Mạn Thiên nghe xong lời Astrid nói, sắc mặt liền thoáng trở nên âm trầm vô cùng, không cần ngẫm nghĩ nhiều nàng cũng biết rõ ràng người nữ nhân tóc đỏ trước mặt này đang nói móc chính mình, điều này làm cho Mạn Thiên nàng nghi hoặc không thôi.
Nàng không hiểu, rõ ràng nàng và Nữ Bá Tước cho đến giờ gặp nhau không quá nhiều lần, cả hai cũng không có thù hằn gì với nhau, vậy vì sao hiện tại đối phương lại tỏ rõ địch ý với mình như vậy.
Không phải là bới móc quan hệ của nàng với Nam Vô Tâm thì cũng là lấy Hoa Tư Vũ ra để so đo so sánh với nàng, thậm chí Mạn Thiên còn cảm thấy Astrid còn hơi có vẻ quan tâm thái quá tới Nam Vô Tâm, không hề giống một vị trưởng quan đại nhân quan tâm tới đối tượng vụ án của mình chút nào.
Mạn Thiên từ trước đến nay không chịu thua ai, nàng đương nhiên sẽ không để mình bị Astrid bắt nạt, cho dù đối phương có là Vương Quốc Bá Tước hay chấp hành quan trưởng đi chăng nữa cũng không thể.
"Điều này cũng không cần Astrid đại nhân nhọc lòng, bổn tiểu thư mặc dù không có thứ gì đính ước nhưng đã được trưởng bối của tiểu Tâm công nhận, đích thân sư phụ của Nam Vô Tâm là Thiên Mệnh Thủy Sư viện trưởng đã ban cho ta trọng trách chăm lo và chăm sóc đồ đệ của ngài ấy, điều này chắc cũng ngang với nhận mặt con dâu chứ?" Mạn Thiên mở miệng vô cùng tự tin nói, nàng vẫn còn chưa quên mình được sư phụ Sephera bảo kê, Mạn Thiên tự tin chỉ cần nói ra danh tiếng của viện trưởng đại nhân sẽ khiến cho Astrid người nữ nhân này không còn dám nghi ngờ chất vấn nàng nữa.
Quả thực đúng là như thế, Astrid nghe đến danh tiếng của Thiên Mệnh Thủy Sư, trong lòng cũng ngay lập tức không còn tâm tư mà so đo với Mạn Thiên, nếu là trước đây Sephera vẫn còn là Chiến Tướng hậu kì cảnh giới ngang với nàng, hai người có thể cân bằng một hai thì hiện tại đã khác, việc nữ viện trưởng duy nhất của học viện ma pháp Carano đột phá trở thành Chí Tôn cảnh giới cường giả không ai mà không biết, điều này cùng thời điểm với lúc mà Nam Vô Tâm đăng lâm quán quân trên Quang Vinh Đài, đôi sư đồ này đã làm oanh động đại lục trong một thời gian dài.
Đối với Chí Tôn cường giả, Astrid vẫn còn chưa có gan mà lấn đến đối phương, nhìn thì chỉ là một bước đột phá nhưng thực ra lại không hề đơn giản như vậy, mỗi Chí Tôn cảnh cường giả sức mạnh liền vượt trội cực lớn so với Chiến Tướng, cho nên chỉ cần là Chí Tôn sơ kì cảnh giới, đứng trước hơn trăm tên Chiến Tướng hậu kì cũng có thể nhẹ nhõm mà diệt sát.
Đó chính là sự chênh lệch của Chí Tôn cảnh giới so với Chiến Tướng cảnh giới, vì thế mà mỗi Chí Tôn cường giả xuất hiện có thể khiến cho thế cục của các thế lực và đại lục thay đổi.
Trở lại với hiện tại, đứng ở một bên, Richter hiệp sĩ thấy cảnh ba người nữ nhân đều cùng lo lắng cho một người nam nhân này thì không khỏi bất ngờ.
Mặc dù trong hơn tám trăm năm qua hắn sống một mực trong cô độc nhưng không đến nỗi không phải một tên đàn ông không hiểu gì về tình cảm nam nữ, nhìn trong ba người nữ nhân kia hai người thì nét lo lắng hiện rõ ra trên khuôn mặt còn một người thì khuôn mặt bình thản nhưng hai tay đang vân vê nắm chặt chuôi kiếm, là người sử dụng kiếm qua không biết bao nhiêu năm, từng trải qua hầu như tất cả các khung bậc cảm xúc của cuộc đời thì sao Richter không thể nhận ra động tác kia là biểu hiện cho sự lo lắng bất an chứ.
Mạn Thiên thì lão ta không hiểu nhiều về người này, nhưng Astrid thì Richter có thể hiểu rõ một hai, dù sao thì bao nhiêu năm làm việc dưới chướng nàng, Richter mặc dù ngoài mặt lạnh nhạt nhưng trong lòng hắn đã coi Astrid như một người cháu gái của mình, vì thế mà hắn rất hiểu Astrid là người như thế nào.
Trong bấy nhiêu năm qua, Astrid trong mắt Richter chính là một người vô cùng nghiêm túc, nàng nghiêm túc về cả trong công việc lẫn mọi thứ, ngoài ra nàng ta còn là một người vô cùng cương trực và thẳng thắn, đồng thời cũng là một người thông minh và có ánh mắt chuẩn xác.
Richter từ trước đến nay chưa bao giờ thấy Richter có tình cảm với một người nam nhân nào, từ lúc mà Bá Tước Hoa Hồng ra đi nàng đã phải thừa kế thanh kiếm Tro Tàn, gánh trên vai trọng trách hùng bá cả một gia tộc, trở thành vị Nữ bá tước đầu tiên và trẻ tuổi nhất vương quốc, điều đó khiến Astrid dường như đâm đầu vào tu luyện và công việc, nàng chỉ muốn bản thân mình hoàn thiện hơn để hoàn thành di nguyện của Bá Tước Hoa Hồng để lại, vì thế mà áp lực gánh trên vai của Astrid là cực kì nặng nề.
Cũng vì thế mà nàng dường như chẳng hề có tâm trí nghĩ đến chuyện yêu đương, hắn cũng biết được tầm mắt của Astrid vô cùng cao, trong gia tộc Astrid đã không thiếu lần đưa ra những thanh niên tài tuấn và đề nghị trở thành hôn phu của nàng ta, trong đó có cả những khuôn mặt cực kì nổi danh như gia tộc Floren đại thiếu gia Florentino, ngoài ra còn có hoàng tử điện hạ của Vương Quốc Thane William và không thiếu những thiên tài của học viện hoàng gia lẫn cả học viện ma pháp Carano và con cháu quý tộc bên trong Vương quốc.
Nhưng toàn bộ đều bị Astrid từ chối, nàng lấy lí do rằng bản thân còn chưa tính tới chuyện này, chỉ một lòng muốn gây dựng gia tộc và hoàn thành trọng trách của Bá Tước trong Vương Quốc.
Hiện giờ, nhìn biểu hiện này của Astrid, Richter có thể chắc chắn chín mười phần rằng người cháu gái nhận vơ này của hắn đã có tình cảm với thiếu niên kia.
Đang suy nghĩ, đột nhiên Richter cảm nhận được có một luồng khí tức khủng bố đang lại gần nơi đây, hắn vội vàng tiến lên trước đám người, lớn giọng cảnh báo: "Mọi người cẩn thận, đang có thứ gì đó vô cùng nguy hiểm lại gần nơi đây!"
Cùng lúc đó hắn cùng lần nữa tra thanh Sát Quỷ Kiếm tra khỏi vỏ, hai tay chĩa mũi kiếm cùng với tư thái vô cùng cảnh giác nhìn vào phía bên ngoài.
Mà mọi người nghe Richter nói vậy cũng hoảng hốt không kém, phải biết Richter đã là người mạnh nhất ở đây, vậy nguy hiểm trong mắt hắn rốt cuộc phải là thứ như thế nào, không lẽ là Chí Tôn cảnh giới cường giả.
Astrid cùng mấy người nhớ lại tin đồn thủ lĩnh của Hội Ám Hoàng cực đoan chính là một gã Chí Tôn cảnh giới cường giả, điều này càng làm cho nàng trở nên lo lắng hơn.
Ai nấy đều trở lại trạng thái phòng bị, biểu cảm trên khuôn mặt trở nên vô cùng căng thẳng, hồi hộp chờ đợi vào thứ được cho là vô cùng nguy hiểm mà Richter cảnh báo.
Cuối cùng, luồng khí tức khủng bố kia càng trở lại gần khiến cho mọi người đều có thể cảm nhận được, hiện tại mọi người đều hiểu rốt cuộc vì sao Richter lại nói rằng luồng khí tức này vô cùng nguy hiểm.
Bởi vì sức mạnh và khí thế của nó là quá lớn, không những vậy còn bao trùm theo một nguồn sức mạnh cực kì khủng bố và hơn hết chính là ai nấy đều có thể hư hư thực thực cảm nhận được một luồng lệ khí lớn lao của luồng khí tức này.
Vào thời khắc căng thẳng lên tới đỉnh điểm, cỗ khí tức kia đã gần vô hạn với nơi đây, mọi người rốt cuộc có thể thấy được chân diện mục của chủ nhân luồng khí tức kia.
Mà khi nhìn thấy đối phương thời điểm, không chỉ Richter hay Astrid mà tất cả mọi người ở đây khuôn mặt đều trở nên vô cùng quái dị.
Đó là thân ảnh của một thiếu niên trẻ tuổi, không cần dài dòng mà nói bởi vì ở đây không ai mà không nhận ra được tên này chính là vừa mới mất tích không lâu, nạn nhân trong vụ án, gia chủ gia tộc Bách Hoa.
Nam Vô Tâm vừa mới trở lại, liền lập tức thấy được mọi người ở đây ai cũng gươm giáo đầy đủ, gương mặt căng thẳng tập trung như chuẩn bị đại chiến nhìn vào hắn, làm cho Nam Vô Tâm cảm thấy bản thân mình như vừa mới đột nhập vào đại bản doanh của kẻ thù.
Hắn sững sờ cũng phải mất một vài giây, cuối cùng nhẹ nhàng hạ xuống, đứng bên cạnh đám người Mạn Thiên và Hoa Tư Vũ nhẹ giọng hỏi: "Mạn Thiên, Tư Vũ, có chuyện gì diễn ra vậy, có kẻ địch xâm nhập sao?"
Ba người nữ nhân lập tức cười khổ trong lòng, tưởng có kẻ địch mạnh mẽ xâm nhập, không ngờ rằng kẻ địch trong lời của Richter lại chính là Nam Vô Tâm này đây, hiện giờ ba người nữ nhân cực kì muốn hài hước mà nói kì thực kẻ địch xâm nhập ở đây chính là ngươi, kẻ mà mọi người cảnh giác sợ hãi cũng chính là ngươi.
Trước đó lo lắng cũng tan thành mây khói, Astrid mặc dù ngoài mặt không có biểu hiện gì nhưng thấy Nam Vô Tâm bình an trở về cũng thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm, Mạn Thiên cùng Hoa Tư Vũ thì thẳng thừng hơn, không hề ái ngại mà ngay giữa chốn đông người lao vào ôm trầm lấy hắn, lo lắng nói:
"Tiểu Tâm, vừa rồi ngươi đi đâu đó, làm ta lo lắng chết rồi!"
"Đúng thế, làm ta cứ tưởng ngươi bị người của Hội Ám Hoàng bắt đi! Chỉ sợ ngươi bị cái tên gì đó thủ lĩnh của Hội Ám Hoàng bắt cóc!"
Hoa Tư Vũ cùng với Mạn Thiên mỗi người một bên ôm lấy Nam Vô Tâm, điều này lập tức khiến cho mọi nam nhân ở đây đỏ mắt, hai người nữ nhân này bất kể là ai nhan sắc cũng ở cấp bậc nữ thần, vậy mà đều cam nguyện ở bên một thiếu niên như Nam Vô Tâm, khiến cho đám nam nhân ghen tị không thôi.
Trong đó có cả hoàng tử Thane William, là nam nhân hắn đương nhiên cũng có bản tính háo sắc và thích nữ nhân, ở bên trong hoàng cung, hắn có rất nhiều nữ nhân trở thành thị thiếp của mình, nhưng để mà xinh đẹp và tài năng như Mạn Thiên hay Hoa Tư Vũ thì đều không có một ai.
Nếu đem nữ nhân của hắn đem so với hai người các nàng thì quả thực chính là cóc ghẻ đem so với thiên nga trên trời, quả thực không cùng một cấp bậc.
Thane William cũng biết em gái của mình Thane Claudia cũng là một trong những nữ nhân của Nam Vô Tâm thằng này, mà người em gái này của hắn không chỉ thiên phú mạnh mẽ mà còn xinh đẹp vô cùng.
Điều này làm cho Thane William vô cùng ghen tức với Nam Vô Tâm, vì cái gì mà thằng này luôn xuất xắc hơn hắn, vì cái gì mà Nam Vô Tâm ở bên cạnh lại có nhiều nữ nhân xinh đẹp xuất sắc mà trong khi hắn một hoàng tử thì chỉ toàn là những nữ nhân tầm thường có chút tư sắc, không những vậy người nào người nấy đều vô cùng hám lợi, đến với hắn cũng chỉ là vì chức vị hoàng tử này của hắn, căn bản không hề giống như nữ nhân của Nam Vô Tâm, đều là ngươi tình ta nguyện, hạnh phúc bên nhau.
Thane William cực kì không cam lòng, kể cả hiện tại cũng thế, vừa nãy mà thôi hắn còn sợ hãi vô cùng với kẻ địch mạnh mẽ xuất hiện, dường như không hề có một chút dũng khí nào để chống lại đối với đối phương, nhưng bây giờ lại không thể ngờ được người đó lại là tên Nam Vô Tâm, một thiếu niên còn trẻ tuổi hơn mình thậm chí là em gái của mình.
Và đối phương thì hiện giờ đang được mọi người nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ, sùng bái, còn hắn chỉ có thể lủi thủi đứng một góc, dùng ánh mắt thấp kém chứng kiến toàn bộ cảnh này.
Thane William cúi gằm mặt xuống đất xiết chặt lòng bàn tay, hắn không cam lòng là thật nhưng hoàn toàn không biết lấy thứ gì ra để đánh bại Nam Vô Tâm, đối phương hơn hắn cả về mọi mặt.
Đột nhiên hắn nhìn thấy ở dưới đấy rơi ở đó một tấm lệnh bài, bên trên có ký hiệu kì lạ, nhưng trước đó Thane William cũng thấy qua ở trên áo của nữ sát thủ Veres kia có ký hiệu này, ngay lập tức nhận ra đây là tấm lệnh bài của Hội Ám Hoàng.
Ý định đầu tiên của hắn chính là hô lên nhưng tiếng chưa ra khỏi miệng thì im bặt, một ý định được nảy ra trong đầu của hắn, chỉ thấy Thane Willam lặng lễ âm thầm cúi người xuống, kín đáo mà nhặt lên tấm kia Ám Hoàng lệnh có lẽ là của sát thủ Hội Ám Hoàng đánh rơi!
Cầm chắc Ám Hoàng lệnh trên tay, một tia nguy hiểm lóe lên từ ánh mắt của hắn khi liếc nhìn Nam Vô Tâm!