Hiện tại Florence triệt để nhận ra thằng Nam Vô Tâm thiếu niên kia không ngu xuẩn như hắn vẫn suy nghĩ từ nãy đến giờ, khúc xương trên tay hắn chính là bằng chứng.
Florence đương nhiên không tin rằng có chuyện trùng hợp đến như vậy, Florentino cháu hắn có biểu hiện không khác gì một con chó kể từ khi mà tên Nam Vô Tâm gia chủ kia lấy ra khúc xương.
Hắn nhanh chóng nhận ra tất cả từ nãy đến giờ đều là chiêu trò và thủ đoạn của đối phương, chứ không phải tự nhiên mà ngu xuẩn đến như vậy tha cho Florentino một con đường sống.
Florence dùng ánh mắt kiêng dè nhìn vào thiếu niên còn trẻ tuổi hơn cả cháu mình, sống trên đời bấy nhiêu năm hắn chưa bao giờ thấy người trẻ tuổi nào lại đáng sợ như vậy, hắn không thể suy nghĩ ra Nam Vô Tâm giở ra thủ đoạn gì trên người Florentino cháu hắn để biến nó ra thành hiện trạng như thế này.
Nhiều hơn vẫn là tức giận, kể từ khi nãy phải cúi đầu trước mặt Nam Vô Tâm trong người hắn đã rấy lên một cỗ nộ khí khó tan rồi, hiện tại thấy thằng cháu mình bị nhục nhã dẫn đến danh dự gia tộc tổn hại như vậy, hắn tức giận có thể nghĩ!
Và đương nhiên hắn cũng càng không thể để Nam Vô Tâm tiếp tục làm bậy, nếu không Florentino cứ như thế tiến về phía Astrid thì phải làm sao bây giờ, như đã nói hắn không thể để thằng cháu của mình chết vào lúc này!
Florence đánh liều, hắn lén huy động một nguồn sức mạnh lên bàn tay của mình, vì để không để mọi người ở đây phát hiện ra nên hắn không dám dùng nhiều sức lực, nhưng Florence khẳng định nếu để đối đầu với một thằng nhãi ranh như Nam Vô Tâm thì hoàn toàn đủ.
Mặc dù ở đây không thiếu người mạnh ngang bằng thậm chí là hơn Florence, nhưng hành vi của hắn cẩn mật vô cùng nên khó ai mà có thể phát hiện ra.
Hắn nhắm thẳng vị trí của Nam Vô Tâm rồi phóng ra nguồn sức mạnh kia.
Hưu!
Một nguồn sức mạnh không hề nhỏ bay vèo cực nhanh trong không khí, làm cho mọi người giật mình, lúc phát giác ra thì đã không kịp.
"Cẩn thận!" Astrid gần như hét lên với tất cả sức lực, tuy vậy tốc độ của nàng là không đủ nhanh để ngăn chặn đòn đánh đó, chỉ có thể trơ mắt nhìn đến nó phóng đến vị trí của Nam Vô Tâm.
Không chỉ nàng mà Mạn Ân hay Richter đều có thể nhận ra có người muốn ra tay đánh lén Nam Vô Tâm trong thời khắc này, mặc dù Richter có thể nhận ra nhưng khi đó đã quá muộn, vả lại khoảng cách của hắn và Nam Vô Tâm cũng là quá xa nên chỉ có thể quan sát chứ không thể làm gì.
Florence đắc ý vô cùng, bởi nếu hắn thành công, nhân lúc mọi người không chú ý sẽ ôm theo thằng cháu trốn thoát khỏi đây, sau đó liên hệ với thanh niên kia, nhờ sức mạnh của đối phương để bảo hệ hắn an toàn, Florence tin tưởng rằng, nếu Florentino đã là mắt xích quan trọng trong đại kế thì người thanh niên kia không thể thấy chết mà không cứu.
Còn về hoàng tử Thane William và những điều hắn nói trước đó, quên đi thôi, nếu Chí Tôn đại kế đã thành, đừng nói Thành Tường Vi, chức vị Quốc Vương hắn cũng dám mơ tưởng đến.
Trong lúc nhiều người đang lo lắng và một người đang đắc ý, cứ tưởng cảnh tượng tiếp theo sẽ là Nam Vô Tâm bị đòn đánh chí mạng đánh vào, rồi sau đó ngã quỵ ra đất, nhưng thực tế thì lại khác xa một trời một vực.
Nam Vô Tâm đột nhiên dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía Florence, trên miệng nở ra một nụ cười quỷ dị, trước đòn đánh mạnh mẽ của Chiến Tướng hậu kì cường giả, hắn vẫn ung dung cho đến từng thời khắc, trên miệng chỉ khẽ hô: "Tử Vong Ma Trận, mở!"
Lập tức một vòng tròn màu đen với những hình hoa văn chết chóc hiện ra bên dưới chân hắn, nó dần dần lan rộng ra xung quanh rồi bao trùm cả một khu vực rộng lớn, đòn tấn công của Florence bị vòng tròn bao phủ đến lập tức bị những nguồn năng lượng quỷ dị chết chóc bao phủ, dần dần ăn mòn đến không còn một chút sức mạnh.
Đây chính là kỹ năng mà Nam Vô Tâm mới sở hữu được không lâu, mặc dù nó chỉ là cao cấp kĩ năng thấp hơn rất nhiều kĩ năng mạnh mẽ khác hắn sở hữu, nhưng nó lại có một công hiệu vô cùng đặc biệt.
Khi kích hoạt Nam Vô Tâm sẽ có thể thi triển ra một trận pháp cơ nhỏ, có thể gọi nó là sát trận bởi vì mọi kẻ địch nằm trong phạm vi của nó sẽ bị không ngừng tấn công, các đòn tấn công ma pháp cũng sẽ bị triệt tiêu đi rất nhiều.
Cho nên mặc dù là sát trận nhưng Nam Vô Tâm lại thấy nó có khả năng phòng thủ vô cùng tốt, hắn không cần sợ những đòn đánh ma pháp tấn công mình nữa, từ có trong chiến đấu có thể lấy được rất nhiều lợi thế.
Từ lúc mới bắt đầu đứng ở đây cầm miếng xương động vật, hắn đã chuẩn bị cho tình xuống xấu nhất có thể xảy ra, hắn đương nhiên biết hành động của mình khó thể qua mắt được mọi người ở đây đặc biệt là lão già Florence kia, Nam Vô Tâm có thể ngờ ngợ ra rằng lão già này có thể dùng thủ đoạn gì đó tấn công mình, cho nên từ trước đó hắn đã triển khai sẵn Tử Vong Ma Trận tại vị trí này, khi nhận ra có người tấn công đến hắn mới kích hoạt mà thôi.
Nhìn thấy Nam Vô Tâm bình an vô sự, Astrid và vài người ở đây thở phào một hơi, sau đó là dùng ánh mắt căm giận nhìn vào Florence, mặc dù không tận mắt nhìn thấy hắn là người ra tay nhưng ở đây chỉ có một mình hắn là khả nghi.
Chỉ có một mình hắn là người có thể đủ khả năng ra tay với Nam Vô Tâm mà không để mọi người phát hiện ra.
Cùng lúc đó, Florentino trong cơn mê man rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, hắn khá tiếc nuối vì không thể đuổi theo mùi hương thơm phức kia, hắn cảm giác rằng mình đã rất gần đến với nó rồi, không hiểu sao mùi hương kia đột nhiên biến mất.
Florentino hai mắt dần trở nên thanh minh, hắn lập tức nhìn về phía trước mặt, chỉ thấy một dáng người cao ráo ở đó, toàn thân mặc giáp phục uy vũ, hai tay nắm vào chuôi một thanh kiếm lớn chống xuống đất, ngoài trưởng quan đại nhân, cao quý Nữ Bá Tước thì còn ai vào đây cơ chứ.
Trong lúc đầu óc vẫn còn chưa tỉnh táo trở lại, Florentino chỉ nghĩ xem rốt cuộc vì sao Astrid lại đứng đây trước mặt mình, nhưng rồi một lúc sau, khuôn mặt của hắn không còn được tự nhiên như thế, hắn nhận ra hiện tại không phải đang trong buổi định tội hay sao, và hắn đang phải chọn xem ai là người phán xét cho mình.
Mà theo luật lệ, hắn đi về phía Astrid có nghĩa chính là chọn vị trưởng quan đại nhân này chính là người xét xử cho bản thân, mà chọn nàng, hắn chỉ có thể có một kết cục, chết trong sự nhục nhã vĩnh hằng.
Hắn không phải là đi về phía của hoàng tử Thane sao, vì sao hiện tại lại xuất hiện dưới chân của Astrid, không lẽ là ảo giác, và vì sao hắn hiện tại lại tứ chi bò dưới đất, toàn bộ những thứ này làm hắn đau đầu vô cùng, trong nhất thời Florentino chưa thể tin được vào hiện thực đang diễn ra trước mặt!
Không đợi hắn định hình ra vấn đề, giọng nói của Hoa Tư Vũ đã vang lên đầy vô tình: "Tử phạm Florentino đi về phía của trưởng quan đại nhân, tức là đã chọn ngài ấy làm người xét xử cho mình, các vị ở đây cũng đã được chứng kiến!"
Điều này vang lên như tiếng sét trong tai của Florentino, bây giờ hắn tỉnh táo thật rồi, vì sao, rõ ràng hắn chọn đi về phía của hoàng tử cơ mà, sao kết quả lại thành ra thế này!
Hắn không muốn chết!
"Chờ đã, ta muốn chọn là hoàng tử Thane đại nhân, là hoàng tử Thane đại nhân, các ngươi nhầm hết rồi.
.
" Florentino gần như gào thét trong điên cuồng, tuy vậy chẳng có một ai thèm lắng nghe hắn, tất cả mọi người chỉ dùng ánh mắt ghê tởm xen lẫn mỉa mai nhìn vào tên này, chẳng có một chút thương hại nào dành cho hắn.
Florentino nhanh trí lập tức nhận ra người đứng sau mọi chuyện, ánh mắt luồn lách qua đám người chạm đến một Nam Vô Tâm cũng đang mỉm cười đầy ẩn ý nhìn hắn, lập tức làm cho Florentino phát ra lửa giận thao thiên, hắn chưa bao giờ tức giận đến mức này, chỉ muốn dù có chết đi trăm ngàn lần cũng phải giết cho bằng được tên này.
Nhưng mỗi người trên đời chỉ có một cơ hội mà thôi!.
Chỉ còn cách quay ra dùng ánh mắt hèn mọn nhìn vào ông nội của mình, đây chính là cánh cửa cuối cùng của hắn, chỉ có ông nội cũng là máu mủ tình thâm của hắn hiện giờ có lẽ mới ra tay cứu hắn.
Florence bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy không hề dễ chịu, thậm chí là trong đó còn không thiếu người mạnh hơn hắn nhiều lắm, cứ như thế này cũng không hề ổn một chút nào!
Lại nhìn đến thằng cháu trong bộ dáng thảm không bằng chó rách của mình, hắn đau đầu nhức óc vô cùng, nhưng cuối cùng bằng với bản lĩnh của một kẻ cầm quyền chấp chưởng một thế lực lớn bấy nhiêu lâu, Florence ánh mắt rất nhanh liền trở nên kiên quyết, hắn muốn làm ra quyết định.
Biết bất kể là Astrid hay Richter đều có thể dễ dàng tra ra thủ phạm của đòn tấn công lén kia là hắn, Florence biết mình cũng đã vào đường cùng, lần này hắn không lén lút gì nữa mà bất ngờ bộc phát toàn lực, dùng tốc độ nhanh nhất của mình ra tay tung một đòn toàn lực đến vị trí của Nam Vô Tâm.
Ầm.
.
ầm.
.
Tất cả mọi người đương nhiên là bị hành động này của hắn làm cho bất ngờ, thế nhưng chỉ là bất ngờ mà thôi, nếu lần vừa rồi Astrid chỉ có thể trơ mắt nhìn người trong lòng bị tấn công thì lần này đã khác, nàng ở rất gần hắn nên có thể nhanh chóng tung một quyền ra đón đỡ.
"Mơ tưởng muốn tổn hại hắn!" Astrid không do dự mà nhấc lên Nham Kiếm Tro Tàn của mình, dứt khoát chém ra một đường tuyệt sát thẳng đến vị trí của Florence.
Nhưng hành động tiếp theo của Florence lại làm mọi người bất ngờ lần nữa, chỉ thấy khi gần tấn công đến Florence đột nhiên thu tay lại, tránh thoát khỏi đường kiếm của Astrid rồi vút sang vị trí của Florentino, ý định muốn túm lấy hắn bỏ chạy.
Nhưng làm sao hắn có thể được như ý khi mà hiệp sĩ đại nhân Richter còn đang quan sát ở đây, không nói lời to tiếng lớn gì mà chỉ là nhẹ nhàng rút ra thanh Sát Quỷ Kiếm trên tay, lạnh lùng tung ra một nhát chém ngang đường làm cho Florence không thể tiến sát đến vị trí của Florentino.
Nhưng mọi người đã quá coi thường lão già này, thực tế hắn mưu mô hơn rất nhiều, từ đầu mục đích của hắn không phải là cứu Florentino rồi chạy thoát, mà chỉ đơn thuần mà muốn chạy thoát, bởi hắn biết muốn cứu Florentino trong tình thế có nhiều người đang quan sát như này là không thể.
Ánh mắt của hắn lần nữa di chuyển, lần này chính là vị trí của người đã từng dang tay ra giúp đỡ, cho hắn một con đường, hoàng tử Thane William!