Chuyện Tình Thiên Yết Và Song Ngư

-Lời kể của Song Ngư-
Đã có một người từng nói với tôi rằng: "Cho dù yêu ai, tình cảm của bạn luôn xuất phát từ trái tim. Mà nếu không yêu, chắc chắn bạn sẽ cô đơn lẻ loi". Đó là câu nói của Song Tử, anh trai tôi. Hiện nay anh ấy không còn trên thế gian và cũng không còn cho tôi bất kì lời khuyên nào cả. Mà giờ đây bên cạnh tôi chỉ có mình Thiên Bình - cậu bạn thân thời cấp 2 của tôi...
Sau khi tôi cản Bình và Thiên Yết - hoàng tử của trường cấp 3 tôi đang học, tôi đã kéo Bình đi để tránh xảy ra trường hợp này nữa. Khoảng vào sáng hôm sau, tôi đã cùng Bình tới trường như mọi hôm, nhưng thật xui xẻo là gặp Yết trước cổng trường, tôi vội kéo Bình chạy vội vào trong trường. Càng nghĩ càng thấy ... Tôi có vẻ như trở nên giống Song Tử lúc trước và giống Thiên Bình bây giờ, vì tránh mặt ai đó mà trở nên ngốc nghếch, đần độn.... Và cũng vì muốn bảo vệ ai đó mà trở nên ngông cuồng. Giống như Thiên Bình vậy... Có lẽ cậu ấy muốn bảo vệ tôi mà đã đánh Yết... Còn tôi... vì muốn bảo vệ cho anh trai mà mất đi gia đình... Cậu chuyện của 9 năm trước...Có lẽ đã bị lạc vào quên lãng..
- Song Ngư! - tôi bỗng nghe thấy giọng nói của nhóm "fan cuồng" Thiên Yết.
- Các cậu gọi tôi sao? - Tôi trả lời bọn họ
Bọn họ đi đến phía tôi, cô gái đứng đầu là Xử Nữ, một cô nàng luôn đi kè kè bên cạnh Yết. Tôi nghĩ cô ta là bạn gái Yết. Bọn họ nhìn tôi cười đểu:
- Hừ...Ra cô là Song Ngư sao?
- Phải, là tôi..!
- Chính vì cô mà anh Yết mới bị đánh, cô giỏi lắm! Cô tưởng mình học giỏi là có thể làm anh Yết siêu lòng sao? Còn nữa, anh Song Tử chắc cũng không biết chuyện này. Cô cũng hay thật, tôi...

Xử Nữ chưa nói hết, tôi cắt ngang lời cô ta. Khuôn mặt tôi dường như lạnh băng, sắc mặt không được ổn. Tôi nói nhỏ:
- Xử Nữ... Tôi biết cô ghét tôi, nhưng xin cô đừng có lôi anh Tử vào đây. Gia đình tôi, tôi cấm cô xúc phạm!
Tôi quay lưng, bỏ đi, cô ta chạy về hướng của tôi, kéo tay tôi lại rồi túm lấy tóc của tôi. Đến lúc này tôi mới để ý, Bình đi đâu rồi không biết. Tôi gào lên, gọi Thiên Bình đến cứu:
- THIÊN BÌNH! CỨU TỚ VỚI!!
Cậu ấy không nghe, bên tai tôi chỉ còn lời nói đầy thâm độc phát ra từ miệng của Xử Nữ:
- Song Ngư... Tôi cảnh báo cô... Thiên Bình sẽ không đến đâu... Cô cũng nên tránh xa anh Yết ra đi... Nếu không... cô sẽ phải hối hận về việc làm của mình...
Ngay sau đó, tôi ngất đi. Khi tỉnh lại thì ngồi cạnh tôi chính là Thiên Bình. Tôi khóc... Không hiểu sao cứ khóc mãi, tôi ngồi bất dậy ôm lấy Bình, cậu ấy vỗ đầu tôi, nói nhỏ:
- Ngư à...Tớ xin lỗi...Nín đi Ngư...

- Bình à...hức...
Tôi cứ khóc mãi, không hiểu sao, tôi cứ cảm giác như Bình sắp rời xa tôi vậy. Tôi không muốn cậu ấy đi đâu cả, tôi muốn Bình ở bên cạnh tôi, có lẽ là vì những lời Nữ nói với tôi...
Khoảng 15 phút sau, Bình dẫn tôi về lớp, vừa mới bước vào lớp, tôi nhìn thấy thoáng qua cái bóng của chiếc bàn tôi ngồi bị vẽ bậy lên. Bình không muốn tôi nhìn thấy cảnh tượng này nên đã ôm lấy khuôn mặt của tôi. Tôi hỏi một cách sợ hãi:
- Bình... Tại sao...
- ...
Bình cứ im lặng, tôi biết là chuyện gì xảy ra nhưng cố tình giả vờ như không biết. Sau đó cậu ấy nói:
- Ngư à... Cho dù có chuyện gì... Tớ sẽ luôn luôn ở bên cậu...
- Bình...
Tôi cứ ngỡ rằng, Bình là một con người mạnh mẽ, không cần ai...Nhưng mà sau khi tôi gặp được Yết, con người thật, bản chất thật của Bình được lộ ra rõ ràng... Thiên Xứng, chị gái của Thiên Bình cũng không còn ở bên cạnh cậu ấy trong khoảng thời gian khá dài. Cậu ấy giống như tôi, bị cô đơn lạc lõng. Và cũng không biết từ đâu, tôi đã quyết định rằng... Sáng ngày mai...Tôi sẽ đi gặp Thiên Yết và nói chuyện...
-Hết chương 2-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận