Veres là sát thủ Vương bài của Hội Ám Hoàng, việc này đương nhiên là Nam Vô Tâm biết, không những vậy hắn còn biết kì thực nàng trên đời vẫn còn có một người thân, chị gái của Veres, Amily cũng từng là một thành viên trong tổ chức này.
Nhưng đáng nhắc đến chính là Veres lại nằm trong danh sách những đứa trẻ mồ côi được Quillen nhận nuôi từ vào trại trẻ.
Mà mấu chốt chính là ở chỗ Veres là đối tượng cần phải giải cứu trong nhiệm vụ lần này của Nam Vô Tâm, trong đó có ghi rõ rằng hắn cần phải giải cứu những đứa trẻ mồ côi, tức là nàng về cả thể xác lẫn tinh thần bị tên Quillen trói buộc, không những vậy còn không được làm tổn thương đối phương.
Nam Vô Tâm hiện giờ ánh mắt có chút khác lạ nhìn nữ sát thủ đang tựa trên người mình, tưởng tượng lại những hành động vừa rồi của hắn, có lẽ đối với Veres nàng ta mà nói thì không tính là làm tổn thương đúng không, điều hắn làm chính là làm cho nàng được ra cơ mà!
Nhưng không thể không cảm thán tình huống hiện tại của hắn thực sự củ chuối, mới khi nãy thôi Veres còn chính là kẻ thù của hắn, hai bên giao tranh khốc liệt, vậy mà hiện tại nàng lại biến thành đối tượng cần hắn giải cứu, quả là không thể ngờ được.
Hắn hiện giờ tức giận có thể nghĩ, vốn tưởng bản thân có thể bắt sống được nữ sát thủ Veres, giao nộp nàng cho Astrid đồng thời để cho Richter lão già kia nhìn thấy hắn có bao nhiêu xuất sắc, thuận lợi cho việc lão già này can tâm tình nguyện trở thành thuộc hạ quản gia cho hắn, nhưng hiện tại nhiệm vụ ban phát làm cho Nam Vô Tâm không thể thực hiện kế hoạch này được.
Hệ thống yêu cầu không được làm cho đối tượng trẻ mồ côi bị thương cũng chính là bảo hắn cần phải bảo vệ nữ sát thủ Veres này, giao nộp nàng cho Astrid không khiến nàng rơi vào chỗ chết mới lạ.
Càng nghĩ càng bực, Nam Vô Tâm bàn tay đang vuốt ve trên mông của Veres liền ngừng lại, giận liền dùng tay vỗ mạnh một phát vào mông lớn của nữ sát thủ, làm cho Veres vừa mới ra lần đầu không lâu liền run nhẹ toàn thân một cái.
Đẹt!
"Dậy, còn nằm ra đó nữa làm gì, ta biết ngươi đã tỉnh rồi, còn định nằm trong người ta đến bao giờ nữa?" Nam Vô Tâm nói với giọng điệu lạnh lùng, đang tìm chỗ phát tiết ra nỗi bất khuất trong lòng, nhưng với Veres thì không được rồi, hắn còn không được làm tổn thương nàng nói riêng hay toàn thể trẻ mồ côi nói chung.
Nhưng đối với người có sở thích quái lạ như quý cô Veres đây, liền đánh mông một cái này cũng không thể khiến nàng tổn thương rồi.
Còn Veres, nàng kì thực cũng không có bất tỉnh hay gì, sau khi ra được vài phút, nàng cũng đã trở lại trạng thái tỉnh táo hoàn toàn, nhưng Veres vẫn một mực không chịu tỉnh lại là vì nàng không biết đối mặt với tình cảnh hiện tại ra sao.
Mặc dù làm sát thủ bao nhiêu năm, chưa sóng gió nguy hiểm gì mà chưa trải qua nhưng lần này Veres lá gan có lớn bao nhiêu cũng không thể khiến nàng bình thản đối mặt trước người thiếu niên này.
Chính hắn đã là người vừa rồi khiến nàng trải nghiệm được như thế nào mới là sung sướng, chính hắn cũng là người khiến cho nàng được lần đâu tiên thỏa mãn với sở thích kì lạ được giấu sâu trong nội tâm của mình.
Mặc dù trước đó hai người là kẻ thù của nhau, nhưng hiện tại Veres không thể phủ nhận rằng, cảm giác của bản thân đối với Nam Vô Tâm không hề giống như trước đó nữa, mặc dù không phải là thích đối phương nhưng đó lại là một cảm giác khác lạ mà Veres chưa bao giờ cảm nhận được ở người khác.
Điều này nguyên nhân chính là do Nam Vô Tâm đã vô tình thỏa mãn trúng sở thích quái lạ của nàng, điều mà trước đây nàng chỉ dám giấu ở trong lòng chứ không bao giờ chia sẻ cho ai khác kể cả là người mà nàng cho là mình yêu thương nhất, Quillen đại nhân.
Vì thế mà Nam Vô Tâm mới có thể thuận lợi như vậy để hình bóng của mình chen vào một phần trong tâm trí của Veres.
Thân thể chợt run nhè nhẹ, trong thoáng chốc, Veres nhớ lại cảm giác vừa rồi, cảm giác nàng bị Nam Vô Tâm người thiếu niên không ngừng dùng bàn tay xấu xa của hắn đánh liên tục vào bờ mông của mình, người thiếu niên cứ như thế không hề thương tiếc mà hành hạ nàng, cảm giác đó khiến cho Veres toàn thân run rẩy trong hưng phấn, nội tâm dấy lên vô hạn chờ mong, cái cảm giác bị Nam Vô Tâm không hề thương tiếc mà hành hạ đó làm cho Veres sướng vô cùng.
Và vừa rồi, Nam Vô Tâm lại dùng tay đánh nàng thêm một phát vào mông nữa làm cho Veres gần như muốn hét điên lên vì hưng phấn, kể cả vừa rồi bàn tay của đối phương không hề kiêng nể chút nào mà trên mông của mình vuốt ve du tẩu, cảm giác đó làm cho Veres nội tâm rung động bồi hồi không thôi.
Nàng cảm giác như mình chỉ là một người nữ nhân hạ tiện bị Nam Vô Tâm không ngừng hành hạ lăng nhục, người thiếu niên không hề mủi lòng mà tùy tiện vuốt ve sờ mó trên người nàng, điều này khiến một người với nội tâm ưa thích bị ngược đãi như Veres hưng phấn có thể nghĩ.
Nhưng cú đánh đó cũng triệt để làm cho Veres tỉnh táo lại, nàng nhưng mà vẫn chưa quên hai người hiện tại chính là kẻ thù của nhau, nàng và hắn trước đó còn có giao tranh vô cùng căng thẳng, Nam Vô Tâm thì muốn bắt sống nàng, còn Veres thì muốn tiêu diệt người thiếu niên để trừ khử một mầm mống nguy hiểm cho Hội Ám Hoàng trong tương lai.
Mặc kệ hiện tại Veres trong lòng có bao nhiêu cảm giác khác lạ với Nam Vô Tâm, nhưng nàng vẫn không thể không đề phòng hắn.
Veres không biết lấy đâu ra khí lực, nàng từ trạng thái nằm sấp liền thoăn thoát một cái ngay lập tức đã thoát khỏi người hắn, lùi ra sau một khoảng cách bảo trì an toàn với Nam Vô Tâm, còn không quên tạo phòng thủ thế cùng với khuôn mặt mười phần cảnh giác nhìn đối phương.
Nam Vô Tâm thấy thế, hoả khí trong lòng vốn đã lớn, liền không chút nào nhân nhượng mà buông ra lời châm chọc: "Ha, vừa rồi không phải còn sướng gần chết sao, hiện tại liền trở mặt à, đúng là cái loại nữ nhân biến thái, không biết xấu hổ!"
Veres nghe Nam Vô Tâm mắng bản thân mình thậm tệ như vậy, bên ngoài vẻ mặt thì tỏ ra giận dữ vô cùng, nhưng lại đâu biết nàng kì thực trong nội tâm lại vô cùng hưng phấn.
Đối với người có sở thích như nàng thì mắng chửi như này thôi cũng là một loại hành hạ ngược đãi, nhưng điều này chỉ có tác dụng với những người mà Veres có cảm giác đặc biệt mà thôi, không phải ai đều có thể mắng chửi nàng thậm tệ như vậy, nếu đổi lại không phải Nam Vô Tâm mà là người khác nói thế, Veres từ lâu liền đã phóng huyết xích một nhát xuyên qua đầu đối phương.
Veres cơ thể lúc này khó phát giác ra đang run nhè nhẹ, vừa rồi Nam Vô Tâm thậm tệ mắng chửi làm cho Veres vô cùng hưng phấn, thì ra hắn coi nàng là loại nữ nhân như vậy sao, quả nhiên trong mắt của người thiếu niên trước mặt này, nàng còn chẳng đáng một đồng, chính là loại nữ nhân rẻ tiền hạ tiện mà thôi.
Càng nghĩ như thế, nội tâm với sở thích quái gở của Veres càng trở nên hưng phấn, trong lòng bất tri bất giác mà dần nhận định Nam Vô Tâm chính là người nam nhân mà nàng tìm kiếm bấy lâu nay.
Nhưng ngoài mặt Veres vẫn tỏ ra vô cùng bình thường, thậm chí còn dùng ánh mắt không đội trời chung mà nhìn Nam Vô Tâm, mở miệng lạnh giọng quyết tuyệt nói:
"Ngươi là tên vô sỉ, xấu xa, Veres ta thề dù có chết cũng khiến ngươi không được yên lành, những điều hôm nay mà ngươi làm với ta, ta sẽ trả lại toàn bộ!"
"Ồ, ghê gớm như vậy sao, vậy hiện giờ ngươi có thể làm gì được ta nào!" Nam Vô Tâm nói với giọng điệu âm trầm, đồng thời bàn chân đang dạo những bước đi nguy hiểm vô cùng lại gần khoảng cách của nữ sát thủ Veres, ánh mắt lạnh lẽo nhìn nàng ta.
Veres thấy vậy tấm lưng liền trở nên lạnh toát, nàng lúc này mới cảm nhận được sợ hãi, người thiếu niên trước mặt này quả thực giống như biểu hiện trước đó của hắn, vô cùng lãnh huyết và vô tình, hiện giờ rốt cuộc hắn muốn hạ đòn sát thủ với nàng sao.
Veres không tự chủ mà lùi về sau một vài nhịp, tim đập thình thịch theo nhịp mà thiếu niên kia bước đến gần nàng, trên miệng run rẩy không ngừng nói: "Ngươi.
.
ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Nam Vô Tâm nghe vậy vẫn tiếp tục dạo bước, khi đến gần nàng, hắn dùng tay nhẹ nhàng nâng cằm của người nữ nhân với gương mặt xinh đẹp quyến rũ trước mặt, bốn mắt đối diện nhau cứ thế mà nhìn.
Trong thoáng chốc, Veres gương mặt dường như như rõ như không hiện lên một tầng ửng hồng, trái tim bên trong lồng ngừng đập phanh phanh liên hồi không rõ vì sợ hãi hay vì điều gì, nhưng trong mắt nàng hiện giờ tuyệt đối chỉ có một khuôn mặt của thiếu niên Nam Vô Tâm này, hình bóng của Quillen đại nhân hoàn toàn bị nàng vứt đi đâu không thấy.
"Trở về Hội Ám Hoàng nhớ kĩ, rửa cái mông cho sạch, để lần sau bản công tử lại ghé thăm, đến lúc đó ta không để ngươi nhẹ nhàng như ngày hôm nay đâu!" Nam Vô Tâm nâng cằm Veres cho nàng đối diện với mình, dùng ánh mắt uy hiếp và giọng điệu nguy hiểm để đe dọa nàng, nhưng lời mà hắn nói ra lại khiến cho Veres trong thoáng chốc liền ngây ngốc.
Veres trong thoáng chốc chưa thể tiếp thu nổi lời mà Nam Vô Tâm nói, cái quỷ gì xảy ra, tên xấu xa này vậy mà không hề có ý giết nàng, còn muốn thả nàng đi, Veres nàng có phải đang mơ hay không.
Nàng chỉ bản thân mình có cảm giác khác lạ với đối phương, không lẽ Nam Vô Tâm cũng có ý với nàng, vậy là hắn là người có sở thích trái ngược lại với nàng, thích hành hạ người khác khuynh hướng.
"Ngươi thực sự không giết ta, để ta chạy thoát?" Veres đột nhiên mở miệng hỏi, nàng nói với ngữ điệu vô cùng nhỏ nhẹ, không có một chút nào lãnh ngạo như trước đây.
Nam Vô Tâm nghe vậy liền khẽ liếc mông của Veres, một bàn tay dơ lên trước mặt nàng, ngữ khí nguy hiểm lạnh giọng nói: "Không lẽ ngươi còn muốn?"
Thấy vậy, Veres liền không tự chủ lùi ra sau nhiều bước, đồng thời hai tay đưa ra sau ôm lấy cặp mông bự vừa bị Nam Vô Tâm đánh cho đỏ chót của mình, vừa rồi sướng thì sướng thật đấy nhưng đau rát thì vẫn đau rát vô cùng, nếu hiện giờ Nam Vô Tâm lại tiếp tục đánh nữa, Veres thiết nghĩ bờ mông của nàng liền nát!