Sáng hôm sau cô ta đã tự cởi hết tất cả đồ của 2 người.
Khi hắn dậy liền bất ngờ:
- Sao cô ở đây? _Hôm qua tui và cô đã.....!
Cô ta giả vờ khóc:
- Hôm qua do anh nói anh yêu em, không muốn rời xa em! Anh kéo em và......!
Hắn tức giận:
- Tại sao cô không chống cực tui! Không tán cho tui 1 tay đi! Hôm qua rõ ràng tui thấy là Lạc Lạc!
Cô ta nức nở:
- Do anh mạnh quá! Em không chống được và rất yêu mà!
Hắn vo đầu bứt tóc, hắn không muốn mất cô! Cũng không muốn là 1 người quất ngựa truy phong!
Hắn thay đồ và tới công ty! Vô hỏi lễ tân bảo bối của anh đã vào chưa! Lễ tân nói:
- Cô Triệu đã vô đợi chủ tịch lâu lắm rồi ạ!
Anh bước vội đi phòng làm việc đã thấy cô.
Ôm lấy cô nói:
- Anh nhớ vợ quá! Nhớ thật quá! * Anh bắt đầu khóc*.
Cô muỗi lòng và sắp tha thứ cho anh thì cái áo mà cô tặng cho anh đã có vét son môi trên đó và kí tên Cát Nhi!
Cô xô anh ra! lại lạnh lùng đưa đơn xin nghĩ việc ra cho anh!
- Thưa chủ tịch em muốn nghỉ việc.
Anh trả lời:
- Không! Anh không em nghĩ! Về đi vợ!
Cô nói:
- Vợ của Hoàng chủ tịch muốn tui nghĩ.
* Cô quay bước đi*
Cô đã đặt vé máy bay về Mỹ và cô cũng không nói với bất kì ai!
Suốt ngày hôm đó! Trong đầu anh thật rối loạn! Anh đau đầu chết mất!
Cát Nhi đã lên tới công ty.
Vừa thấy anh đã bay vào ôm hun hít cô!
- Sao trưa anh không về! Em nhớ anh lắm! Em về rồi em sẽ chăm sóc anh!
Anh lạnh lùng trả lời:
- Về đi! Tôi không muốn ăn!
Cô ta bắt đầu nhõng nha nhõng nhẽo đến chảy nước!
- Anh ăn đi! Em đã cất công làn cho anh đấy!
Cô ta đút cho anh.
- Ăn đi! Nói aaaa nào!
Anh hấc ra làm đồ ăn đỗ xuống dưới đất!
- Em về nhà lo tìm nghề và tìm nhà mới đi! Anh còn đón vợ anh về!
- Em là vợ anh đây mà! Hôm qua chút ta đã
....!( Cát Nhi dõng dạc nói)
Anh nghiêm nghị nói:
- Anh nhứt đầu lắm! Ra ngoài! Ra ngoài đi!
Trong đầu anh rối rắm, anh đã gọi điện và nhắn tin cho cô nghìn tỷ tin nhắn và cuộc gọi rồi! Không có tin tức gì!
Anh vô cùng lo lắng cho cô và rất nhớ cô! Anh đi họp mà trong đầu rối loạn rất nhiều chuyện.
Tại sao lại xảy ra với anh!
Tan ca anh lại tới quán bar! Bắt đầu uống, uống, và uống uống rất nhiều! Khi say mềm anh không muốn về! Đến nơi ngày xưa anh và cô đến!
- Lạc Lạc! Lạc Lạc! Lạc Lạc! Em trốn ở đâu! Em muốn bỏ anh sao! Ghét bỏ anh sao!
1 hồi kí ức ngày xưa trở về như 1 cuộn phim đang chiếu trong đầu anh! Là hình ảnh của cô, là bảo bối!
8h tối cô chuẩn bị đi lên máy bay cô nghĩ:
- Chắc giờ người ta đang hạnh phúc với người mà người ta yêu rồi!
Cô lên máy bay! Cô đâu biết anh đã khổ sở vì mất cô.......