Nam Vô Tâm cùng với Mạn Thiên nắm tay nhau sánh vai bước vào bên trong đại điện rộng lớn, hình ảnh hai người đi bên nhau giống như một đôi trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa làm cho mọi người trầm trồ thán phục.
Nam Vô Tâm đang tiến vào bên trong thì một âm thanh máy móc vang lên trong đầu hắn:
【Ting~ Ban phát nhiệm vụ phụ tuyến: Là một gia tộc hùng mạnh sao mà không thể không có một vị quản gia tài năng và đủ năng lực giúp gia chủ trong việc quản lý gia tộc.
Nội dung nhiệm vụ: Bằng mọi cách để có thể khiến cho Hiệp Sĩ Diệt Quỷ - Richter cam tâm tình nguyện trở thành quản gia cho gia tộc Bách Hoa, thay gia chủ quản lý sự vụ trong gia tộc, trở thành thanh kiếm sắc bén sẵn sàng giúp cho gia tộc đẩy lui mọi kẻ thù!】
【Thời hạn: 8 giờ.
】
【Phần thưởng: Đỉnh cấp kĩ năng ngẫu nhiên.
】
【Thất bại: Richter tăng thêm độ thù hận đối với kí chủ.
】
Nam Vô Tâm sững sờ mất một lúc lâu, hắn không ngờ hệ thống lại đưa ra nhiệm vụ vào lúc này, nhưng hắn cũng vô cùng vui vẻ mà tiếp nhận thôi, bởi vì mỗi lần hệ thống đưa ra nhiệm vụ đều vô cùng hợp lý, phụ hợp để hắn hoàn thiện và phát triển bản thân, cho nên Nam Vô Tâm cũng tin rằng lần này hệ thống đưa ra nhiệm vụ có hỗ trợ cho hắn không nhỏ.
Nghe xong nội dung của nhiệm vụ, Nam Vô Tâm đầu tiên chính là kinh ngạc, ánh mắt không tự chủ mà đưa vào bên trong nhìn hội trường, hắn nhanh chóng thấy được một thân ảnh của một người nam tử trung niên, tuy vẻ mặt không hiện lên chút biểu cảm nhưng Nam Vô Tâm có thể cảm nhận được một cỗ uy nghiêm và bá đạo từ hắn toát ra.
Bằng kinh nghiệm từ kiếp trước, Nam Vô Tâm ngay lập tức nhận ra người nam tử trung niên này chính là Richter, người mà hắn phải cố gắng bằng tài năng và nhân cách của mình cảm hóa hắn để hắn cam tâm tình nguyện trở thành quản gia cho gia tộc Bách Hoa của mình.
Hắn cũng biết để làm được điều này là không hề dễ, bởi Richter là một lão già đời và thông minh, muốn để hắn cam tâm là điều hầu như không thể.
Nam Vô Tâm nhìn Richter đúng lúc mà hắn cũng nhìn bản thân mình, hai ánh mắt lập tức đối diện lẫn nhau, Nam Vô Tâm cũng vì thế mà dừng bước lại khiến cho Mạn Thiên bên cạnh hắn đi được một đoạn ngắn không thấy hắn bên cạnh cũng dừng lại theo.
Khung cảnh hai người nhìn nhau cũng đập vào mắt toàn bộ mọi người trong toàn trường, trong mắt họ hai người chỉ là dùng mắt đối mắt mà kì thực đâu biết Nam Vô Tâm đang phải chịu một nỗi áp lực khủng khiếp.
Đứng trước ánh mắt của một chiến binh đã chinh chiến qua mấy trăm năm, trải qua không biết bao nhiêu sóng gió cuộc đời và kết liễu đi sinh mạng của không biết bao nhiêu kẻ thù, khiến cho một thiếu niên trẻ như Nam Vô Tâm dù cho có bao nhiêu yêu nghiệt cũng khó mà chống đỡ nổi.
Richter là cố tình làm vậy, ngay từ lúc nhìn thấy Nam Vô Tâm bước xuống, hắn đã cảm nhận được sự bất phàm trên người thiếu niên này, thậm chí bên trong cơ thể hắn dường như ẩn giấu một cỗ sức mạnh mà khi bộc phát ra, hắn cũng không nắm chắc mình có thể chống đỡ nổi, cho nên Richter mới cố tình ra tay cũng như thử xem Nam Vô Tâm rốt cuộc của bản lĩnh gì.
Nam Vô Tâm tất nhiên sẽ không để hắn thất vọng, mang trên mình huyết mạch của chủng tộc chí cao, Nam Vô Tâm tất nhiên không thể và không được phép đầu hàng trước bất kì ai.
Ánh mắt của hắn dần trở nên lăng lệ và đầy quyết đoàn, Nam Vô Tâm dùng ánh mắt hàm chứa uy nghiêm và bá đạo của chủng tộc chí cao không ngần ngại mà đối diện thẳng mặt với Richter.
Hai người bốn mắt nhìn nhau tạo nên bầu không khí ngưng đọng đến cực điểm, bên trong căn phòng ít ai dám thở mạnh, không thời gian xung quanh như đọng lại, chăm chú đến tràng cảnh mà hai người đang dùng ánh mắt đối diện lẫn nhau.
Tuy nhìn giống như họ có thể lao vào đánh nhau bất cứ khi nào nhưng lại không phải vậy, Richter đột nhiên thu hồi ánh mắt, hắn hiện tại vô cùng kinh ngạc, không ngờ rằng ở một người trẻ tuổi lại có thể thấy được phong thái quân vương bề nghễ, uy nghiêm bá khí như vậy.
Nội tâm hàm chứa kích động truyền âm cho Nam Vô Tâm nói: "Thiếu niên, không tệ!"
Nghe âm thanh truyền đến trong đầu mình, Nam Vô Tâm lập tức nhận ra là ai, trong lòng có điểm kích động không kém, nhưng ngoài mặt vẫn vô cùng đạm nhiên mà ôm quyền gật đầu với Richter nói: "Tiền bối tốt!"
Dù sao trong căn phòng này thì Richter cũng là người nhiều tuổi và có địa vị đặc biệt nhất bên trong căn phòng, Nam Vô Tâm chào hắn một câu cũng không làm ai suy nghĩ gì nhiều.
Nhưng Richter thì lại suy nghĩ nhiều hơn thế, hắn đã thầm lưu ý trong đầu người thiếu niên này, đây là lần đầu tiên hắn thấy ở một người trẻ tuổi sự khủng bố như vậy, thậm chí còn làm cho thanh Sát Quỷ Kiếm bên trong vỏ của hắn lung lay mãnh liệt, như đang kêu gào chủ nhân của mình một trận chiến vậy, điều mà trước đây Richter chỉ thấy được khi đứng trước một người.
Còn Nam Vô Tâm, qua lần giao thoa bằng ánh mắt vừa rồi, hắn đã phần nào cảm nhận được sự khủng bố của Richter, một chiến binh đã sống trên đời qua 800 năm, trải qua không biết bao nhiêu trận chiến đẫm máu, kết liễu không biết bao nhiêu sinh mạng, có thể nói chính là từ chém giết mà thành danh, người như Richter dù cho là Chúa Tể Hỗn Mang có sống lại cũng khó mà có thể làm cho hắn khuất phục, cho nên để hắn cam lòng giống như là điều không thể.
Nhưng đừng quên, Nam Vô Tâm chính là người sinh ra để làm những điều không thể!
Mà cùng lúc đó, rất nhiều ánh mắt với biểu lộ khác nhau đều chăm chú vào Nam Vô Tâm, trong đó kinh ngạc nhất vẫn là thanh niên tóc vàng cũng chính là hoàng tử của Vương Quốc Romain, Thane William.
Hắn tất nhiên sẽ không thể quên được ngày mà Nam Vô Tâm xuất hiện và lật đổ kế hoạch của hắn, cái ngày mà hắn hao công tốn sức tổ chức một buổi tuyển phò mà cho em gái của mình Thane Claudia, mục đích chính là thu nạp một cao cấp gia tộc về dưới chướng, vốn kế hoạch tính toán hoàn mỹ nhưng, đâu ngờ Nam Vô Tâm lại xuất hiện, hắn lấy tư thái vô địch đánh bại mọi kẻ thù, cưới được mỹ nhân trở về phá tan mọi kế hoạch của hắn.
Cũng khó mà quên được ánh mắt giống như hung thần ác sát của Nam Vô Tâm khi nhìn hắn lúc đó, hắn cảm giác như có một con hung thú đang nhìn chằm chằm lấy mình vậy.
Khi đó Nam Vô Tâm mới chỉ là Kim Cương cảnh giới thấp hơn hắn, không ngờ hiện tại sau một khoảng thời gian không thấy đã đột phá trở thành Cao Thủ cảnh giới, khiến hắn cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình, không dám dùng ánh mắt mà đối diện với Nam Vô Tâm.
Florence cũng chú ý tới chi tiết này, là lão già đời sao hắn không thể nhận ra vị hoàng tử này có quen biết Nam Vô Tâm từ trước, càng vui mừng hơn chính là nhìn trông hai người có vẻ không thân thiết cho lắm, như vậy đương nhiên càng tốt hơn cho kế hoạch của hắn.
Chỉ là hắn không nghĩ ra thiếu niên kia rốt cuộc là thần thánh phương nào và có bản lĩnh gì mà khiến cho đường đường là một hoàng tử của vương quốc lại e dè như vậy, làm cho một người như hiệp sĩ Richter chú ý và cuối cùng là có thể khiến cho thằng cháu của hắn chịu thua trong nhục nhã và bị đẩy vào hoàn cảnh như vậy.
Nhưng chỉ cần nhìn nhanh qua Nam Vô Tâm, Florence cũng giống như bao nhiêu người khác chính là cảm nhận được trên người thiếu niên có cỗ khí chất hơn người khó nói hết, phong thái bất phàm khiến cho người đối diện không tự chủ mà cảm nhận được sự áp lực nặng nề.
Dù không muốn nhưng hắn vẫn phải thừa nhận, bất kể là dung mạo, khí chất hay phong thái thì tên này đều hơn thằng cháu của hắn nhiều lắm.
Còn hoàng tử Thane William thì xiết chặt lòng bàn tay, ánh mắt hiện lên một chút sợ hãi nhưng nhiều hơn vẫn là quyết tuyệt lẩm bẩm: "Nam Vô Tâm, Ayatte, nếu ta có thể thu phục ngươi trở về thì thật tốt biết mấy, thiên tài như ngươi quả thực làm ta thấy kinh hoàng, nhưng hai chúng ta đã định sẵn đứng ở hai bên chiến tuyến, ta bắt buộc phải dẫm ngươi xuống đất, nếu không người mất hết tất cả chính là ta!"
Mặc dù khi đó Thane William gặp Nam Vô Tâm ở một thân phận khác, nhưng qua điều tra kĩ lưỡng, hắn có thể dễ dàng tìm ra và kết luận được cả hai kẻ này đều là một người.
Còn một người cũng háo hức không kém chính là lão Mạn Ân, cũng chính là cha ruột của nữ nhân tóc đỏ bên cạnh Nam Vô Tâm, hắn nhìn thấy Nam Vô Tâm lúc, khuôn mặt ngay lập tức nở ra nụ cười tươi rói, chưa cần biết con người của thằng con rể tương lai này ra sao, nhưng nhìn vào bộ mặt đẹp trai đến vô lý kia, Mạn Ân liền hài lòng, ít nhất chồng tương lai của con gái hắn phải là người có gương mặt đẹp trai không kém hắn cái đã.
Nếu không phải vì giữ không khí trang nghiêm bên trong căn phòng, Mạn Ân có lẽ đã không kìm được mà tiến lên chỗ Nam Vô Tâm rồi nhiệt tình vỗ vai vắn, trên miệng luôn miệng nói: Con rể tốt, con rể tốt!
Nam Vô Tâm cũng có chú ý đến tên này, đã được Mạn Thiên giới thiệu qua, hắn không ngần ngại mà tiến đến chỗ hắn, mở miệng cười nói: "Chào bá phụ, không biết ta có thể ngồi đây chứ?"
Mạn Ân sao có thể từ chối, không thấy con gái hắn Mạn Thiên đã nhanh chân ngồi sang một bên, để lại vị trí ở giữa cho Nam Vô Tâm sao, nếu lão già này từ chối chắc từ nay sẽ không còn cha con gì hết.
Hắn liền niềm nở vui cười mà gật đầu nói: "Đương nhiên có thể chứ, con! Tiểu huynh đệ, mời ngồi.
"
Nam Vô Tâm ngồi xuống, điều này nhìn thì đơn giản như vậy nhưng mang ý nghĩa bên trong căn phòng này đã chia ra thành các phe cánh rõ ràng, một bên chính là trên dưới gia tộc Floren dòng chính cùng với hoàng tử Thane William, một người vô cùng có tiếng nói bên trong vương quốc.
Bên còn lại và Nam Vô Tâm cùng với các người ủng hộ hắn, trong đó có gia tộc phía sau hắn, Bách Hoa, gia tộc Vương Đô Mạn gia của Mạn Thiên cũng như một số gia tộc lớn nhỏ khác bên trong thành Tường Vi quyết định đầu quân và ủng hộ đi theo Nam Vô Tâm, quyết vạch trần bộ mặt xấu xa của gia tộc Floren nói chung và thiếu gia Florentino của bọ hắn nói riêng.
.