I.Con bé quen ở Kí túc xá
Chap 1:
Ngày ấy ở ktx Nguyễn Chí Thanh, các bác biết khu đó phức tạp cỡ nào rồi, chuyện sinh viên mà cãi nhau với mấy chị " gà " ở đó thì như thường ngày, cuộc đời em cũng thế, cứ thế thầm lặng trôi qua, rồi bỗng 1 hôm đi làm về trễ ( đi bưng tiệm phớ, ktx 11h đóng cửa mà 12h mới về ), mới năm 1 mà, có quen biết mấy bác bảo vệ ở đó đâu mà ...... gõ cửa xin vào, thế là lúc đó nói thằng bạn, thôi mày về đi để tao ngồi đây đến 5h sáng, mấy bác mở cửa t vô ngủ .......... thằng bạn ko nỡ bỏ mình, nhưng vì nó ở với pà chị khó tính ông anh rể khó chịu, nên nó phải về nhà nó ( mà ko thể cho em ngủ ké được ) .............
Còn chuyện khách sạn thì đừng có mơ tưởng, sinh viên nghèo, bỏ ra mấy trăm k vào đó thấy tiếc lắm ( lúc đó nghĩ vậy, chứ sau này vào ks với gấu mới biết giá chỉ có 150k/ qua đêm ) hồi đó ngu vãi ra ..... mà có biết 150k cũng ko vào, bưng bê tiệm phở có 30k/ buổi tối mà ai zám tốn tiền kiểu vậy .........
Ngồi trước kí túc xá, lưng dựa vào cửa sắt và châm vội điếu thuốc, rít 1 hơi ngồi đếm còn bao nhiêu điếu ..... còn 5 điếu, ko biết có qua khỏi đêm nay ko ........ ngồi rít được mấy hơi thì có 1 con pé nó tới ...... nói thật là run lắm, sợ ăn cướp .......... mà nó xuynh vãi các thím ...... nhìn múp rụp, ko biết có phải do trời tối ko nữa ........
CB : Anh ơi cho em điếu thuốc !
M : Bát tô đó, hút được ko mà xin .......
CB : Thuốc gì cũng được anh, dân quân mấy hôm nay " dí " giữ quá, tụi em chẳng làm ăn được gì hết ........
M : Nè ........
CB : Cầm điếu thuốc day day, thế đưa thuốc mà ko đưa quẹt sao hút .....
M : Nè ......
CB : Anh ở đâu mà sao ngồi đây !
M : Chỉ lên trên, tầng 7 .......
CB : sinh viên àh !
M : Thế ko sinh viên sao mà được ở trên đó
CB : Nói chuyện lạnh lùng vậy !
M : Chứ em làm gì mà giờ này còn ở đây !
CB : Em làm cave ..............
M : Thật sự lúc đó hơi choáng, vì nhìn nó mặc đồ cũng đàng hoàng lắm, ko có hở hang như mấy " chị " mà mình thường thấy ........ mặt ngơ ngác hỏi lại nó " thật hả em "
CB : em đùa anh làm gì .......
M : Ukmh !
CB : Em biết tụi anh khinh bọn em lắm, nhưng cuộc sống là vậy đó, tụi anh có tiền đi học, còn em ở dưới đó khổ quá , phải lên tp làm cái nghề này ......
M : Ukmh ........
CB : Sao uk quài zậy, cho em mượn cái quẹt ..........
M : Nè ..........
CB : Rút tờ báo đâu trong cái cây gần đó ...... đốt và nhảy qua nhảy lại
Mình thì ngồi nghĩ, con điên, nhảy như khỉ ...... bố con bệnh .........
CB : trả anh quẹt này, ko biết sao tối nay xui vậy, mãi mà ko có khách .... em đốt " phong long " ......
M : Ukmh ! Vậy tưởng em bị điên chứ ........