Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor


Người thiếu niên này chính là Nam Vô Tâm, như ý định của hắn, trước khi tiễn Florentino về thế giới bên kia hắn sẽ có một món quà thật ý nghĩa cho vị thiếu gia này, hiện tại là lúc không thể thích hợp hơn để tặng nó cho đối phương.

Nam Vô Tâm bước lên vị trí trung tâm của đại điện, trong bầu không khí cực kì căng thẳng giữa Astrid và hoàng tử Thane William, hắn giả vờ ho khan hai tiếng: "Khụ khụ, các vị, ta có ý kiến như thế này.

"
Lập tức mọi ánh mắt đều chú ý về phía hắn, bao gồm cả Florentino và cả hoàng tử Thane William, Florentino khi nhìn đến nụ cười luôn trên môi của thiếu niên kia, không hiểu sao trong lòng hắn bất an vô cùng, còn hoàng tử Thane, hắn nhíu mày nhìn Nam Vô Tâm, một người Astrid đã làm cho hắn đau đầu, nếu thêm cả tên này nữa, hắn chắc đột quỵ mà chết!
Những người ở đây không ai là không biết đến danh tiếng kinh hoàng của Nam Vô Tâm, có sư phụ là một trong ba viện trưởng của học viện ma pháp sư danh tiếng Carano, lại còn là Chí Tôn cảnh giới cường giả, cho nên không ai dám bất kính với hắn dù hắn chỉ là một thiếu niên bằng bậc con cháu.

Astrid khi nhìn đến Nam Vô Tâm, trong ánh mắt hiện lên một vệt tình cảm khó nói hết nhưng rồi nhanh chóng biến mất, hiện tại không phải là thời điểm thích hợp, nàng cần phải giữ đúng lễ nghĩa: "Không biết Bách Hoa gia chủ có cao kiến gì hay ho, còn xin mời trình bày.

"
Nam Vô Tâm gật đầu, được sự cho phép của nàng hắn liền bắt đầu mở miệng thao thao bất tuyệt mà nói: "Như các vị biết đó, ta là một người vô cùng nhân nghĩa và có tấm lòng bao dung, mặc dù Florentino người này làm nhiều chuyện ác, tội chết là không thể tránh khỏi, nhưng dù sao hiện tại hắn cũng là một tên tử phạm, ta muốn cho hắn một cơ hội được chọn lựa cuối cùng trước khi rời xa trần thế này! "
Không chỉ tất cả mọi người xung quanh, thậm chí cả là Mạn Thiên cũng không biết tên này có ý đồ gì, trước đó căm hận đối phương vô cùng, chỉ muốn dồn hắn vào mười tám tầng địa ngục, vậy mà lúc này lại mở miệng nói lời bao dung, chắc chắn chỉ là nói xạo, Mạn Thiên hay tất cả mọi người ở đây có ngu mới tin lời Nam Vô Tâm nói.


Astrid mặc kệ tên này muốn ba hoa linh tinh cái gì tiếp theo, nàng vẫn muốn để hắn nói tiếp, bèn mở miệng tán dương cười nói: "Ồ, không hổ là Bách Hoa gia tộc gia chủ, nhân nghĩa bao dung làm cho bản quan khâm phục không thôi, không biết gia chủ là muốn cho tử phạm lựa chọn gì thế?"
Nam Vô Tâm tiếp tục mở miệng, nhìn vào Florentino nở ra nụ cười đầy thú vị nói: "Chẳng phải trưởng quan đại nhân và hoàng tử điện hạ đây đang tranh dành xem ai là người có quyền xét sử hình phạt cho tử phạm Florentino sao, vậy tại sao hai người không để chính phạm nhân quyết định, để hắn lựa chọn ra người sẽ xử phạt mình.

"
Nghe xong lời này của hắn, mọi người bên dưới đầu tiên chính là mắng chửi hắn ngu ngốc một trăm ngàn lần bên trong đầu, ai nấy ở đây mà không nhận ra rõ ràng Floren gia tộc và hoàng tử Thane này cùng có âm mưu gì đó với nhau cơ chứ, nếu giao Florentino cho hoàng tử Thane thì họ không dám chắc vụ án còn có được xử sự đúng mực hay không nữa.

Mà nếu để cho Florentino chọn, đương nhiên tỷ lệ một ngàn trên một trăm phần trăm là hắn sẽ chọn hoàng tử Thane là người xử cho mình, thử hỏi một bên cửa chính là địa ngục trần gian, đi vào sẽ phải chịu cảnh vạn kiếp bất phục và một cửa là một lối đi tăm tối nhưng có người cầm đèn cho soi đường, hắn sẽ chọn cánh cửa nào.

Hiện tại trừ những người luôn tin tưởng hắn ra, ai nấy bên trong căn phòng đều dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu nhìn vào Nam Vô Tâm, Florentino thì chuyển từ sững sờ, bất ngờ sang đắc ý, xem ra Nam Vô Tâm tên này vẫn còn quá ngây thơ, không ngờ rằng hắn lại mở ra một đường cho Florentino hắn đi, xem ra trời vẫn chưa để bản thiếu gia chết, ha ha ha, chờ đi, bản thiếu gia sẽ có một ngày trở lại và trả thù tất cả các ngươi, Florentino trong đầu vui sướng vô cùng không ngừng suy nghĩ, hắn đã tưởng tượng đến viễn cảnh tương lai khi mình trở về, lúc đó hắn sẽ dẫm thằng Nam Vô Tâm dưới chân, cho hắn biết thế nào là đau khổ.

"Quả thực chính là cao kiến, hay, bản hoàng tử đồng ý với suy nghĩ này của gia chủ đại nhân!" Thane William trên gương mặt hiện lên nét khâm phục nhìn Nam Vô Tâm nói, hắn không ngờ thằng này lại ngu như vậy, xem ra chiến lược tưởng đã bại của hắn lại chưa phải là bại, trong lòng thì cười lạnh đối với Nam Vô Tâm, hắn sẽ chứng minh cho thằng này thấy đây sẽ là quyết định ngu nhất trong cuộc đời hắn.


Florence thì gương mặt cũng hớn hở không kém, hắn đứng lên dùng gương mặt già nua của mình và không tiếc cúi người trước Nam Vô Tâm trầm giọng nói: "Ta không dám cầu xin ngài tha cho thằng cháu ngu dốt của ta, nhưng Bách Hoa gia tộc gia chủ đại nhân quả thực quá độ lượng, tấm lòng bao dung của ngài làm ta khâm phục không thôi, xin gia chủ nhận của ta một lần cúi đầu!"
Nói xong Florence liền muốn cúi người xuống, nhưng lại có thể thấy hắn cúi xuống vô cùng chậm, người cúi xuống được một tí lại ngước lên len lén nhìn Nam Vô Tâm, kì thực hắn chính là đang đợi Nam Vô Tâm dùng hai tay nâng mình dậy, rồi mở miệng nói khách khí với hắn.

Bởi vì trong suy nghĩ của hắn Nam Vô Tâm chỉ là một thiếu niên vô tri háo thắng cùng với thích thể hiện, được hắn mở miệng nói dăm ba câu như vậy sẽ liền vui sướng đắc ý, dù sao thì người thông minh ít nhất không thể đưa ra được cao kiến nào như Nam Vô Tâm vừa rồi, ít nhất là Florence nghĩ thế.

Nhưng kì thực đó chỉ là suy nghĩ của hắn mà thôi, Nam Vô Tâm thực tế lại dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn vào lão già này, phảng phất chờ hắn cúi đầu lạy mình vậy.

Thấy Nam Vô Tâm không có biểu hiện nâng đỡ mình dậy, gương mặt của Florence hơi tái rồi, kịch bản diễn ra không giống như suy nghĩ của hắn, nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, lại bị không biết bao nhiêu người ở đây chứng kiến, Florence không thể bỏ mặc danh dự mà nuốt lời, trở thành kẻ ăn không nói có.

Thế là hắn không thể không cúi cả người xuống trước mặt Nam Vô Tâm, làm cho tất cả mọi người ở đây ai nấy đều há hốc mồm, không thể tin nổi trước cảnh tượng diễn ra trước mặt mình.

Hình ảnh một vị gia chủ của cao cấp gia tộc đức cao vọng trọng cúi đầu trước một thiếu niên, không những vậy thiếu niên đó còn là kẻ đẩy cháu của hắn vào con đường chết, đảm bảo cả đời sau này Florence cũng không thể quên được mối nhục ngày hôm nay mà hắn phải gánh chịu.


Để vị gia chủ này cúi đầu xuống trước mặt mình, Nam Vô Tâm trên miệng lúc này mới nở ra nụ cười, hắn liền niềm nở mà đưa tay ra đỡ đối phương, mở miệng khách khí nói: "Ấy chết, sao Floren gia chủ đại nhân lại làm thế, người theo bối phận là trưởng bối của ta, làm thế ta tổn thọ chết!"
Florence gương mặt trầm xuống đáng sợ, mẹ nó chứ, hắn thề sau này không đánh chết thằng này không được, rõ ràng là đợi hắn cúi xuống thật sự rồi mới mở miệng khách khí.

Đột nhiên hắn cảm thấy người thiếu niên này không hề đơn giản hay ngu xuẩn như quyết định vừa rồi của hắn, Florence trong lòng dấy lên nỗi bất an vô định, chỉ có thể bực tức mà ngồi xuống quan sát điều tiếp theo diễn ra.

Nam Vô Tâm trong lòng cười lạnh, những tên này tưởng hắn ngu nhưng kì thực bọn hắn đâu biết bản thân mình đang bước vào cái bẫy mà hắn đặt sẵn, cứ chờ xem, ai mới là người có thể cười đến cuối cùng.

Thane William đột nhiên nóng vội mà mở miệng nói với Astrid: "Trưởng quan đại nhân, ngài thấy ý kiến của Bách Hoa gia chủ như thế nào, không lẽ không đồng tình với quyết định của ngài ấy sao?"
Astrid phảng phất không nghe thấy câu hỏi của hắn, nàng quay sang nhíu mày nhìn Nam Vô Tâm, trong đó ẩn chứa khó hiểu, lo lắng, hoang mang, không biết vì sao mà Nam Vô Tâm lại quyết định như vậy.

Phát giác ra Nữ Bá Tước đang nhìn mình, Nam Vô Tâm cũng quay sang nhìn nàng, nhìn vào cặp mắt chứa ngàn vạn câu hỏi vì sao kia, hắn với nàng như tâm linh tương thông, Nam Vô Tâm không mở miệng trả lời mà chỉ nhẹ nở một nụ cười tự tin, phảng phất như muốn nói với Astrid tiểu thư rằng: Tin tưởng ta!
Nhìn vào nụ cười ấy, Astrid dường như có từng đợt gió xuân ấm áp đang thổi vào trái tim của mình, không hiểu sao niềm tin của nàng lúc này dành cho hắn là tuyệt đối, dù cho quyết định vừa rồi của hắn có hoang đường cỡ nào đi chăng nữa.

Có lẽ một người dù có thông minh đến đâu nhưng nếu dính phải vào chuyện tình cảm, trí thông minh liền sẽ bị giảm đi rất nhiều, lý do bởi vì họ đã dành toàn bộ suy nghĩ của mình dành cho người trong lòng của bản thân!
Astrid nhìn sâu vào ánh mắt của Nam Vô Tâm, cuối cùng dứt khoát không một chút do dự nói ra: "Đương nhiên là ta cũng đồng ý với quyết định của gia chủ rồi, vậy thì chúng ta cứ như thế mà tiến hành thôi.


"
Được sự quyết định của hai người, Nam Vô Tâm trên miệng nở ra nụ cười hài lòng, hắn lại mở miệng nói tiếp: "À quên, ta không nói, thể lệ có một chút đặc biệt, đó chính là trưởng quan đại nhân và hoàng tử điện hạ hai người đứng về hai bên khác nhau, Florentino tử phạm đứng ở vị trí giữa hai người, nếu hắn muốn chọn ai là người thực hiện xử phạt cho bản thân mình, vậy thì liền đi về phương hướng của người đó.

"
Nghe xong, hoàng tử Thane và hai ông cháu Florentino lần nữa nhíu mày, nhưng họ cũng không suy nghĩ nhiều, để Florentino tiến về phía hoàng tử là được rồi, mọi chuyện vẫn như vậy, chẳng lẽ hắn còn có thể bị mù phương hướng mà đi loạn đường hay sao.

Thane William sợ Nam Vô Tâm hay Astrid đổi ý, liền gấp gáp nói: "Được rồi, sao cũng được hết, chúng ta bắt đầu đi.

"
Mạn Thiên cùng với Hoa Tư Vũ thì dùng ánh mắt đã hiểu nhìn vào Nam Vô Tâm, hai nàng quá hiểu tính của tên này, hắn đương nhiên không phải là người ngu như vậy, nhìn biểu hiện và hành động của hắn từ nãy đến giờ, hai nàng đương nhiên biết tên này có âm mưu.

Hai nàng nổi lên hứng thú, muốn quan sát xem rốt cuộc người yêu của mình chơi trò chơi gì!
Hai người Astrid cùng với hoàng tử Thane cũng đã đứng hai vị trí đối diện nhau, Florentino thì được đưa vào giữa, và đương nhiên là tu vi đã bị phong ấn!
Trong lúc Florentino chuẩn bị bắt đầu trò chơi tưởng là công bằng, chỉ thấy ở góc mà hắn không thấy, Nam Vô Tâm lấy ra từ trong nhẫn trữ vật ra một khúc xương, đặc biệt còn là loại mà chó yêu thích gặm nhất!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận