Chương 24
Một tuần sau đó, cuộc gặp gỡ, tiếp xúc với cử tri của tân thủ tướng Hoàng Khải Minh vẫn diễn ra theo đúng lịch trình.
Hắc Long và nhóm của hắn phối hợp cùng cơ quan an ninh bảo vệ an toàn cho thủ tướng. Hắc Long vẫn không hiểu bằng cách nào, thủ lĩnh có thể “thu xếp” mọi việc dễ dàng đến như vậy.
- Cậu là Hắc Long? – Thủ tướng Hoàng Khải Minh hỏi.
Hắc Long nhìn vào đôi mắt ngài thủ tướng, lòng gợn lên một cảm giác thân quen khó tả. Hắn cúi đầu, đáp:
- Vâng, thưa thủ tướng.
- Cậu khá lắm! Cho tôi gửi lời “hỏi thăm” ông ấy nhé! – Thủ tướng cười dí dỏm, Hắc Long hiểu là ngài đang ám chỉ đến thủ lĩnh của mình.
Thủ tướng bước lên bục diễn thuyết, trước những tiếng reo hò của cử tri. Bên dưới là đông đảo cử tri, những cán bộ cao cấp của chính phủ, tất nhiên không thể vắng mặt ông Lê Chí Quân, bộ trưởng Bộ Công An. Tâm và Vân xin mãi, mới được ông Quân cho đi theo.
Thủ tướng trò chuyện thân mật với cử tri, bài diễn văn được đọc với một phong cách mới lạ, khác hẳn những gì trước đây từng là giáo điều, khô cứng. Mỗi lần ông đọc dứt một đoạn, là tiếng vỗ tay ầm ầm vang lên.
Đến đoạn kết, thì mọi người không còn ngồi yên được nữa. Họ đứng lên, nối thành một tràng pháo...
“Đùng” – Tiếng động xé trời, làm mọi người kinh hoảng, cả tòa nhà náo loạn. Một nhóm người từ trong đoàn cử tri, đã rút súng nã về phía thủ tướng và những người bảo vệ cho ngài. Viên đạn bắn trúng cánh tay ngài, một người vệ sĩ đã liều mình ra che tầm đạn, anh ta ôm ngài thủ tướng đẩy ngài nằm xuống. Anh dũng thay người vệ sĩ đó, đã dùng thân mình làm bia đỡ đạn, đến chết mà vẫn ôm chặt thủ tướng.
Mọi người la hét inh ỏi, cố tìm đường tháo chạy, dẫm đạp lên nhau.
- Chúng ta bị tấn công, mau mau bảo vệ cho thủ tướng... mau lên! – Người chỉ huy đội bảo vệ phát lệnh khẩn.
- Anh Long, nguy rồi... bọn chúng lẫn vào đoàn cử tri, chúng ta không thể nổ súng được. – Hùng nói.
- Nhanh, Tôi phải đưa thủ tướng ra khỏi đây. Cậu hãy bảo vệ cho Tâm và Vân... – Hắc Long, chạy đi tìm thủ tướng. Trong khi mọi người chóng trả với những kẻ ngụy trang mang theo súng ngắn.
- Thủ Tướng đâu rồi? – Hắc Long hỏi một người vệ sĩ bị thương nặng ở chân.
- Người của ta đưa ra ngoài rồi. – Anh ta trả lời.
Hắc Long bấy giờ mới lạnh toát cả người.
- Thôi chết, chúng ta trúng kế “đốt nhà cướp của rồi.” – Vừa ngay lúc đó, đồng hồ định vị trên tay Hắc Long có một chấm đỏ nhấp nháy liên hồi.
- Ôi, tín hiệu ứng cứu khẩn cấp của thủ lĩnh. Thủ lĩnh đang gặp nguy hiểm. – Hắc Long không nghĩ ngợi gì nữa, chạy thẳng ra bên ngoài.
- Anh Long, chờ tụi em. – Nhím và Linh Lang cũng vừa ra, ba người lên xe phóng hết tốc lực.