Sau khi hai nữ lần lượt tắm xong, cái gì đến cũng phải đến, ba người cũng phải đi ngủ.
Do chỉ có một giường nên chắc chắn ba người sẽ nằm chung một giường.
Nhưng đáng tiếc cho Nam Vô Tâm khi không được như mong muốn khi mà giường quá rộng, Nam Vô Tâm nằm lủi thủi một góc, còn Farah và Kalila thì kéo lấy cái chăn duy nhất trên giường nằm cạnh nhau ở bên kia giường.
Đến đêm, khi mà bốn người đều đã ngủ, kể cả Tiểu Dạ, Nam Vô Tâm lăn qua lăn lại trở mình vô thức trong giấc ngủ say, tình cờ lại lăn đến bên cạnh Farah đang nằm bên đó.
Thân của Nam Vô Tâm ép sát và Farah, không những thế, một tay còn vòng qua eo đặt trên bụng của Farah.
Farah thấy thế thì giật mình, nàng chưa ngủ, dù nằm bên cạnh Farah là Kalila đã ngủ say nhưng Farah vẫn chưa ngủ được, thỉnh thoảng nàng cứ ngoái sang Nam Vô Tâm nằm ở bên kia giường làm sao mà ngủ được.
Thấy Nam Vô Tâm ôm mình, quay người lại sang bên hắn, nhìn thẳng vào mắt của Nam Vô Tâm xác định hắn đã ngủ say, gương mặt bất tri bất giác trở nên hồng hào.
Không hiểu sao tay của Farah cũng vòng qua người hắn, một tay thì đặt ở ngực Nam Vô Tâm, cái đầu của nàng vùi vào phần dưới cằm của hắn, rồi nhắm mắt ngon lành ngủ.
Cứ thể màn đêm nhanh chóng qua đi, bình minh lại đến.
Trong ba người, dậy sớm nhất lần nay là Kalila, nàng chậm chạm mở mắt tỉnh dậy, khỉ bật người lên quay sang bên phía cô bạn của mình định gọi dậy thì đập vào mắt của nàng cảnh tượng nàng Kalila kinh hãi.
Nam nhân mà ngày đêm nàng yêu thương đang ôm nhau ngủ tứ chi và thân thể quấn chặt lẫn nhau với bạn thân của nàng.
Trong lòng Kalila dâng lên một cảm giác mất mát, buồn bã.
Kalila đang định gọi cả hai người dậy để hai tên này không ôm nhau nữa, nhưng khi tay nàng gần chạm đến hai người thì Kalila lại buông xuống rồi thở dài.
Kalila nghĩ mình không xứng với Nam Vô Tâm, những ngày qua nàng rất vui vẻ nên Kalila đã như quên mất đi thân phận thật sự của nàng.
Kalila nhiều lúc nghĩ tại sao cuộc đời lại trớ trêu với nàng như thế, lần đầu tiên nàng yêu một người, có những người bạn thân thiết thì Kalila và họ đều ở hai bên chiến tuyến.
Cuộc chiến giữa các thế lực khác nhau trên Athanor đại lục dù có lớn đến đâu nhưng khi Vực Hỗn Mang đánh đến, họ luôn đình chiến bắt tay và chiến đấu chống lại kẻ thù chung.
Điều này đủ để cho thấy cục diện giữa Vực Hỗn Mang và phần còn lại của đại lục Athanor là không chết không thôi.
Không những vậy, Kalila cũng được nghe Farah kể về quá khứ của nàng và tử thù diệt quốc của Farah với tướng quân bên Vực Hỗn Mang.
Nhìn gương mặt của Farah khi nàng kể này, trong lòng của Kalila khi đó cảm giác rất áy náy, tội lỗi dù nàng không làm gì.
Kalila cảm thấy khoảng thời gian mình ở bên cạnh ba người làm nàng được sống một cuộc sống thật sự, được làm Allard Kalila thật sự.
Nàng đôi khi nghĩ rằng cứ như vậy mãi có khi cũng tốt, nhưng điều đó là không thể.
Bên này, Nam Vô Tâm và Farah cũng dần dần thức giác mà không biết Kalila bên kia đang ngũ vị tạp trần.
Đập vào mắt hai người là khuôn mặt của đối phương ở khoảng cách gần, lại nhìn xuống bốn tay của hai người đang quấn chặt lấy nhau.
Farah không hét lên như hôm trước, nàng cảm thấy hiện tại rất thoải mái, ấm áp, khuôn mặt của Farah trở nên hồng hào, cúi gầm mặt xuống.
Nam Vô Tâm cũng không khác, hắn không nghĩ mình sẽ thức dậy trong ấm áp thế này, Nam Vô Tâm cũng không có ý định buông ra hay đứng dậy.
Cứ như thế hai người cứ nằm ôm nhau mặc dù cả trời đã sáng và cả hai đã tỉnh.
Nhìn lấy gương mặt xinh đẹp, tóc hơi chút rối của Farah lúc sáng sớm thỉnh thoảng liếc lên nhìn mình trong ngượng ngùng, Nam Vô Tâm không tự chủ được gần mặt lại với Farah, định hôn vào đôi môi đỏ hồng tự nhiên hơi ướt của Farah.
Thấy Nam Vô Tâm tiến lên, không hiểu sao đầu của Farah cũng hơi đưa lên nhìn hắn, rồi hai mặt nhắm chặt lại như là đã chấp nhận đón tiếp nụ hôn vậy.
Khi môi hai người sắp chạm vào nhau thì âm thanh vang lên truyền đến tai cả hai:
"È hèm khụ khụ!" Người lên tiếng đương nhiên là Kalila rồi, hai con hàng này ôm nhau ngủ thì nàng cũng nhịn bỏ qua, đằng này khi tỉnh dậy rồi mà vẫn ôm nhau thắm thiết, không những thế còn định hôn nhau nữa chứ, điều đó đã chạm đến giới hạn chịu đựng của Kalila.
Bên này, Farah đang chuẩn bị tiếp nhận nụ hôn của Nam Vô Tâm thì nghe thấy âm thanh truyền đến, nàng giật mình vội mở mắt lấy tay đẩy Nam Vô Tâm ra rồi: "Aaaaa!"
'Bốp'
Một lúc sau, hiện tại trên má của Nam Vô Tâm vẫn còn in lên dấu tay của Farah, lúc này Kalila lên tiếng: "Không còn sớm nữa, chúng ta đi sang hội mạo hiểm giả nhận nhiệm vụ đầu tiên thôi."
Nghe thế hai người còn lại gật đầu, Kalila và Farah cũng cải trang dung mạo, còn Nam Vô Tâm thì lại được Tiểu Dạ phụ thể mọc lên đôi tai soi và chiếc đuôi dài lông trắng mượt.
Ba người tiến sang bên Hội Mạo Hiểm Giả, khi đi vào, nhìn thấy Jena(Donna) Nam Vô Tâm tiến lên cười nói: "Chào buổi sáng Jena tỷ!"
"Ừm, chào buổi sáng, ba người đến đây nhận nhiệm vụ sao?" Jena thấy thế cũng đáp.
"Đúng vậy, chúng ta nhận nhiệm vụ, không biết có nhiệm vụ cấp F nào có điểm xếp hạng nhận được cao nhất không tỷ?" Nam Vô Tâm không quan trọng tiền thưởng mà chỉ quan tâm đến cách nhanh nhất để lên hạng của mạo hiểm giả.
Jena đáp: "Nhiệm vụ điểm xếp hạng càng cao thì càng khó, nhưng với sức mạnh của đệ ta tin sẽ không khó với đệ."
Nàng nói tiếp: "Nhiệm vụ cấp F săn linh cẩu là có độ khó cao nhất trong cùng cấp, nhiệm vụ cần làm là săn giết 200 con linh cẩu Tam Giai trở lên và mang xác nó về đây."
"Đệ có nhận nhiệm vụ này không, tiền thưởng của nhiệm vụ là 100 vàng, và với hạng mạo hiểm giả của đệ cũng như cả đội sẽ có thể thăng lên hạng E mạo hiểm giả."
Nam Vô Tâm nghe thế cũng vui mừng, lâu rồi hắn chưa chiến đấu kịch liệt đây, 200 con linh cẩu tam giai yêu thú cũng không phải dễ chơi.
Hắn cảm thấy 200 linh cẩu này có thể giúp hắn đột phá lên Vàng Kim IV.
Nam Vô Tâm nói với Jena: "Ta nhận nhiệm vụ này."
Nói xong Jena cũng xé một thanh nhiệm vụ trên bảng rồi dán lên thẻ của ba người cũng như thẻ tổ đội.
Làm xong ba người đi ra ngoài, vẻ mặt Nam Vô Tâm rất hưng phấn quay sang hai nữ hỏi: "Chúng ta đi tìm linh cẩu ở đâu thì nhiều?"
Hai nữ lắc đầu, thấy thế hắn mới đau đầu, lúc này trong đầu hắn truyền đến âm thanh của Tiểu Dạ: "Lang quân không nhớ sao, trên núi lúc chàng nhìn thấy ta đó, trên đó có một tộc đàn linh cẩu lớn."
"Ừm cảm ơn ngươi." Nam Vô Tâm đáp, hắn trong lòng cũng vui mừng, khi vừa có thể làm nhiệm vụ vừa có thể xả giận cho Tiểu Dạ khi hôm đó bị linh cẩu tấn công.
"Nhưng mà Lang quân cẩn thận, trên đó có Linh cẩu đầu đàn, nó là yêu thú tứ giai đỉnh phong đó." Tiểu Dạ nhắc nhở hắn.
Nam Vô Tâm gật đầu, sau đó ba người dựa theo lời của Tiểu Dạ nhanh chóng tiến về phía Bắc thành Bạch Xích, nơi ngọn núi cao nằm ở.
Ba người đi bộ bên đến trưa mới đến nơi, khi lên khá cao trên núi, Nam Vô Tâm thấy trên đó có một mảng rừng nhỏ, dựa theo cái mũi siêu thính của mình, Nam Vô Tâm cảm thấy trong rừng này có mùi yêu thú rất nồng đậm, hắn quyết định tiến vào.
Đúng như Nam Vô Tâm cảm nhận được, vừa vào trong, Nam Vô Tâm lập tức cảm giác có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào ba người, còn có tiếng 'Gào gừ' cùng với tiếng sủa 'Gâu gâu' inh ỏi vang lên như cảnh cáo kẻ thù xâm nhập lãnh địa có nó vậy.
Nam Vô Tâm vui mừng, theo mùi hắn ngửi được và những khí tức yêu thú tam giai đông đúc tỏa ra, hắn đã xác định đây chính là lãnh địa của tộc đàn Linh cẩu rồi.
Nam Vô Tâm nhìn ra đằng sau với hai nữ nói: "Chuẩn bị chiến đấu, hai tỷ cận thận."
Hai nữ thấy thế cũng gật đầu, hai người cũng rất muốn chiến đấu, các nàng muốn cũng muốn chứng minh với Nam Vô Tâm rằng họ có thể đứng ở bên cạnh hắn, không phải là bình hoa trang trí cho đẹp.
Đang lúc chuẩn bị lao lên chiến đấu với bầy linh cẩu, một thân ảnh màu đen to lớn lao đến trước mặt ba người, đó chính là một con linh cẩu to lớn với bộ lông đen ngắn, đây chính là Linh cẩu đầu đàn, khí tức tỏa ra từ nó là yêu thú tứ giai đỉnh phong, tiếp cận ngũ giai có thể hóa hình, nên nó cũng đã có thể nói tiếng người.
Linh cẩu đầu đàn ra hiệu cho tộc đàn bình tĩnh, rồi lại tiến lên nhìn vào Nam Vô Tâm nói: "Sói trắng tộc cường giả, ngài đến lãnh địa tộc ta có việc gì sao?" Giọng điệu của nó rất cung kính nói.