Chương 12-14
Một phương án mới đang được gấp rút chuẩn bị.
Trong thời gian này, Hắc Long tập trung hết mọi thời gian vào nhiệm vụ.
Những lần gặp gỡ và tiếp xúc với Tâm cũng thưa dần.
Lần mới đây nhất là lần: Hắc Long đưa cô về đến đầu đường, đó là đêm hoen sương.
Sương lạnh buốt đôi vai; đưa cô về ngõ vắng, hắn đã hôn bờ môi ai?
Bây giờ ngồi nhớ lại phút giây đêm hôm đó, hắn khẽ cười nhỏ.
Kế hoạch lần này phải thận trọng từng bước; hắn đã liên lạc với “sở trưởng”, dặn dò cô nói lại với thủ lĩnh hãy giữ bí mật tuyệt đối, khoan hãy bàn bạc với những lãnh đạo khác.
Lần này hắn muốn phá tan, và tìm cách đưa tên gián điệp ra ngoài ánh sáng.
3 ngày sau...
13.
Mọi thứ bàn định đã xong xuôi; kế hoạch đã được thông qua lần cuối.
Bây giờ sẽ tiến hành như những gì đã quyết định.
Cuối ngày hôm đó, Hắc Long tìm đến một nhà nghỉ rất vang tiếng.
Phải, đó là nhà nghỉ Mưa hồng; tại đây hắn có một cuộc hẹn đặc biệt.
Cô dọn phòng từ bên trong bước ra đóng nhẹ cửa lại.
Hắn đến gõ cửa phòng, ả chạy ào ra như thể là nãy giờ ả đang bức bối, ngóng trông.
Nét mặt của ả sáng ra, hôm nay ả trang điểm đẹp như một bông hoa.
Vừa thấy hắn là ả liền ôm chầm, nhảy cỡn lên người Hắc Long, hai tay ôm lấy cổ hắn, còn hai chân thì kẹp vào lưng hắn.
Ả nói, giọng có đôi chút hờn giận:
- Chàng đến muộn, làm người ta buồn...
- Xin lỗi em yêu, anh phải lo một số chuyện quan trọng.
- Vậy nên, anh xem công việc hơn em?
- Nào có vậy, thôi nào... - Nói rồi hắn ôm ả đẩy vào giường....
Chẳng là, theo kế hoạch; ba ngày gần đây hắn tìm cách tiếp cận cô ả.
Với ngoại hình đẹp trai hút hồn, lại thêm được người mai mối cho biết hắn là một đại gia lớn.
Nên đâm ra cô ả mê như điên dại, phải cái bản tính ỡm ờ của cô ả vẫn còn, mà dường như nó đã thành kỹ năng sát chiêu rồi, nên cứ thế mồi chài.
Hai người nằm trên giường nói chuyện với nhau; trên người cô ả xức một loại nước hoa gì đó khiến người ta phải “đau đầu”, loại nước hoa gây mê hình như có chiếc xuất từ cây tulip.
Ả nằm ường ra, khoe cái thân hình đẫy đà quyến rũ.
Hắc long dịu dàng nói với ả “đồng bóng”:
- Em quên “thằng chồng” của em rồi sao?
Nét mặt ả trở nên bực bội, ánh mắt hằn học:
- Thằng già dê đó, em cho nó đi hóc Bà Tó rồi.
- Nếu nó biết chúng ta có quan hệ với nhau thì sao?
- Kệ cha nó, hơi đâu mà nghĩ tới thằng nhỏ.
- Nghe nói gần đây nó trốn biệt tăm, không thèm quan tâm đến em nữa, nó chỉ muốn ăn nằm...
- Thôi đi, nó ở đâu em chẳng biết, nó réo gọi em suốt chứ hay ho gì...
- Em biết chỗ nó ở luôn sao? Anh không tin đâu nào.
- Anh không tin? Nếu không tin em sẽ cho anh địa chỉ hiện giờ nó đang ở, anh đến kiểm tra xem em có nói linh tinh.
- Được rồi, lát nữa anh sẽ kiểm tra... còn bây giờ anh cần kiểm tra một thứ...
Toàn thân ả cháy lên hừng hực.... Hắn đè ả xuống giường, phía dưới đầu giường nơi hai người đang hôn nhau.
Một thiết bị được cài phía dưới từ bao giờ chẳng biết, chỉ thấy một chấm nhỏ màu đỏ cứ nhấp nháy liên tiếp.
14.
Sau khi làm xong “cái việc đó” với ả gái điếm, và đi lo thêm một số công việc khác.
Tối hôm sau Hắc long trở về biệt thự thiên nga đen; lần này kế hoạch đã gần đi đến mức toàn vẹn.
Mọi người lại ngồi quanh chiếc bòn tròn, ánh mắt ai cũng mỏi mòn chờ đợi, Hắc Long lạnh lùng mở giọng, nói:
- Mọi việc đã xong, bây giờ chúng ta sẽ thộp cổ con chuột cóng.
Mọi người ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhiều người còn cho rằng: có phải ‘sếp’ của họ do căng thẳng đầu óc quá, nên nói năng người chẳng ra người, ma chẳng ra ma.
Bởi với họ sự việc chưa đi đến đâu cả; theo kế hoạch của mọi người vạch ra, thì ‘sếp’ sẽ bắt cô ả kia đem làm con mồi để dụ “chị Đào” cởi bỏ chiếc mặt nạ.
Nhưng ‘sếp’ họ đã không làm như vậy, từ xưa đến giờ chưa lúc nào ‘sếp’ làm sai với kế hoạch đã thống nhất.
Mặc cho bao ánh mắt ngơ ngác của mọi người, Hắc long đút tay vào túi móc ra điều marlboro, bật quẹt châm lửa đốt, kéo một hơi phả ra làn khói.