“Này cô định đi đến đó thiệt à? Lỡ như cô vô tình, được tuyển chọn thật sự vào, trong cuộc thi đó thì sao? Lúc đó không biết cô có trả thù được hay không? Mà Tôi nghĩ rằng cô sẽ gặp nguy hiểm!”
Trước sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt của Lý Trịnh, khi đang cố gắng ngăn cản cô, thì cô đã mỉm cười đáp rằng: “Tôi đã quyết tâm rồi, vậy nên không ai có thể ngăn cản tôi, và trong cuộc chiến này, tôi không tin là mình sẽ không chiến thắng, bởi tôi chính là một người cá, một người cá có sức mạnh tối cao, và lũ con người xấu xa kia phải trả giá, bọn chúng sẽ không thoát khỏi được, cái chết đang chờ trực bọn chúng…”
Trước những lời nói của cô, Lý Trịnh cũng chỉ bất lực không thể làm được gì, mang theo những lời cầu mong rằng: “Ngày mai mong cô ấy sẽ vượt qua, những rắc rối kia…”
Và rồi ngày hôm sau cũng đã đến, lúc này Ngư Thanh cùng với Lý Trịnh đã đi đến chỗ nơi tuyển quý phi kia, mặc kệ cho sự ngăn cản của Lý Trịnh, cô vẫn quyết tâm đến đó, để tham gia và tìm cách, trà trộn vào hậu cung, để giết chết kẻ khiến gia tộc của cô, chết một cách đầy bi thương…
Không gian bao trùm khoảng không nhộn nhịp, với rất nhiều người ở nơi đó, bọn họ mặt những y phục của thời nhà Minh.
Trong đó có một người đàn ông mặc áo tím, với dáng vẻ yểu điệu nhìn tất cả các cô gái đang xếp hàng, mà lên tiếng nói, sau khi dùng tay, vạch một tờ giấy ra và nói: “Phụng thiên thừa nhận, hoàng đế chiếu viết, hôm nay chính là ngày mà Hoàng Thượng tuyển phi tần, vậy nên ta sẽ chọn các cô trong cuộc thi này, ai vượt qua được tất cả các cuộc thi, thì sẽ có cơ hội gặp hoàng thượng, và trở thành người hầu bên cạnh của ngài ấy…”
Trong đám người xếp hàng kia, đang có một ánh mắt mang vẻ căm phẫn nhìn chăm chăm lão thái giám, người đó không là ai khác mà chính là Ngư Thanh, cô cắn chặt môi của mình trong sự tức giận, trong đầu không ngừng vang lên những suy nghĩ rằng: “Ta nhất định sẽ vượt qua tất cả những cuộc thi này, để có thể giành chiến thắng, và thực hiện kế hoạch trả thù của ta, bởi vì chính hắn ta là người, đã khiến cả tộc của ta, chìm trong sự chết chóc tang thương, Vậy nên ta nhất định sẽ bắt hắn ta phải trả giá…Thế nên điều quan trọng bây giờ là, ta cần phải vượt qua cuộc thi này…”
Lão Thái giám đôi mắt nhìn chăm chăm bọn họ một lát lâu, rồi cũng bắt đầu công bố các phần thi rằng: “Theo như lệnh của hoàng thượng đưa ra, người nào vượt qua được 3 vòng thi này, thì có thể sẽ được vào cung làm quý phi, ba vòng thi đó gồm.
Một Các người cần phải giải mã được một câu thơ, mà hoàng thượng đưa ra…
Hai các người cần phải vượt qua được màn tuyển chọn nhan sắc.
Còn ba người ta thường nói rằng, nhan sắc vẹn toàn thôi vẫn chưa đủ, mà cần phải có lý trí và tài năng, vậy nên trong vòng thứ ba này, các người cần phải thể hiện tài năng của bản thân mình, nếu như hoàng thượng đồng ý, thì lúc đó các người sẽ vượt qua và sẽ được đưa vào cung…”
Sau khi lão công công giúp lời, thì có hai người phụ nữ chạc tuổi 20, với nụ cười nham hiểm trên môi, ánh mắt hằng lên những thủ đoạn đầy mưu mô, giống như là bọn họ đang có một mưu kế gì đó, lúc này người phụ nữ kia lên tiếng rằng:
“Hạ Linh em không tin rằng, trong cuộc thi lần này, chúng ta sẽ không chiến thắng được, bởi vì hoàng thượng cũng chỉ có thể thuộc về chị em chúng ta mà thôi!”
Người em của Hạ Linh vừa dứt lời trong sự đắc ý của bản thân, thì chị gái của cô lên tiếng: “Em gái à, trong cuộc thi lần này hoàng thường chỉ tiễn ba người quý phi mà thôi, vậy nên chị nghĩ rằng hai chúng ta chắc chắn sẽ lọt vào trong ba vị quý phi kia, bởi ai có tài năng bằng chúng ta chứ, nhưng em đừng quên rằng mục đích thật sự của chúng ta là gì? Chúng ta không những có mục đích sẽ trở thành Quý Phi, mà sự thật là chúng ta cần phải tìm mọi cách để có thể, chiếm lấy được lòng tin của hoàng thượng, và sau đó thì chúng ta sẽ trở thành người có quyền quý nhất trong hậu cung, rồi chúng ta sẽ cùng nhau cai quản hậu cung này…”
Em gái của Hạ Linh bật cười trong sự đắc thắng: “Phải chị nói rất đúng, và chúng ta làm điều này, cũng chỉ có mục đích mà thôi, bởi vì bọn họ không biết được rằng chúng ta, chính là người của một quốc gia khác phái tớ nơi này, chỉ với mục đích thôi đó chính là chiếm lấy Vương Triều này, để trở thành đế chế của vương quốc của chúng ta, vậy nên đức vua của vương quốc chúng ta mới phái chúng ta đến đây, để bắt đầu âm mưu này, nên chúng ta không được thất bại mà phải giành chiến thắng…”
Sau cuộc trò chuyện với nhau, bấy giờ lão công công cũng lên tiếng rằng: “Nào vòng thi thứ nhất sẽ bắt đầu, hãy mau phát những câu thơ đó cho bọn họ, để họ giải những câu thơ đó đi…”.