trên chán nổi lên hắc tuyến, mẹ nó, rốt cuộc phu quân yêu quý kiếm cho nàng bao nhiêu vị muội muội đây, không biết Nam Tuyết Thần lại có thêm bao nhiêu người dì nữa đây!
"Là 15, 15 người!" Nhớ nhức cả đầu, cuối cùng Nam Tuyết Thần khuôn mặt vui mừng như khoe thành tích nhìn mẹ mình nói, lại đâu để ý khuôn mặt của mẹ và dì Veera đều trầm xuống đáng sợ, ánh mắt híp lại như muốn đánh người.
Tel'Annas cuối cùng vẫn nhịn xuống suy nghĩ bắt phu quân rồi nhốt lại độc chiếm, như vậy không những không có hiệu quả mà còn gây ra điều ngược lại, làm cho phu quân chán ghét nàng, Tel'Annas tất nhiên sẽ không muốn điều đó.
Nàng quay ra nhìn Ilumia lạnh giọng nói: "Hừ, Ilumia tỷ người biết vậy mà không thấy ghen sao? Dù sao không phải loại gì ong bướm nữ tử cũng có thể xứng với phu quân!"
Veera bật cười nhìn Tel'Annas, mở miệng chọc tức nói: "Đúng là Rừng Nguyên Sinh dấm vương có khác, y hệt ngày xưa ngươi cầm cung một mình đứng trước cổng Thánh điện đòi tam sư tỷ trả phu quân cho ngươi.
"
"Phụt, khụ khụ! !" Ngồi uống trà Nam Tuyết Thần ngay lập tức phun ra, một mặt mộng bức nhìn vào mẹ của mình, wow, hóa ra lão mẹ của mình ngày xưa dũng mãnh như vậy!
Bị Veera nhắc lại đoạn hắc ám lịch sử, lại còn bị nữ nhi ngoan nghe thấy, Tel'Annas khuôn mặt đều đen, phát giác ra Nam Tuyết Thần dùng ánh mắt khác lạ nhìn mình, Tel'Annas có hơi chút xấu hổ, âm thanh ngượng ngùng nói: "Thần nhi, đừng nghe quỷ cái này nói bậy, mẹ.
.
mẹ không có! "
Nam Tuyết Thần mở miệng chen ngang, khuôn mặt cổ vũ nhìn Tel'Annas nói: "Mẹ, con hiểu mà, tuổi trẻ ai chả có lúc khinh cuồng!"
"Ha ha ha.
.
!" Không chỉ Veera, Ilumia cũng không nhịn được mà cười lên hô hố vào mặt Tel'Annas, chỉ cần mỗi lần nhớ đến khung cảnh trước cổng Thánh điện cao lớn, một thiếu nữ tóc trắng xinh xắn khả ái tu vi chưa đến Cao Thủ cảnh giới cầm trên đôi bàn tay nhỏ nhắn cây cung còn to hơn người nàng, mở miệng đòi phu, nếu không phải hộ vệ canh gác biết thân phận của nàng thì có lẽ lông đầu trắng thiếu nữ này đã bị xách cổ quăng ra ngoài!
"Quỷ cái Veera, ta liều chết với ngươi.
.
!" Tel'Annas cuối cùng thẹn quá hóa giận, không dùng linh lực và chỉ dùng cơ thể sức mạnh lao đến liều chết với Veera.
"Đánh ngươi, đánh ngươi, quỷ cái thối tha.
.
"
"Ai ui, ngươi là chó cắn người sao, đau đau, bỏ ra!"
"Có ngươi là chó, không phải dơi quỷ mà dơi chó, đánh ngươi!"
"Có ngươi là tinh tinh chó điên thì có, đau, aaá, mông của ta! "
"Cắn ngươi, cắn chết ngươi!"
"Sư tỷ, cứu ta, tiểu Thần Thần, còn không mau cản mẹ ngươi!"
"! "
Nam Tuyết Thần quyết định tai không nghe mắt không nhìn, mẹ nó, quá mất mặt, ai biết mẹ yêu của mình lại có một mặt dũng mãnh thế này đâu.
Ilumia thì chẳng biết từ lúc nào đã xuống ngồi bên cạnh Nam Tuyết Thần, một tay ưu nhã châm trà, vừa thưởng thức trà ngon vừa quan sát cảnh đẹp ý vui của hai người.
Chỉ là hơi bất ngờ đối với Tel'Annas, đối với lời Veera nói cũng có một chút lưu tâm, chẳng lẽ Tel'Annas thật là tinh linh chó điên huyết mạch?
"Nữ Hoàng đại nhân, không cần ra can ngăn họ sao?" Nam Tuyết Thần liếc về phía mẹ mình rồi nói nhỏ bên tai Ilumia.
"Không cần, cứ ngồi đây xem kịch, à nhầm, xem hai người họ luận bàn với nhau một chút!" Ilumia uống một hớp trà, ánh mắt vẫn say sưa ngon lành xem hai người vật lộn với nhau dưới đất.
Nam Tuyết Thần khóe miệng co giật, mẹ nó đây, Nữ Hoàng đại nhân vậy mà có loại đam mê này, Nam Tuyết Thần cố gắng dập tắt đi suy nghĩ kì quái trong đầu, lại nói nhỏ với Ilumia: "Ách, Nữ Hoàng đại nhân, ta hỏi cái này hơi kì sao, mẹ ta ngày xưa thật sự đứng trước cổng Thánh điện mở miệng đòi phu?"
Ilumia liếc nhìn hai người đang vật lộn bên kia, rồi lại quay sang nói nhỏ với Nam Tuyết Thần: "Thật đó, mà không chỉ thế đâu, ta nghe nói mẹ Thần nhi con trước đây bị ông ngoại của con cấm cửa không cho ra ngoài, thế là nằm dưới gốc Cây Thế Giới dãy ba ngày, rồi không ăn không uống một tuần, ông ngoại con sau đó phải mời cha con đến dỗ mới được đó!"
Nam Tuyết Thần triệt để há hốc mồm, ánh mắt quái dị nhìn vào mẹ mình, người mà hiện tại đang há miệng ra cắn chặt vào tay Veera không buông.
"Thần nhi đừng kể với mẹ con là ta nói nha, giữ lời thì sau này ta còn kể cho Thần nhi nhiều hơn nữa.
.
" Ilumia xấu bụng mở lời dụ dỗ Nam Tuyết Thần, còn Tinh Linh Công Chúa thì bộ dáng thề son sắt gật đầu, nàng thật hiếu kì ngoài bộ dáng Tinh Linh Nữ Vương cao quý ưu nhã, lạnh lùng uy nghiêm thì mẹ mình còn có thể trông thế nào.
Đột nhiên phát giác ra gì đó, Nam Tuyết Thần ánh mắt lại trở nên quái dị nhìn vào Ilumia, do dự lập lờ một hồi, cuối cùng cũng lấy dũng khí mà hỏi ra:
"Nữ Hoàng đại nhân, người bộ dáng này, cũng không phải là.
.
là có một chân.
.
một chân với cha ta chứ?"
Ilumia nghe vậy Nam Tuyết Thần hỏi vậy cũng không tức giận, chỉ là hơi không vui khẽ lườm Nam Tuyết Thần nói: "Cái gì là có một chân, ta mới là chính thất của hắn, còn mẹ Thần nhi con, kể cả là dì Veera hay mấy cái tiểu yêu tinh khác mới là một chân, Thần nhi nghe chưa?"
Nam Tuyết Thần triệt để hóa đá, mẹ mình hôm nay đã điên rồi, không nghĩ tới Nữ Hoàng Ánh Sáng hôm nay cũng điên, vậy mà mở miệng tranh dành tuyên bố địa vị trong nhà với nữ nhân khác, nhìn bộ dáng kia chẳng khác nào khuê phòng đại phu nhân bị nghi ngờ vị thế của mình.
"Nghe.
.
nghe, nghe rồi! " Nam Tuyết Thần ngu ngơ mà đáp, lại chẳng nghĩ đến nếu mẹ mình biết thì sẽ vỗ nát cái mông của mình.
Ilumia vẫn chưa tha cho nàng, nghiêm giọng như trưởng bối dạy dỗ con cháu nói: "Nghe cái gì, ta tính ra còn là tỷ tỷ của mẹ Thần nhi con, gọi dì lớn, biết không?"
"Biết.
.
biết, dì lớn!" Nam Tuyết Thần trong mơ màng mà đáp, mẹ nó, hôm nay ngày gì đây, tự nhiên lại có thêm hai cái dì, một cái là Nữ Hoàng Ánh Sáng, một cái là Nữ Hoàng Bóng Đêm, nếu người khác biết chắc chắn sẽ kêu lên: wow!
Ilumia ánh mắt nhìn Nam Tuyết Thần rất là hài lòng, mặc dù biết hành vi của mình là khi dễ tiểu hài nhi nhưng mà cũng kệ thôi, ai bảo đó là con gái của Tel'Annas, tiểu tình nhân của sư đệ nàng.
"Đột nhiên có mẹ kế khi dễ bắt nạt con chồng cảm giác! ?" Ilumia vuốt cằm suy tư nói, lại nhớ Nam Tinh Vân đến đứa nhỏ kia, nàng bỗng cảm thấy có lỗi với nó vô cùng!