Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor


Cũng không để mọi người bên trong đại điện chờ lâu, một chiếc xe ngựa áp tải Florentino dần dần tiến vào cổng chính trong tầm mắt của tất cả mọi người, khi nhìn thấy bộ dáng thảm hại của thanh niên kia thời điểm, mỗi người trong căn phòng lại có một biểu cảm đặc sắc khác nhau.

Florence là người không vui vẻ nhất, còn thể thống gì khi thằng cháu cũng là bộ mặt của gia tộc mình trên người đâu đâu cũng là rác, khuôn mặt lấm lem bẩn thỉu không hiện lên chút ánh sáng, và thậm chí là mùi hương hôi thối tanh tưởi bắt đầu bốc lên phà vào mũi mọi người làm ai nấy khuôn mặt đều nhăn nhó, ghét bỏ mà ném cái ánh mắt khinh bỉ cho hắn lẫn Florentino.

Hắn hiện tại vô cùng tức giận, rầu gì cũng là thắng cháu đích tôn của mình, hiện tại nhìn Florentino trong bộ dáng thảm hại như vậy sao Florence có thể không nóng lòng cơ chứ.

Nhưng tức giận thì tức giận thôi chứ hắn có thể làm được gì đâu, bên trong căn phòng này toàn là các gương mặt có số có má, thậm chí hai lão già ngồi một góc khuôn mặt trông hòa ái kia còn có thể một chưởng vỗ cho hắn không thành người nếu hắn có bất cứ hành động gì ngu xuẩn.

Nên Florence chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi ngồi nhìn thắng cháu trai của mình, thầm hận và nguyền rủa chết tên ác ôn nào mà đã đưa thằng cháu mình vào hoàn cảnh như thế này.

Đột nhiên có một bàn tay đặt lên người hắn vỗ nhẹ, Florence ngước sang thì thấy hoàng tử Thane kia dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn vào thằng cháu Florentino của mình, trên miệng nói nhỏ như chỉ cho một mình hắn nghe:
"Florentino thiếu gia thật đáng thương, năm xưa ta cùng huynh ấy đã có giao tình, sao có thể để huynh ấy chịu nhục nhã như này, đáng giận tên gia chủ kia đẩy huynh ấy vào bước đường cùng này, bổn hoàng tử sẽ không tha cho hắn.


"
Florence nghe vậy vừa mừng vừa sợ, hắn đủ thông minh để hiểu người này hoàng tử này có ẩn ý, nếu hắn muốn cứu thằng cháu mình, hoàng tử Thane William chắc chắn là nhân tuyển không thể thích hợp hơn, nhưng muốn như thế thì hắn phải bỏ ra thứ gì đó, và đương nhiên hắn cũng biết luôn thứ đó chính là sự quy thuận của gia tộc Floren với vị hoàng tử này, trở thành phe cánh của hắn bên trong hoàng thất, sẵn sàng làm chó săn giúp hắn tiêu diệt nhiều kẻ thù.

Florence lâm vào trầm tư, đây là gia tộc mà bao đời tổ tiên hắn gây dựng, nói quy thuận không phải là chuyện như uống nước lã, nhưng tình thế hiện tại quá gấp gáp, Florentino là truyền nhân trực hệ dòng chính duy nhất còn sót lại, nếu để thằng cháu hôm nay lìa đời, cộng thêm lão già hắn bộ máy sinh sản đã bị vô hiệu hóa, gia tộc Floren dòng chính từ nay coi như tuyệt hậu!
Do dự một hồi lâu, Florence vẫn chưa đưa ra được quyết định cuối cùng, hắn lại chợt nhận thấy vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của hoàng tử Thane, mồ hôi trên trán lại chảy ròng ròng, hắn biết nếu vẫn còn không đưa ra quyết định, vị hoàng tử đại nhân này rất có thể sẽ đổi ý.

Nhìn sang bộ dáng chật vật thê thảm của thằng cháu, Florence ánh mắt liền trở nên kiên quyết hơn rất nhiều, bèn quay sang đối với Thane Willliam cung kính cúi đầu nói: "Hoàng tử điện hạ, chỉ cần người có thể cứu được Florentino cháu ta, từ nay gia tộc Floren nguyện trở thành phe cánh của người, tùy ý hoàng tử đại nhân sai bảo!"
Nói xong lời này, Florence phảng phất già đi mấy phần, sao mà không cơ chứ, gia tộc Floren rầu gì cũng là cao cấp gia tộc, muốn nói cúi đầu xưng thần lại không phải chuyện dễ như vậy, hắn hiện tại đang vô cùng thấy có lỗi với tổ tiên các đời của gia tộc, để gia tộc hùng mạnh lui bại đến nước này, còn phải quy thuận làm chó cho người khác.

Mà bên cạnh hắn Thane William thì lại nở ra nụ cười đắc ý, cứu một người đối với hắn bên trong Vương Quốc Romain còn không đơn giản sao, hiện tại hắn lại muốn cảm ơn người mà đã đẩy Florentino và gia tộc Floren vào nước này, để hắn có thể thu nạp một cao cấp gia tộc vào dưới chướng đơn giản như vậy.

Nhưng kì thực nếu hắn gặp người đó, nụ cười trên miệng hắn khó mà còn giữ được, và hắn cũng sẽ biết được mọi chuyện không đơn giản như vậy, và cũng tuyệt đối không còn muốn cảm ơn nữa.


Bỏ qua hai tên này, khi nhìn thấy Florentino bên ngoài kia, hai sư đồ Astrid cũng có biểu cảm đặc sắc không kém, nhất là Astrid, từ ngày hôm trước Florentino sang cầu tình mình, nàng đã gần như mất hết thiện cảm còn sót lại về tên này, nay càng thấy hắn giống như những lời mà Nam Vô Tâm nói, quá ghê tởm.

Nữ Bá Tước cũng chú ý đến những thứ rác rưởi và bẩn thỉu dính đầy trên người Florentino, nàng nhận ra thứ này tuyệt đối chính là người dân hai bên đường ném, làm quan bao nhiêu năm nàng tất nhiên đủ để hiểu rằng khi mà người dân làm vậy chứng tỏ họ phải vô cùng căm hận tên tội nhân, đây chính là một điều đáng phải để ý, Astrid có thể nhận ra Florentino trong mắt người dân là một tên vô cùng xấu xa.

Ánh mắt nàng trở nên đầy kiên quyết, nhất định hôm nay phải phơi bày ra toàn bộ tội ác của Florentino, trả lại công đạo cho người dân, thực thi công lý!
Astrid nhìn ánh uy nghiêm nhìn ra bên ngoài, cao giọng nói: "Áp giải phạm nhân vào bên trong cho ta!"
Theo đó Florentino dần dần được đội binh lính áp tải vào bên trong, vừa tiến vào, cả căn phòng lập tức nhăn nhúm khuôn mặt lại, lý do chính là bởi vì trên người Florentino phát ra một mùi hương hôi thối ghê tởm đến vô cùng, thậm chí một số người trong đầu con bất giác nói thầm: Đến chó còn không ngửi nổi.

Quả thực là như thế, Florentino tất nhiên cũng không ngửi được mùi trên bản thân mình, nhiều ngày nay ở nhà hắn đã tìm đủ cách để loại bỏ mùi nước hoa của mình trên người nhưng đều không có cách, nước hoa của hắn chế ra xét theo phương diện nào đó thì đúng ra lại vô cùng cao cấp, có khả năng lưu lại mùi hương vô cùng lâu, đến hiện tại đã qua mấy ngày mà Florentino vẫn có thể ngửi rõ mồn một.

Qua mũi chó còn gấp trăm lần bạo kích!!!
Toàn trường lập tức lần nữa quăng cho Florentino một cái ánh mắt ghét bỏ, thậm chí còn có một số người chưa rõ trắng đen ra sao nhưng trong thâm tâm đã thầm kết luận Florentino là người xấu, chỉ có kẻ xấu trên người mới có mùi hương khắm lọ như vậy.


Florence thì nhìn thằng cháu mình mà nghiến răng nghiến lợi ken két, mùi hương này mấy ngày trước hắn cũng đã được thưởng thức qua từ thằng cháu của mình, cứ hễ Florentino lại gần là hắn lại ngửi được, dù là ông nội nhưng hắn vẫn phải cảm thán rằng: Đến chó còn không ngửi được thật!
Florentino bị đưa vào chỗ dành cho người nhận tra khảo, hắn đứng đó và bị xích hai tay lại, thậm chí còn bị phong ấn tu vi trong người, làm thế cho chắc vì dù sao Florentino cũng là Chiến Tướng sơ kì nếu điên lên thì không ai dám chắc hắn sẽ gây nên hậu họa gì.

Florentino đứng đó trông an vị và vô cùng ngoan ngoãn nhưng ai nấy đều có thể nhìn ra một nỗi căm hận vô bờ bến bên trong ánh mắt của hắn, nó giống như ánh mắt của một con dã thú đang bị giam cầm vậy, mang cho người ta cảm giác nó có thể xổng ra và cắn người bất cứ lúc nào.

Hắn hiện tại đang vô cùng căm hận Nam Vô Tâm, người mà đã đẩy hắn đến bước đường này, tất cả những thứ hắn phải gánh chịu ngày hôm nay chính là do tên này mang đến.

Phạm nhân đã đến, hiện tại tất cả mọi người chỉ chờ người quan trọng nhất xuất hiện, không ai khác chính là trong vai nạn nhân, gia chủ gia tộc Bách Hoa Nam Vô Tâm.

Cũng không để mọi người chờ lâu, Nam Vô Tâm cũng đã bắt đầu có mặt và xuất hiện, chỉ thấy một chiếc xe ngựa dừng lại trước cổng, người xa phu cẩn thận bước xuống kéo rèm, một thiếu niên mặc trang phục chỉnh chu bước xuống, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn, không tự chủ mà nhắc lên trong đầu: Thật tuấn tú thiếu niên lang.

Quả thực chính là như vậy, Nam Vô Tâm hôm nay trông thật đẹp trai, mái tóc dài buộc gọn tạo cho người ta cảm giác một thiếu niên lịch thiệp, bộ âu phục theo kiểu quý tộc mang cho người nhìn cảm giác cao quý và đặc biệt nhất chính là gương mặt đẹp trai quên lối về của hắn, thậm chí còn có thể là cho các lão phụ cao tuổi nhìn vào mà muốn hồi xuân.

Mọi người không tự chủ mà muốn so sánh Nam Vô Tâm với thanh niên đang đứng trước vành móng ngựa, một bên là Florentino bộ dáng thảm hại, không có một chút phong thái nào nên có của quý tộc, trên người thậm chí còn không ngừng phát ra mùi hương khắm lọ mà mọi người đều nhất quán mà cho rằng đến chó còn không ngửi nổi.

Còn một bên chính là thiếu niên đẹp trai Nam Vô Tâm, trên người có một cố khí chất hấp dẫn khó nói hết, phong thái đường hoàng, có thể nói chính là đối lập một trời một vực đối với Florentino bên kia.


Mặc dù chưa đến gần nhưng ai nấy trong phòng đều có thể cảm nhận và chắc chắn rằng mùi hương trên người Nam Vô Tâm không khắm lọ giống như Florentino.

Đẹp trai như vậy chắc chắn trên người phải vô cùng thơm tho vô cùng rồi.

Nam Vô Tâm đến khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn, hắn khoan thai bước xuống đưa tay vào bên trong xe ngựa nắm lấy một bàn tay ngọc ngà của nữ nhân, nhẹ nhàng dìu nàng bước xuống.

Nữ nhân tóc đỏ xinh đẹp vũ mị động lòng người này chính là Mạn Thiên, nàng kiêu sa bước xuống lập tức cũng khiến không thiếu ánh mắt đổ dồn về phía mình, trong đó đều là trầm trồ thán phục trước vẻ đẹp của nàng, riêng Florentino thì vừa dùng ánh mắt tham lam và dâm dục nhìn về phía Mạn Thiên, đồng thời còn có cả vẻ tức giận và đầy thù hận vì nỗi nhục của ngày hôm trước.

Hắn âm thầm thề nếu ngày hôm nay phần thắng thuộc về phía hắn, người đầu tiên hắn giết bằng được chính là Nam Vô Tâm rồi sau đó sẽ tùy ý làm trò bậy bạ với tất cả nữ nhân xinh đẹp bên người Nam Vô Tâm.

Ngoài những ánh mắt sùng bái ra thì còn có cả ánh nhìn không mấy hảo ý dành cho Mạn Thiên đến từ hai nữ nhân bên trên chủ vị, hai người không ai khác ở đây ngoài Hoa Tư Vũ và sư phụ mình Nữ Bá Tước Astrid, họ đều không mấy vui vẻ khi thấy bên người Nam Vô Tâm có nữ nhân xinh đẹp khác.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận