Nhìn mẹ của mình không ngừng xé tấm lưới bởi vì cô, mà cô cảm thấy đau lòng khi thấy mẹ mình làm như vậy, tay của bà đã chảy máu rất nhiều, mặc cho cô ngăn cản, thậm chí ngỏ ý giúp bà, nhưng bà vẫn không chịu cho cô làm điều đó, thế nên cô cũng chỉ có thể bất lực không thể làm được gì, ngoài việc nhìn bà muốn làm gì thì làm!
Cứ như vậy thời gian trôi qua một lát lâu, giờ đây bà cũng đã xé toạc được tấm lưới kia ra, nhưng đôi bàn tay không ngừng chảy ra rất nhiều máu, thậm chí chiếc lưới cũng được sắp kéo lên bờ!
Bà nhìn lên trên thấy cảnh tượng, mà trở nên vô cùng hoang mang, sau đó lên tiếng nói với con gái của mình rằng: “Mau con mau chui qua lỗ hổng này, để thoát khỏi đây ngay đi! ”
Nhìn mẹ của mình cô đáp: “Mẹ hãy mau ra trước đi, sau đó con sẽ ra! ”
Bà biết không thể thuyết phục con của mình, bà liền giả vờ lên tiếng rằng: “Nào con hãy mau đến đây, để đưa ta ra ngoài nào!”
Mặc dù bà nói như vậy, nhưng trong lòng của bà đã có tính toán rồi, đó là nhân lúc bà thừa cơ hội, cô tiến đến chỗ mình gần ngay chiếc lỗ, bị xé toạc chỗ chiếc lưới này, mà đẩy cô ra bên ngoài!
Trong khi bà đã chấp nhận số phận của bản thân, vì không đủ thời gian để có thể, cho thêm bất kỳ người cá nào thoát khỏi đây, mà chỉ duy nhất có một người mới thoát khỏi nơi này được thôi, đó không là ai khác mà là con của bà!
Cô nghe những lời của mẹ mình nói, mà không biết những suy tư, trong đầu của mẹ mình, trong sự ngây thơ cô đã tiến đến chỗ của bà, ngay khi bước đến chỗ chiếc lỗ, bị xé toạc ở tấm lưới, bà ta liền dùng tay đẩy cô ra phía bên ngoài, cô ngã nhào ra khỏi chiếc lỗ, trong ánh mắt hoang mang, nhìn chăm chăm về phía bà!
Bà nhìn cô ánh mắt đẫm lệ, mang theo sự bi thương, bà lên tiếng đáp: “Con gái à con nhất định phải sống tốt nhé, con nhất định phải tìm ra viên Hồng Ngọc kia một lần nữa, thì mới có thể cứu được tộc cá của chúng ta, thoát khỏi đám người xấu xa này, và trả thù được cho mẹ! ”
Bà ấy vừa dứt lời thì, tấm lưới đã được kéo lên đến gần bờ, cô bắt đầu đuổi theo trong sự bất lực, không thể làm được gì, khi tay vừa chạm vào tấm lưới, thì tấm lưới đã lên trên bờ, cô cũng bị kéo lên theo, trong tiếng kêu la đầy đau đớn khi sắp mất mẹ mình: “Không con sẽ không để mẹ xảy ra chuyện gì đâu, con nhất định sẽ cứu mẹ mà!”
Bà ta nhìn cô nắm chặt tấm lưới Không chịu buông, mà lòng đầy đau xót, bà đáp: “Không con đừng làm như vậy, hãy mau thả tấm lưới ra đi, Con sẽ gặp nguy hiểm đấy, nếu như bị đám người này phát hiện! ”
Cô vẫn không chịu bỏ cuộc, với ý định sẽ cứu mẹ của mình, bằng mọi giá: “Không con sẽ không bỏ cuộc như vậy đâu, con sẽ cứu mẹ, cho dù con có phải chết đi chăng nữa!”
Người đàn ông vớt tấm lưới lên, đã nhìn thấy hai mẹ con người cá, đang nói chuyện trong sự bi thương, hắn ta liền bật cười: Hahahaha gì đây, người cá cũng có tình cảm à, và ngươi muốn cứu mẹ con ngươi hả, nhưng điều đó là không thể đâu, bởi hôm nay không những mẹ của ngươi, mà ngay cả ngươi cũng không thể cứu được bản thân của mình! ”
Nói rồi hắn đã đưa bàn tay về phía của cô, với ý định nắm lấy tay của cô, mà kéo lên trên bờ, đôi bàn tay bẩn thiểu kia, cũng đã chạm vào tay của cô, điều này khiến cô vô cùng bàng hoàng, cô la lên trong sự kinh hải: “Ngươi đang làm gì vậy chứ? Mau! Mau thả ta ra Đồ bẩn thỉu! ”
Mẹ cô bậc khóc trong sự đau đớn, khi nhìn thấy con gái của mình sắp gặp nguy hiểm, bà lớn tiếng la hét: “Đừng vì mẹ mà hi sinh bản thân của mình, bởi vì chúng ta sẽ chết một cách vô ích mà thôi, thế nên con hãy mau trốn thoát đi, sau đó tìm ra viên Hồng Ngọc kia, rồi cứu cả tộc ta, và trả thù cho mẹ nghe rõ chưa?”
Nghe những lời mà mẹ mình nói, cô lúc này cũng nhận ra được rằng, cho dù mình có làm gì đi chăng nữa, thì cũng chỉ là sự bất lực mà thôi, không những chẳng cứu được mẹ của cô, mà ngay cả cô cũng sẽ gặp nguy hiểm, nước mắt lăn dài trên đôi má trong sự bi thương, cô đáp: “Được rồi con xin thề với mẹ rằng, con nhất định sẽ tìm ra được viên Hồng Ngọc đó, con nhất định sẽ cứu cả tộc ta, và giết chết bọn người xấu xa kia, để trả giá cho những gì mà bọn chúng đã gây ra đối với mẹ! ”
Nói rồi cô cũng không dùng tay để nắm lấy chiếc lưới kia nữa, trong khi một tay vẫn bị tên đàn ông bẩn kiểu kia nắm lấy, hắn bật cười ha hả trong sự đắc ý: “Người cá à em sẽ không thoát khỏi được đâu, bởi gì hôm nay em đã rơi vào tay anh rồi, thì sẽ trở thành món đồ chơi kiêu khiển, rồi trở thành món thịt cá để mọi người mua mà thôi, vậy mau lên đây với anh đi nào, sau đó anh sẽ cho em chết một cách ít đau đớn hơn, nếu em chịu nghe lời! ”