Chuyện Tình Yêu Đương Với Thầy Chủ Nhiệm


Sáng sớm đầu thu,thời tiết se se lạnh,không khí mát mẻ vô cùng dễ chịu.

Vũ An đang nằm trên giường ngủ một cách ngon lành thì có một tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ giấc ngủ của cô.

Cô với tay lấy chiếc điện thoại ở đầu giường,giọng ngái ngủ trả lời:"A lô,ai vậy?"Người ở đầu dây bên kia trả lời:"Là tôi đây.

"Vũ An nhìn màn hình điện thoại thấy người gọi cho mình chính là"thầy Phong",cô đáp lại:"A lô,thầy ạ!"Anh nghe thấy giọng ngái ngủ của cô nên nghĩ là cô nhóc này vẫn chưa dậy,anh hỏi:"Tôi gọi làm em tỉnh giấc sao?"Cô vội chỉnh lại giọng điệu của mình:"Dạ,không ạ.

Em dậy từ lâu rồi,giờ đang chuẩn bị đánh răng rửa mặt.

"Anh nói:"Vậy em nhanh lên nhé,tôi chờ em ở dưới nhà.

"Cô đi ra cửa sổ ngó xuống thì thấy xe của anh đang đỗ ở ngay trước cổng nhà cô.

Nhìn thấy cô,anh nở một nụ cười vô cùng ấm áp,cô cũng mỉm cười đáp lại anh.


Vũ An nhanh chóng đánh răng rửa mặt rồi ra trước gương trang điểm thật kĩ càng.

Trang điểm xong,cô đi ra mở tủ quần áo của mình rồi nhìn qua nhìn lại xem nên mặc cái gì.

Trường cô không quy định học sinh bắt buộc phải mặc đồng phục đến trường nên hàng ngày cô thường chọn những bộ trang phục bình thường đi học nhưng hôm nay là ngày hẹn hò đầu tiên của cô,cô nhất định phải chọn một bộ nào thật đẹp mới được.

Cô định lấy một chiếc váy ngắn màu đỏ để thay xong lại cất vào,cô nghĩ lỡ đâu anh nhìn thấy cô mặc vậy lại nghĩ cô là loại con gái chỉ chú trọng vào vẻ bề ngoài thì sao?Đắn đo một lúc lâu cô quyết định trọn đại một bộ váy khác rồi vào nhà vệ sinh thay.

Trương Đình Phong thấy cô hơn 30 phút rồi mà vẫn chưa xuống nên sốt ruột,anh xuống xe rồi bấm chuông cửa nhà cô.

Ba mẹ Hà Vũ An đang ngồi trong phòng khách xem TV.

Nghe thấy tiếng chuông cửa,ông Hà nói:"Ai mà đến sớm vậy nhỉ?Bây giờ mới có hơn 6h thôi mà.

"Bà Hà nói:"Chắc là con bé Mĩ Linh qua đây để rủ Tiểu An đi học đấy mà,để tôi ra mở của cho nó.

"Bà Hà ra mở cửa thì thấy bên ngoài không phải là Mĩ Linh mà là một cậu thanh niên rất trẻ khoảng 20-22 tuổi.

Bà nhìn mặt cậu thanh niên ấy cảm thấy rất quen nhưng không nhớ được là đã gặp ở đâu.

Bà hỏi:"Cậu là! "Trương Đình Phong lễ phép chào hỏi:"Cháu chào bác ạ!Cháu là Trương Đình Phong,cháu đến đây để đón An An đi học.

"Nghe chàng trai trước mặt giới thiệu bà mới nhớ ra đó chẳng phải là thiếu gia của Trương Thị sao?Tiểu An nhà mình quen biết cậu ấy sao? Bà cười với anh:"Ra là bạn của Tiểu An,cháu mau vào nhà đi đừng đứng ở ngoài này nữa.

""Cháu cảm ơn bác ạ!"-Anh nói rồi bước vào nhà.

Ông Hà thấy người vợ mình dẫn vào là thiếu gia của Trương Thị thì ông vội đứng dậy chào hỏi:"Trương thiếu gia,hôm nay cậu đến nhà chúng tôi có việc gì vậy?"Trương Đình Phong đáp lại:"Bác biết cháu ạ?!"Ông Hà vội nói:"Đương nhiên rồi,cậu tuổi trẻ tài cao,trong giới ai mà không biết chứ!Trương tổng rất hay kể cho chúng tôi nghe về cậu làm cho chúng tôi ngưỡng mộ lắm đấy!Mà cậu và Tiểu An nhà chúng tôi quen nhau à?"Anh nói:"Thật không giấu gì bác,cháu và An An đang trong quá trình tìm hiểu nhau ạ!Mong được hai bác đồng ý!"Bà Hà nghe vậy thì nói:"Cậu và Tiểu An đang yêu nhau thật sao?""Vâng ạ!"-Anh đáp lại.


Ông bà Hà nghe vậy thì rất vui.

Hai ông bà vẫn luôn dự định khi nào Vũ An lớn lên nhất định sẽ kiếm cho con gái mình một người chồng thật tốt nhưng không ngờ nó lại đang yêu đương với thiếu gia của Trương Thị.

Nhưng việc người đó là thiếu gia của Trương Thị không phải là việc quan trọng mà quan trọng là họ nghe nói Trương Đình Phong là một người đàn ông vô cùng tốt,không những"tuổi trẻ tài cao" mà còn là một người rất yêu thương gia đình của mình,nếu con gái họ mà được gả cho cậu ấy thì nhất định sẽ rất hạnh phúc.

Vũ An xuống dưới tầng thì thấy anh đang ngồi trong nhà nói chuyện với ba mẹ của mình.

Mẹ cô thấy cô xuống thì nói:"Cái con bé này,có bạn trai mà cũng không nói cho ba mẹ biết một tiếng,nếu Tiểu Phong không nói thì con định giấu ba mẹ đến bao giờ đây hả?"Vũ An oan ức nói:"Bọn con cũng vừa mới biết nhau chưa lâu nên mới không nói cho ba mẹ biết thôi chứ bộ!"Bà cười với cô rồi nói:"Thôi được rồi,bọn con đi học đi không sắp trễ giờ rồi đấy!"Vũ An chào ba mẹ rồi ra ngoài cùng với Trương Đình Phong.

Sau khi lên xe,cô hỏi:"Vừa nãy thầy nói chuyện gì với ba mẹ em vậy?"Trương Đình Phong vừa lái xe vừa nói:"Từ bây giờ khi chỉ có hai chúng ta thì em không cần gọi tôi là thầy.

"Cô hỏi lại:"Vậy vừa nãy anh nói gì với ba mẹ của em vậy?"Anh nhìn cô rồi nói:"Anh xin phép ba mẹ em cho chúng ta quen nhau.

"Cô lại hỏi:"Vậy ba mẹ em có đồng ý không?"Anh dừng xe,ghé sát vào người cô rồi hỏi bằng giọng đầy quyến rũ:"An An,em thử đoán xem.

Anh tài giỏi như vậy,bọn họ có đồng ý không?"Anh ghé sát vào người cô như vậy khiến tim cô đập thình thịch,cô nói:"Chắc chắn là ba mẹ em đồng ý rồi.

"Anh rời khỏi người cô rồi tiếp tục lái xe.


Khi sắp đến gần trường,cô nói:"Anh dừng xe lại đi,em tự đi bộ vào trường là được rồi.

"Trương Đình Phong dừng xe lại hỏi cô:"Em muốn anh dừng xe lại để làm gì?"Cô trả lời:"Lỡ như mọi người thấy anh đưa em đến trường lại hiểu nhầm rồi bàn tán linh tinh thì làm sao?"Anh nói:"Mặc kệ bọn họ,anh không quan tâm.

"Cô nói:"Nhưng mà em quan tâm.

Anh xem,anh tuyệt vời như thế mà bây giờ lại rơi vào tay em liệu bọn họ có nghĩ là em quyến rũ thầy giáo của mình rồi ghét em không?"Anh nói:"Bọn họ dám!Mà kể cả em có quyến rũ anh thật thì anh cũng tự nguyện để cho em quyến rũ.

Hơn nữa ngôi trường này là do ba anh cho người xây để làm quà sinh nhật cho anh thế có nghĩa nó là của anh.

Vậy nên anh đưa bạn giái của mình đến trường thì có vấn đề gì sao?"Cô nói:"Không có vấn đề gì.

"Trương Đình Phong xoa đầu cô rồi nói:"Vậy em ngoan ngoãn ngồi yên đi để anh đưa em đến trường.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận